Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 71: Cảnh Hạ



0.01%, thời gian dường như kéo dài mãi, mọi người nhìn chằm chằm thanh máu của boss biến động. Gió Xuân còn mấy giây nữa, có phải sắp tới Sinh Sôi Không Ngừng rồi không, đừng nói phút cuối boss sẽ lại cho ra cái cơ chế mất dạy gì nhé?...

Đủ loại phỏng đoán xuất hiện trong đầu mỗi người. Đúng vào lúc này, họ nghe thấy boss điểm danh.

"Hì hì hì, Hành Chỉ Vô Câu, mi làm chất dinh dưỡng cho ta được không?"

Tất cả mọi người: "!!!"

Túc Mạc không khỏi thốt lên: "Anh."

Trận pháp sư thả ra trận pháp ở thời khắc sống còn, tại thời điểm mấu chốt, trận pháp đánh lan dưới chân boss đã chồng tới tầng thứ 4 nổ damage giết chết nó, mà anh cũng bị điểm danh treo cổ.

Túc Mạc tưởng như tim mình ngừng đập, một giây sau, trước mắt cậu hiện lên thông báo mới.

[Chúc mừng đoàn đội do Momo dẫn dắt đã vượt mọi chông gai, thành công vượt qua Cảnh Xuân, tất cả thành viên tham dự nhận được [Rương trang bị cấp 80]x1, [Vật liệu tinh luyện cấp 80 Máu Phi Long]x1, [50 điểm thuộc tính vĩnh viễn]]

[Bạn đã tiến vào tầng thứ hai của Bí Cảnh Ly Hồn - Cảnh Hạ]

Thông báo thành công, kênh đoàn bùng lên tiếng reo hò.

"Vãi nồi qua!"

"Cảm tạ trời đất, không cần phải đánh lại."

"Trận pháp sư đỉnh quá, pha cuối chồng những 4 trận pháp đánh lan đúng không?"

"Qua rồi? Anh em mình mạnh vãi, đánh có mấy tiếng đã bắt kịp tiến độ đội dẫn đầu."

"Phần thưởng phong phú quá vậy?"

"Không hổ là khiêu chiến 7 sao, tự dưng thấy nó vĩ đại hơn hẳn!"

Cả đoàn chỉ còn Hồng Quả Quả và Mướp Đắng vẫn đứng, dẫn mọi người sang ải thứ hai. Khung cảnh thay đổi, tất cả đáp xuống cạnh một hồ nước rộng lớn. Nước hồ trong thấy đáy, cỏ cây hai bên san sát, bao vây lấy mặt hồ.

Đây là một hồ nước trong rừng, tất cả bọn họ đều đang ở cạnh cái hồ này, và là trạng thái thi thể.

"Ủa khoan? Sao em vẫn chết vậy?"

"??? Bug à? Đầu não không load kịp?"

"Tất cả vẫn chết này."

Lúc Túc Mạc truyền tống tới, thị giác của cậu vẫn là màu đen trắng. Cậu nhìn một lượt, phát hiện nằm cạnh mình là Úc Trăn, những người khác rải rác xung quanh, chỉ có hai người đang đứng là Mướp Đắng và Hồng Quả Quả.

Hồng Quả Quả thấy xác chất thành núi, thời gian để sững sờ cũng không có, vội vàng chạy tới hồi sinh Túc Mạc: "Chuyện gì xảy ra vậy, đáng lẽ phải là hồi sinh cả đoàn chứ?"

Trong các phó bản thường, vượt qua một ải sang cái tiếp theo, hầu hết đều sẽ hồi sinh cả đoàn, mà các phó bản kỳ văn cũng vậy, không ngờ lần này lại khác.

Túc Mạc được hồi sinh, ngồi dưới đất hồi máu: "Đáng lẽ cậu phải hồi sinh cho y sư trước, chứ không phải tôi."

Hồng Quả Quả: "Anh, em đang dùng hành động chứng minh vị trí của anh trong lòng em mà."

Túc Mạc: "..."

Trên đầu là trời nắng chang chang, Túc Mạc vừa hồi sinh lập tức chú ý tới thời tiết nóng bất thường của bản đồ này.

Môi trường thực tế ảo, vì để tăng độ chân thật nên cũng có bốn mùa luân phiên, nhưng do thân phận của người chơi trong game là người tu tiên nên thời tiết biến hóa thường không có ảnh hưởng quá nhiều tới họ. Đây chính thức là lần đầu tiên Túc Mạc cảm nhận được cái nóng như thiêu đốt trong phó bản.

Phó bản khiêu chiến này không cho phép dùng thuốc hồi sinh, bùa hồi sinh cho đồng đội cũng bị cấm, tất cả mọi người nằm trên đất nhìn [Kĩ năng hồi sinh] CD tới 10 phút của trị liệu sư, quyết định anh em tám chuyện.

