Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 603: Giết Người Một Kiếm



Đường U U nhìn Lâm Phong đắm chìm trong hỏa diễm kinh khủng, trong lòng cũng thầm khiếp sợ, công pháp mà Lâm Phong tu luyện lại có thể dẫn động năng lượng mặt trời, công pháp này có thể nói là có cấp bậc kinh khủng Thiên cấp công pháp.

- Xem ra không chỉ mình ta coi thường hắn, tất cả mọi người đều đã đánh giá thấp thiên tài mới quật khởi này của Tuyết Nguyệt rồi.

Trong lòng Đường U U thầm nghĩ, những tên Thái Thúc gia tộc kia đều nhìm chằm chằm vào Lâm Phong, người này sao có thể càng đánh càng hăng.

- Đi!

Lâm Phong quát một tiếng, dù cả người tràn ngập lực lượng hỏa diễm nhưng hắn không tiếp tục chiến đấu, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã trở lại bên Tiểu Nhã, kéo nàng chạy như điên.

Đường U U cùng Vân Phi Dương hơi kinh ngạc, nhưng sau đó liền hiểu được ý tứ của Lâm Phong. Thực lực có mạnh hơn nữa thì cũng không thể cứ đánh tiếp như vậy ở nơi này, nếu không thì chết chắc.

Đối phương có thể dễ dàng xuất động rất nhiều cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu tầng bảy làm đội ngũ tiên phong, hiển nhiên là thế lực cực kỳ đáng sợ. Còn với Đường U U đã từng nghe nói tới Thái Thúc gia tộc thì càng thêm hiểu được sự kinh khủng của một trong bốn đại thế lực Mê thành, là gia tộc có Thiên Vũ cảnh tồn tại. Những kẻ trước mắt này chỉ là một góc núi băng mà thôi, tựa như hạt gạo so với mặt trăng vậy. Những người này phát hiện bọ họ trước nên mới chạy tới, cường giả chân chính còn đang ở phía sau.

Có lực lượng chân nguyên, Lâm Phong chạy cực kỳ nhẹ nhàng, đạp bước trong hư không, xung quanh thân là một tầng chân nguyên lưu chuyển. Dù kéo theo một người, nhưng vẫn nhanh cực kỳ. ngay cả yêu thú kia muốn đuổi kịp bọn họ cũng có vài phần miễn cưỡng.

Tốc độ của Đường U U cũng không cần hoài nghi, nhưng nàng không bỏ đi một mình, mà chỉ duy trì tốc độ như Lâm Phong cùng Vân Phi Dương. Nhanh nhẹn đạp bước trong hư không, tay áo bay múa, dù là trốn chạy nhưng trên mặt nàng vẫn lạnh nhạt, ưu nhã.

Người Thái Thúc gia tộc cưỡi yêu thú điên cuồng đuổi theo, đồng thời cũng có người tách ra triệu tập cường giả, muốn chia làm hai đường.

Còn những người đế quốc Long Sơn, chiến đấu vừa rồi còn cách bọn họ rất xa, bọn họ vửa tới thì chỉ thấy ngọn lửa kinh khủng ngập trời cùng với tiếng hét thảm thiết. Sau đó bọn họ liền thấy người Thái Thúc gia tộc đi vòng lại, tựa hồ đi thông báo cường giả trong tộc tới đây.

Quân Mạc Tích cau mày, Lâm Phong giết tiểu thư Thái Thúc gia tộc, hiển nhiên hắn không dự liệu được, hoàn toàn là ngoài ý muốn. Mà bây giờ, nếu để những người này đi thông báo, mấy người Lâm Phong sẽ bị nguy hiểm.

- Có lẽ, ta nên giúp bọn họ tranh thủ chút thời gian.

Trong lòng Quân Mạc Tích thầm tính toán, nghĩ tới đây, hắn đột nhiên động, trong khoảnh khắc, hắn liền hóa thành một mũi tên phóng lên cao, giống như một chùm sáng.

Ba tên Thái Thúc gia tộc nghiêm túc cưỡi trên lưng yêu thú, đang muốn chạy về, nhưng vào lúc này, một chùm sáng xuất hiện trong tầm mắt một người một thú trong đó, người này lộ ra sát khí.

- Ở lại đi!

