Ảnh Hậu Thành Đôi

Chương 316



Tại sao sự nghiệp diễn xuất của nam diễn viên có thể bắt đầu từ lúc mười mấy tuổi cho tới 50 60 tuổi, chỉ cần tinh thần và thể chất tốt thì có thể diễn tiếp. Trong khi đó nữ diễn viên ngoài 30 tuổi lại phải tranh đoạt bát cơm với những thiếu nữ mười mấy đôi mươi, ngoại trừ việc trở thành mẹ của những thiếu nữ đó, lại giống như bỏ qua cả một giai đoạn của cuộc đời, thật đáng giận lại thật đáng buồn. Diễn viên không nên là một nghề chỉ dựa vào tuổi trẻ, sự lắng đọng theo năm tháng cũng có thể tạo nên sức hấp dẫn của riêng nó.

Đây không phải lần đầu tiên Lục Ẩm Băng xuất hiện suy nghĩ này, bởi vì cô ra mắt sớm, một số tiền bối quen biết dần trở nên mờ nhạt trong giới giải trí nên cô cũng để ý tới, nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua, ý nghĩ này thực sự cô đọng lại, trở thành một nguyện vọng muốn thực hiện trong hai năm gần đây. Trưởng thành cùng năm tháng, Lục Ẩm Băng 30 tuổi đã không còn suy nghĩ về những vấn đề mà Lục Ẩm Băng 20 tuổi có thể nghĩ tới. Cô có đủ năng lực và tư cách để thay đổi thị trường phim ảnh trong nước, cống hiến chút sức lực.

Cô không chỉ có ý tưởng này mà đã thực hiện bước đầu tiên, trong hai năm qua cô đã thảo luận với rất nhiều tiền bối về việc liệu họ có sẵn lòng tham gia đoàn phim của cô nếu bộ phim đó thực sự ra mắt hay không, và tất cả đều đồng ý. Ngay cả khi một số người đã kết hôn và có con thì việc diễn xuất như niềm đam mê lớn nhất sâu thẳm trong trái tim họ, và họ sẽ không bao giờ từ bỏ chúng. Kịch bản cũng đang được viết, ngay cả Tiết Dao cũng không biết.

Liễu Hân Mẫn nghe cô đề cập đến chuyện này, nhất thời nổi hứng thú. Liễu Hân Mẫn làm ở vị trí kia bao nhiêu năm như vậy, bà có sự am hiểu sâu sắc về hiện trạng phim ảnh nước nhà, nên đương nhiên cũng hiểu về tình hình Lục Ẩm Băng nói tới, suy nghĩ sâu xa, có nhiều thứ nằm ngoài dự đoán của Lục Ẩm Băng, điều này cũng khiến cho bà nhận ra con đường hiện thực hóa suy nghĩ của Lục Ẩm Băng khó khăn đến nhường nào.

Thị trường phim ảnh là cuộc đấu tranh giữa nhiều bên, và điều Lục Ẩm Băng muốn làm là thò một cánh tay ra khỏi khe nứt, bắt đầu mở ra một con đường máu.

Liễu Hân Mẫn: "Ta từng thẩm định rất nhiều bộ phim, tất nhiên sẽ có trải nghiệm sâu rộng hơn con, nhất là trong những năm gần đây, thị trường phát triển rất tệ, tư bản lộng hành, mạng lưới phát triển, fan đầu tư cho idol nhiều hơn, cái giới này bị quấy thành một mớ hỗn độn luôn rồi, mọi thứ đều vô cùng tệ hại. Con nghĩ có bộ phim nào hay không? Cũng có, nhưng những phim đó lại khó kiếm lợi nhuận trong cái thị trường như thế này, dù con có nhiệt huyết đến đâu thì cũng sẽ nguội lạnh dần thôi."

Lục Ẩm Băng cười: "Vậy kể ra tên con cũng hay đấy chứ, thập niên Ẩm Băng, nan lương nhiệt huyết*, là ý nghĩa này sao?"

[Mười năm uống nước đá, khó có thể làm nguội lạnh nhiệt huyết.]

Liễu Hân Mẫn: "Đúng đó, ba con đặt đấy."

Lục Ẩm Băng: "Lúc bé con ở với mẹ mà? Sao tên con lại thành ba đặt rồi?"

"Ông già đó mặt dày, sợ con quên ông ấy là ai, nên kiên quyết tự mình đặt tên cho con, cũng may tên cũng hay, nghĩa cũng hay." Liễu Hân Mẫn cong môi, rồi lại nhanh chóng hạ xuống, nói, "Tạm được."

