Bắt Được Một Thái Tử

Chương 26



Tống Kỳ Nam sau khi đưa lễ vật mà mình cất công chuản bị cho Ngôn Tuấn Hàn sau đó liền cáo từ mà đi tìm Y Nhu, đúng lúc nhìn thấy H Nhu cùng Chu Đình ngồi cùng nhau, hắn liền bước đến kéo tay y đứng đậy

“Kỳ Nam ngươi sao lại mạnh tay với tiểu mỹ nhân như vậy chứ, thật là ta chỉ cùng y nói chuyện cũng chưa có làm gì đâu a”

Tống Kỳ Nam liền cười

“Nếu như Chấn Thiên biết ngươi vẫn còn chưa bỏ được tính đó y rằng hắn sẽ không vui đâu, còn ngươi quên nhưng lời ta nói rồi hay sao”

Y Nhu đương nhiên không quên chỉ là nhìn thấy Tống Kỳ Nam tức giạn vì chuyện khác lại đem lên mình liền cảm giác khó chịu, y không phải nơi chút giận của hắn

Tống Kỳ Nam mặc kêh Chu Đình sau đó liền kéo Y Nhu đi, trở về khách điếm, Lục Thừa gật đầu cáo từ Chu Đình sau đó liền đuổi theo, giáo chủ dường như có chút say thì phải, bình thường người sẽ không dễ dàng nổi giận như vậy, đi theo người nhiều năm hắn đương nhiên hiểu rõ tình tình người

Y Nhu bị Tống Kỳ Nam kéo đi có chút khó chịu, y vẫn chưa truyền đi được chút tin tức đã bị người kéo đi rồi, nhưng đúng lúc này y cảm thấy một cổ nóng rực từ trong cơ thế, y liền vùng vẫy khỏi Tống Kỳ Nam, Tống Kỳ Nam cho rằng y muốn trốn liền nắm chặt cổ tay y hơn

Y Nhu thở dốc, như thế nào trong lúc này lại phát tác chứ, nếu bây giờ còn tiếp tục ở bên cạnh Tống Kỳ Nam e là y sẽ không thể kiềm chế được nữa

Tống Kỳ Nam lúc này nhìn Y Nhu đột nhiên nóng bừng thở dốc còn cho rằng y bị trúng xuân dược liền muốn nhanh đem y về khách điếm lấy thuốc nhưng khi đến khách điếm Y Nhu đã gần như mất đi ý thức, ôm lấy hắn mà hôn

Tống Kỳ Nam bất ngờ, hắn cố đẩy y ra nhưng Y Nhu lại bám lấy hắn không buông, hắn muốn ăn y nhưng không phải trong lúc y không tỉnh táo

“Y Nhu ngươi bình tĩnh lại”

“Ah…ta…nóng….ưm…ngươi….”

Y Nhu ôm lấy Tống Kỳ Nam mà cọ, Tống Kỳ Nam đương nhiên không chịu được việc người trước mắt cứ liên tục quyến rũ mình, gốt cuộc cũng nhịn không được ôm lấy Y Nhu, bế người lên vào phòng, nếu như y đã chủ động như vậy hắn chỉ đành phải theo y mà thôi, hơn nữa lần đầy tiên ăn một song nhi, hắn có chút không kiềm được

Y phục trên người Y Nhu lần lượt bị người cởi ra, một thân thể trắng như tuyết cũng bắt đầu ửng đỏ, hai quả anh đào phía trước nhỏ xinh khiến người không kiềm được mà cắn xuống

“Ah…đừng…cắn…mà”

Y Nhu bị đau mà rên rỉ, Tống Kỳ Nam mỉm cười nhếch mép, bình thường bộ dạng cao cao tại thượng nhưng khi lên giường lại là bộ dạng damdang như vậy, sớm biết vậy hắn đã không nhịn rồi

Tay của Tống Kỳ Nam liên vân vê trên khắp cơ thể y từ trên xuống dưới, bên dưới là tiểu phân thân, dưới tiểu phân thân là một tiểu h*a huyệt, bên dưới nữa là c*c huyệt, không biết từ khi nào đã chảy nước, hắn liền cầm lấy tiểu phân thân của y mà vuốt ve, Y Nhu đương nhiên không chịu nỗi kích thích mà rên lớn, lần đầu tiên được người khác chạm vào liền không kiềm được



Tống Kỳ Nam nhìn bộ dạng của y liền hài lòng hôn xuống

“Ưm….”