Quân Mạc Tích nhàn nhạt phun ra một câu, một quyền đấm ra, cực nhanh đánh lên lồng ngực đối phương, làm cho đối phương kịch liệt run rẩy, toàn bộ trong cơ thể đều bị chấn nát.

- Rầm….

Quân Mạc Tích hạ xuống, trực tiếp đạp lên lưng yêu thú, con yêu thú phát ra tiếng kêu rên, cấp tộc rơi xuống dưới.

- Lớn mật!

Hai người còn lại thấy có người dám xuất thủ với bọn họ, sắc mặt rét lạnh cực điểm, nhưng bọn chúng vẫn khống chế yêu thú bay về phía trước, không dám dừng lại chút nào, chỉ là trong mắt tràn ngập sát cơ.

- Các ngươi cũng ở lại đi!

Quân Mạc Tích nhàn nhạt nói, song chưởng lăng không chụp một cái, nhất thời, trong hư không xuất hiện một vòng xoáy chân nguyên, thiên địa nguyên khí xao động kịch liệt, hai con yêu thú đột nhiêm đâm vào trong vòng xoáy chân nguyên, tốc độ giảm mạnh, ngay cả thân thể cũng bị xé rách đau đớn, đôi cánh trên lưng không ngừng bị cắt đứt.

- Liệt Không Sát!

Phía dưới, đám người đế quốc Long Sơn đều trợn mắt, đây là một bộ thần công võ kỹ lợi hại của Quân Mạc Tích, xé rách từ xa.

- Chém!

Quả nhiên, song chưởng của Quân Mạc Tích xẹt qua, nhất thời hai luồng lực lượng chân nguyên kinh khủng từ trên chém xuống, trên trời cao dường như có hai cái khe hạ xuống, hai người kia cùng yêu thú đều bị chém đứt trong nháy mắt, chết!

- Lợi hại!

Tất cả đều kinh hãi, Quân Mạc Tích, thanh niên đệ nhất đế quốc Long Sơn, quả nhiên cường hãn.

Theo lời đồn, Quân Mạc Tích cùng người chiến đấu thì chưa từng Vũ hồn, bởi vì không cần, chưa từng người nào có thể khiến Quân Mạc Tích sử dụng Vũ hồn. Vì thế người ở đế quốc Long Sơn không ai biết được Vũ hồn của Quân Mạc Tích là cái gì.

Quân Mạc Tích giết ba người xong, đưa mắt nhìn về phía xa, sau đó liền vọt về phía Lâm Phong vừa chạy đi.

Người đế quốc Long Sơn đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng lục tục đuổi theo. Không biết lần này sẽ phấn khích thế nào, có thể sẽ có vài thanh niên tài tuấn chưa tham gia đại hội Tuyết Vực mà chết tại Mê thành.

Vù vù vù….

Rất xa phía mấy người đế quốc Long Sơn, bốn người Lâm Phong theo nhau đạp bước trong hư không, tiếng gió kinh khủng phát ra từng tiếng như binh khí sắc bén, gió không ngừng táp lên mặt bọn họ.

Dù thời gian bỏ chạy chưa dài, nhưng bọn họ đã đi được rất xa, vì tốc độ quá nhanh, là tốc định đỉnh phong.

- Các ngươi không trốn thoát đâu!

Phía sau, một giọng nói lạnh lùng truyền tới, người Thái Thúc gia tộc khống chế yêu thú, căn bản không tốn chút sức, cứ tiếp tục đuổi theo như thế, ba người Lâm Phong sẽ tiêu hao hết chân nguyên lực, không tin bọn họ có thể thoát được.

Hơn nữa, cường giả Thái Thúc gia tộc bọn họ tất sẽ khống chế yêu thú mạnh hơn, tốc độ cũng nhanh hơn, chỉ cần đuổi tới rồi thì ba người Lâm Phong đã mất đi nhiều chân nguyên, bọn họ phải chết, không thể nghi ngờ.

Hiện tại, bọn họ cũng không gấp, chỉ cần tập trung nhìn vào Lâm Phong là được. Ở trong Mê thành này, thật sự đã lâu chưa có người nào dám trêu chọc Thái Thúc gia tộc bọn hắn, nhưng lần này lại có người dám giết tiểu thư của bọn họ, thật là lớn mật, không biết sống chết.

- Ai nói chúng ta muốn trốn!