Lục Ẩm Băng nghiêng người về phía bà, choàng tay qua cổ bà, ôm chặt lấy, phà một hơi ấm ở cổ bà. Dịu dàng nói: "Mẹ..."

Liễu Hân Mẫn nổi da gà, dứt khoát hất tay cô ra: "Bây giờ ta mà có con dao trong tay chắc chắn sẽ chém vào mặt con, có gì cứ nói, tự dưng làm cái hành động vậy, rốt cuộc là muốn gì hả?"

Lục Ẩm Băng: ". . . . . ."

Liễu Hân Mẫn: "Nói!"

Lục Ẩm Băng: "... Không có gì, chỉ muốn hỏi là mẹ có nhớ ba con không thôi."

"Con đang nói nhảm đó à?" Liễu Hân Mẫn nói, "Có nhớ người yêu con rồi chứ gì?"

Lục Ẩm Băng mạnh miệng: "Đâu có đâu."

"Không có mà một ngày kiểm tra điện thoại 800 lần." Liễu Hân Mẫn chậc một tiếng, "Tiếc ghê mình không có ai để nhớ."

Lục Ẩm Băng thẹn quá hóa giận: "Không thèm nói chuyện với mẹ nữa, đáng ghét."

Nói xong cũng hùng hùng hổ hổ đi lên tầng.

Liễu Hân Mẫn học theo khẩu khí của cô, nói lại y đúc, còn tặng thêm vẻ mặt cợt nhả: "Không thèm nói chuyện với con nữa, đáng ghét."

Lúc này Lục Ẩm Băng thật sự tức giận, đi thẳng lên tầng, đóng cửa phòng, để Liễu Hân Mẫn ngồi một mình ở phòng khách, Liễu Hân Mẫn nhìn lên tầng, cười một tiếng, lấy máy tính bảng dưới ngăn bàn, video call với Lục Vân Chương.

Lục Vân Chương mặc quần áo ngủ tối màu, dựa lưng lên thành giường, vẫy vẫy tay với bà: "Hế lô."

Liễu Hân Mẫn lại nhìn về phía tầng trên, rồi mới cầm máy tính bảng trở về phòng: "Khiếp quá, sau đừng nói cái kiểu buồn nôn như thế. Tôi mới đuổi con gái ông đi rồi."

"Sao hôm nay muộn vậy?"

"Con gái ông nói nhiều quá, cứ bla bla suốt thôi, nên tôi đành tiếp chuyện con bé."

"Ờ ờ."

"Ông không biết đâu, con gái ông là một nhân vật lớn, đang ấp ủ một kế hoạch lớn..." Tiếng của Liễu Hân Mẫn biến mất dần sau cánh cửa.

Lục Ẩm Băng về phòng, lại tắm thêm một lần nữa, mãi cho đến khi cởi hết quần áo, xả nước nóng lên người mới nhớ ra khi nãy cô có tắm một lần rồi, không khỏi bật cười, già rồi, trí nhớ cũng kém rồi.

Nói tới vấn đề trí nhớ, Lục Ẩm Băng thử nhớ lại nội dung cuộc trò chuyện giữa cô và mẹ khi nãy, cố gắng nhớ lại từng chữ, sau đó ngồi lên giường, ghi lại những nhận xét của Liễu Hân Mẫn vào laptop.

Cô cất laptop vào trong ngăn kéo, rồi lại lấy một quyển khác từ trong ngăn kéo ra, là một quyển kịch bản, mỗi tối cô sẽ dành chút thời gian để đọc thuộc kịch bản, muốn bệnh tình trở nên tốt hơn. Cảm giác phản kháng kịch bản trước kia của cô cũng dần biến mất, nổi lên hứng thú một lần nữa. Nhưng trí nhớ tạm thời không có nhảy vọt chuyển biến tốt, một tháng qua cũng thuộc được thêm mấy câu thoại.

Đồng hồ sinh học nhắc đến giờ đi ngủ, Lục Ẩm Băng gập quyển kịch bản, há mồm ngáp một cái thật dài, chui vào trong chăn, vươn tay tới công tắc đèn ngủ, bình ước nguyện đặt gần đó lóe lên một cái.

Lục Ẩm Băng dừng tay lại, ngón tay miết xung quanh miệng bình, cầm lấy nó. Bình thủy tinh sáng bóng sạch sẽ, có thể nhìn thấy bên trong có các ngôi sao đủ các kiểu màu. Lục Ẩm Băng nghiêng bình, những ngôi sao trong đó cũng lăn theo, tựa như những ngôi sao ấy biết nhảy múa trong bình.

