Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 464: Quang Minh Thần Kiếm (Lucifer cố sự)



...

Toàn bộ các đại thiên sứ, bao gồm Michael lúc này đều không phải đối thủ của Lucifer, tất cả bọn họ đều bị hắn giẫm đạp dưới chân, nằm la liệt trên mặt đất. Những thánh pháp sư còn lại bên trong Thiên Quốc cũng tuyệt vọng nhìn lấy tình cảnh thê lương này.

Tất cả đều chết lặng, thời không trở nên tĩnh mịch, trầm luân, u ám hơn bao giờ hết.

Thiên quốc đã thực sự đến hồi kết sao?

"Vù vù vù~~~"

Không gian xung quanh đang yên ắng, tuyệt vọng nghênh đón tử vong sắp đến bỗng dưng nổi lên một trận gió thổi, một dáng người nữ tử mái tóc màu hồng nhạt khẽ lung lay.

Gabriel chậm rãi bước lên, phía sau lưng nàng, thánh quang thuần khiết loé sáng, chồng lên không biết bao nhiêu tầng dực ảnh.

Hoàng kim chi sí mở rộng ra, tổng cộng 16 cánh cực kỳ tôn quý hừng hực óng ánh, bày ra khí chất cao quý mà nhân loại tầm thường không thể so với. Đại khái người phàm trần nhìn thấy chỉ có thể khép nép quỳ bái, tôn xưng thánh thần.

Quyển sách màu vàng lơ lửng trước ngực nàng tự động lật ra, tốc độ cực kỳ nhanh, chẳng mấy chốc đã đến trang cuối cùng.

Mà trang cuối cùng kia lại chẳng có gì cả, không phải là ma pháp hủy diệt, cũng chẳng phải thần binh lợi khí, tựa hồ chỉ là một tờ giấy trắng.

"Gabriel, ngươi không được làm thế!" Michael ở một bên dường như nhận ra được điều gì, chật vật hô lớn lên.

"Mau ngăn nàng lại, các ngươi có nghe không?" Michael không thể gượng dậy nổi, cố hết sức quát tháo những vị khác đại thiên sứ, âm thanh tựa hồ vô lực.

"Xin lỗi, nhưng ý nàng đã quyết, chúng ta chỉ có thể hết lòng hỗ trợ hai người". Rapheal đỡ lấy Michael, thở dài bất đắc dĩ, cũng không dám nhìn lại.

"Khốn kiếp". Michael càng tức giận quát to hơn.

Đôi mắt màu kim tím của nàng lúc này bình tĩnh như mặt hồ, có chút gợn sóng quay đầu lại nhìn về Thiên Quốc chi thành, nhìn lấy mọi người, rốt cục dừng lại ở Michael ánh mắt.

"Michael, ngươi mới là người cần phải dẫn dắt mọi người cùng gầy dựng lại mảnh đất này". Gabriel nở một nụ cười xinh đẹp trên môi, nụ cười chất chứa đầy niềm hi vọng.

Lucifer ban nãy giao chiến cùng bốn vị đại thiên sứ, căn bản không để ý đến Gabriel đưa về phía hắn sâu xa ánh nhìn, dường như vành mắt nàng có chút đỏ.

Gabriel rốt cục nhắm lại hai mắt, đột nhiên những lông vũ màu vàng trên đôi cánh của nàng... dần dần tách ra.

Chúng nó số lượng đông đảo, như một phần của những cánh hoa hồng màu vàng bị chia tách, rơi ra càng lúc càng nhiều. Chúng nó lấy thánh thư làm trung tâm xoay tròn, sau đó lại như có một lực hấp dẫn vô hình, toàn bộ cuốn vào trang kia giấy trắng.

Thánh thư sáng rực như mặt trời, quang mang đẩy ra thành từng gợn sóng, cỗ thánh khí khổng lồ càng trở nên nồng nặc bao phủ khắp nơi.

Quang chi thánh thần từ trang sách trong phút chốc bắn lên đỉnh không trung, xuyên vân trùng thiên, lan toả khắp bầu trời Thiên Quốc. Giống như cánh cổng thiên đường đột ngột hé mở, nghênh đón thánh thần hạ giới, xua tan đi hắc ám, mỹ lệ mà phồn thịnh.

Lucifer bất chợt phát hiện khí tức thánh thần lan toả, đẩy bay cả khí thế của mình, hắn ngạc nhiên nhìn về nơi đang phát ra lực lượng đó.

Là Gabriel!

