Bắc Kinh Nào Đẹp Bằng Em

Chương 3: Chương 3



“Còn không mau đi ! ” Bên cạnh có người nhỏ giọng nhắc nhở Kỷ Tinh .

Trong một khắc ngắn ngủi đó Kỷ Tinh theo bản năng định dùng lực đạp một cái để thoát khỏi hiện trường . Nhưng khi nhìn khuôn mặt trắng bệch không kém cô bao nhiêu tuổi , hết sức đáng thương của anh chàng giao hàng thì lòng thương hại trong cô bỗng chốc trỗi dậy .

Nhìn xung quanh người qua đường không vì bên này sảy ra tai nạn mà dừng lại , thỉnh thoảng cũng có vài người đứng lại xem hoặc đồng tình lắc đầu vài cái nhưng rồi vẫn khởi động xe đi tiếp .

3,2,1…….Đèn đỏ bật sáng .

Anh chàng giao hàng thấy vậy quay đầu nhìn Kỷ Tinh , bờ môi trắng bệch run run nói : ” Cô đừng bỏ đi a~~ ” (T.T)

“…..”

Trong lòng Kỷ Tinh đột nhiên có chút sợ hãi , nhìn chiếc Porsche kia đắt tiền như vậy cô đủ tiền đền sao ? Nghĩ đến số tiền lương ít ỏi của mình cô lại ảo não ,biết vậy vừa rồi tuyệt đối không nên mềm lòng , cứ tiếp tục đi lên phía trước mới tốt .

Người đàn ông nghe điện thoại vừa rồi là người sai , anh chàng giao hàng này lại là người làm hỏng xe . Cô thực sự là bị vạ lây mà .

Trong lúc nội tâm Kỷ Tinh đang dậy sóng kịch liệt thì phía bên kia cửa xe được mở ra , một người đàn ông cao lớn khoác trên mình bộ âu phục phẳng phiu , bước xuống . Người đó nhìn vết xước lớn cùng chỗ lõm trên thân xe một chút , lông mày nhăn lại thấp giọng nói với anh chàng giao hàng ” Cậu đi xe kiểu gì vậy ? “.

Mà anh chàng giao hàng lúc này hai tay run run nắm lấy đầu xe máy , miệng mấp máy mãi không thốt lên lời . Haiz …đứa trẻ đáng thương xem ra bị dọa sợ mất rồi .

Kỷ Tinh một giây trước còn đang ảo não hối hận không thôi , giây sau đã mang tâm lý bênh vực kẻ yếu nói : ” Không thể trách anh ta ! Vừa rồi có một người đàn ông đi loạn tôi vì né ông ta , mà anh chàng này cũng vì né tôi nên mới đâm phải xe của anh . Người đàn ông kia đã thừa dịp hỗn loạn mà chạy mất rồi ” .

Anh chàng giao hàng thấy vậy cũng vội vàng thuật lại tình hình cho chủ xe biết .

Người đàn ông vừa xuống xe nghe bọn họ kể lại sự việc bèn hiểu rõ , mi tâm nhăn lại càng sâu . Quay sang nhìn anh chàng giao hàng nói : ” Cho nên , cuối cùng là cậu đụng vào xe chúng tôi ? “.

Anh chàng giao hàng lập tức nghẹn lời , Kỷ Tinh cũng bị câu nói đó làm ngây người đồng tình nhìn anh chàng .

Nhưng cô chỉ ngây người vài giây rồi lại không nhịn được nhỏ giọng đề nghị : ” Có thể báo cảnh sát để bắt người đàn ông kia lại chịu trách nhiệm không ? “.

Người đàn ông mặc âu phục liếc nhìn cô một chút cũng không để tâm bọn cô đang bối rối .

Kỷ Tinh vẫn chưa hết hi vọng : ” Các anh chắc chắn là có mua bảo hiểm đúng không ? ” bị người đàn ông mặc âu phục nhìn chằm chằm , cô chỉ vào anh chàng giao hàng nói : ” Anh ta chắc không thể đền nổi số tiền lớn vậy đâu ” .

“…..”

Người đàn ông thấy cô như vậy , ánh mắt lóe lên ý cười .

Đang định mở miệng nói thì bất ngờ cừa kính phía sau được hạ xuống một nửa.

Giọng nam trầm ấm truyền tới .

” Đường Tống ” .

” Vâng ” Người đàn ông mặc âu phục khẽ khom người tới gần cửa xe .

” Chúng ta sắp muộn rồi ” Người đàn ông ngồi phía sau xe nói .

“Vâng tôi đã rõ ” Đường Tống hiểu ý đáp .

