Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 429: Địa điểm không phù hợp



Có hơi muộn nhưng chúc mừng những bạn trẻ đã vượt qua kì thi thpt quốc gia, đồng thời cũng là lời chúc đến trans endou đã thi đạt được kết quả tốt trong kì thi vừa rồi. Đồng thời nhắn nhủ đôi lời đến những bạn không đạt được kết quả mong muốn rằng, đại học là con được giúp bạn dễ đạt đến thành công nhưng không phải là con đường duy nhất, trong khi những người khác đang học đại học, khoảng thời gian đấy bạn cũng sẽ học được rất nhiều thứ bổ ích hơn nhiều ở trường đời. Vậy nên đừng bao giờ từ bỏ và hãy luôn nỗ lực hết mình thì thành công tự khác sẽ đến. Có công mài sắt, có ngày chai tay.

=====

“Tốt hơn hết là ‘theo dõi’ cô ấy một khoảng thời gian nhỉ.” (Makoto)

“…‘Treo cũi’ sao?”

“! À, không, tôi nói là ‘theo dõi’, chứ không phải ‘treo cũi’ đâu.” (Makoto) “?”

“Để nguyên cho mọi chuyện tự diễn biến và xem nó sẽ đi tới đâu, nói cách khác, cần phải có thời gian. Không nhất thiết phải lo lắng quá vào lúc này, nhưng sẽ tốt hơn nếu có một nơi để cô ấy bình tĩnh lại. Giờ thì, có bao nhiêu nhà giam ở Asora…?” (Makoto)

“Có một số cái dành cho hân tộc sử dụng. Không có nhiều lắm phù hợp với những chủng tộc khác. Chúng ta có lẽ nên chuẩn bị thêm xà lim dựa vào tình hình hiện tại.”

“…Tôi hiểu rồi.” (Makoto)

Công việc của thương hội Kuzunoha tại thị trấn Tsige đang dần thành hình.

Bỏ qua một bên mấy cái chuyện nổi dậy mà Rembrandt-san nói, thì đấy.

Những vấn đề liên can tới cả Asora và phía bên kia như vụ Gấu ăn trăng cũng đang tiến triển tốt.

Tôi nhớ lại cuộc trò chuyện vừa nãy.

Khi tôi đang tham vấn với Serwhale-san về chuyện của Levi-san.
‘Theo dõi’ đối với tôi là một từ tiêu cực mang ý nghĩa là ‘quan sát nhưng để yên phớt lờ và không đối phó với đối phương’.

Nó gần như là một kiểu bắt nạt…nhưng thuộc về thế giới của người trưởng thành. Dù sao đi nữa, nó cũng không đem lại hình ảnh tốt đẹp gì cho cam.

Nhưng đối với Serwhale-san đã nghe nhầm thành ‘treo cũi’, từ ấy có vẻ đã gợi lên một biệt ngữ liên quan tới một hình thức nhục hình khá ám ảnh đối với các chủng tộc sống ở biển.

Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra sự khác biệt giữa các chủng tộc.

Trong trường hợp của tôi, những người thuộc tộc Neptune sẽ chỉ cần quan sát từ khoảng cách xa, mà mắt có thể nhìn rõ được, và sẽ gần như là một kiểu giam lỏng tại nhà.

“Đã đến lúc đó rồi, tôi nghĩ vậy.” (Makoto)

Levi-san thuộc tộc Scylla, người vừa mới trải qua một chiến bại áp đảo, sau đó đã rơi vào trạng thái tinh thần thiếu ổn định.
Tôi không biết liệu đó có phải là bản năng của chủng tộc cô ấy hay không, nhưng cô ấy sẽ nhắm đến mạo hiểm giả hân tộc và giày vò họ.

Nếu chỉ là những người có sức mạnh yếu, có cả lũ trẻ của Asora cùng với những người không có khả năng chiến đấu, nhưng vì một vài lí do bí ẩn, chẳng có mấy ai bị thương trong nhóm đó cả.

Có khi nào việc là hân tộc có ảnh hưởng lớn hơn cả yếu tố sức mạnh sao?

…Kẻ đã đánh bại Levi-san cũng là một phụ nữ hân tộc.

Kết quả là, Levi-san đã gϊếŧ hai hân tộc trong một tổ đội thám hiểm có mối quan hệ với tôi, vì thế tôi đã đặt cô ấy dưới quyền của Serwhale, và ‘theo dõi’.