"Ngươi mất trí rồi sao?" Lucifer biểu hiện cũng là tương tự như Michael lúc nãy.

Bởi vì bọn hắn nhận ra được, Gabriel chính là đang thiêu đốt linh hồn thiên sứ, thiêu đốt sinh mạng chính mình, chỉ để triệu hồi một thứ.

Thần khí của Thiên Phụ từng sở hữu, thần vật mạnh nhất một trong.

Quang Minh Thần Kiếm!

Thanh này thần kiếm từng là tồn tại vô địch, đã cùng với Thiên Phụ trong trận chiến năm xưa sát cánh.

Thiên phụ không còn nữa, thần vật cũng không xuất hiện lại trên thế giới, nhưng pháp môn của Thiên Quốc được niêm phong bên trong quyển sách thần thánh này vẫn có thể để nó lại một lần tái xuất, chỉ là cái giá phải trả rất lớn.

Vị thiên sứ nắm giữ quyển sách này, phải đánh đổi bằng thần lực cùng sinh mệnh của chính mình.

Nếu không phải thế giới đã đến bên bờ vực thẳm, nếu không phải vạn bất dĩ, không ai sẽ lại tùy tiện triệu hồi nó.

Từng cái sí vũ hoa hồng vàng cuối cùng cũng đã mất đi, mà thân thể Gabriel cũng là sáng lên từng tia lấp lánh, sắp sửa tan biến theo những đôi cánh, trở về với hư cảnh thiên đường.

"Ngươi muốn chống lại ta, liền ngay cả mạng mình cũng không muốn sao?" Lucifer trầm ngưng nhìn Gabriel nói, hắn cũng không ngờ nàng lại làm ra đến nước này.

Biến cố khiến hắn không còn như trước đây, nhưng thù hận quy thù hận, hắn vẫn có một chút đối với Gabriel hảo cảm.

Nàng mặc dù chấp pháp, hành động theo chức trách cùng sứ mệnh của mình, Lucifer vẫn có thể nhìn ra được tận sâu bên trong nàng một tấm lòng thiện lương.

Hôm nay cho dù đồ diệt cả Thiên Quốc, có thể hắn vẫn sẽ tha cho nàng một mạng.

Thế nhưng nàng lại không tiếc hy sinh bản thân mình.

"Lucifer, chúng ta đều có lỗi, nhưng ta hiểu được người yêu thương ngươi, nàng ở thế giới bên kia cũng không mong ngươi sẽ thành ra thế này..."

"...và cả ta cũng vậy". Gabriel nụ cười trên môi nói ra lời cuối cùng này.

Lucifer mơ màng nhìn nàng, những câu cuối cùng kia không hiểu vì sao cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn.

16 cánh hoàn toàn mất đi, thân thể nàng cũng từng cái từng cái tan biến thành bụi quang óng ánh. Hồn thai của Gabriel đại thiên sứ trưởng hoàn toàn đã bị niêm phong vào bên trong trang sách này. Ánh sáng toàn bộ đã vụt tắt, quyển sách dần đóng lại, nhẹ nhàng rơi xuống.

"Không, không..." Michael nhìn cảnh tượng này, gương mặt trở nên đau khổ, cánh tay vô thức hướng phía Gabriel với lấy.

Các vị đại thiên sứ, các thánh pháp sư đồng dạng cúi đầu, vẻ mặt đau thương cùng mặc niệm.

Đại thiên sứ trưởng Gabriel không còn nữa, quyển kia Thánh Thư hoàn toàn im bặt.

Chỉ là ánh sáng từ "cổng thiên đường" vẫn còn đang lấp lánh trên Thiên Không.

Mỹ lệ bao la, thật giống như cánh cửa thiên đường đột nhiên rộng mở, bên trong phảng phất chất chứa một cái không biết mảnh vỡ thời không vị diện, mọi người nhìn tới giữa bầu trời có thể mắt thấy thiên đường kỳ cảnh, đẹp đẽ đến cực kỳ.

Từ phía trên bầu trời nhìn không thấy đỉnh, khí lưu đang bình tĩnh bất chợt xao động, mây trời dạt ra hai bên, nhường đường cho một vật thể to lớn ngập tràn thánh tức, quang huy sáng chói. Như một thần vật đến từ thiên đường vừa xuất hiện, lấy tốc độ cực nhanh nhắm thẳng hướng nhân gian mà cắm xuống.

Một thanh cự đại thần kiếm sáng như liệt nhật trùng thiên, dọc thân kiếm khắc lên hoàng kim cổ ngữ, hào quang phát ra có thể soi sáng vạn vật, xua tan bóng tối.

