Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2180: Kiều Phong muốn so rượu



Mộ Dung Chính Đức thân là chủ nhà, hiện giờ tình thế căng thẳng, một khi đại chiến với Đế Thiên An là điều mà hắn không mong đợi nhất.

Hắn chưa từng có mặt tại Bạch Hạc Lâu, nhưng từ chính miệng cháu trai mình Mộ Dung Phục cùng chiến tích của Đế Thiên An để lại, để hắn biết được con người này đáng sợ đến thế nào.

Y có thể chém giết mấy trăm người trong vòng vây bắt, thân như kim cang mười môn võ thuật siêu phàm nhập thánh, khí lực lại mạnh mẻ vô song chính là thiên hạ vô song nam tử.

Một kẻ như thế cho dù giết được y, cái giá phải trả rất chi là đắc, không phải vạn bất đắc dĩ hắn không muốn cùng kẻ này là địch.

Nói chi phía sau y còn có Âm Quỳ phái, trong khoảng thời gian này Chúc Ngọc Nghiên đột nhiên bạo tăng thế lực, một đường tiêu diệt các thế lực Ma môn, còn có cả Kim Tiền Bang, Thiên Cơ lảo nhân, Nhật Nguyệt Thần Giáo..

“ Thì ra là Đế Thiên An công tử, hạnh hội hạnh hội, lão phu là Mộ Dung Chính Đức không biết công tử đến Tham Hợp Trang có việc gì?”

Đế Thiên An đáp : “ta nghe nói Tham Hợp Trang tụ tập không ít võ lâm nhân sĩ lẫn triều đình, chủ yếu là đến tạo cơ hội cho các ngươi trừ ma vệ đạo. ”

“ Ha ha ha” Tiếng cười đầy hào sảng khí khái vang lên từ một cái bàn, Kiều Phong nâng vò rượu cách không đẩy đến phía trước, lớn tiếng nói : “ Đế Thiên An công tử đúng là hào khí can vân, Kiều mỗ bội phục kính công tử một vò”

“ Thiên An ca ca” thanh âm nử hài vang lên không lâu sau Kiều Phong, từ một cái bàn ở nơi khách không có mấy địa vị cao, Tôn Tiểu Hồng nhanh nhẩu chạy vào bên trong, gương mặt đỏ hồng thẹn thùng nhanh chóng đả hiện ra trước người hắn.

“ Thân pháp thật cao minh” Không ít người kinh hô tán thưởng khinh công của tiểu cô nương này, vừa rồi bọn họ thấy được bóng ảnh cô gái này lóe lên, khoảng cách hơn trăm bộ chớp mắt đả rút ngắn.

“Ha ha” Đế Thiên An cười lên một tay vò lấy đầu tóc của Tôn Tiểu Hồng, một tay nâng rượu một hơi uống lấy vò rượu mà Kiều Phong đẩy đến.

“ Đế Thiên An huynh đệ, lại gặp cậu rồi” Thiên Cơ lảo nhân cháu gái yêu đả chạy, hắn cũng không tất yếu ở một cái bàn không mấy người chú ý đi ra.

“ Thiên Cơ lão nhân” Mộ Dung Chính Đức thầm hô lên, hắn thật không ngờ người này cũng đến dự tiệc mình, nhưng lại ở hàng ngủ hạ nhân.

Vội đưa tay chắp lể : “ Thiên Cơ huynh, hạ nhân không phân rõ ràng, ủy khuất Thiên Cơ huynh, Chính Đức tạ lỗi”

Thiên Cơ lảo nhân cười ha hả, nói : “ nào dám, náo dám chúng ta chủ yếu là đến nơi này thưởng ngoạn, Mộ Dung huynh không cần để ý, không cần để ý”

“ Tốt” Kiều Phong sảng khoái uống xong vò rượu hô một tiếng, nói : “ Đế Thiên An huynh so võ Kiểu mỗ không thể bằng huynh, chi bằng chúng ta chọn một chổ so rượu thế nào?”

Đế Thiên An không trả lời, tay phất nhẹ mà ra, mấy chục vò rượu trên bàn còn chưa khai võ lập tức lăng không.

“ Hảo công phu” Không ít kẻ nhịn không được mà tán thưởng thốt lên.

Kiều Phong nhìn một vò rượu lăng không bay đến mình, liền đưa tay bắt lấy, nhìn đám người trong sảnh ở đây một hồi, dẫm chân nhẹ một cái tung người lên mấy chục vò rượu vị trí.