Bỏ qua một bên mấy cái tội danh hay hình phạt, tôi để việc giam lỏng Levi-san cho tộc Neptune, sử dụng một nhà giam phù hợp với chủng tộc Scylla cô ấy.
Bạn có thể nói rằng, vào lúc ấy, tôi không biết phải xử trí thế nào với Levi-san cả.

Cô ấy sẽ xin lỗi khi nghĩ rằng mình đã gϊếŧ họ, rồi chẳng bao lâu sau, cô ấy sẽ lại đánh mất bản thân và tiếp tục tấn công nhiều người hơn.

Với câu ‘Đã đến lúc’, chúng tôi nói đến cái lúc mà theo lẽ thường, Levi-san đã bình tĩnh trở lại.

“Về hình phạt…”

Ở Asora, không có tội danh nào dành cho việc gϊếŧ hân tộc cả.

Mặc dù đã có những điều luật đơn giản đối với cư dân của Asora…

Tuy nhiên, có kha khá người muốn trừng phạt Levi-san bởi vì chống lại mệnh lệnh của tôi, với lí do là cô ấy đã không nghe lời tôi nói.

Có cả các Gorgon và Eldwa, những người đã có cảm giác yêu thích các mạo hiểm giả, đồng ý với ý kiến đó.

Và vì thế, liên quan đến việc trừng phạt Levi-san vì đã vô lễ(?) đối với tôi…cá nhân tôi thấy thật là khó khăn khi nghĩ tới, và chấp nhận.
Kể cả khi đây là vấn đề nội bộ của Asora…

Bởi vì cô ấy không tuân lời?

Tôi ư?

Đó là tội lỗi á?

Tại sao?

Tâm trí tôi tự nhiên lướt qua những suy nghĩ đó.

Tôi thực sự nghĩ mình chẳng đáng làm lãnh đạo chút nào.

Ngay cả khi tôi đang được tôn kính bởi nhiều người thế này, tôi chẳng tài nào dừng nghĩ theo hướng này được.

Sau khi nhìn lại bản thân một cách khách quan…tôi thiếu rất nhiều trong lĩnh vực đó.

Ngay cả một người thiếu sót như tôi cũng có thể biết được, tình huống hiện tại vô cùng quan trọng.

Nếu tôi để mọi chuyện lắng xuống, thì cách suy nghĩ của những người khác sẽ chỉ thay đổi như vậy thôi.

Tôi nghĩ rằng việc coi bất tuân mệnh lệnh của tôi là tội lỗi thì hơi quá vô lí.

Không cần nghi ngờ gì, bản thân tôi sẽ hối hận chuyện này nhất.

“Waka-sama! Tôi đã chờ đợi ngài mãi!”
Sau khi liên lạc với Serwhale-san và những người khác, rồi di chuyển tới thành phố được xây dựng dưới đáy đại dương của Asora, một cuộc chào đón đã được chuẩn bị tươm tất dù cho đây là một cuộc viếng thăm bất ngờ.

Gần như tất cả thành viên các tộc vốn thường xuyên di chuyển khắp Asora đang tụ họp về đây. Chuyện gì đang diễn ra vậy?

Tôi chỉ đến đây để kiểm tra tình trạng của Levi-san thôi mà.

À, nhưng có lẽ bởi vì đây là lần đầu tiên tôi chính thức ghé thăm thành phố này chăng?

Tôi tự hỏi điều đó.

Có một số lần tôi phải gặp những nhân vật đặc biệt nơi đây khi có công chuyện, và tôi đã từng xem qua bản vẽ thành phố này một vài lần rồi, vì thế tôi không cảm thấy quá lạ lẫm với nó lắm, hay nói thế nào nhỉ, tôi có cảm giác thân quen lạ lùng.

“Levi-san chắc hẳn không nghĩ rằng đích thân Waka-sama sẽ tới đây ghé thăm cô ấy đâu. Tôi dám cá cô ấy sẽ rất ngạc nhiên cho mà xem.” (Serwhale)
“Tôi mừng nếu điều đó đúng đấy. Có rất nhiều thứ tôi muốn hỏi cô ấy nếu như cô ấy có thể trò chuyện một cách bình thường.” (Makoto)

Thành phố này có cư dân chủ yếu là người của tộc Neptune, căn bản là một thành phố dưới nước.

Nó đã mở rộng kha khá dưới lòng biển, vì thế cũng có thể cho rằng đây là một thành phố biển.

Những người sống ở đại dương hầu hết sẽ nghĩ nơi này như là khu vực đại đô thị của họ, và chẳng có vấn đề gì khi giao thiệp với những người trên mặt đất.