Hạ Dĩ Đồng nói cô đếm xem bên trong có bao nhiêu ngôi sao, đúng không?

Ngón tay Lục Ẩm Băng di chuyển lên nắp bình, tính mở ra, nhưng chợt nhớ tới đang nằm trên giường, chẳng may cái sao rơi vào góc nào khó tìm, hay là rơi xuống sàn thì cũng phải đứng dậy nhặt, nên dẹp luôn ý nghĩ mở bình. Bên cạnh đó thân bình cũng lạnh, cô giữ chặt ruy băng buộc miệng bình, ngón tay bất động tại đó.

Cô cầm cái bình nằm ngang trước mắt và đếm từng cái một bằng mắt thường: "Một, hai, ba, bốn... mười bảy, mười tám..." Chúng có nhiều màu sắc, còn hình dáng thì giống nhau, Lục Ẩm Băng buồn ngủ rồi, nhìn chằm chằm như này đúng là làm khó cô. Quả nhiên, khi đếm đến mười tám, Lục Ẩm Băng nhắm mắt lại, ngón cái và ngón trỏ cầm bình ước nguyện dần dần buông lỏng, một lúc sau, cô đột nhiên mở mắt như một xác chết, nhìn xung quanh, bình vẫn nằm trong tay cô, cô cẩn thận đặt nó lên tủ, nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ yên bình.

"Chị sẽ không làm mất nó nữa đâu." Cô thì thầm một câu dưới ánh đèn.

. . .

Có thể nói, dư luận trong nước bắt đầu cuộc hỗn chiến lớn.

Scandal đồng giới của Hạ Dĩ Đồng bắt nguồn trên diễn đàn, được lan truyền trên Weibo, sau đó lại "đáp trả" lại, gây xôn xao một thời gian. Người ăn dưa chóng hết cả mặt, fan CP bay thẳng lên trời, fan có cảm xúc lẫn lộn, có người bày tỏ sự chúc phúc, trong khi những người khác chờ Hạ Dĩ Đồng làm sáng tỏ, và một số người không quan tâm đến đời sống riêng tư, chị diễn hay thì tôi xem phim chị đóng thôi.

Trong số đó, phải nói rằng có một nhóm người nhỏ và kỳ lạ khác cũng là fan CP, nhưng họ lại là fan CP của Lai Ảnh và Hạ Dĩ Đồng. Hạ Ảnh thật ngọt ngào, cuộc phỏng vấn tiết lộ chân tình gì chứ? Bọn tôi chỉ thấy Lai Ảnh và Hạ Dĩ Đồng luôn nắm tay nhau, thỉnh thoảng nhìn nhau, họ đều là bóng hồng, Lai Ảnh còn ôm eo Hạ Dĩ Đồng, mọi người có thấy không? Bạn thấy đấy, trong giới giải trí có mấy người có thể vòng tay qua eo Hạ Dĩ Đồng, điều này chứng minh được cái gì? Cái gì? Các người nói Hạ Dĩ Đồng tiến vào giới giải trí vì Lục Ẩm Băng, nhưng chúng tôi không nghe cũng không thấy, đều là chó tụng kinh, nhất định là vỏ bọc để chuyển hướng sự chú ý của mọi người thôi, để chúng ta tốn thời gian đấu đá nhau còn cô ấy có thời gian tình chàng ý thiếp với Lai Ảnh. Cho dù đó là sự thật thì sao? Idol và người yêu có thể coi là một à? Người cô ấy thích nhất định là Lai Ảnh.

Có người nói: Mấy người điên hả, Lai Ảnh kết hôn rồi còn lôi ra làm gì?

Fan CP Hạ Ảnh mắng lại: CP đáng yêu vch thế này thì ai quan tâm người ta kết hôn chưa để làm gì? Mấy người bị mù rồi sao thấy được sự đáng yêu này, mấy người mù khô khan.