Hỏa diễm chấn động trên người Lâm Phong lần nữa bùng lên, đón gió mà điên cuồng gào thét, ánh sáng chói mắt từ ngọn lửa hiện lên, nhất thời, mặt trời chiếu lên người hắn dường như cũng sáng hơn rất nhiều.

- Rẹt rẹt…

Bốn người Lâm Phong đột nhiên ngừng lại, chân nguyên lực lưu động bên thân, làm cho bọn họ trôi nổi giữa hư không. Đường U U cùng Vân Phi Dương giống như có tâm linh tương thông với Lâm Phong, cả hai đồng thời xoay người dừng lại, bình tĩnh mà lạnh lùng nhìn đám người cưỡi yêu thú đuổi tới.

- Đường U U, Vân Phi Dương, thời gian cấp bách, ta không khách khí với các ngươi nữa, Đường U U, ngươi đối phó người kia, Vân Phi Dương giúp ta chiếu cố Tiểu Nhã.

Trên người Lâm Phong lượn lờ hỏa diễm, nói với hai người. Người mà Lâm Phong giao phó cho Đường U U đối phó là kẻ cầm đầu kia, khí tức cường đại, thực lực hẳn là Huyền Vũ cảnh tầng tám, cực kỳ mạnh, hắn khó mà đối phó được, mà tu vi của Đường U U cũng là Huyền Vũ cảnh tầng tám.

Về phần những người còn lại, ngoài một tên Huyền Vũ cảnh tầng bảy ra thì phần lớn là Huyền Vũ cảnh tầng năm tầng sáu.

- Không thành vấn đề!

Vân Phi Dương gật đầu nói.

Còn Đường U U thì bước tới, chiến ý lạnh thấu xương, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng tám kia hừ lạnh một tiếng, hắn cũng bay lên hư không, hắn cùng Đường U U, là đối thủ!!!

- Truy sát ta đã lâu, nên kết thúc rồi!

Lâm Phong lạnh nhạt phun ra mấy chữ, tâm thần vừa động, tiếng rống giận truyền ra, tiếng sóng biển điên cuồng cuộn trào, hóa thành một đại dương mênh mông, bao phủ cả thiên địa, cũng bao phủ toàn bộ đám người kia vào trong đó.

- Cửu Cung Khốn Long Đại Trận!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, nhất thời, đại dương màu tím điên cuồng chấn động, ánh sáng tím chiếm cả thiên địa, chỉ trong nháy mắt, Cửu Cung Khốn Long Đại Trận hoàn thành, những tên cường giả cùng yêu thú Thái Thúc gia tộc liền bị đại trận bao vây lại, bị tách ra trong không gian cửu cung.

- Mọi người cùng nhau đánh phá không gian gần mình.

Trong trận pháp truyền ra một giọng nói lạnh lùng, khí tức đáng sợ từ bên trong trận pháp truyền ra ngoài, Cửu Cung Khốn Long đại trận cũng không thể vây khốn được khí tức cường hãn của những kẻ này.

- Kiếm!

Lâm Phong thấp giọng quát, trong tay liền xuất hiện một thanh kiếm, hỏa diễm chi kiếm, trên thân kiếm là vô tận hỏa diễm lượn lờ.

Ánh mặt trời chiếu lên thân kiếm, làm cho thân kiếm càng phát ra tia sáng chói mắt.

- Ầm!

Khí tức đáng sợ rung động trong không gian, những tên bị vây khốn trong trận pháp liền vọt lên trời cao, lực lượng kinh khủng vượt xa sức chịu đựng của trận pháp, trận pháp rách ra, rất nhiều người bay lên không trung.

- Giết!

Tại lúc mấy thân ảnh vọt ra khỏi trận pháp, Lâm Phong đã vọt tới, lực lượng sát phạt vô tận làm cho bọn chúng kịch liệt run rẩy, trái tim không tự chủ được mà đập mạnh, ánh sáng vô cùng chói mắt làm cho bọn chúng không thể mở nổi măt ra.

Sát phạt chi kiếm, quang minh chi kiếm, một kiếm ẩn chứa lực lượng ý chí.

Kiếm chém ra, đầu người rơi xuống, hỏa diễm thiêu đốt, những tên vừa lao ra đều chết hết, một kiếm tất sát này, không thể ngăn cản, chém giết hết thảy!