Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2154: Tà Cực tông



Đế Thiên An cách không khống vật, cùng một lúc khống chế chuyển động trục cuốn, xích sắt kéo lên từ từ.

Đầu kia của xích sắt hiển nhiên có bố trí cơ quan như trục bánh xe, chỉ cho phép kéo lên từ từ từng chút một.

“Cạch”!

Xích sắt và trục cuốn dừng chuyển động. Một lúc sau, sâu trong lòng đất dưới chân truyền tới tiếng động ầm ầm như sấm rền.

Loan Loan thốt lên: “Đó là tiếng nước chảy.”

Tiếng kẽo kẹt liên tục vang lên.

Cơ quan mở cửa bảo khố cuối cùng cũng khởi động.

Hai bức hoạt bích liên toả phân cách trục Tây-Nam và trục Đông-Bắc đồng thời mở rộng, xuất hiện mật đạo đi tới khu Đông của bảo khố.

Hai người xuyên qua hành lang dài, tới một thạch thất hình tròn, ở giữa có một chiếc bàn đá, tám ghế đá, trên mặt bàn có khắc một tấm bản đồ chỉ dẫn tường tận bảo khố, hiển thị rõ ràng liên quan giữa bảo khố và mặt đất bên trên của thành Trường An.

Địa thất hình tròn này có bốn cửa gỗ thông thường, đi vào bốn gian bảo thất. Trên mặt bàn có để sẵn hoả thạch, hoả tập và đồ dẫn lửa, bốn bên tường có treo tám chiếc đèn tường.

Sau khi thắp đèn lên, Loan Loan thán phục cảnh tượng trước mắt, mới biết Dương công bảo khố quả thực danh bất hư truyền.

Bốn toà thạch thất, mỗi toà rộng hơn trăm bộ, ba toà chứa binh khí, một toà chứa tài bảo chủ yếu là hoàng kim.

Binh khí được bảo quản trong các bao tẩm dầu đặc chế để tránh rỉ sét, đựng trong hơn một ngàn thùng gỗ kiên cố.

Tính sơ sơ, chỉ riêng cung cứng đã có trên ba ngàn bộ, tên nhiều không đếm xuể.

Ngoài ra, áo giáp, đao, thương, kiếm kích các loại đến hàng vạn chiếc, có thể trang bị cho cả vạn quân đầy đủ mà vẫn còn dư.

Trong bất kỳ tình huống nào, có thể xây dựng những kiến trúc ngầm như thế này, thực là quỷ thần cũng phải thán phục.

Bất quá, nếu năm xưa không phải một người quyền khuynh thiên hạ như Dương Tố toàn lực chi trì, đồng thời Trường An lại là một thành thị đang xây dựng, ai có thể nghĩ đến việc thần bất tri quỷ bất giác xây dựng một bảo khố dưới lòng đất như đây.

Dương Tố và Dương Kiên đua tranh quyền lực, nếu thành công tất sẽ trở thành người giành thắng lợi cuối cùng.

Không ngờ Dương Quảng hại chết Dương Kiên nên Dương Công Bảo Khố không có chỗ dùng.

Lại vì con Dương Tố là Dương Huyền Cảm chết đi, từ đó Dương Công Bảo Khố trở thành một truyền thuyết mơ hồ.

Loan Loan ngưng thần quan sát bản đồ trên mặt bàn đá, tự hỏi: “Lỗ Diệu Tử cất Tà Đế Xá Lợi ở đâu nhỉ?”

Nàng không cho rằng Tà Đế Xá Lợi được cất trong bốn gian bảo khố vừa mới xem qua, khẳng định Tà Đế Xá Lợi được giấu ở một nơi bí mật.

Thậm chí ngày đó Dương Tố cũng không biết Lỗ Diệu Tử đã bí mật cất giấu trong bảo khố một dị bảo mà tất cả giáo đồ Ma Môn đều muốn có được.

Loan Loan quan sát một hồi chỉ vào khoảng không gian trên đường bí đạo thông ra ngoài thành, nói: “ Công tử người xem, chỗ này trông như một địa thất khác?”

Thời gian lại trôi đi, uớc chừng nửa tiếng đồng hồ, cả hai dừng lại ở một cái mật thất, chỉ dài mấy mét rộng, không có kim ngân tài bảo, không có binh khí tài bảo, có chỉ là mười ba bức hoạ như, ngoài ra, lại không có vật gì khác.

“ Tà Đế chân dung!” Loan Loan kinh hô lên, nàng là Ma môn người, Âm Quỳ phái trong Ma môn địa vị rất lớn, cho nên nhận ra những bức họa phía trên này.

“ Tà Cực tông Tà Đế, thú vị” Đế Thiên An cười bước đến gần.

“ Đạo Tâm Chủng Ma”

Tà Cực tông là một trong Ma môn các phái, tuy nhiên số lượng cực kỳ ít ỏi, mỗi một đời chỉ có một vị Tà Đế.

Nếu là không có thích hợp đệ tử, thậm chí bất truyền.

Chỉ vì Tà Cực tông võ công là Đạo Tâm Chủng Ma, là ma công cực hạn, một khi trong lòng sinh ra tà niệm, nguy hại rất lớn.

Loan Loan nhìn mười ba đời Tà Đế chân dung, nói : “ Tà Cực tông là môn phái ít người nhất, cơ hồ mỗi một đời chỉ có một người truyền nhân, nhưng bất cứ truyền nhân nào đều cường đại đến đáng sợ, bởi Tà Cực tông trấn tông võ học là Đạo Tâm Chủng Ma”

“ Đạo Tâm Chủng Ma” Đế Thiên An cười cười.

Tà Đế chân dung trong, ẩn chứa các đời Tà Đế tinh thần lực để lại, xem như là khảo nghiệm tìm kiếm các đời truyền nhân thích hợp cho mình.

Chỉ cần tập trung tinh thần nhìn chân dung con mắt, sẽ rơi vào đến ảo cảnh trong, khi phá giải ảo cảnh, mới có thể được truyền thừa. Nếu là phá không xong ảo cảnh, bị bài xích mà ra, chỉ có thể nói rõ vô duyên.

Đế Thiên An linh hồn lực dung nhập vào bức tranh bên trong, khung cảnh xung quanh như biến đổi.

Đế Thiên An như người khách qua đường, hắn thấy được, một cái thư sinh, đọc đủ sách vở, nhưng thân là con thứ, bản thân mẹ lại xuất thân thấp chịu chèn ép của vợ cả, cuối cùng âu sầu mà chết.

Theo phụ thân qua đời, mười ba tuổi, liền bắt đầu lưu lạc ở bên ngoài, du sơn ngoạn thủy, bái phỏng danh sư, không ngừng tự học trao dồi kiến thức, cuối cùng đường trở thành một trí giả.

Trước khi chết già, hắn sáng lập ra Đạo Tâm Chủng Ma công pháp, nhưng hắn còn chưa tu luyện đến đỉnh cao của môn công pháp này, trước khi nhắm mắt buông xuôi, để lại toàn bộ sở học của mình, cho kẻ có duyên.

Mỗi một bức Tà Đế chân dung trong ẩn chứa ảo cảnh, đều là Tà Đế một đời trải qua.

Tâm thần tiến vào ảo cảnh, có thể hóa thân làm Tà Đế một đời hoặc lựa chọn là người qua đường, trải qua hắn các loại nhân sinh trải qua.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.