Ác Ma Tổng Tài: Càng Hận Càng Yêu

Chương 150: Đối Chiến



Hoắc Anh Tuấn như một bức tượng tuyệt đẹp đứng giữa sân khấu, bàn tay phải đặt trên chiếc mic ở trước mặt, cử chỉ đó làm người khác thán phục trong mơ màng, làm người khác cảm thấy cả thế giới này nên thuộc về anh ta.

“GS chúng tôi dốc rất nhiều tâm huyết vào trò chơi mới phát hành lần này. Ngoại trừ những phần thưởng trang bị như thường lệ, hôm nay chúng tôi còn có một khâu nặng ký khác, đó là GS sẽ cử nhân viên công ty đối chiến với khán giả may mẫn có mặt tại khán phòng đây. Chỉ cần bạn thẳng được một nhân viên vậy có thể nhận được phần thưởng tiên mặt là một tỷ rưỡi. Không giới hạn số lần khiêu chiến, thưởng ngay tại khán phòng”

Khán giả có mặt bùng nổ, giàu có đến mức nào đây! Họ chẳng bao giờ ngờ là mình chỉ đến tham dự họp báo để mua vui vậy mà lại nhận được cơ hội kiếm tiền béo bở này!

Bàn tay Hoäc Anh Tuấn hạ xuống át tiếng ồn, những lời bàn tán nhỏ dần, anh cất giọng từ tốn: “Ngoài ra chúng tôi còn đảm bảo mỗi một người có mặt ở khán phòng buổi ra mắt hôm nay đều nhận được phần thượng hậu hĩnh nằm ngoài dự đoán, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy tham dự buổi ra mắt hôm nay là một chuyến đi tuyệt vời!”

Âm thanh uỳnh uỳnh vang lên, màn hình lớn bắt đầu chiếu trailer giới thiệu trò chơi TDT.

Hoắc Anh Tuấn rời khỏi sân khấu, về lại vị trí của mình trong thản nhiên.

Hoäc Anh Tuấn buộc phải thừa nhận khâu đối chiến này được sắp xếp theo riêng ý anh.

Ban đầu anh định để Đường Hoa Nguyệt đối chiến với “A” kia, quan sát trình độ và cách đánh của cả hai là anh có thể khát quát được rốt cuộc quan hệ giữa Đường Hoa Nguyệt và tên năm ứng nhỏ này là gì Ngoài ra, trận chiến đầu tiên trước công chúng giữa hai cao thủ xứng tầm A và K sau khi về nước nghe thôi đã có thế trở thành tiêu đề sốt dẻo cho ngày hôm sau rồi.

Nhưng mà giờ… Đường Hoa Nguyệt không đến, cử “A” lên đánh rõ ràng là chuyện bé xé ra 1o.

La Cơ Vị Y cũng biết ý đồ của sếp mình, anh hỏi dò: “Thưa sếp, chiếu xong trailer là bắt đầu đối chiến rồi, sếp xem có đợi nữa không?

Trận chiến này là để..”

Hoắc Anh Tuấn nới lỏng chiếc nơ trong phiền muộn và nhìn La Cơ Vị Y hờ hững: “Cậu lên đi”

La Cơ Vị Y như nghe sét đánh ngang tai: “Sao, sao cơ?”

“Không cần A nữa, cậu thay mặt tổ điều hành GS lên đánh trận đầu tiên.”

“Sếp ơi sếp, tôi không đánh được đâu!” La Cơ Vị Y xua tay từ chối đây đẩy: “Tôi không đánh được thật đó sếp! Sếp tha cho tôi đi!”

Hoäc Anh Tuấn “chẹp” một tiếng mất hứng: “Nói nhiều thế…”

Mới nói được một nửa mà một bàn tay mềm mại chợt đặt lên vai anh ta.

Hoäc Anh Tuấn nhăn mày ngoảnh đầu lại, Từ Uyển Nhan nghiêng người về phía trước, bàn tay che phần ngực cố gắng để lấp ló rãnh ngực trong bộ lễ phục cúp ngực.

La Cơ Vị Y chỉ nhìn lướt qua rồi quay phắt đi ngay không dám nhìn lung tung nữa. Tội lỗi quá tội lỗi quá, thật sự là cay hết cả mắt rồi.

