Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 212: Để ta suy nghĩ



Tất cả dư ảnh của Sở Ninh biến mất, từng sợi chân thân nhỏ như sợi tóc bay lên trói giết khắp nơi.

Tuyệt học Đông Thắng Hoàng Triều đang cố gắng độ sức với Long thuật!

Tuyệt học này do thái tử Đông Thăng sử dụng hồi trước đã nổi tiếng như kim bằng giương cánh.

Bây giờ, khi nó rơi vào tay của Sở Ninh cũng chứng tỏ uy lực khủng khố và hiếm gặp của đấng tạo hóa cho nó. Vài kẻ bay lên không như Đại Giao, bị Chân

Long diệt hết!

Sau mấy chiêu đánh, Vân Hiên võ chủ đã bị thương.

========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em? 2. Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa 3. Hôn Nhân Cho Người, Hoàng Vị Cho Ta 4. Trăng Ngả Về Tây (Trăng Hướng Phương Tây) =====================================

“Rút maul”

Hơn bốn mươi vị động nhận được truyền âm của Mộc Việt, Vũ Lạc, lập tức bỏ qua vết thương trên cơ thể mà chạy tán loạn.

Đám cường giả động vừa bay vừa độn mà chạy.

Bắc Vương không có cách nào cản lại hết toàn bộ đám người muốn chạy trốn kia.

“Ngươi ngồi hóng chuyện, cũng xem đủ rồi nhỉ?”

Sở Ninh giãm mạnh chân xuống không trung, ép sát đến Vân Hiên võ chủ. Đồng thời, ánh mắt của hắn cũng liếc về hướng xa xa.

“Bắc Vương đại nhân!”

Ngay tức thì, mười lăm bóng người có Sinh Mệnh Triêu Khí cười gượng, rồi bay vụt lên trời.

Họ là những kẻ đứng đầu Tân Tú Mị Đại quốc.

Sau khi Sở Ninh bước vào động, họ đã dâng tặng Đại Hạ, gọi hắn là Minh chủ Tân tú.

Ba đại quốc liên hợp đánh vào Đại Hạ, khí thế hừng hực, họ đều biết tin này.

Theo Minh Ước, họ nên ra tay giúp giải quyết chút gánh nặng cho Minh Chủ quốc.

Nhưng có lẽ họ sợ khiến đại quốc siêu cường tức giận, chọc vào gặp họa nên mới do dự đứng nhìn không dám tham chiến.

Nhưng họ phải xuất hiện, khi bị Bắc Vương điểm đích danh. “Ngăn đám đó lại, bổn vương có thể bỏ qua sai phạm của các ngươi”.

Sở Ninh lạnh lùng nói: “Nhưng nếu để kẻ nào thoát được dù chỉ một, ta đây sẽ diệt sạch của các ngươi!”

“Vâng!”

Mười lăm vị đứng đầu Đại quốc lập tức xanh mặt, vội vàng chạy đến, chặn giết đám Động cảnh đang bỏ chạy.

Thực lực của họ cách Thiên Tuyệt Bảng quá xa, nhưng vẫn có chút thủ đoạn. Chỉ là bắt đám Động này lại, không cho kẻ nào chạy thoát được cũng là chuyện dễ dàng.

“Không bỏ sót bất kỳ tên nào, dù chỉ một?”

Vân Hiên võ chủ nhìn Sở Ninh mà phát run.

Sau cơn tức giận, ông ta chỉ còn lại sự sợ hãi và khát vọng sống sót đến cuối cùng.

“Xin Bắc Vương tha cho ta!”, Vân Hiên võ chủ nói.

Sở Ninh không chút phản ứng, cũng chẳng trả lời.

Vân Hiên võ chủ vội vàng lấy ra một ngọc tỷ đại quốc từ Càn Khôn Giới.

“Ngọc tỷ Đại quốc này đã được ta cài pháp ấn”.

Vân Hiên võ chủ hạ giọng nói: “Ta chỉ cần sử dụng một ý tinh thần lực có thể bí mật đúc ra đại quân xuất sắc cho Đại Hạ của ngươi, nhờ đó mà thông qua Hư: giới truyền khắp cả Thanh Châu!”

Trình độ chiến đấu của động cuồn cuộn, mênh mông như biển.

Âm Linh trận ngăn tầm nhìn trong Ngọc Môn Quan đã bị phá vỡ.

Vân Hiên võ chủ đã thấy đội quân Bách Tuế của Bắc Vương!

Đại Hạ mới theo học võ tuyệt, cô đọng vận mệnh quốc gia chỉ nửa năm đã xuất hiện một ngàn người xuất sắc. Chuyện này ai cũng biết.

Tại Thanh Châu đại địa.

Chỉ có Tứ Đại Hoàng triều mới sở hữu quân đội Siêu Phàm, hình thánh hàng. rào bảo vệ cho Hoàng triều.

Tin này vừa lan ra ngoài, mấy đại quốc không thù hẳn gì với Sở Ninh cũng đã rục rịch!

Sở Ninh nghe ông ta nói thế vẫn im lặng, suy nghĩ.

“Bắc Vương yên tâm, miệng ta kính như bình”. Vân Hiên võ chủ thấy thái độ hắn như thế, vội vàng nói.

“Để ta suy nghĩ”.

Sở Ninh nhếch môi, bóng hình lướt đến nói: “Làm sao vặn đầu chó của ngươi?”

Đại Hạ sẽ nhanh chóng quật khởi ở Thanh Châu, nên đã bị người ta để ý lâu rồi. Vậy nên, chuyện quân Bách Tuế Bắc Vương đường nào cũng sẽ lộ ra.

Chuyện này làm sao đe dọa được hắn chứ!