Thần kiếm không cắm thẳng xuống mặt đất mà đột ngột dừng lại ngay tại Michael trước mặt.

Đây chính là thần khí của Thiên Phụ, Quang Minh Thần Kiếm.

Kiếm như có linh tính, nó như biết được mình xuất hiện giúp đỡ Michael hoàn thành sứ mệnh này.

Michael cố đứng dậy, tay nắm lấy chuôi, đưa về thành tư thế hai tay cầm kiếm chĩa thẳng lên bầu trời. Hào quang từ thần kiếm lại bắn ra, như có một loại lực lượng cường đại hoà nhập chảy xuôi vào bên trong thân thể Michael, khiến hắn dần dần khôi phục.

Đôi chân Michael rời khỏi mặt đất, không cần vỗ cánh nhưng thân thể hắn như có thần lực nâng đỡ, chầm chậm bay lên không trung, như một vị pháp thần đỉnh thiên lập địa đang chuẩn bị đối với hắc ám dơ bẩn đưa ra lời phán quyết.

"Lucifer, tội thạch không thể phán xử ngươi, nhưng Thiên Phụ thì có thể. Ngươi tội ác tày trời, ta thay mặt Người, phán quyết ngươi đày xuống hắc ám luyện ngục, vĩnh viễn không bao giờ trở lại!" Michael dõng dạc nói.

Michael lạnh lùng phóng thanh thần kiếm xuống dưới, giống như một pháp thần rót lực lượng hủy diệt tịnh hoá thế gian này.

Thần kiếm quét tới, không gian liên tiếp đứt gãy rồi phục hồi, phục hồi lại đứt gãy, thời gian trở nên vặn vẹo hỗn độn, nở ra co vào vô cùng quỷ dị, ngay cả ánh sáng cũng giống như bị một loại lực lượng kinh khủng nào đó bẻ cong.

Mọi người kinh hãi nhìn một màn đảo lộn thời không, hủy diệt luân hồi này, tưởng tượng nó hoàn toàn có thể biến thiên địa này trong chớp mắt bốc hơi, tan biến thành một vùng hư vô trống rỗng.

Lucifer nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng đối diện phía thiên không chói loà.

"Phập~~~"

Quang minh thần kiếm cắm thẳng vào Lucifer trước ngực, nhưng không thấy hắn có động thái chống trả, bất luận là hắn buông xuôi hay vô lực, nhưng thần kiếm rốt cục đã xuyên qua thân thể hắn rồi.

"Uỳnh~~~"

Lần này kiếm không có bởi vì cắm vào đại địa mà dừng lại, nó thổi bay cả mặt đất, tan rã vào hư vô mọi thứ trên đường nó đi qua, chỉ trừ Lucifer.

Mà phía sâu trong mặt đất, không gian vặn vẹo nứt vỡ, một cái vòng xoáy hư không mở ra, phía bên trong nhìn vào là một mảnh tối tăm như tà ma tử vực, thăm thẳm không nhìn ra giới hạn.

Tựa hồ như cánh cổng thông đạo giữa trần gian và địa ngục được mở ra rồi.

Quang minh thần kiếm, có thể mở ra thiên đường môn, cũng có thể mở ra địa ngục môn.

Một kiếm này, liền là đánh thẳng Lucifer vào địa ngục, một vị diện khác, một thời không khác.

Hắn không có dùng hắc ám bản nguyên còn lại để chống đỡ quang minh thần kiếm, không rõ là vì hắn biết không có cửa thắng được, hay là vì không muốn hao phí đi hết thảy lực lượng cuối cùng này.

Lucifer nhắm hai mắt lại, trong đầu hắn lúc này chỉ còn nghĩ đến một người.

Hắn nghe nói rằng, phía dưới địa ngục kia, có một loài hoa tương tự Mạn Đà La ở bờ bên kia thế giới, nhưng không phải thuần trắng thanh khiết, mà là một khối như máu tươi đỏ rực.

Bỉ Ngạn hoa, hoa khai vô diệp, diệp sinh vô hoa

Cùng nhớ cùng thương nhưng chẳng thể bên nhau đồng kiếp, chỉ có thể hi vọng một lần tương ngộ bên dưới hoàng tuyền.

Hắn muốn gặp lại nàng một lần nữa.

Địa ngục môn hoàn toàn khép lại, không gian trở về một mảnh tĩnh mịch, yên bình chưa từng có.

