Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 295: Tứ phương động tĩnh



Hàn Thiết mộ tầng thứ nhất, là một động băng bao phủ, một cái đài sen băng to lớn chính là thông đạo cơ dùng để di chuyển xuống tầng cơ quan thứ hai.

Trên đài sen có một cái thân ảnh nữ tử, Thánh sứ Thần Sai chính là người giữ mộ.

“ Ầm!!”

Cánh cửa đá lớn lối đi vào nặng nề rơi xuống phong tỏa lấy ba cái thân ảnh đi vào bên trong động.

Trăm ngàn năm qua, Hàn Thiết mộ không người có thể trộm, toàn bộ nhờ cái này Kim Cương môn, nếu như phòng trong không có người mở ra, dù ai cũng không cách nào công vào được bên trong.

“ Keng! Keng! Keng!!”

Chói tai không dứt thanh âm không ngừng vang lên, theo Mộc Tuyết Ly cách không khống chế cơ quan, mười mấy thanh chông kiếm bắn nhanh đến vị trí của ba người Đế Thiên An, nhưng chông kiếm tuy nhanh lại bị song quyền song cước của hắn đánh văng.

“Thật không ngờ, lần này các ngươi liền ba người tới sao?” Mộc Tuyết Ly đứng dậy nâng kiếm ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía trước ba người.

“ Đại lừa gạt, không cho ngươi đem Long Nhãn nhìn” Lâm Thủy Dao nhìn Đế Thiên An một bên đem mắt nhìn lên Mộc Tuyết Ly liền sựt nhớ ra cái tên này là một tên hư hỏng.

Mộc Tuyết Ly nghe được, tâm lý cũng có chút hốt hoảng một chút, một tay không tự chủ được che lấy ngực, trong lòng vô danh lửa giận lại bốc lên.

“ Không cần che, ta đều thấy hết cả rồi. Có điều nàng an tâm chỉ là trắng đen sắc thái mà thôi, làm sao nhìn ra được làn da như tuyết của nàng chứ Ly Ly” Đế Thiên An đi đến phía trước nâng kiếm mà lên, cười trêu : “ quên nói, trên người ta đã hương độc, nàng phải đề phòng một chút, không khéo trúng phải nơi này chỉ có một cái nam nhân là ta…”

“ Câm miệng!” Mộc Tuyết Ly giận quát, lập tức vận công, chân khí màu xanh lam bám vào trên thân kiếm, tiếp đó giơ kiếm công kích.

Bành!!!

Thần Sai kiếm cùng Vấn Thiên vỏ kiếm tương giao, theo công lực hai người chạm vào nhau, đột nhiên sinh ra một đạo cực lớn cương kình sóng xung kích, giao thoa ngắn ngủi, dưới lực đạo mạnh mẽ của Đế Thiên An gia cố thêm vào Mộc Tuyết Ly bị đánh văng về sau, thân hình đụng vào một cái cột băng trụ.

“ Nơi này cũng đẹp đấy, Ly Ly không phiền cho ba người chúng ta quan sát một chút chứ!” Miệng thì nói nhưng tay huy kiếm đâm thẳng đến.

Mộc Tuyết Ly lập tức nhảy thoát tránh đi, lại khinh thân mà lên nhân lúc Đế Thiên An còn chưa thu tay, đâm về một kiếm đâm.

Nhưng kiếm đâm đến lại bị Hàn Long Tỏa thân xích đung đưa chặn lại một kiếm.

“ Đừng giận, lần trước ta chỉ muốn giữ mặt mủi cho nàng thôi mà. Nghĩ xem Long Nhãn của ta có thể nhìn xuyên cơ thể người khác. Không cẩn thận đem nàng xem hết, chuyện này nói ra khó mà ai tin! Ta cũng vì nghĩ cho nàng, cho nên mới lừa đối”

Mộc Tuyết Ly càng nghe, sát tâm càng thịnh, cùng với đó là xấu hổ.

“ Đang!! Đang!! Đang!!”

Mộc Tuyết Ly bóng ảnh không dứt, Thần Sai kiếm không ngừng công kích, chiêu chiêu hiểm yếu trí mạng. Nhưng mặc cho nàng công kích bao nhiêu đều bị Vấn Thiên kiếm cùng Long Thủ cản lại.

