Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1385: Sổ sách mờ ám



Trần Nguyên Vũ cũng không cần phải nói những câu này, Lâm Mạc Huy chắc chắn 

là sẽ giúp ông ta thoát khỏi cảnh giam cầm. Rốt cuộc, mục đích anh đến lần này chính là muốn đối phó Triệu Nhạc Huân. Thả những người này ra ngoài, nhờ bọn họ đối phó Triệu Nhạc Huân, đây là cách thích hợp nhất. 

Lâm Mạc Huy mở ra tất cả phòng giam, thả mấy người này ra. Đếm lại một lượt, Lâm Mạc Huy phát hiện bên chỗ này nhốt bảy người. Ngoại trừ Triệu Thiện Lương không nói, sáu người khác, lần lượt là thành viên chủ chốt của sáu gia tộc trong mười gia tộc lớn của tỉnh Tô Vân. Những người này đều có địa vị hết sức quan trọng và sức ảnh hưởng cực lớn ở trong sáu gia tộc. Nhưng mà tình hình bây giờ có hơi lúng túng, trong đó có ba người lần lượt là gia chủ tiền nhiệm của ba gia tộc. Bây giờ những giai tộc đó đã đổi gia chủ từ lâu rồi, ba người bọn họ lộ diện lúc này có thể sẽ dẫn tới bất lợi từ phía gia chủ đương nhiệm hay không? 

Nghĩ đến đây, Lâm Mạc Huy cũng không dám lơ là qua loa. Anh sắp xếp xong xuôi cho sáu người này, rồi vào trong căn phòng trong cùng của địa lao. Dựa theo lời của mấy người Trần Nguyên Vũ, bên trong này là nơi cất giấu đồ của Triệu Nhạc Huân. Những món đồ quan trọng nhất sẽ được Triệu Nhạc Huân giấu ở bên trong căn phòng 

này. 

Căn phòng cũng khá là bí mật, ngay cả đám người Trần Nguyên Vũ cũng hoàn toàn không biết rốt cuộc chốt mở cửa căn phòng này ở đâu. Cũng may mắn là trình độ mở cơ quan của Lâm Mạc Huy rất mạnh, anh tìm kiếm một hồi, tìm được chốt mở cửa, mở được căn phòng. 

Đi vào căn phòng, Lâm Mạc Huy phát hiện không gian nơi này rất lớn. Diện tích của toàn bộ căn phòng khoảng hơn một trăm mét vuông. Bốn phía dùng giá thép chống đỡ, tuy rằng trang trí đơn giản nhưng mà ở trong đây có đầy đủ các loại thiết bị hút ẩm, nhiệt độ cũng rất vừa vặn. Bên trong căn phòng có ba cái giá, bày rất nhiều vị thuốc quý hiếm, là loại hiếm có khó tìm bên ngoài. Trong đó có một gốc cây chín lá một hoa phơi khô còn nguyên vẹn được bày biện trên kệ. Đến một cái kệ khác bày nhân sâm năm trăm năm, cỏ linh chi bảy trăm năm, còn có các loại thuốc vô giá khác. Những vị thuốc này chỉ cần tùy tiện lấy ra một gốc, giá trị đều ở tầm mấy chục tỷ, thậm chí là mấy trăm tỷ. 

Cho dù là Lâm Mạc Huy, muốn có được một cây thuốc thế này cũng không phải chuyện dễ dàng gì. Cũng chỉ có nhân vật như Triệu Nhạc Huân mới có thể sưu tập 

được nhiều vị thuốc quý hiếm như vậy mà thôi. Lâm Mạc Huy nhìn những vị thuốc này, đây như là giành được vật quý báu, đương nhiên cũng sẽ không thèm khách sáo, trực tiếp cầm cái túi, đóng gói toàn bộ những vị thuốc này mà mang đi. 

Trên một cái giá khác thì đang bày một ít sách. Phần lớn đều là một số bản đơn lẻ của sách quý hiếm thấy, đều là bí tịch võ công cả. Còn có một ít là viết tay, phía trên có ghi chữ võ học nhà họ Trần, võ học nhà họ Chu, linh tinh các loại. Có thể thấy được những quyển sách quý này có lẽ là Triệu Nhạc Huân lấy được từ những người ông ta giam cầm. Chẳng trách mấy năm nay thực lực Triệu Nhạc Huân tiến bộ nhanh như vậy, thì ra ông ta vẫn luôn nghiên cứu võ học của các gia tộc khác, thực lực đương nhiên thăng cấp cực nhanh chóng. 

Mà ở giữa những quyển sách quý này, Lâm Mạc Huy phát hiện một quyển sách không ghi chú gì. Vừa mở ra nhìn, Lâm Mạc Huy vô cùng vui mừng. Quyển sách này đúng là sổ sách của Vĩnh Xuân Đường, bên trong ghi chép lại điều mờ ám của Vĩnh Xuân Đường! Nhưng mà sau khi lật giở vài tờ, Lâm Mạc Huy lại phát hiện thêm rằng, quyển sách này không chỉ vẻn vẹn là ghi lại những ghi chép mờ ám của Vĩnh Xuân Đường thôi. Trong đây còn ghi chú lại một số khoản chi, và cả những thủ đoạn bỉ ổi Triệu Nhạc Huân sử dụng để vơ vét tiền tài. 

Ví dụ như ông ta đã dùng một ít thủ đoạn ngầm, hãm hại một gia tộc nào đó. Sau đó, lại giả bộ ra mặt giúp gia tộc này giải quyết sự việc, ở trung gian kiếm chác được một phần lợi nhuận rất lớn. Những chuyện này đều được ghi lại ở trong quyển sổ này. Nói cách khác, quyển sổ này ghi chép toàn bộ những chuyện xấu mà mấy năm nay khi Triệu Nhạc Huân làm gia chủ đã làm, hoàn toàn có thể làm cho Triệu Nhạc Huân lao đao khốn đốn.