Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 224: Phúc đức kiểu gì đây!



Nếu nhìn gần lại, hắn có thể thấy bảy người này không phải Đại Càn Vũ triều. Năng lực của họ có thể sánh ngang với Hùng chủ đóng giữ biên giới, mà có lế cũng đều vào Thiên Tuyệt Bảng rồi.

Phần lớn Thiên Tuyệt Hùng chủ đều thề trung thành với Tứ đại Hoàng triều, mà bây giờ họ vừa vào đã gặp trúng bảy người cũng thật hiếm có.

Thậm chí

Có hai người rọi rõ hai động trên bụng.

Họ đều là người từ Siêu Phàm Nhị Cực, nhảy thẳng đến Hùng chủ Động! “Không sao, bổn vương đến đây cũng không có ý về tay không”.

Sở Ninh khoanh tay trước ngực, từ từ đi trên không đến gần vách núi.

Dấy núi xinh đẹp này là nơi lắng đọng quốc vận Vân Hiên Vũ triều, còn một linh mạch nhàn nhạt đang ẩn dưới thác nước kia.

“Ngươi như thế, chẳng lẽ không sợ ta?”. Một vị Thiên Tuyệt ngạc nhiên hỏi.

Họ đến Vân Hiên Vũ triều đã lâu, nuốt linh mạch chỉ là mục tiêu thứ hai, họ ở đây đợi Bắc Vương mới là mục đích chính.

Bọn chúng đều thèm khát Đại Hạ Siêu Phàm bí quyết. Kết quả.

Bắc Vương Đại Hạ vừa thấy bọn họ, chẳng những không lui mà vẫn tiếp tục tiến đến.

“Yên tâm, nếu ta đã đến đây rồi thì sẽ không đi. Thậm chí, ta còn muốn tranh linh mạch với các ngươi nữa cơ”. Sở Ninh mỉm cười nói.

Dứt lời, ba trăm lẻ hai viên máu tạo hóa chủng rực rỡ lập tức sống lại, sáng lên một vùng trong bụng. Năm miệng động liên tục chìm nổi, cơ thể hắn cũng được Thần Hoàn bao phủ.

“Không ngờ thằng nhóc này, đã đạt đến cảnh giới này rồi!”

Bảy vị Thiên Tuyệt Động thấy Động văn của Sở Ninh, mà tái mặt.

Ngay sau đó bầu trời tối lại, thác nước đang đổ ào ạt bên dưới dừng lại rồi rút đi, để lộ ra một căn phòng bằng đá đằng sau nó.

Nơi này là nơi khai thác linh mạch của người Vân Hiên Vũ triều để lại.

Linh khí lắng đọng một trăm năm hóa thành ánh năng buổi chiều ngày, liên tục chen chúc ồ ạt tỏa ra, bắn về phía bảy Đại Động và Sở Ninh.

Ngay lập tức, Sở Ninh mở to miệng năm động trong cơ thể mình ra, xé rách ánh sáng màu vàng kia và hút hết nguồn linh khí đó vào trong cơ thể hắn.

“Ngươi muốn tranh linh mạch với bọn ta?” Bảy vị Thiên Tuyệt Động đã tức giận. Họ là võ đạo danh túc vang danh khắp phương rất lâu.

Tuy không nóng ruột ra tay, nhưng cũng không thể để Sở Ninh đè đầu cưỡi cổ ở mặt này được.

Bảy vị Thanh Châu Thiên Tuyệt có chín miệng sáng, chúng mở ra nuốt linh khí màu vàng nắng vào động như cái lỗ sâu đen không đáy.

Ngay lập tức bầu trời rung lên, lan ra mấy trăm dặm. Răng rắc!

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Khí cơ va chạm vào nhau làm gãy một góc của vách đá, mắt đất tiếp tục rung rẩy rồi vỡ toang ra.

Những linh khí trong phạm vi một ngàn dặm đều cuồn cuộn hút về đây, khiến ban ngày biến thành ban đêm, u tối đến mức duỗi tay cũng chẳng nhìn rõ bàn tay của mình.

Thác nước đã khô cạn.

Linh mạch đồi dào như chân long gầm gừ, bị tám Đại Hùng chủ Động thi nhau mà hút. Nguồn linh khí màu vàng nắng bị dừng lại, ép vào trong ngực tu giả như một ngọn núi lớn đè xuống khiến bảy người kia hốt hoảng.

Bảy vị Thiên Tuyệt hợp lực mới có thể chặn được Bắc Vương nuốt linh mạch.

Phúc đức kiểu gì đây!

“Hèn chỉ tên Hạng Hắc đó lại chửi ầm lên trên Tân Tú Phong”.

“Tên Hùng chủ đó lên được Thiên Tuyệt Bảng, thật chả biết xấu hổ!”

Yến Tử Lăng tức giận đến mức thở gấp.

Hạng Bàng thích Âm Nhân, Hạng Hắc là biệt danh đặt cho các vị tướng dũng mãnh ở Bắc Cảnh.

Bảy vị Thiên Tuyệt này hoàn toàn không biết nói gì về đạo nghĩa, thân phận. Chúng bắt tay, chèn ép một vấn bối.

“Sợ cái gì?”

Sát Thân Kiếm trong tay Dương Diệp run lên: “Ngươi nghĩ vua của chúng ta dễ bị bắt nạt vậy sao?”

Cùng lúc đó Sở Ninh cũng đã di chuyển cơ thể, hắn nhắm thẳng vào đại hán cao to nhất trong bảy người kia.

“Nhanh như thế, ngươi đã muốn cắn lại rồi à Bắc Vương, vội vàng đánh ta thế sao?”

Đại hán cười lạnh. “Ta không muốn đánh nhau với các ngươi làm chỉ cho phức tạp, chỉ muốn giết các ngươi đơn giản hơn nhiều. Bởi vì, ngươi là kẻ yếu nhất”. Sở Ninh lạnh lùng đáp.

Bóng hình hắn lay lắt rồi xuất hiện ra mười bóng ảo ảnh, cùng nhau đánh ra Bác Long Thuật Công.