Xuyên qua cửa kính được kéo xuống một nửa Kỷ Tinh bỗng nhìn thấy gương mặt góc cạnh rõ ràng của đàn ông cùng đôi môi mỏng rất thu hút .

Chỉ một cái chớp mắt cửa xe liền được kéo lên . Cửa kính màu đen phản chiếu gương mặt Kỷ Tinh trong gió rét có chút mơ hồ .

Đường Tống nhìn về anh chàng giao hàng nói : ” Không sao ! cậu mau đi đi lần sau chú ý một chút ” .

Một câu nói kia quả thực đã kéo hồn vía của anh chàng giao hàng từ địa ngục về nhân gian . Anh ta kích động đến nỗi hai tay không biết phải đặt đâu cho đúng miệng cảm ơn không ngừng .

Đối phương gật đầu một cái liền không để ý nữa , quay người bước lên xe .

Kỷ Tinh cũng không tin được sự việc lại được giải quyết đơn giản như vậy . Thầm nghĩ trên đời có nhiều người tốt như vậy thì thật tốt . Mắt thấy cửa xe sắp khởi động , cô bỗng nhiên đi tới lịch sự gõ hai lần vào cửa kính phía sau xe .

Trong xe . Hàn Đình nhìn cô một chút . Hai giây sau cửa sổ xe mới chậm rãi được kéo xuống .

Ánh mặt trời chiếu vào trong xe có chút chói mắt , hắn khẽ nheo mắt lại một chút để thích ứng .

Cửa số xe vẫn chỉ kéo xuống một nửa .

Lần này Kỷ Tinh chỉ thấy nửa trên khuôn mặt của người trong xe , mày rậm , sống mũi cao , người này sở hữu một cặp mắt hoa đào thật đẹp tựa như đầm nước mùa thu trong veo trầm tĩnh .

” Thật sự cảm ơn anh ! người tốt như anh định sẽ gặp được nhiều điều may mắn” .

Trong xe , Hàn Đình nhìn Kỷ Tinh nửa giây , cô gái này có cặp cong cong , khi nói chuyện mắt có chút ý cười lễ phép , thân thiện nhưng ý cười không đạt đến đáy mắt .

Rất nhanh sau đó cửa xe lại được kéo lên .

Hiển nhiên là người trong xe không có hứng thú với lời cảm ơn của cô lắm .

Gương mặt tươi cười của Kỷ Tinh phản chiếu trước cửa kính khẽ trầm xuống , nhưng một giây sau lại khôi phục như cũ tựa như vừa rồi không có gì .

Kỷ Tinh cùng anh chàng giao hàng chào tạm biệt xong cô liền đi tiếp .

Đạp xe trên đường đến chỗ làm , cô phá lệ đạp thật nhanh mặc cho gió lạnh táp vào mặt , trong lòng một cảm giác thật lạ bỗng nhen nhóm lên .

Phía trước , từng tòa nhà cao ngất mọc san sát nhau , trời xanh mây trắng ánh sáng phản chiếu từ cửa kính thủy tinh của chúng hòa vào ánh nắng làm một thể , chiếu xuống đẹp đến mức khiến người ta cảm thấy yên bình .

Cô nhảy xuống xe đạp đi bộ qua quảng trường trung tâm , đi vào văn phòng . Lên lầu quẹt thẻ đi làm rồi ngồi về chỗ của mình .

Hoàng Vi Vi bên cạnh thấy cô qua bèn chêu trọc một chút hỏi : ” Có gì mà cao hứng đến vậy ? ” .

” Hôm nay tớ gặp được người thật tốt ” Cô đem sự việc trên đường lúc nãy kể lại .

Đồng nghiệp xung quanh nghe xong bèn nhao nhao thảo luận về người tốt giúp Kỷ Tinh .

Hoàng Vi Vi uống một ngụm cà phê , châm rãi hỏi : ” Tỷ phú Bill Gates đã từng khẳng định ông sẽ không nhặt tiền rơi trên đường bởi trong thời gian cúi xuống ông còn làm ra được nhiều tiền hơn thế . Đoán chừng người ta cũng giống như vậy , trong lúc cùng cậu và anh chàng kia nói lý thì thời gian đó người ta có thể kiếm cả một chiếc xe ” .

” Không có khoa trương như vậy chứ ! cũng có thể người ta vì tốt bụng mà không so đo thôi ” Kỷ Tinh nhỏ giọng phản bác.

Hoàng Vi Vi nháy mắt mấy cái : ” Lúc nào thì tớ mới có đủ tiền để nhẹ nhõm mua sự rộng lượng như vậy đây “.

” Đúng ” tiếng đồng nghiệp nam trong phòng đồng nhất vang lên .

“…..” Thực sự lần này Kỷ Tinh không thể phản bác được .

Thế này là thế nào a.

