Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2189: Bạch Thanh Nhi



Loan Loan như chuông bạc cười nói : “ công tử mạnh mẻ như vậy, Loan Loan làm sao mà chịu nổi được cơ chứ. Mỗi lần nô gia đều muốn chết đi sống lại, nô gia lại muốn ở bên cạnh công tử dài lâu một chút, cho nên kiếm một ít tỷ muội chịu trận thay cho mình”

Mấy lời này càng thêm trực tiếp, trừ Mộ Dung Thu Địch cùng Thượng Quan Tiểu Tiên đả từng trải qua chuyện chăn gối, còn lại đám nữ đều là thiếu nữ thanh xuân cả, da mặt mỏng nghe mấy lời này sau mà chịu nổi.

Mặt ai cũng đều ửng hồng mắt cở cả lên.

Lời qua tiếng lại, trêu chọc một hồi Đế Thiên An lại theo đám nữ yêu cầu vẻ tranh đánh đàn, khởi xướng người không ai khác là Trương Tinh.

Từ lần Túy Nguyệt lâu nàng đả biết Đế Thiên An họa kỹ thông thần, lại từ miệng Thượng Quan Kim Hồng biết được không nhỏ bí mật. Sau đó cũng tích cực tìm kiếm Đế Thiên An, nhưng hắn hành tung quỷ bí không tìm ra được.

Khi nàng nghe tin hắn lần nữa hiện thân cùng với Đông Phương Bất Bại đại chiến liền dục ngựa đi tìm nhưng vô ích. Sau đó nghe ngóng, đuổi đến Thần Kiếm sơn trang liền biết có Mộ Dung Thu Địch đi theo.

Tìm kiếm vẫn không được mà đại thọ của Mộ Dung Chính Đức gần kề, nàng đành quay về. Lại không ngờ y lại xuất hiện tại Tham Hợp Trang, lần này gặp không thể tay trắng mà đi như trước.

Ngay vào lúc Đế Thiên An chuẩn bị ngưng thần vẻ tranh, một thân ảnh từ xa mà đến, như chim én khinh linh đạp nước mà đi, nâng lên khinh công tuyệt thế di chuyển, để lại một vệt khói xanh tàn ảnh.

Phương hướng đi đến chính là tòa lầu các được dựng trên hồ nước này, nơi mà nhóm người Đế Thiên An sinh hoạt.

“ Ba” nhỏ bé cực kỳ thanh âm như muỗi kêu vang lên, người đến đả thành công đặt chân vào bên trong lầu các,

Mi mắt, nhỏ và cong lông mày, mị nhãn mê người, một thân lụa mỏng quần áo phối hợp quần. Vóc người nóng bỏng, lụa mỏng giống như quần áo, mơ hồ có thể thấy được nội bộ màu đỏ cái yếm.

Trước ngực một đôi đầy đặn hung khí để lộ cái rảnh sâu ở đó, như một viên thành thục hoa quả tươi giống như mê người, thực sự là một cái vưu vật.

“ Ngươi là kẻ nào?” Mộ Dung Cửu không nhịn được quát hỏi.

Nữ tử cười lên, ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào nam tử duy nhất trong phòng, uyển chuyển dáng người đi đến gần, sau đó quỳ xuống tay dâng lên một cái hộp ngọc tinh xảo điêu khắc.

“ Bạch Thanh Nhi tham kiến công tử”

Loan Loan lên tiếng : “ công tử đây là sư muội của Loan Loan, người xem có bất ngờ cho ngài đó”

Đế Thiên An cười, tay vươn ra hấp lấy hạp ngọc về mình, nói : “ Bạch Thanh Nhi, danh tự rất êm tai, lại đây”

“ Vâng ạ” Bạch Thanh Nhi thốt lên, thân hình nhanh chóng đi lại gần.

“ Lại thêm một ả dâm nữ” Mộ Dung Cửu thầm mắng.

Đế Thiên An nói : “ Ngọc Nghiên phái nàng đến”

Bạch Thanh Nhi cười đáp : “ sư phụ nghe tin công tử hiện thân Tham Hợp Trang, phái Thanh Nhi đến gặp người chuyển giao món đồ của ngài”

“ Ngọc Nghiên làm việc ta đúng là an tâm, tốt lắm” Đế Thiên An không có mở ra hạp ngọc nhưng hắn biết bên trong đó là gì, chính là Long Hoàng vũ dực trên người hắn.

Hắn chọn Âm Quỳ phái làm việc, ngoài việc thu thập dược liệu ra cũng cả việc thu lấy Long Hoàng Vũ Dực tin tức cho hắn. Đồng thời còn giao Thừa Ảnh kiếm cho Chúc Ngọc Nghiên tiện tay làm việc hơn.