Nội lực thoát ly cách không khống chế mấy chục vò rượu, rồi tung lên khinh công rời khỏi đại sảnh, thanh âm vọng lại : “ nơi này chật chội, chúng ta ra bên ngoài tỷ thí đi”

“ Kiều Phong tùy bề ngoài thô kệch, nhưng tâm tư lại cẩn mật tinh tế” Thiên Cơ lảo nhân vuốt râu thầm nói.

Hắn có thể nhìn ra Kiều Phong tâm tư, y đối với Đế Thiên An có kính nể chi tâm, là lo sợ trong quá trình tỷ thí có người giở trò sau khi đấu tửu, chọn rời đi là tránh chuyện ngoài ý muốn.

“ Không cần, chỉ là gà đất chó sành mà thôi, bản tọa nếu muốn giết như dẫm con kiến mà thôi” Đế Thiên An cũng nhận ra tâm tư của Kiều Phong, bóng người lóe lên đi sau mà về trước đả cướp ra ngoài đại sảnh, ngoài lên mái ngoái nơi cổng vào.

“Hảo khinh công” Kiều Phong khen một tiếng, thân ảnh cướp đến mái ngói gần đó mà ngồi xuống, đem mấy vò rượu lăng không đặt xuống, nói : “ để cho công tử chê cười rồi”

“ Uống” Đế Thiên An đối với hán tử này cũng thưởng thức, con người này trước khi xuyên không hắn là khá ưa thích, không nói nhiều lời mở một vò rượu ra mà uống.

Kiều Phong thấy thế không chịu thua kém ngửa đầu mà uống rượu.

Ở bên trong đại sảnh đám người đưa mắt nhìn nhau, rồi nhìn ngoài sân hai kẻ uống rượu bên ngoài.

“ Thật là ngông cuồng, ma đầu này cho mình là thiên hạ vô địch rồi”

“ Đúng là tự đại”

“Ỷ võ công mình cao cường là xem thường chúng ta”

“ Gà đất chó sành, ta cùng muốn lĩnh giáo y võ công cao đến đâu”

Không ít kẻ mắng chửi, hay đố kỵ ganh gét hoặc muốn làm nổi bậc thu hút sự chú ý mà xôn xao bàn tán.

“Một đám phế vật cũng đòi cùng ca ca ta so đấu” Hoàng Dung khinh thường nhìn cái đám người này, gót chân dẫm nhẹ một cái đả rời khỏi đại sảnh.

“ Ca ca, cái đồ không biết xấu hổ này là ai?” Tôn Tiểu Hồng cắn môi một cái nhìn Hoàng Dung chạy ra ngoài, lại nhìn Loan Loan và Thượng Quan Tiểu Tiên rời đi, cũng nói gót theo sau.

“ Thu Địch con lại đây” Mộ Dung Chính Đức vội vả tìm đến trưởng nữ của mình, bây giờ cấp bách nhất chính là dò hỏi chủ đích của vị sát tinh này.

Ở bên ngoài Đế Thiên An cùng với Kiều Phong so rượu, một vò tiếp một vò, vò nào hết liền quăng xuống mặt đất bể tan tành.

“ Y chính là Đế Thiên An đó ư?” thanh âm chậm rải phát ra từ một cô gái, thiếu nữ thanh xuân tràn đầy đôi mắt đẹp gắt gao nhìn về một thân ảnh nam tử sang so rượu

Nàng vận áo màu xanh, dáng dấp của nàng, ung dung nhàn hạ quá, thân hình nàng nhẹ nhàng quá, nhẹ đến chừng như một ngọn gió thoảng cũng đủ đẩy ngã nàng.

Đôi mày liễu của nàng hơi cau lại, đôi mắt vừa to vừa đen ẩn chứa một niềm u uất kín đáo, nhan sắc không hẳn là tuyệt mỹ, song thừa làm mê mẩn bất cứ ai.

Cái nhan sắc đó, có phần nào đáng thương hại, nhìn nàng, người ta vừa say mê mà cũng vừa thương cảm, dù cho ai có muốn đối xử hung bạo với nàng, cũng chẳng nỡ.

Nàng chính là đứa con gái út của Mộ Dung Chính Đức, rất nhiều võ lâm tài tử nhân sỉ đến nơi này đều muốn hấp dẫn vị tiểu thư này, Mộ Dung Cửu.

Bên cạnh nàng còn có một cô gái khác, chính cô nương này kéo tay nàng chạy ra khỏi đại sảnh, nàng chính là Tiểu Tiên Nữ - Trương Tinh.

“ Tên bại hoại” Trương Tinh mắng lấy.

Nàng mẹ đẻ cùng với vợ của Mộ Dung Chính Đức là chị em, là họ hàng với Mộ Dung Cửu, cho nên yến thọ lần này nàng cũng đến dự tiệc.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới