Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 297: Ngộ Không, ta muốn sinh khỉ con cho chàng (5)



Hồ yêu kia hôn một cái lên má Kim Đản Đản, nhẹ nhàng liếm liếm, nháy đôi mắt quyến rũ với nàng:

“Tiểu hòa thượng, chàng đừng thẹn thùng như vậy. Hôm nay chúng ta động phòng hoa chúc, cho chàng thể nghiệm một chút cảm giác thần tiên. Còn nữa, chàng cứ gọi ta là Hồ Tiểu Tiên!”

Ánh mắt Kim Đản Đản dịch từ khuôn mặt quyến rũ của Hồ Tiểu Tiên xuống trước ngực nàng ta, thực là gợi cảm. Nếu nàng là nam nhân, có lẽ nàng sẽ không chút do dự mà ngủ với vị mỹ nhân này.

Khụ khụ, nàng chỉ tùy ý nghĩ một chút thôi, dù sao bây giờ nàng cũng không phải là nam nhân!

Hồ Tiểu Tiên nhìn ánh mắt của tiểu hoà thượng trước mắt đang dừng ở trước ngực nàng ta. Nàng ta khẽ đong đưa thân mình, làm cho cảnh đẹp càng thêm động lòng người.

Kim Đản Đản đột nhiên ngửa đầu, cảm giác mình thật mất mặt. Nàng sắp bị muội tử này quyến rũ đến chảy máu mũi!

Hồ Tiểu Tiên che lại cái miệng nhỏ cười cười, duỗi tay vuốt gương mặt Kim Đản Đản, hà hơi vào người nàng: “Thật là một vị tiểu hòa thượng ngượng ngùng.”

Nàng phân phó những tên thuộc hạ kia: “Dẫn hắn đi tắm rửa sạch sẽ rồi đưa đến giường ta!”

Dứt lời, Kim Đản Đản liền bị hai tên nam nhân quyến rũ mang xuống.

Trước mắt nàng là suối nước nóng rộng mười mét, hai tên nam nhân đó ghen ghét nhìn nàng, đẩy mạnh nàng xuống suối nước nóng.

Hai tên hồ ly nam này là huynh đệ, lớn gọi là Hồ Thanh, nhỏ gọi là Hồ Ngọc. Dáng vẻ bọn họ tương đối giống nữ nhân, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp.

Giọng nói của Hồ Ngọc có chút chanh chua: “Hừ, còn không phải là lớn lên nhìn đẹp một chút thôi sao. Ngươi vẫn còn non nớt, chờ ngươi già rồi, Hồ Vương sẽ không muốn ngươi nữa đâu!”



Hồ Thanh quét ngón tay xếp thành hình hoa chỉ lan qua mặt, giọng nói cũng chanh chua không kém: “Đệ đệ, ngươi đừng nói như vậy. Hiện giờ hắn ta đang rất được yêu thương, lỡ như hắn ta khua môi múa mép trước mặt Hồ Vương thì không tốt chút nào!”

Hồ ly tinh Hồ Ngọc híp mắt lại, vung nắm đấm về phía Kim Đản Đản, hù dọa nói: “Tiểu hòa thượng, nếu ngươi dám nói xấu hai huynh đệ chúng ta, ta sẽ…”

Kim Đản Đản ngóc đầu ra khỏi mặt nước, phun nước trong miệng ra, tức giận hỏi: “Ngươi sẽ như thế nào?”

“Ta sẽ … sẽ đi nói với Hồ Vương ngươi động tay động chân với chúng ta!” Hồ Ngọc dậm chân, xem bộ dáng kiêu ngạo của nàng liền cực kì tức giận.

“Oẹ ~” Nàng nôn khan một trận, mẹ nó quá ghê tởm.

Nàng động tay động chân với tên ẻo lả này? Mệt cho tên ẻo lả này còn phải bịa ra.

Hồ Ngọc bị hành động của nàng làm cho tức giận đỏ bừng cả mặt, trong tay hiện ra ngọn lửa hồ ly xanh lục, chuẩn bị ném vào người Kim Đản Đản.

Hồ Thanh vội vàng duỗi tay ngăn cản lại: “Không được, Hồ Ngọc. Nếu hắn ta xảy ra chuyện, Hồ Vương sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu!”

Hồ Ngọc cắn chặt răng, ngọn lửa hồ ly trong tay tiêu tán đi. Hắn hung tợn nói: “Tiểu bạch kiểm, còn không mau tắm nhanh, lề mề cái gì?”

Dứt lời, hắn liền cùng Hồ Ngọc thở phì phò rời đi.

Kim Đản Đản xác định bọn hắn đã đi xa, mới thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may ngực nàng phẳng, bị bọn họ thô lỗ ném vào trong nước vẫn không phát hiện ra nàng là nữ nhân giả thành hòa thượng.



Nàng ngâm mình trong suối nước nóng, ba tên đồ đệ nhất định biết nàng mất tích, chắc không bao lâu nữa thì có thể tìm tới.

Trước nàng cứ dùng kế hoãn binh làm dịu Hồ Vương rồi lại nói sau.

Nàng ngâm mình hết nửa giờ, hai tên hồ ly ở bên ngoài liền thúc giục. Nàng không dám lề mề nữa, nếu bọn họ tiến vào cưỡng chế bắt nàng thay quần áo thì không ổn.

Sau khi Kim Đản Đản xác định an toàn, liền vội vàng thay quần áo bọn họ chuẩn bị cho nàng.

Nàng mặc một thân áo choàng trắng có hình trăng khuyết rộng thùng thình. Hiện giờ tuy nàng có đầu trọc, nhưng mà làn da trắng nõn, dung nhan tuyệt đẹp, nhìn qua có một chút cảm giác cấm dục.

Hồ Tiểu Tiên rất thích nam tử mặc bạch y, cứ như là thần tiên hạ phàm.



Thượng tiên: Lợi hại, Đản Đản của ta thế mà lại muốn động phòng cùng mỹ nữ ~

Ngộ Không: Sắc tức thị không, không tức thị sắc!

Đản Đản: Bát Hầu, còn không mau tới cứu giá?

Ngộ Không: Thượng tiên nói phiếu không nhiều lắm, không cho con tới!

Đản Đản: o(≧ khẩu ≦)o a a a a! Mẹ kế đáng ghét!