Nếu như đổi lại là xe của cô , vô luận thế nào cô cũng không đành lòng , cũng sẽ làm đối phương phải bồi thường , bởi vì chính bản thân cô cũng chưa chắc sửa nổi .

Đến khi nào cô mới có thể đạt đến trình độ bỏ qua 1 dolla để kiếm nhiều hơn như vậy đây .( T.T )

” Các cô cậu lúc nào có thể kiếm nhiều tiền như vậy thì tôi không biết . Nhưng tôi biết nếu bây giờ còn không mau đi làm việc , thì tiền lương tháng này sẽ nguy hiểm đó ” .

 

 

 

 

 

Trưởng phòng Trần Tùng Lâm đi qua khu làm việc rất phúc hắc nói .

Đám người cười cười tinh nghịch rồi ai về chỗ nấy .

Trưởng phòng vẫn chưa nói xong , tự nhận hài hước chỉ chỉ đồng hồ đeo tay : ” Kỷ Tinh cô vừa đi làm muộn 30 giây nhé “.

Đám người phối hợp cười ha ha .

Kỷ Tinh vừa ngồi xuống liền nhân được tin nhắn trong box chat riêng của nhóm đồng nghiệp . Hoàng Vi Vi nhắn đến bày tỏ rằng cô ấy khá bất bình với hành động tính toán chi đối với nhân viên của trưởng phòng .

Cô chỉ nhún nhún vai , bất đắc dĩ dười một tiếng cho qua .

Một đồng nghiệp A rảnh rỗi nhắn tin tới : ” Chỉ đi làm muộn 30 giây cũng bị đánh B , bình thường chúng ta tăng ca vất vả cũng không thấy ông ấy nói gì ” .

Kỷ Tinh không có thời gian để ý tới những việc đó vì lượng công việc dồn lại thật lớn , không có thời gian để cô tám chuyện , nên chỉ nhắn lại một câu : ” Hôm nay rất bận đó ” .

Đồng nghiệp B thấy vậy nói : ” vì cái gì hôm nay chúng ta lại nhiều việc như vậy ”

Vì cái gì ? còn không phải hạng mục quan trọng bị gián đoạn sao . Mà nguyên nhân bị gián đoạn còn không phải do quyết định sai lầm của cấp trên .

Công việc cũng không giống như đi học , làm tốt việc của mình là được . Trong công việc muốn thành công thì phải nhờ đến sự đoàn kết cùng lỗ lực của tất cả mọi người , dù thế nào thì vẫn có mặt thuận lợi và khó khăn . Chỉ cần một người phạm sai lầm cũng đồng nghĩa kéo theo đó người khác cũng gặp rắc rối theo . Điều đó là bình thường , mỗi người đều có sự cố gắng khác nhau nhưng công lao lại được chia đều thì cũng chỉ có thể nhịn .

Tất cả mọi người đều hiểu như vậy . Nhưng bản thân chỉ là cấp dưới , không cẩn thận nói linh tinh truyền đến tai cấp trên con đường sau này chắc chắn sẽ rất vất vả .

Vì áp lực công việc cộng thêm sự bất công từ phía lãnh đạo . Cơ hồi mỗi ngày khi đi làm mọi người đều sẽ bàn tán chuyện của lãnh đạo ít nhất là một hai lần .

Kỷ Tinh rất ít khi tham gia vào những chuyện như vậy . Dần dần cô lại phát hiện , rất có thể một số đồng nghiệp kia trước mặt thì nói xấu cấp trên , đôi khi cũng sẽ nói xấu đồng nghiệp khác với cô , nhưng khi quay lại thì rất có thể người ta đang bàn tán về cô với đồng nghiệp khác .

Huống hồ bàn tán thì bàn tán , cô chỉ làm hết sức với công việc của mình . Cô đã từng gặp qua nhiều người đục nước béo cò [1] trong công ti , người thì trăm phương ngàn kế tìm đường tắt mặc dù cô cảm thấy như vậy không công bằng nhưng cô sẽ không để ảnh hưởng đến công việc của mình .

Bạn đang đọc truyện tại Truyen Moi .org

Một phần nguyên nhân cũng do Kỷ Tinh tốt nghiệp không lâu hy vọng về tương lai rất tươi sáng tốt đẹp , hai là cô còn trẻ tin tưởng nỗ lực của bản thân chắc chắn sẽ nhận được thành quả xứng đáng . Mà những đồng nghiệp nói xấu cô sớm muộn sẽ bị sự nỗ lực và cố gắng của cô vượt qua thôi .

Có thể người khác sẽ nghĩ cô quá thực dụng . Nhưng cuộc sống mà muốn thành công thì phải vượt qua người khác , nên việc chúng ta có thể làm đó chính là nỗ lực hết sức mình .