Cổng sương mù của Tomoe cũng đã được thiết lập ở đây, vậy nên cũng có thể đi lại trực tiếp giữa thành phố cảng và thành phố đầu tiên.

Có một vấn đề quan trọng là một bên thì ngập đầy nước còn một bên thì không, vì thế nếu muốn đi lại thực sự, bạn cần phải chuẩn bị ma thuật trước khi đi qua, nhưng hóa ra tất cả lại tiện lợi đến không ngờ.
Điều duy nhất khiến tôi cảm thấy hụt hẫng là không có nơi nào có vẻ như cung điện Long Vương, hay những thứ tương tự như một đại đô thị dưới nước điển hình.

Sau khi được chào đón bởi tất cả mọi người tại lối vào thành phố, tôi được hướng dẫn tới trung tâm thành phố bởi những lãnh đạo cấp cao của tộc Neptune.

Trung tâm thành phố là nơi đặt trụ sở điều hành thành phố và là nơi Serwhale-san cùng những người khác đang sinh sống và làm việc. Thành phố mở rộng nhanh chóng từ trung tâm là nơi này.

Levi-san có vẻ đang bị giữ tại nhà tù mở rộng dưới lòng đất dành cho các chủng tộc dưới nước tại khu trung tâm đó.

Tôi lắng nghe về tình hình hiện tại của thành phố và cơ man các báo cáo khác trong khi…hửm?

“Có chuyện gì vậy ạ?” (Serwhale)

“Thược…Dược…Cung?” (Makoto)
Thược Dược Cung.

Đó là những chữ được viết ra.

Hửm?

Nơi này đã luôn có cái tên như thế từ đầu à?

Nếu tôi nhớ không lầm, nó có một cái tên đơn giản như cơ quan hành chính chính phủ…

“A! Nơi này là một biểu tượng của thành phố, vì thế chúng tôi đã suy nghĩ rất kĩ về một cái tên hay dành cho nó, và rồi tôi nhớ đến một loài hoa ở trên đất liền. Nó thực sự rất…diễm lệ. Và khi tôi hỏi Tomoe-sama, rằng ngài ấy nghĩ về loài nào khi nói tới những loài hoa đẹp, ngài ấy nói với tôi chắc chắn phải bao gồm thược dược, mẫu đơn và bách hợp. Thế là, chúng tôi đã đặt tên tòa tháp đó, nơi này, và nhà tù mới xây những cái tên ấy.” (Serwhale)

Thược dược, mẫu đơn và bách hợp à?

Là nó sao?! Khi đứng như thược dược, khi ngồi như mẫu đơn, khi đi như bách hợp?!

Serwhale-san, nếu ông đã có lòng thích hoa, ông có thể dùng tên những loài mà ông thích cơ mà.
Không, cũng chẳng phải ba loài hoa ấy xấu xa hay gì cả, chỉ là cảm giác không đúng lắm mà thôi.

Hơn nữa, ông còn đặt cả tên cho nhà tù. Có nghĩa là nó mới được xây gần đây thôi…

“Thược Dược Cung, Mẫu Đơn Tháp và Bách Hợp Tiếu Lao ?” (Makoto)

Ừ, à không, nghe cái tên kì quặc thật đấy.

Đặc biệt là cái Bách Hợp Tiếu Lao ấy…một hình ảnh cực kì trái với luân thường đạo lí thoáng hiện lên trong tâm trí tôi, và tôi chỉ có thể nghĩ rằng ‘cái thể loại nhà tù gì thế?’.

Nhưng mà, ít nhất thì Mẫu Đơn Tháp nghe cũng thuận tai hơn là Thược Dược Cung.

Tôi bỗng có cảm giác tòa tháp sẽ bị gãy làm đôi mất nếu nó là thược dược.

Về phần mẫu đơn, nó sẽ khá là kí©ɧ ŧɧí©ɧ…nhưng cả hai loài hoa đều là loại sẽ úa tàn một cách duyên dáng.

Hãy thử đổi lại tên sau vậy.
Nếu họ đã thích mấy cái tên đó đến thế mà không muốn đổi, thì thôi vậy.

“Vâng, mọi người đều vui vẻ nói rằng chúng là những cái tên tuyệt đẹp.” (Serwhale)

Ông ấy cười một cách vui vẻ.

Có vẻ bất khả thi rồi.

“Ể?”

Đó là khoảng một lúc sau khi chúng tôi tiến vào Thược Dược Cung và tới một nơi trông-như-đại-sảnh…rồi cả vùng nước biến thành không khí.

Và nó cũng trông sáng sủa nữa.

