Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 442: Chỉ là làm thế nào để kiếm lời đây?



Chương 442: Dì ấy đang che giấu điều gì  

             Hai người họ vừa vào bếp, cửa phòng ngủ chính trên lầu mở ra. Tô Nhã thay một bộ quần áo ở nhà đi ra, vẻ mặt có hơi ửng đỏ.  

             Cô đưa hai tay sờ mặt mình, dường như còn có hơi nóng.  

             Bình tĩnh một chút, Tô Nhã đi xuống lầu, nghe được tiếng nói chuyện truyền ra từ trong bếp. Tô Nhã đi đến mở cửa phòng bếp ra: “Này! Các con bắt đầu làm rồi sao? Không phải nói chờ mẹ về mới làm sao?”  

             Liễu Vũ Phi cười nói: “Mẹ! Mẹ về rồi sao? Chẳng phải cũng hơi trễ rồi sao? Triệu Dật nói trước tiên bọn con cứ làm đơn giản…”  

             Tô Nhã cười nói: “Đúng vậy! Mẹ vừa về… Để mẹ làm cho!”  

             Tô Nhã đeo tạp dề rồi đi vào bếp, tiếp nhận vị trí của Triệu Dật.  

             “Hai đứa các con đi xem TV đi.”  

             Triệu Dật cười nói: “TV cũng không có gì xem, để bọn con giúp đỡ một chút.”  

             Tô Nhã cười nói: “Có Phi Phi giúp là được rồi. Tiểu Dật! Tài liệu cháu cần dì đã mang về, đặt ở trên bàn bên ngoài. Cháu có thể đi xem không?”  

             “Được!”  

             Triệu Dật đồng ý đi ra khỏi phòng bếp, đi đến cầm tập tài liệu trên bàn bên ngoài lên, bỗng nhiên sửng sốt một chút.  

             Vừa rồi lúc mình và Liễu Vũ Phi xuống lầu, hình như mình đã thấy tập tài liệu này?  

             Triệu Dật có năng lực nhìn một lần là không bao giờ quên, cho nên cẩn thận suy nghĩ một chút lập tức phát hiện vấn đề.  

             Lúc hắn và Liễu Vũ Phi về nhà, trên bàn cũng không có tập tài liệu này. Lúc hắn và Liễu Vũ Phi xuống lầu, tập tài liệu đã xuất hiện ở trên bàn. Hơn nữa hắn có vô tình nhìn lướt qua phía cửa lớn, lúc đó không nhìn kỹ nhưng mà bây giờ cẩn thận suy nghĩ thì ngay cạnh giày của mình có thêm một đôi giày nữ.  

             Hắn quay đầu nhìn về phía cửa lớn, xác nhận đôi giày đó chính là của Tô Nhã.  

             Hắn và Liễu Vũ Phi đã ở trong bếp ít nhất hai mươi phút. Tức là Tô Nhã đã về ít nhất là hai mươi phút, thậm chí còn lâu hơn. Dì ấy không ở tầng một, vậy thì cũng chỉ có thể là ở trong phòng ngủ của bà.  

             Vì sao dì ấy lại nói mình vừa mới về chứ?  

             Dì ấy đang che giấu điều gì?  

             Sau khi Triệu Dật cẩn thận giải thích một hồi, sắc mặt hắn bỗng nhiên trở nên kỳ lạ.  

    Có lẽ là dì ấy đã trở về từ sớm, hơn nữa còn nghe được quá trình thân mật của mình và Liễu Vũ Phi?  

             Vì để tránh ngượng ngùng nên dì ấy mới nói mình vừa trở về?  

             Trong lòng Triệu Dật cũng hơi xấu hổ. Vốn nghĩ rằng Tô Nhã gần tối mới về, nhân lúc dì còn chưa về thì làm một chút bài tập, thân mật một phen. Nhưng không ngờ Tô Nhã về sớm như vậy, lại còn bị dì nghe thấy.  

             Mặc dù Triệu Dật chỉ dựa vào một dấu vết mà khôi phục toàn bộ quá trình. Nhưng mà những chuyện như thế này cũng chỉ nên suy nghĩ trong lòng, không thể nói ra. Nếu không thì cả ba người đều rất khó xử.  

             Triệu Dật nhanh chóng quên đi chuyện này. Dù sao chuyện giữa mình và Liễu Vũ Phi thì dì ấy cũng đã biết, hơn nữa còn đồng ý.  

             Triệu Dật đi đến ngồi trên ghế salon, mở tập tài liệu ra và bắt đầu đọc.  

             Thông tin rất nhiều, cũng rất chi tiết. Có nhà nước, còn có khảo sát những công ty khác. Triệu Dật xem xét một hồi lâu, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng…  

             Sau khi đọc tài liệu Tô Nhã cho thì Triệu Dật biết rõ chính mình lại có thể kiếm được một khoản lớn.  

             Chỉ là làm thế nào để kiếm lời đây?  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!