Kỷ Tinh tốt nghiệp có bằng cấp cao , tố chất lại chuyên nghiệp thái độ làm việc nghiêm túc là một trong những người nổi bất nhất trong kì tuyển nhân viên lúc bấy giờ . Khi làm việc lại được trưởng phòng nhìn nhận , đặc biệt nghiêm khắc với cô nên cô càng phải cố gắng so với đồng nghiệp khác .

Cô chính là như thế .

Hôm qua đồng nghiệp Hoàng Vi Vi tính toán số liệu có sự nhầm lần , nên mọi người đành phải chờ Kỷ Tinh tính lại một lần mới có thể tổng hợp số liệu vào báo cáo gửi cấp trên . Tốn thời gian cả một buổi sáng mà công việc cả ngày vẫn còn đó nên chỉ có thể tranh thủ tăng ca vào buổi chiều .

Hoàng Vi Vi ngượng ngùng xin lỗi , mọi người ngoại trừ kéo ra vẻ mỉm cười , ngoài việc nói không có gì , thì có thể nói gì nữa đây . Ánh mắt trao đổi một chút trong lòng đều có chút tức giận .

Mà Kỷ Tinh vô số lần phải giúp đỡ người khác khôi phục cục diện rối rắm trong lòng không khỏi có chút phiền não .

Cô bèn mở khung chat với Thiệu Nhất Thần gõ bốn chữ : ” Anh , anh anh anh~~~” .

Lúc này chắc anh cũng bộn bề nhiều việc , một phút sau mới trả lời : ” Ừm”.

Cô có thể tưởng tượng ra được anh ấy giờ phút này một bên cau mày bận rộn một bên nhắn lại cho cô .

Cô vốn không có việc gì chỉ cố tinh chêu hắn một chút nên không có nhắn trở về . Cười đứng dậy đến chỗ máy giải khát rót một chén hồng trà trở về , trên màn hình giờ lại nhiều thêm hai chữ .

Thiệu Nhất Thần : ” Lai chêu anh sao ? ”.

Kỷ Tinh liền gửi tới một icon cười lém lỉnh .

Bên kia biết cô không có việc gì liền không để ý tới .

Kỷ Tinh lại không nhịn được cười , tâm tình thoáng chốc liền trở lên vui vẻ .

Cô đóng khung chat , cũng không có việc gì làm , sáng sớm phải đi làm đồng nghiệp của cô không phải làm việc thì sẽ nằm ra bàn ngủ , lúc này không thích hợp để nói chuyện phiếm .

Được rồi uống xong trà vẫn nên đi giúp Hoàng Vi Vi một tay .

Khẽ nhấp một ngụm trà thì vị Vương tiến sĩ kia liền tới cười cười nói : ” Kỷ Tinh cô thật nhàn hạ thoải mái nha . Sáng sớm liền pha trà uống rồi ? “.

Cô lẽ nào lại không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn , bèn giải thích : ” À tôi đang chờ Vi VI thống kê xong số liệu ” .

” Vậy cô không có việc gì cũng nên đi qua xem một chút nha ” Tiến sĩ Vương nói . Hắn cùng Kỷ Tinh chức vụ cũng ngang nhau , nhưng trình độ của hắn cao hơn nhiệm kỳ cũng dài . Tự cho mình là trưởng bối nên thường xuyên đến nói mấy lời dư thừa .

Kỷ Tinh có chút nổi nóng đang muốn nói ánh mắt lại chông thấy lãnh đạo không biết đi ra từ văn phòng từ lúc nào .

” Ừm” Cô đặt chén trà xuống , nhìn một đám người vây quanh bàn Vi Vi ra vẻ giúp đỡ này kia .

Bỗng cô nhớ tới Đồ Tiểu Mộng đã từ chức ở công ti để về nhà làm bogger chỉ với một nguyên nhân – cô ấy ghét công việc . Giờ phút này cô đại khái có thể hiểu vì sao Tiểu Mộng chán ghét công việc đến vậy .

Công việc không đáng ghét , nhưng một số đồng nghệp làm chung công việc rất đáng ghét .

——————————–

Tác giả có lời muốn nói : Hàn Đình trong < Một tòa thành đang chờ anh > có xuất hiện qua , không biết các bạn còn nhớ không .

Lúc ấy xuất hiện một câu cũng không nói , chỉ bình tĩnh đứng ngoài quan sát sau đó lễ phép mìm cười một chút.

.

Ân , tại sao lại chọn  anh ấy a , ngẫm lại tôi nghe anh ấy bắt bẻ này kia lại có thể nhìn trúng làm con rể còn tự mình mang túi thơm đi cầu thân →_→