Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1485



CHƯƠNG 1528

Đáp án mơ hồ chuyển động trong lòng Bạch Dương, nhưng nó lại nhanh chóng bị cô đè xuống.

Cô cúi đầu, dùng chiếc dĩa bạc tỉnh xảo cắt điểm tâm ra, sau đó cắm một miếng và bỏ vào trong miệng, ôi ngọt quá.

. Kỳ quái hơn là, dù điểm tâm này ăn khá ngon nhưng tuyệt đối không thể so với bánh ngọt do đầu bếp cao cấp làm.

Có điều không hiểu tại sao, cô lại cảm thấy nó ăn ngon hơn cả những chiếc bánh ngọt do đầu bếp cao cấp làm ra kia.

Bạch Dương ngồi trên chiếc sô pha trong góc, vừa ăn điểm tâm vừa chờ Phó Kình Hiên trở lại.

Cô đợi được một lúc mới đặt đĩa xuống, đứng dậy đi vào toilet.

Sau khi bước vào toilet, Bạch Dương đứng trước bệ rửa tay, tiện thể trang điểm lại.

Rồi bỗng dưng cô chợt thấy cửa phòng đối diện mặt gương hé mở, Bạch Viện vừa chỉnh tóc vừa đi ra từ trong đó.

Bạch Dương lập tức thả thỏi son trong tay xuống, vội vàng xoay người sang chỗ khác, giương giọng nói: “Bạch Viện!”

Cánh tay đang sửa sang đầu tóc của Bạch Viện chợt khựng lại, sau đó ngẩng đầu: ‘Ai gọi… Bạch Dương?”

Giọng điệu kinh ngạc của cô ta quá mức chói tai, khi thấy Bạch Dương, ánh mắt cô †a tràn ngập khiếp sợ và không dám tin.

“Tại sao cô lại ở đây?” Bạch Viện nhanh chân bước lên trước hai bước, ngừng trước mặt Bạch Dương rồi lớn tiếng chất vấn.

Bạch Dương lấy thỏi son và đóng nắp lại, cất vào túi xách, trả lời bằng giọng thản nhiên: “Tôi tới dự lễ đính hôn của bạn tôi, sao lại không thể ở chỗ này?”

“Bạn?” Bạch Viện nhanh chóng hiểu ra, khuôn mặt lập tức vặn vẹo: “Cô là bạn của Tống Bội Như?”

Tống Bội Như chính là cô dâu của lễ đính hôn hôm nay.

Là vợ chưa cưới của Lý Tân Vinh.

Bạch Dương khoanh tay: “Đúng vậy, nhưng hình như cô có ý kiến với Bội Như thì phải, bởi vì chồng chưa cưới của Bội Như à?”

Bạch Viện nghe thế xong, sắc mặt lập tức cứng đờ, sau đó siết chặt tay lại, ánh mắt hơi bối rối trả lời: “Cô… cô nói như vậy là có ýgì?

“Có ý gì cô không rõ sao?” Khuôn mặt của Bạch Dương trở nên u ám: “Bạch Viện, sáu năm không gặp, không ngờ cô tặng tôi một bất ngờ to lớn đến vậy, biến thành kẻ thứ ba luôn.”

Ba chữ kẻ thứ ba đã kích thích Bạch Viện.

Bạch Viện lập tức trừng mắt lên, nhìn Bạch Dương bằng đôi mắt đỏ ngầu: “Cô nói tôi là kẻ thứ ba? Rõ ràng Tống Bội Như mới là kẻ thứ ba. Tôi và Lý Tân Vinh yêu nhau, Lý Tân Vinh không yêu cô ta mà cô ta một hai phải đính hôn với Lý Tân Vinh, cho nên chẳng phải cô ta chính là kẻ thứ ba xen vào giữa tôi và Lý Tân Vinh sao?”

Nếu Tống Bội Như biết điều thì nên chủ động từ hôn với Lý Tân Vinh, nhường chỗ lại cho cô ta mới đúng.

Nghe thấy vậy, Bạch Dương giận quá hóa cười, cảm giác thế giới quan của mình bị va chạm nát bét: “Thì ra cô hiểu kẻ thứ ba như vậy. Do cô và Lý Tân Vinh yêu nhau, thế nên người vợ hợp pháp như Bội Như lại biến thành kẻ thứ ba trong mắt cô, ngăn cản cô lấy Lý Tân Vinh. Chậc, Bạch Viện à, . cô đúng là không biết xấu hổ, cô làm vậy có xứng đáng với ba không?”

Ba…