Mướp Đắng nói: "Bản đồ này hơi lạ, nhiệt độ quá cao."

Hồng Quả Quả: "Ừ nóng thật đấy, em toát cả mồ hôi rồi."

"Là sao?" Hỏa Thụ Ngân Hoa nằm trên đất: "Tôi không có cảm giác gì hết, nóng lắm à?"

Apple nghe thế lập tức bảo: "Tôi sợ nóng lắm, để tôi nằm đi, hồi sinh tôi cuối nhé."

1

Mọi người nhàn rỗi không có việc gì vừa buôn dưa lê vừa đợi trị liệu sư CD. Apple mở nhóm thám hiểm, phát hiện đám trong đó đang mở hội bàn tròn. Nhóm thám hiểm đa số là người chơi cấp cao, mỗi người đều có đoàn đội riêng, tự khiêu chiến phó bản, sáng nay đã lục tục có 4-5 đoàn xông tới cửa thứ hai, đang thảo luận trong này.

Ngô Liêu: Đã ai tới cửa thứ 3 chưa?

Hải Đường: Chưa, theo hương hoa hết rồi, đang vật lộn ở cửa 2.

Hỏa Thụ Ngân Hoa: Há há há tôi bắt kịp tiến độ của mấy bạn rồi, bên này cũng đang cửa thứ 2.

Ngô Liêu: @ Hỏa Thụ Ngân Hoa, chém gió à? Trái Cây sáng nay mới bắt đầu đánh mà?

Hỏa Thụ Ngân Hoa: Thì bọn này đánh có hai lần là qua ấy mà.

Một Hớp 2 Vạn 5: Bên bọn nó có anh Chân với Momo, bất công vãi, tôi rủ anh Chân, ổng từ chối thì thôi, còn nói cái gì mà xạ thủ không thích hợp chơi pve, kiếm cớ thì có.

Hải Đường: @ Một Hớp 2 Vạn 5, tôi thấy trên diễn đàn có bài đào Quy Chân Phản Phác và Momo, hai người họ có gian tình thật à?

Ngô Liêu: Tôi cũng thắc mắc @ Một Hớp 2 Vạn 5

Một Hớp 2 Vạn 5: Mấy người tưởng là tôi không hỏi à!!! Lần trước đánh săn thú xong tôi hỏi ngay đó, hai ngày sau ổng mới rep, lại còn đánh trống lảng, hỏi thực đơn của tinh hệ bên tôi.

Apple thấy dòng này, nhìn sang phía bên kia.

Hành Chỉ Vô Câu còn đang nằm trên đất, Momo thì đi ra một góc... Hai người này có gì sao?

-

Túc Mạc đứng dưới gốc cây, quan sát khung cảnh xung quanh. Có lẽ là do cả đoàn chưa được hồi sinh hết, bản đồ có vẻ im ắng bình yên. Vị trí của bọn họ có hơi xa, Túc Mạc chỉ thấp thoáng thấy giữa hồ có một cái đình nhỏ nghỉ mát, hẳn là chỗ boss ở.

Cậu theo thói quen định nói chuyện với Úc Trăn, lại nghe được tiếng trò chuyện náo nhiệt trong kênh đoàn, còn đang do dự, trước mặt đã xuất hiện một kênh chat riêng.

Túc Mạc tắt voice đoàn đội, vào kênh riêng với Úc Trăn, vừa kết nối đã nói: "Em đang định tìm anh."

"Có chuyện gì à?" Úc Trăn hỏi.

"Đã có mùa xuân rồi giờ là mùa hạ, phó bản này sẽ có ít nhất là bốn cửa ải." Túc Mạc nhìn quanh: "Trước hết xem lại cơ chế của boss 1, nó có 3 cái kĩ năng chính, sau 50% thì có cơ chế đặc thù là Sinh Sôi Không Ngừng và Sự Sống Luân Hồi."

Trong đống manh mối của Vọng Thiên Phong cũng có, Đạp Vân Trung làm nhiệm vụ ở mấy bản đồ rõ ràng có khí hậu nhiệt độ khác nhau, ví dụ như Bắc Hoang Mạc, Đồng Hoang Hàn Nha. Nếu như nhiệt độ khí hậu tương ứng với bốn mùa, vậy phó bản này sẽ có 4 ải để khiêu chiến, hoặc là hơn.

Úc Trăn khẳng định: "Boss này cũng sẽ có."

Túc Mạc nói: "Đúng rồi, với tình huống hiện giờ, em cảm thấy cảnh vật trong này sẽ là điểm mấu chốt của cơ chế."