Thế nhưng Hoäc Anh Tuấn chẳng hề nhìn thấy cảnh xuân đó, chỉ nghe Từ Uyển Nhan đó: “Hoäc Anh Tuấn, anh đừng làm khó La Cơ Vị Y, em có thể đi lên thay mặt GS đối chiến”

“Em?”

Người Từ Uyển Nhan càng nghiêng về trước hơn, vị trí nảy nở chạm hờ lấp lửng vào vai Hoäc Anh Tuấn, Hoắc Anh Tuấn né ngay lập tức.

Cô căn môi dưới không chịu khuất phục: “Đúng vậy, là em đó. Hoắc Anh Tuấn anh đang xem thường em đó à? Em đã tốt nghiệp lớp lập trình ở nước ngoài, thành tích cũng xếp top đầu lớp đấy. Mặc dù học hành vất vả nhưng chỉ cần nghĩ đến việc có thể giúp được gì đó cho anh là em lại kiên trì được…”

Hoäc Anh Tuấn ngắt dòng suy nghĩ tự mình đa tình của cô ta: “Tuỳ em, thích lên thì lên: Ngón tay của anh gõ đầu gối, Đường Hoa Nguyệt đã không đến vậy ai lên đánh cũng chẳng có gì quá khác biệt… Mà để cho người ở Tầm trung như Từ Uyển Nhan lên đối chiến cũng hợp lý.

Nếu GS cử người quá giỏi không có game thủ nào giành được phần thưởng thế thì chắc chẳn sẽ có người chọc kháy răng GS lấy phần thưởng ra để lừa người ta chứ thực chất là một công ty bủn xỉn keo kiệt.

Còn nếu cử người trình độ quá xoàng xĩnh vậy chắc chắn GS sẽ lại bị nói ra nói vào.

Tuy nhiên Từ Uyển Nhan không hề hay biết Hoäc Anh Tuấn đang nghĩ gì, cô ta đứng dậy nhấc gót chân cất bước trong kiêu ngạo mà không hề quan tâm lời bình phẩm của mọi người.

“Cô gái này là ai, sao lại ăn diện lố bịch thế này?”

“Đúng đấy, đi chơi game lại mặc lễ phục cô ta không bị làm sao chứ…”

Từ Uyển Nhan chẳng buồn quan tâm những đôi mắt đang khinh bỉ cô, cô thức khuya dậy  sớm học kỹ thuật cả một năm trời,thành tích của cô luôn đứng đầu trong lớp ở New York!

Tất cả mọi người đều nhìn mặt mà bắt hình dong, tất cả đều nghĩ cô chỉ là bình hoa trang trí. Nhưng cô thì muốn cho Hoắc Anh Tuấn nhìn thấy cô không hề thua kém Đường Hoa Nguyệt trong sự chứng kiến của tất cả mọi người!

Từ Uyển Nhan cô mới đúng là người có cả khuôn mặt lẫn tài năng! Cô có thực lực trở thành niềm kiêu hãnh của cả GS!

Đường Hoa Nguyệt không đến… Vậy hôm nay chính là ngày tên tuổi của cô vươn tầm đó đây, chà đạp Đường Hoa Nguyệt dưới chân!

Từ giờ trở đi Hà Nội chỉ có một mình Từ Uyến Nhan cô diễu võ dương oai!

Cô mặc bộ lễ phục đính kim cương lấp lánh đánh hông bước lên sân khấu. Cô cứ tưởng chào đón mình sẽ là tràng pháo tay nhiệt liệt nhưng chẳng ngờ chỉ là những tiếng Xì xào bàn tán vọng từ dưới khán đài lên.

Từ Uyển Nhan tạo dáng rồi cầm mic và nói: “Xin chào mọi người tôi là Từ Uyển Nhan của GS. Trước có nghe nói cô K nổi tiếng sẽ đến khán phòng nên tôi đã định quyết đấu trong hân hoan với cô ấy một trận. Nhưng mà tiếc quá, không biết vì lý do gì mà cô ấy đã chùn bước nên mong muốn của tôi chẳng thể được thực hiện. Vậy sau này lại cho chúng tôi có cơ hội so tài khác nhé!”