“ Lẽ nào nàng không đồng ý ta lừa nàng!Ly Ly không nghĩ tới nàng lại nhất kiến chung tình như vậy” Đế Thiên An né tránh đi công kích, một bên lại trêu chọc : “ ta cứ nghĩ nữ nhân trung nguyên đối với trinh tiết rất xem trọng, không nghĩ nhà ta Ly Ly lại thoáng như vậy đấy”

“ Xích Mi Long Xà!!” Mộc Tuyết Ly bị một xích bức lùi về sau, thần sắc giận dữ căm phẫn gằn lên từng chữ : “ ta muốn ngươi chết”

Đế Thiên An cười nói : “ bình tĩnh. Nàng nói một chút đạo lý được hay không? Hơn nữa Ly Ly ta thề độc cho nàng nghe, ta mà dối nàng tình nguyệt chết trên thân Mộc Tuyết Ly, tinh tẫn nhân vong”

“ Bại hoại” Lâm Thủy Dao, Hàn Thiên Lạc nghe mà đỏ mặc xấu hổ cùng mắng một câu, cả hai đều không có ý định tham dự vào.

Mộc Tuyết Ly sát tâm đã có thề giết cho được người này, trên tay Thần Sai kiếm không ngừng huy chém, Thông Linh kiếm pháp không ngừng được nàng sử xuất ra, chiêu chiêu đoạt mạng.

Vấn Thiên kiếm cùng Thần Sai kiếm không ngừng va chạm.

Trong lúc Đế Thiên An cùng Mộc Tuyết Ly đại chiến với nhau, Mộ Dung Hiển tại đêm qua đã nhận được tin báo Công Mộ người công phá đại mộ Hàn Thiết, ngay lập tức ngựa không ngừng vó thống suất thuộc hạ đuổi đến.

“ Hí hí hí hí hí!”

Một cái tử sĩ áo đen Mộ Vương Thành đột ngột từ hướng phía trước xuất hiện chặn đường, cung kính quỳ xuống hành lễ.

Theo cha con Mộ Dung Hiển ghìm cương ngựa, tinh nhuệ Mộ Vương Thành cũng tạm dừng di chuyển.

“ Khởi bẩm Mộ Vương, Công Mộ phái đêm qua đột kích ngoài Hàn Thiết mộ, đám người Lạc Thời Thu đã vào bên trong mộ Hàn Thiết. Bây giờ đã không rõ tình cảnh trong mộ”

Mộ Dung Hiển nghe xong bẩm báo, cất lời : “ người của Công Mộ phái quả là giảo hoạt”

Áo đen tử sĩ lần nữa nói : “ Tinh anh của tam đại thánh địaCông Mộ pháiđã ra gần hết, đã tụ tập tại dưới chân núi Côn Lôn, đại đội nhân mã của Thần Bộ môn cũng đã tới gần Côn Lôn hồ băng, thỉnh mộ Vương định đoạt.”

Nghe xong bẩm báo, Mộ Dung Hiển liền biết sự tình cấp bách, quay sang con mình bên cạnh dặn dò: “Diệp nhi, con dẫn theo tử sĩ áo trắng đi tiếp viện cho nội bộ bên trong Hàn Thiết mộ”

Nói xong Mộ Dung Hiển nhìn về phía cái kia áo đen tử sĩ, hạ lệnh: “Ngươi dẫn ta mệnh lệnh, mệnh, Vong Xuyên, Thiên Cơ, Sở Độc, Kỳ Lân tứ đại gia tộc lập tức xuất phát theo ta đóng giữ ở hồ băng Côn Lôn, ngoài ra thông báo cho Anh Hoa Cung rằng thái tử đã động thủ trước, bảo họ nhanh chóng tiếp viện”

“ Tiểu nhân lĩnh mệnh” Tử sĩ áo đen cung kính hành lễ thụ mệnh, nói xong một đường nâng lên khinh công tung người mà đi.

Chừng qua đi nữa tiếng, gã tử sĩ áo đen lại chặn đầu một con đường khác, tại đường nhỏ trên là một nhóm nhân mã hồng y nữ tử, nhanh chóng tiến xuống hành lễ.

“ Bẫm báo Tích Nguyệt Chưởng Ti, đại đội nhân mã của Thần Bộ môn đã gần tới hồ băng Côn Lôn” tử sĩ áo đen bẩm báo.

“ Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương (Giữa lúc trời sáng, sửa đường sạn đạo, ngấm ngầm bí mật, mở lối Trần Thương.) Sách Triều Dương, lão tặc này quả nhiên gian trá xảo quyệt” Tích Nguyệt nhanh chóng hiểu ra lão hồ ly kia giở kế, lại phân phó mệnh lệnh của mình : “ thông báo cho Cấm Quân, Hình Bộ nhanh chóng tiếp viện”

Áo đen tử sĩ nghe xong lay lay nhẹ tỏ ý nhận mệnh.