Nhìn người trước mắt mắt ngập nước hai môi sưng đỏ, trước ngực cũng bị hắn làm cho sưng đỏ hắn liền hài lòng sau đó liền cởi y phục chính mình, đêm nay nếu không ăn tiểu mỹ nhân này hắn không làm giáo chủ ma giáo nữa

Nghĩ là làm, Tống Kỳ Nam cũng không có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc liền một đường đâm vào *** ***** của y, Y Nhu bị đau đớn ập đến liền hét lớn

“Đau…bỏ ra…a….ngươi…mau…bỏ ra”

Tống Kỳ Nam nhíu mày, còn cho rằng y chảy ra nước liền dễ dàng nhưng xem ra hắn đã chủ quan rồi, nhưng bây giờ rút ra cũng không thể liền vỗ về y để y thả lỏng, tay còn lại vân vê h*a huyệt của y, h*a huyệt nhìn như thế nào cũng nhỏ không thể liền làm trước tiên vẫn nên làm *** ***** của y

“Ngoan, thả lỏng sẽ không đau”

Y Nhu nghe giọng nói ôn nhu liền thả lỏng, Tống Kỳ Nam lần nữa thúc mạnh vào, lần này liền khiến y không chịu nỗi mà bắn ra

“Ahhh”

Tiếng rên rỉ kiều mị khiến Tống Kỳ Nam không kiềm chế được liền ra vào bên trong thân thể y, tay vừa xoa hai quả anh đào vừa ra vào h*a huyệt

Một đêm trên dưới trước sau h*a huyệt và c*c huyệt không biết bị người làm bao nhiêu lần, phân thân bắn ra bao nhiêu lần chỉ biết khi y ngất đi hắn vẫn còn ra vào bên trong thân thể y

Lúc Y Nhu tỉnh lại bản thân liền thấy đau nhức khắp người hơn nữa bên cạnh y Tống Kỳ Nam trên người không bận xiêm y, một đoạn ký ức đêm qua liền xuất hiện khiến y liền muốn ngất đi, đêm qua y thế như thất thân còn hơn thế người đêm qua cùng y lại là Tống Kỳ Nam, vốn dĩ không muốn cùng người dây dưa lại dây dưa đến mức như vậy y làm sao chấp nhận nỗi

Tống Kỳ Nam mở mắt tỉnh dậy nhìn một mặt thất thần của y liền ôm lấy y vào lòng

“Mỹ nhân của ta đêm qua thật nhiệt tình a”

Y Nhu nghe lời này liền tức giận mà vùng vẫy, Tống Kỳ Nam liền cười hôn lên tóc y

“Xin lỗi, đêm qua ta không khống chế được chắc chắn làm đau ngươi rồi, bù lại ngươi muốn gì đều được trừ rời khỏi ta và gặp tỷ tỷ của ngươi”



Y Nhu nghe vậy liền nhìn hắn, muốn gì cũng được, y đương nhiên muốn ra ngoài

“Ta…ta muốn ra ngoài”

“Không được, thân thể ngươi còn đi nổi sao”

Y Nhu liền đỏ mặt, đương nhiên y biết hiện trạng bản thân chắc chắn không đi nổi rồi, ngồi dậy y còn không có sức

“Được rồi ngươi tịnh dưỡng đi, đợi khi ngươi khoẻ ta liền đưa ngươi ra ngoài dù gì chúng ta cũng ở đây một thời gian, ta còn có chút việc ở đây”

Hắn nói xong liền ngồi dậy thay y phục rời đi trước khi đi còn hôn y một cái, Y Nhu liền đỏ mặt

Trước khi ra ngoài hắn liền căn dặn Yên Hương chăm sóc cho y, đêm qua y đã quá sức

Yên Hương đương nhiên nhìn thấy bộ dạng của chủ tử liền hiểu đêm qua xảy ra chuyện gì chỉ mỉm cười sau đó giúp Y Nhu chuẩn bị y phục cũng như giúp người chuẩn bị một chút thức ăn

Tống Kỳ Nam vốn dĩ có chút việc cùng Từ Chấn Thiên bàn bạc, cho nên sớm đến chỗ hắn, nhưng người ta đêm qua cùng với Chu Đình một đêm long long cho nên khi y đến người vẫn chưa dậy, hắn liền cảm thấy tặng đan dược cho bọn họ thật là sai lầm mà

Lúc Từ Chấn Thiên ra bên ngoài liền nhìn thấy Tống Kỳ Nam đen mặt ngồi đó

“Tống giáo chủ đến thật sớm”

“Không phải Từ minh chủ dậy muộn sao”

Tống Kỳ Nam ngồi đợi cả canh giờ liền có chút bực mình

“Ta chỉ là muốn nhanh chóng thử đan dược của ngươi tặng mà thôi”

“Vậy sao, nghĩ rằng ta tặng đồ dỏm cho các ngươi sao”

“Nào có nào có”

P/s thật sự là chap này H cũng đâu nặng mấy đâu mà đăng mấy lần rồi ớ mà chưa được duyệt nếu mn đọc được dòng này là nó được duyệt r ớ nha mn, chứ không tui khóc ròng luôn ớ, mấy chương H bên hai bộ kia duyệt được mau lắm qua bên đây hông hiểu sao lâu quá hic