Úc Trăn hỏi: "Em muốn ra hồ xem thử à? Có cần anh đi cùng không?"

Túc Mạc vốn đang suy tư, nghe Úc Trăn hỏi vậy đã theo bản năng thốt lên "có". Cậu vừa đồng ý, tiếng của trận pháp sư đã xuất hiện trong kênh đoàn đội.

"Đào Vàng hồi sinh tôi trước đi." Úc Trăn bảo.

"Ok, tới ngay." Đào Vàng vừa được Hồng Quả Quả hồi sinh, nghe vậy chạy đến chỗ Úc Trăn.

Apple vốn còn đang nghi ngờ, chứng kiến Hành Chỉ Vô Câu vừa được hồi sinh đã đi tới bên cạnh Momo, sau đó hai người ra hồ, có vẻ như đã hẹn nhau từ trước.

Nước trong suốt, Túc Mạc vừa tới ven hồ đã thấy một công trình kiến trúc ở dưới đáy. Dưới hồ này lại có kiến trúc? Mà quan sát kĩ thì cái kiến trúc này hình như kết nối với đình nghỉ mát giữa hồ.

"Xuống nước đi." Úc Trăn nói.

Túc Mạc gật đầu, hai người ăn ý nhảy xuống, thanh trạng thái của nhân vật lập tức xuất hiện mấy dòng mới.

[Giảm Tốc: Người chơi ở dưới nước sẽ áp dụng quy tắc giảm tốc, tốc độ di chuyển giảm 50%]

[Bơi lội: Người chơi có khả năng bơi, nhưng chỉ có thể lặn 3 phút, quá 3 phút sẽ chết chìm.]

Túc Mạc thấy thế ngạc nhiên, cậu ngẩng lên nhìn đình nghỉ mát phía đằng xa: "Có thể dùng khinh công không?"

"Dùng được, nhưng thời gian hồi dài hơn." Úc Trăn buff cho cả hai một trận pháp tăng tốc: "Đi thôi."

Bên bờ, Hồng Quả Quả và Đào Vàng còn đang chậm rãi hồi sinh từng người, mấy người đã được hồi sinh chạy tới dưới gốc cây nghỉ ngơi. Mướp Đắng dứt khoát lấy đạo cụ ra đặt dưới tán cây, một quán trà nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người, bên trong còn có cả tiểu nhị đang rót trài.

Hồng Quả Quả: "Anh Mướp Đắng, đạo cụ này của anh thích thật đấy."

"Bên ngoài màn trời chiếu đất, có vài đạo cụ kỳ văn cũng phát huy tác dụng." Mướp Đắng tìm ghế: "Vào trong hóng mát uống chén trà đi, cơ mà trà của đạo cụ này chỉ là trà thường thôi, uống tạm."

Dần tới 10 rưỡi.

Thời tiết nóng dễ bị khát nước, ước chừng mười mấy phút, tất cả mọi người đã hồi sinh, đều ngồi trong quán trà uống nước ngắm cảnh núi hồ mỹ lệ, tự dưng có cảm giác như là đang đi du lịch chứ không phải đánh phó bản.

Thanh Phong hồi sinh xong không thấy người nhà thì hỏi: "Đại ca với anh Hành đâu? Đi đâu rồi?"

Hỏa Thụ Ngân Hoa: "Hình như ra hồ chơi rồi, chưa thấy về."

Dưa Hấu nhìn quanh: "Boss đâu? Hình như không thấy."

Đúng lúc này trong kênh vang lên tiếng của Momo: "Boss ở trong đình nghỉ mát giữa hồ, lần này e là phải chiến đấu dưới nước."

Mọi người nghe vậy sửng sốt, nhao nhao chạy tới bên hồ xem.

Vừa xuống nước, nhìn thấy hai dòng trạng thái, cả đám lại ồn ào, đến lúc bơi tới đình mới thấy được boss của Cảnh Hạ.

Cái đình giữa hồ rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ đủ cho vài người đứng.

Mà trong đình có một thiếu nữ toàn thân bao phủ bởi vảy cá. Cô đang tựa vào lan can nghỉ ngơi, đuôi cá dài một nửa chạm dưới đất, nửa chấm nước, nhắm mắt ngủ, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng.

- -- Người Cá Giữa Hồ.

Người Cá là quái chữ vàng, cần người chơi chủ động tấn công mới tính là bắt đầu.

Nhưng bố trí thế này rõ ràng là không cho tất cả người chơi chỗ đứng, nhiều khả năng chỉ có tanker chính đứng được trên đình, những người khác phải ở dưới nước.

"Người Cá đẹp ghê."

"Phải đánh thủy chiến à?"

"Xuống nước bị giảm tốc mà, khó né công kích lắm."