Fan CP Hạ Ảnh và fan CP Lục Hạ gặp nhau ở đâu là rút kiếm chém nhau ở đó. Mặc dù quan hệ giữa Lai Ảnh và Lục Ẩm Băng rất tốt, nhưng fan hai nhà này không hòa thuận cho lắm, họ cùng nghề, cùng chung con đường, nhiều lần gặp nhau trong cùng một lễ trao giải, fan hâm mộ bên dưới đều vì họ mà đấu tranh, có kinh nghiệm bị chèn ép, có vô số thủ đoạn, bí mật tập hợp tầng tầng lớp lớp, trước kia fan hai nhà hợp lực bóp chết fan CP, sau đó hai nhà quay ra cắn xé nhau, fan CP đơn thuần chỉ đành bất lực đứng bên hóng đại chiến, thỉnh thoảng sẽ bị ngộ thương.

Toàn cảnh lâm vào hỗn loạn, cãi vã nảy lửa biến thành một mớ hỗn độn không thể dọn dẹp.

Trên mạng và các diễn đàn chuyện phiếm rất sôi động, cuối năm 2019, một tin tức chấn động như vậy được tung ra, thành công đánh bật vị trí thứ nhất trong danh sách chuyện phiếm hằng năm từ trước tới giờ. Gây náo loạn suốt một tuần, tất cả mọi người đều chờ đợi phản ứng của Hạ Dĩ Đồng, mỗi ngày đều có một đám người đổ xô để lại tin nhắn trên Weibo cô, Hạ Dĩ Đồng vẫn đăng bài trên Weibo của mình, chúc mừng sinh nhật mọi người, quảng bá phim mới, và thỉnh thoảng đăng những dòng trạng thái, cộng với một bức ảnh selfie và những điều thú vị xảy ra với bạn bè, giống như không biết gì về cuộc đại chiến.

Ngày đầu tiên của tháng 12, trên mạng lại nổ ra một chuyện đáng chú ý khác, thu hút phần lớn sự chú ý của mọi người, giải tán hơn nửa đám đông bên Hạ Dĩ Đồng, tuy nhiên, vẫn có một nhóm nhỏ người ở lại đây, cho dù có nhận được phản hồi hay không thì vẫn cứ kiên trì thúc giục Hạ Dĩ Đồng mau lên tiếng.

Hạ Dĩ Đồng giả chết cũng nằm trong dự đoán của mọi người, loại scandal này chỉ có kẻ ngu mới phản hồi. Nhưng Hạ Dĩ Đồng đã trả lời câu hỏi tại sao cô lại chạy ra khỏi lễ trao giải Kim Ô một cách rất tình cờ: Bởi vì cô đã uống rất nhiều nước trước lễ trao giải, nên mới mót quá, khiến mọi người chê cười.

Những người đoán trên diễn đàn rằng Hạ Dĩ Đồng lao ra ngoài là vì ở đó có 100 triệu tiền mặt ngoài, họ biểu thị không đồng tình với đáp án này của Hạ Dĩ Đồng.

Một tháng sau, Hạ Dĩ Đồng repost bài đăng trên Weibo chính thức của đoàn làm phim, thông báo cô đã tham gia bộ phim mới "Diệc kiến chung tình" với vai nữ chính Diệc Viêm Viêm, mong mọi người ủng hộ nhiều hơn.

Cư dân mạng đang buồn chán bỗng tìm ra việc mới để làm.

----------

Jaki: Tiểu thuyết AHTĐ được xuất bản thành sách giấy, và bất kỳ quyển sách nào tác giả Huyền Tiên cũng ghi lại một câu trong tiểu thuyết ở trang bìa phụ. Hôm nay, nhân tiện một trong những câu đó và bình ước nguyện xuất hiện ở Chương 316 nên mình có đi lụm những câu còn lại về cho mọi người đọc chơi chơi UwU

Lục & Hạ

Em muốn đóng vai cung nữ này!

Mỹ nhân đều là tai họa.

Em tên Hạ Đồng, Hạ trong "Hạ thiên" (mùa hạ), Đồng trong "Đồng thụ" (cây trẩu trơn).

Cây xấu hổ?

Lục vương tạc & ba lần đóng sầm cửa

《Phá tuyết》

Diễn viên chính: Lục Ẩm Băng, Hạ Dĩ Đồng

Trần Khinh của nhà nào?

Trần Khinh của điện hạ.

Em có thể tặng tôi bình ước nguyện này chứ?

Thích chị đấy

Chị không phải người ngoài.

Lục Doraemon ở khắp mọi nhà.

Mười năm uống nước đá, khó có thể làm nguội lạnh nhiệt huyết.

Sau này tôi gặp lại chị ấy rồi, chỉ tiếc là chị ấy không nhận ra tôi.

Tôi đã gieo một ngôi sao trong sâu thẳm trái tim mình.

Tác giả gửi tặng một vài độc giả đặc biệt.