...

...

Thiên Quốc sau trận đại chiến, buộc phải lùi về nơi hậu phương phục hồi nguyên khí. Đó là một vùng đất sâu xa bí ẩn ở phía nam, không ai biết được chính xác vị trí, nhưng có lẽ nó nằm ở một lục địa khác.

Bọn hắn vẫn duy trì sự bảo hộ của mình đối với thế giới, nhưng tạm thời sẽ không công bố thế nhân sự trở lại của mình, ít nhất cho đến khi thần thánh chi thành được kiến thiết lại.

Trải qua một khoảng thời gian dài dằng dặc, có lẽ sau bao nhiêu biến động của thế giới, bọn hắn sẽ lại càng cường đại hơn, tiến bộ hơn cả về sức mạnh lẫn lý niệm.

Quang minh và hắc ám đối đầu, mâu thuẫn mãi mãi cũng sẽ tồn tại.

Hắc ma pháp hoà vào nhân loại, cuộc đấu tranh thế kỷ kia kéo dài không biết bao nhiêu năm, cũng không biết khi nào mới có thể đạt đến một cái hoàn mỹ cân bằng.

Mọi thứ trên đời này đều xuất hiện mâu thuẫn, thông qua đấu tranh cũng sẽ đạt tới một loại cân bằng nào đó, như vậy đến tột cùng là kết quả như thế nào, Michael với vị trí của nhân gian người chưởng quản cũng không cách nào dự đoán trước, hắn chỉ có thể làm tốt chức trách và sứ mệnh của mình.

Trên hết, cái tên Thiên Quốc sẽ không còn nữa.

...

Phía nam núi Alps, trên một đỉnh của ngọn đồi cao xanh thẳm, bốn phía đều là vách núi, hầu như không thể thấy đường đi lên. Muốn đến đây chỉ có thể từ phi thăng trực tiếp từ chân núi. Nhưng Alps sơn mạch nơi này cao cao vạn trượng, nếu không phải cường giả trong nhân loại thì vô pháp đặt chân đến.

Mặc dù nhiều nơi khác trên Alps tuyết phủ quanh năm, nhưng bên trên ngọn đồi này lại có vô vàn đồng cỏ xanh mướt trải rộng.

Cheo leo trên vách núi, Athena tóc tím bay bay, lặng lẽ quan sát tinh không, gương mặt đăm chiêu có man mác nét buồn không thể giãi bày.

"Lão sư, liệu Lucifer có thể đánh bại được Thiên Quốc không?" Hera cũng đang đi cùng Athena, nàng mở miệng hỏi rằng.

"Hắn chắc chắn sẽ... thua".

"A?"

"Ta thông qua thần tinh thiên tâm nhìn thấy, hắn chìm vào một cái tử vực ma uyên sâu vô tận, như một người đã chết, đây chính là số mệnh của hắn".

"Nhưng mà... ta vẫn có cảm giác, đây chưa phải là kết thúc, có những thứ ta cũng không hoàn toàn dự báo được, một trong số đó có thể là luân hồi pháp tắc".

Athena chỉ đơn giản nói ra mấy cái ý tứ như vậy. Nhưng Hera vẻ mặt cảm thấy mờ mịt, tiếp tục hỏi:

"Vậy còn Azazel thì sao?"

"Hắn không sao, nhưng hắn không thể trở về Thiên Quốc nữa. Hiện tại, vẫn còn chuyện hắn chưa hoàn thành".

"Hắn định đi đâu?"

"Huyết thành!"

...

...

Một toà lâu đài u ám nằm trên vùng đất bí ẩn tối tăm không rõ là tồn tại ở cái nào vị diện. nhưng nơi đó hầu như không có sự tồn tại của con người, cũng không phải nơi loài người có thể sinh sống. Bởi vì đây là đại bản doanh của một giống loài yêu ma thuộc về sinh linh hắc ám.

Đột nhiên hôm nay lâu đài trở nên kinh động. Một kẻ nhân loại không biết từ đâu đến đây, không rõ là hắn mất trí hay ăn phải gan hùm, dĩ nhiên dám bén mảng đến cấm địa, còn ngang nhiên giết chóc tại vùng đất này.

Hàng ngàn sinh vật kỳ dị có hình dáng khá tương đồng nhân loại, chỉ khác ở chỗ chúng nó có huyết nha, có móng vuốt, có biên bức chi dực, toàn thân hầu hết là màu đỏ. Chúng nó nhất loạt đập cánh bay đến định ngăn chặn kẻ xâm nhập ngông cuồng.