"Mọi người nhìn thanh máu của boss này đi, hình như chỉ bằng một nửa Đứa Con Mùa Xuân?"

Trước khi lên đình, Túc Mạc và Úc Trăn còn lặn xuống nước xem xét, phát hiện công trình kiến trúc kia biểu hiện không thể mở ra, không được đi vào. Họ cố bơi vào thì bị truyền tống lại tới ven hồ, chỉ có thể xuất phát lại. Trong tình huống hiện giờ, có ba điểm cần chú ý.

Tác dụng của công trình dưới nước là gì?

Người chơi ở trong nước sẽ gặp phải những vấn đề gì?

Phạm vi hành động của boss là bao xa?

"Giờ sao?" Hỏa Thụ Ngân Hoa hỏi: "Đánh luôn à?"

Túc Mạc nhìn đồng hồ, cậu còn nửa tiếng: "Trước hết thử khoảng cách thoát boss đi, Dưa Hấu."

Dưa Hấu chịu thương chịu khó đi tới: "Chạy ra bờ à?"

"Ừ, cậu giữ khinh công đi." Túc Mạc nói: "Những người khác lên bờ, đừng có để dính trạng thái chiến đấu."

Túc Mạc vừa dứt lời thì nhìn thấy Mướp Đắng mới vừa bơi tới cạnh đình.

Mướp Đắng ngẩng lên: "Ơ? Thế từ từ để anh bơi về nhé?"

2

Mọi người: "..."

Úc Trăn im lặng vài giây: "Để tôi cho anh một trận pháp tăng tốc."

Mướp Đắng dứt khoát quay đầu bơi về bờ, còn nói: "Ok, vất vả cậu đi một chuyến rồi."

Úc Trăn: "Đừng khách khí."

Một chuyến này là lại mấy phút trôi qua, mãi mới tập hợp đủ trên bờ. Dưa Hấu ở trong đình sắp bị phơi khô, giục: "Đến nơi chưa?"

Mướp Đắng: "Rồi rồi."

Dưa Hấu nhìn sang Người Cá, lúc đổi vị trí không cẩn thận vấp phải cái đuôi của cô ta: "Vãi, ngủ rồi vẫn còn quẫy đuôi hả?"

Gã vừa nói xong, cái đuôi kia lại nhúc nhích. Dưa Hấu chưa kịp rút dao thì Người Cá đã mở mắt, con ngươi màu lam sâu thẳm chứa đựng lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi. Cùng lúc đó, trước mặt tất cả mọi người xuất hiện hai quy tắc mới.

[Đã kích hoạt cơ chế đặc thù của Cảnh Hạ [Mặt Trời] [Thiêu Đốt].]

"Tất cả lùi lại." Túc Mạc bất ngờ, sao đã có cơ chế đặc thù rồi?

Lúc này cả đoàn xuất hiện hai trạng thái, ngay sau đó là một món trang bị biến mất.

[Mặt Trời: Trời nắng chói chang, vì quá nóng nên bạn chọn cởi bớt quần áo (sau khi vào trạng thái chiến đấu, mỗi 6 phút người chơi sẽ bị cấm dùng một trang bị)]

[Thiêu Đốt: Người chơi có trạng thái Thiêu Đốt mỗi giây mất 1% máu.]

Tất cả mọi người: "???"

Oắt đờ heo, lột đồ người ta còn cấu máu?!

Mọi người trong đoàn bắt đầu kiểm tra trang bị, phát hiện là cấm ngẫu nhiên, có người mất quần áo, có người là đồ cài tóc, mỗi lần bị cấm sử dụng, ô trang bị sẽ trống rỗng.

Thế là bỗng chốc người cởi trần, người mặc quần đùi, tóc tai bù xù gì đều có.

Dưa Hấu lập tức gào lên: "Vãi nồi, mất mẹ giày rồi!!"

"Cứu, khoảng cách công kích của boss này xa quá!!"

"Má nửa máu!!! Heal heal heal!"

Túc Mạc giật mình, nhìn ra mặt hồ, thấy Dưa Hấu cũng có hai trạng thái Mặt Trời và Thiêu Đốt. Thứ cộng tốc độ nhiều nhất là đôi giày đã bị tước, còn dính Thiêu Đốt: "Đào Vàng, đi cứu cậu ta, những người khác đừng nhúc nhích."

Giọng nói dịu dàng tới đáng sợ của boss vang lên bên tai mọi người.

"Là mi? Quấy rầy giấc ngủ của ta."

Đào Vàng vội vàng nhảy xuống, thấy Dưa Hấu ở đằng xa bỗng bị cơn sóng dấy lên từ mặt hồ cắn nuốt, sau đó hoàn toàn biến mất.