Nó có vẻ đã biến thành một cái giếng trời, nhưng nơi đây thì lại đang ở khá sâu dưới đáy đại dương.

Ít nhất thì, đáng lẽ nơi này cũng không thể sáng như thế được.

Ánh sáng có lẽ là nhân tạo, nhưng lại đang tràn ngập khắp đại sảnh.

Một cú sốc như thể tôi vừa mới bước từ một vùng ánh sáng xanh ngắt êm dịu ra ngoài một bầu trời ngập nắng vậy.

“Bởi vì chúng tôi đang sống dưới trướng của Waka-sama, chúng tôi đã chuẩn bị một số chỗ có thể giúp cho những người khác học cách thở không khí.” (Serwhale)
“Đấy là ông nói thế, sự thật chỉ là ông mới thức tỉnh sở thích làm vườn thôi.”

Khoảnh khắc Serwhale-san đưa ra một lí do nghe rất lọt tai, một cô nàng nhân ngư đột ngột xuất hiện bên cạnh vạch trần lí do thật sự.

Làm vườn, hoa…

Tôi hiểu rồi, vậy ra mùi hương này là đến từ những bông hoa.

“Làm vườn.” (Makoto)

“A! Mei-san, cô, xuất hiện đột ngột như thế! Cô đang đứng trước mặt Waka-sama đấy, có biết không?!” (Tuna)

Tuna-san ắt hẳn đã nhận ra sự có mặt của cô nhân ngư kia khi tôi lẩm bẩm ‘làm vườn’, anh ta hét tên của cô ấy với giọng khiển trách.

Vậy ra cô nàng tên là Mei-san.

Đây là lần đầu tiên tôi gặp cô ấy…tôi nghĩ vậy.

“A, ừm…Waka-sama, chuyện này…” (Serwhale)

“Không, làm vườn cũng được mà? Tôi cũng từng tự mình làm rồi.” (Makoto)

“!!”

“Chỉ là một vài cây hoa cỏ, rau củ, và thảo mộc thôi.” (Makoto)
“Waka-sama đã làm?” (Serwhale)

“Đúng vậy. Đó là lí do vì sao có kha khá kiến thức về làm vườn trong lưu trữ kí ức của tôi. Ông có thể nhờ Ema-san. Một cánh đồng đầy hoa dù cho xung quanh bốn bề có là nước biển. Nghe có vẻ là một thành phố đáng mơ ước có thể trở thành sự thực đấy.” (Makoto)

“Cảm ơn ngài rất nhiều!” (Serwhale)

Serwhale-san cảm ơn tôi một cách suиɠ sướиɠ.

Không cần thiết phải cảm ơn tôi đâu.

Hay đúng hơn là, thanh đo lòng cảm kích của ông ấy chẳng hề ngừng tăng lên.

Thay vì nói đó là niềm hạnh phúc khi khao khát được đáp ứng từ thượng cấp, nó giống như là ông ấy vui mừng bởi vì có thể làm vườn và tiếp tục đến rất lâu về sau…

Cái gì, mấy người của tộc Neptune thích hoa á?

“Được rồi…ừm…hãy đi đến chỗ của Levi-san nào.” (Makoto)

“Vâng, hãy để tôi dẫn đường cho ngài!” (Mei)
Nữ nhân ngư tên Mei đang chuẩn bị kéo tay tôi, nhưng cánh tay chắc khỏe của Serwhale-san đã ngăn điều đó lại.

“Mei, sự biết điều bất ngờ của cô và kết quả của nó đúng là bù trừ cho nhau thật đấy. Nhưng tôi không nhớ là đã để lại công việc dẫn đường Waka-sama cho cô.” (Serwhale)

“Buuu! Đồ Serwhale-sama xấu tính! Chia sẻ Waka-sama một tí cũng có sao đâu, đúng chứ?!!” (Mei)

Chia sẻ, cô ấy nói như thế.



Một cơ hội để thư giãn tại thành phố dưới nước, để ngó nghiêng xung quanh.

Tôi có lẽ cần làm chuyện đó vài lần sớm thôi.

Các chủng tộc ở đây, con người ở đây, và lối sống của họ.

Tôi nhận ra là mình chẳng biết cái quái gì cả.

Lí do mà tôi không cảm thấy bất cứ ai phàn nàn gì với tôi ngay cả khi tôi dạo quanh thành phố một chút chắc hẳn là bởi vì mọi người đều tài giỏi.
Rồi, một khi chuyện với Levi-san xong xuôi, hãy dành một chút thời gian để ngắm nghía biển cả nào.

=====

Trans+Edit: EndouKoumei