Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 532: Cũng nhờ Lý Phong đứng sau giúp đỡ.



ủa Hứa Hạo Nhiên há hốc đến mức có thể nhét được một cả quả táo vào trong đó.

Cậu ta ngẩn người nhìn Lý Phong nói: "Anh rể, lời anh vừa nói không phải là tiếng Ba Tư đấy chứ?"

Lý Phong gật đầu: "Là tiếng Ba Tư đấy, em muốn học không? Tiếng Ba Tư của anh tương đương với tiếng Anh cấp mười".

Hứa Mộc Tình cũng nhạc nhiên nhìn Lý Phong.

Lý Phong bình thường rất dửng dưng, nhưng một khi đã ra tay thì gạo sẽ xay ra cám ngay.

Mặc dù Hứa Mộc Tình đã quá quen với việc có một người chồng giỏi giang, việc gì cũng có thể làm được rồi.

Tuy nhiên, khi cô nghe một loạt tiếng nước ngoài thốt ra từ miệng Lý Phong, Hứa Mộc Tình hoàn toàn nghe không hiểu được.

Cô có một cảm giác kì quái.

Cảm giác này có chút lạ lẫm.

Nhưng đồng thời, trong lòng cô cũng sẽ có một thứ cảm xúc kỳ quái.

Hứa Mộc Tình biết rằng người đàn ông của cô đã trải qua rất nhiều đau khổ trong một thời gian dài trước đây.

Bất kể Hứa Mộc Tình hỏi về những đau khổ này như thế nào, Lý Phong cũng sẽ không nói.

Nhưng anh càng không nói, Hứa Mộc Tình càng cảm thấy trong lòng buồn bực.

Đôi khi, cô còn tự trách mình, tại sao không xuất hiện bên cạnh anh?

Nếu cô có thể cùng Lý Phong trải qua những đau khổ đó thì có phải tốt rồi không.

Đồng thời, cô cũng mong rằng mình và Lý Phong sẽ có thêm nhiều trải nghiệm chung.

Chỉ bằng cách này, vợ chồng họ mới trọn vẹn.

Trong quá khứ, Lý Phong mới chỉ bắn tiếng Anh chuẩn trước mặt Hứa Mộc Tình và những người khác thôi.

Nhưng lần này, một loạt tiếng Ba Tư bất ngờ tuôn ra.

Điều này mang lại cảm vô cùng mới mẻ.

Đặc biệt là Hứa Hạo Nhiên, cậu ta trực tiếp cầm một quả táo lên, vừa nhét vào miệng vừa mơ hồ hỏi Lý Phong.

"Anh rể, anh nói được mấy thứ tiếng, có thể dạy em được không?"

Liễu Ngọc Phân ở bên cạnh trực tiếp tóm lấy cổ áo Hứa Hạo Nhiên, kéo đứa con trai ngốc nghếch của mình đến bên cạnh ghế sô pha nói.

"Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói đi".

"Ngoài ra, ăn hết táo trong giỏ đi rồi hẵng nói".

Hứa Hạo Nhiên cười khổ nhìn mẹ của mình.

Tuy nhiên, nhìn thấy vẻ mặt của Liễu Ngọc Phân, cậu ta chỉ có thể nuốt nước mắt ăn hết quả táo này đến quả táo khác.

Không bao lâu, điện thoại di động Nokia cũ trong tay Lý Phong vang lên.

Ngay sau đó, một giọng nam thanh niên phát ra từ điện thoại.

Anh ấy nói tiếng Ba Tư.

Dịch ra là ông chủ, đã điều tra ra rồi.

Chính công chúa Ba Tư đã gửi thư mời cho bà chủ.

Lý Phong khẽ cau mày, anh cũng đáp lại bằng tiếng Ba Tư.

Hỏi: "Em ấy muốn làm gì?"

Khi Lý Phong nói những lời này, giọng điệu của anh dường như có chút bình thản.

Thậm chí còn bình thản hơn bình thường.

Công chúa Ba Tư quả thực là bạn của anh và rất thân thiết với anh.

Tuy nhiên, bạn bè thì bạn bè.

Không có nghĩa là bạn thì có thể dùng mấy thủ đoạn vặt vãnh để làm hại đến sự an toàn của vợ mình.

Đừng nói đến việc làm cho Hứa Mộc Tình bị thương, cho dù Hứa Mộc Tình chỉ sợ hãi một chút thôi cũng không được.

Đây là giới hạn của Lý Phong!

Tất cả thân tín xung quanh Lý Phong đều biết điều này.

Vì vậy, họ không bao giờ chủ động xuất hiện trước mặt gia đình Hứa Mộc Tình.

Người thanh niên trong điện thoại nói: "Vài ngày nữa là đến sinh nhật của công chúa Ba Tư".

"Đồng thời, cô ấy cũng đã đến tuổi hợp pháp để kết hôn".

"Theo suy đoán của tôi, cô ấy có thể chỉ muốn gặp bà chủ thôi".

"Về phần cô ấy muốn làm gì, tôi nghĩ là anh biết rõ nhất, ông chủ".

Lý Phong bất đắc dĩ nhắm mắt lại.

Tất nhiên anh biết tâm tư của công chúa Ba Tư.

Chỉ là Lý Phong vẫn luôn coi cô ấy như em gái ruột của mình.

Những gì anh nói với Hứa Mộc Tình vừa rồi không phải là chuyện bịa.

Năm đó, công chúa Ba Tư gần năm tuổi bị người chú của mình ném vào sa mạc.

Khác với những sự tích về anh hùng khác.

Công chúa Ba Tư đã không được những thuộc hạ trung thành của mình cứu.

Cô ấy gặp Lý Phong trên sa mạc.

Khi đó, Lý Phong đang trải qua sự huấn luyện khắc nghiệt từ sư phụ.

Khi đó Lý Phong cũng còn rất nhỏ, khoảng tám tuổi.

Nhiệm vụ của anh là đi bộ qua sa mạc.

Đồng thời, phải giết hai tên tướng cướp trên sa mạc.

Đây là một nhiệm vụ bất khả thi đối với một người trưởng thành.

Tuy nhiên, Lý Phong không chỉ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ này.

Hơn nữa, còn cõng theo công chúa Ba Tư đã mất nước hoàn toàn rời khỏi sa mạc.

Kể từ đó, Lý Phong vẫn luôn bí mật giúp đỡ công chúa Ba Tư.

Cô ấy có thể trở lại vị trí người thừa kế đất nước của mình.

Cũng nhờ Lý Phong đứng sau giúp đỡ.

Có thể nói, tất cả những gì cô ấy có được bây giờ đều do Lý Phong ban tặng.

Mà bao lâu nay, Lý Phong luôn coi cô ấy như em gái ruột của mình.

Tuy nhiên, nước chảy vô tình, nhưng hoa rơi hữu ý.

Công chúa Ba Tư đã gieo vào lòng mình một hạt giống tình yêu.

Khi trưởng thành, cô ấy đã thẳng thắn bày tỏ lòng mình với Lý Phong.