Nhưng dù cho hàng trăm hàng ngàn yêu ma vẻ mặt dữ tợn, điên cuồng xông tới muốn dùng móng vuốt, răng nanh, man lực xé xác nhân loại kia. Bất luận là hắn đón lấy hằng hà sa số lần công kích, hắn vẫn như cũ thẳng tiến không lùi. Mỗi một chỗ hắn đi qua, tựa hồ chỉ cần một đạo kim sắc quét ngang, liền là thây tan thành bụi, huyết biến thành khí.

Những kia tiểu yêu ma hoàn toàn không thể chống lại kẻ xâm nhập, hắn đã gần như giết sạch toàn bộ sinh vật đang sống bên trong lâu đài hắc ám này, tiến thẳng vào bên trong như chỗ không người.

"Cuối cùng cũng đã đến thu dọn rồi sao, ngươi là Azazel?"

Cung điện bên trong, một kẻ ngồi trên huyết ngai cười gằn, hắn không có vẻ gì lo lắng sợ hãi đối với người đang tiến đến - Azazel đại thiên sứ.

Hắn là La Mã hoàng đế Cesar, nhưng... cũng không phải là Cesar.

Kẻ toạ trên huyết ngai kia, cùng với con dân của hắn ở đây, toàn bộ chính là huyết tộc!

Cái này lâu đài, chính là huyết thành, sào huyệt lớn nhất của huyết tộc ở nơi tận cùng của thế giới.

Một tộc yêu ma cực kỳ yêu thích nhân loại máu tươi của nhân loại, có khả năng thay hình đổi dạng, trà trộn sinh hoạt bên trong loài người. Người bình thường không ai có thể phát hiện ra được, chỉ là không hiểu gã này đã dùng yêu thuật gì mà ngay cả cường giả như Lucifer và Azazel cũng không thể phát hiện ra.

Cesar hoàng đế thật đã chết từ lâu, đã bị thay thế bằng một kẻ khác, hắn chính là gã này huyết tộc ma vương.

Hắn làm việc cho Thiên Quốc, nói đúng hơn là Thiên Quốc sử dụng bọn hắn như một con cờ để tiêu diệt bất kỳ kẻ nào không vừa mắt.

Đó là vì sao quân La Mã có được ngũ hành truyền tống trận.

Chúng bất chấp gây chiến tranh để hủy diệt Hy Lạp bằng bất cứ giá nào, bởi vì một đất nước có dị đoan giả sở hữu trong mình hắc ám bản nguyên, có một nữ nhân thành thục tâm linh ma pháp. Ám ảnh hệ chính là cấm pháp, tâm linh hệ cũng đồng dạng bị thế gian dị nghị, làm sao Thiên Quốc có thể bỏ qua đây?

Chỉ cần quốc gia lâm vào tử cục, hai nữ nhân này nhất định sẽ dùng toàn bộ lực lượng mình có để chống lại kẻ thù, lúc đó Thiên Quốc hoàn toàn có thể tiêu diệt bọn họ mà không có bất kỳ ai dám phản đối.

Chỉ là nửa đường kế hoạch đã gặp phải Lucifer và Azazel nhúng tay vào.

Azazel, Lucifer và Athena từ đầu đến cuối tương kế tựu kế bày ra liên hoàn kế sách, tung ra tình báo hư hư thực thực, dùng sinh mệnh mấy vạn người tình nguyện, bao gồm 10 vạn quyết tử quân của Corinth thành, diễn sâu mấy vở kịch. Thành công dẫn dụ đại quân La Mã vào thành, một lưới bắt gọn.

Đây đối với đại quân La Mã chính là tử cục, từ tình báo giả, phán đoán sai lầm của gián điệp đi đến quyết định tiến công Corinth thành vốn đã định đoạt bọn hắn một đi không trở về.

Timos tưởng như thắng lợi đã nắm chắc trong tầm tay, có thể tận mắt chứng kiến thành quả huy hoàng của mình đã dày công ngần ấy năm chờ đợi. Thiên Quốc cũng có thể diệt trừ cái gai trong mắt, rốt cục lại bị Lucifer và Azazel phá hỏng tất cả.

Tuy nhiên, tất cả chỉ là bề nổi.

Timos cũng bất quá là con tốt trên bàn cờ của gã huyết tộc yêu vương này.

"Ta nên gọi ngươi là Cesar... hay là Huyết ma vương?" Azazel lạnh lùng hỏi lại.

...