Có hắn nhúng tay võ lực của Chúc Ngọc Nghiên đả đề thăng một mảng lớn, lại có thêm Đế Binh Thừa Ảnh cùng vô số võ công đấu kỹ, cơ hồ trừ hắn ra khó người có thể địch lại Chúc Ngọc Nghiên.

“ Xoay lưng, cởi đồ ra”

Bạch Thanh Nhi không nửa điểm do dự đem y phục cởi ra, không một chút xấu hổ lẫn ngại ngùng gì.

“ Đồ dâm tặc, háo sắc” Mộ Dung Cửu, Trương Tinh mắng lên.

Tôn Tiểu Hồng mặt đỏ chót thầm mắng Đế Thiên An ca ca háo sắc, lẫn cô gái mới đến không biết xấu hổ.

“ Đó là!!” A Châu kinh thốt, nàng cũng xấu hổ vô cùng trong lòng cũng mắng lấy Đế Thiên An phóng đãng hoang dâm, trong lòng có phần thất vọng tính cáo lui liền thấy tím vàng văn tự hiện ra trên không trung.

“ Cảm tạ công tử thương tình ban tặng cho Thanh Nhi trận văn” Bạch Thanh Nhi vui mừng, thân hình vội quỳ xuống.

“ Trận văn” Hoàng Dung đám nữ nghe được có phần không rõ hai chữ này có ý nghĩa là gì.

Đế Thiên An không nói, một tay bắt ấn quyết một tay viết văn tự, từng chữ viết ra là dùng Long Hoàng lực lượng trong người hắn, không quá lâu một cái trận đồ xuất hiện trên lưng của Bạch Thanh Nhi.

Từng ký tự đồ hình vô cùng huyền ảo phức tạp mà đám nữ không cách nào hiểu thấu được hiện ra, nếu thấy rõ đó là cái long hình uy nghiêm tím vàng ở trên lưng của Bạch Thanh Nhi để bọn họ thấy rõ.

“ Đây là trận văn ư?” Hoàng Dung, Thượng Quan Tiểu Tiên, Mộ Dung Thu Địch thầm nói.

Mặc dù bọn họ không biết nó có tác dụng gì, nhưng từ biểu cảm của Bạch Thanh Nhi có thể thấy được nó có giá trị không nhỏ, trong lòng cẩn thận tính toán lấy.

Ngay khi tia Long Hoàng lực lượng trong người hắn dung nhập vào trận hình, Đế Thiên An cũng thôi viết lấy, hai tay kết ấn mỗi lúc một nhanh hơn, trận hình trên lưng của Bạch Thanh Nhi cũng sáng lên hơn.

Mãi cho đến khi đánh ra ấn quyết cuối cùng, trận văn trên người của Bạch Thanh Nhi đả thành trận, hắn nhìn trận văn thành hình chìm nổi văn tự lẫn đồ hình trên đó mà phân vân có nên ban cho nữ nhân này máu huyết của mình không.

“ Được rồi, nhìn ở mặt Loan Loan bản tọa cho nàng một cơ duyên” Đế Thiên An vươn tay trái ngón trỏ ra điểm lên đầu rồng.

Trong người một giọt máu nhỏ bé như hạt cát được bức ra rồi dung nhập vào đầu rồng, khó người ở đây có thể chứng kiến được chỉ trừ người duy nhất là Loan Loan từng được hắn khắc trận văn là nhận ra biến hóa trên cơ thể Bạch Thanh Nhi.

Ngay khi giọt máu dung nhập vào trận văn, đồ hình phát sáng hơn, từ người Bạch Thanh Nhi lại tỏa ra dao động năng lượng, nhưng tồn tại không bao lâu liền như thủy triều biến mất, còn cả trận văn trên đó.

Chỉ để lại một tấm lưng trắng nõn không tỳ vết.

Bạch Thanh Nhi đôi mắt nhắm nghiền chậm rải mở ra, cung kính nói : “ Bạch Thanh Nhi cảm tạ công tử ban ân, thề chết không thay lòng tận trung với công tử ”

“ Loan Loan cũng cảm tạ công tử ban ân cho sư muội” Loan Loan ở gần bên, tay nắm vò rượu rót lấy vào chung đả cạn, cười nói.

Đế Thiên An đem chung rượu lại uống, không nói.

Bạch Thanh Nhi đem y phục mặc lên, sắc mặt tràn đầy vui mừng, chuyến đi này nàng đâu dám nghĩ đến nhận được cái cơ duyên lớn lao này chứ.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.