Tích Nguyệt phân phó xong, lại dẫn đầu thuộc hạ gấp gáp lên đường.

Cổ Kiều thôn bên này, Lạc Thiên Thành đã dẫn người có mặt trên cầu đá nhỏ, tại tầm mắt hắn thấy được một nhóm người ngựa đang chạy đến.

Lạc Thiên Thành giục ngựa mà đến trước, thấy võ lâm minh chủ Lâm Thanh Phong ghìm cương ngựa, chắp tay thi lễ.

Lâm Thanh Phong đáp lễ, nói : “ Lạc chưởng môn, ta nhận được tin dẫn người đến đây, ta đã phát Thiết Huyền lệnh của minh chủ. Lệnh cho các môn phái của võ lâm gần đây nhanh chóng chi viện. Các đệ tử của Thiếu Lâm, Võ Đang, Côn Lôn, Nga My ở khắp nơi đang đuổi đến đây”

Nghe được cái này, Lạc Thiên Thành lại thi lễ, cảm kích nói : “ đa tạ minh chủ và các đệ tử trong võ lâm trượng nghĩa ra tay cứu trợ”

Bọn hắn Công Mộ phái ba đại thánh địa tinh anh đều đến nơi này, thế nhưng là đối mặt triều đình nhân mã vẫn là lực có không đủ, hơn nữa theo kế sách mà Đế Thiên An đề ra còn cần góp sức của võ lâm môn phái tương trợ.

Lâm Thanh Phong chậm nói : “Mộ phái cũng là một trong các phái của võ lâm ta,chuyện nội bộ Công Thủ mộ phái chúng ta không tiện nhúng tay. Nhưng nếu có người coi thường đại nghĩa thiên hạ, tàn hạicon dân trong thiên hạ. Thì ta và những anh hùng trong võ lâm tuyệt đối sẽ không thúc thủ bang quang, ngồi không không quản.”

“Thanh Phong nói đúng, chẳng có gì đáng sợ cả, hôm nay ta sẽdạy cho những kẻ rụt đầu rụt cổ kia trong triều đình kia một bài học” Lâm lão minh chủ tiếp lời đồng ý, lão chính là không ưa cái đám triều đình kia, dù sao lần trước còn ép một đầu cháu gái bảo bối hắn.

Một bên khác, hồ băng Côn Lôn phía trước.

Sách Liên Thành dục ngựa đến gần cha mình, chắp tay thi lễ : “ phụ thân đại nhân, quả nhiên như cha dự liệu, Công Mộ phái đã công mộ trước rồi”

Sách Triều Dươnggật đầu, nói : “ may mà lão phu sớm đã có chuẩn bị, nếu không đã trúng kế hoãn binh của Anh Hoa Cung rồi”

“ Đêm qua Công Mộ phái tập kích vòng ngoài Hàn Thiết mộ, con vừa nhận được tin Công Mộ phái đã tấn công vào trong Hàn Thiết mộ rồi” Sách Liên Thành bẩm báo

Nghe xong Sách Triều Dương sắp xếp an bài : “Hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương. Ngươi dẫn người đi tắt qua đường nhỏ bên núi, âm thầm theo sau. Để bọn người Công Mộ đánh trận đầu, các ngươi ở phía sau thu dọn tàn cuộc, cuối cùng giết toàn bộ một kẻkhông lưu, bảo tàng của Hàn Thiết mộ chúng ta nhất định phải có được”

Ý kiến của cha mình đúng là thiên y vô phùng, song còn một vấn đề để cho Sách Liên Thành băn khoăn đó là binh lính của Cấm Quân cùng Hình Bộ, hỏi : “ vậy binh lính của Cấm Quân và Hình Bộ đối phó như thế nào?”

Sách Triều Dương đã có ứng phó cho việc này, nói : “ Thông tri Binh bộ Tào đại tướng quân chặn binh mã Cấm Quân cùng Hình Bộ ở cửa núi, bọn chúng dám cố lên thì lấy cứng chọi cứng với bọn chúng”

“Liên Thành tuân mệnh.” Sách Liên Thành nói xong thúc ngựa xoay người, một tay giơ lên ra lệnh.

Ở phía trước mặt Sách Liên Thành chính là mấy vạn binh lực hàng lối nghiêm chỉnh, tất cả mọi người bọn họ đều giơ lên vũ khí của mình chờ đợi mệnh lệnh của hắn ban ra.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm