Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 412





Tần Minh phun ngụm cháo trong miệng ra luôn, cái quái gì vậy? Lý Mộng thế mà lại cầu xin quay lại ư?
Phản ứng đầu tiên của Tần Minh là: Lẽ nào cô ta cô đơn quá?
Thế nhưng anh ta loáng thoáng cảm thấy có vấn đề, bèn hỏi: “Lý Mộng, cô lại muốn làm gì?"
Giọng điệu oan ức của Lý Mộng vang lên ở đầu dây bên kia: “Anh đã giúp tôi rất nhiều nên tôi cũng muốn giúp anh, báo đáp anh mà.

Tôi biết tại sao anh lại để cho tôi làm tình nguyện, thì ra giúp người khác thật sự có thể gặt hái hạnh phúc và sự thỏa mãn.

Tôi chỉ là muốn giúp anh mà thôi.

Tôi có thể muốn gì được chứ?” "Ý của tôi là chúng ta giả vờ quay lại với nhau, rồi tuyên bố rộng rãi cho mọi người biết thân phận của chúng ta, như thế thì những nhóm gọi là liên minh hộ hoa sẽ tự động giải tán, anh cũng sẽ không gặp phải nhiều phiền toái như vậy nữa.” “Anh đã rời khỏi nhà họ Mộc chưa? Vẫn chưa đi đúng không, bằng không sao Mộc Tư Thuần lại quay lại quấy rối anh như thế được? Những cô gái hôm qua cũng là bạn của Mộc tư Thuần phải không?” “Tần Minh, anh không yêu Nhiếp Hải Đường nữa sao? Rõ ràng nhà họ Mộc là một cái bẫy, họ lợi dụng anh thôi, bát tự với chả xem bói gì chứ, đều là thứ lừa đảo cả đấy, cái ông đạo sĩ đó bói cho tôi có số làm vợ đại gia, kết quả thì sao? Tôi vẫn là một người bình thường đây thấy?”
Lúc nói đến chuyện làm vợ đại gia, Lý Mộng tức giận đập lên đùi mình vài phát, cô ta hối hận quá.
Sao khi ấy cô ta lại ngu xuẩn, đần độn vậy cơ chứ? Sao cô ta lại không biết đối nhân xử thế mà chọn sai người cơ chứ? Rành rành là một người phụ nữ với suy nghĩ đơn giản, cô ta suýt trở thành dâu nhà giàu rồi đấy.
Nhưng không sao, cô ta phân tích từng hành động của Tần Minh trước kia và cho ra kết luận, nhất định Tần Minh đang cất giấu một bí mật chấn động, cô ta phải đào cho ra bí mật của anh.
Lý Mộng nở nụ cười đắc ý, sau đó cô ta hít sâu một hơi, thay đổi cảm xúc và nói tiếp: “Chưa biết chừng Mộc Tiêu Kiều chỉ là một người khách qua đường trong đời anh mà thôi.


Tần Minh, tôi đã thấy rõ rồi, tôi chúc phúc cho anh và Nhiếp Hải Đường, tôi tin hai người nhất định có thể vượt qua muôn vàn khó khăn để ở bên nhau.

“Thế nhưng bây giờ anh gặp phải chuyện này, chẳng phải anh sẽ khiến Nhiếp Hải Đường hiểu lầm à? Nếu cô ấy biết thì sẽ nghĩ thế nào về anh đây?”
Cái quái gì ấy vậy? Lý Mộng chúc phúc cho anh và Nhiếp Hải Đường á?
Lý Mộng mới đi tình nguyện vài ngày thôi mà Tần Minh có cảm giác cô ta đã thay đổi rất nhiều.
Cô ta buông bỏ quá khứ, sẵn sàng làm lại cuộc đời ư?
Tần Minh lại cảm thấy rất tốt, dù sao Lý Mộng cũng là mối tình đầu của anh, họ đã từng rất hạnh phúc, anh không muốn sau này khi nghĩ đến Lý Mộng thì chỉ còn lại sự chán ghét.
Anh nói: “Lý Mộng, ý tốt của cô tôi nhận.

Có điều những việc này không ảnh hưởng đến tôi, tự tôi có thể giải quyết.

Nếu không có việc gì khác thì tôi đi làm việc đi.”
Tần Minh cúp điện thoại, Trương Tiểu Nghiên ngồi cạnh thật ra nghe được từ đầu đến đuôi, cô ta lập tức hóng chuyện: “Sao thế? Lý Mộng tìm cậu có việc gì vậy?” “Muốn quay lại.” Tần Minh nói.
Phụt, Trương Tiểu Nghiên phun cả cơm ra ngoài, cô ấy tức giận, nói: “Cô ta đúng là không cần thể diện luôn, nghe nói nghỉ hè cô ta cờ bạc thiếu nợ rất nhiều tiền, lại còn là cậu trả giúp nữa đúng không? Giờ cô ta nghĩ đến điểm tốt của cậu rồi à? Trước kia cứ chế giễu cậu thôi, đúng là bực mình.”
Tần Minh cười nói: “Cô ta nói muốn giúp tớ đối phó nhóm người liên minh hộ hoa này, tớ thấy cô ta cũng có ý tốt, nhưng mà không cần thiết”
Trong đầu Trương Tiểu Nghiên nảy ra một ý, cô nói ngay: "Mà cậu muốn tìm người giả làm người yêu thì đến lượt cô ta chắc? Tớ cũng làm được.
Tần Minh lập tức nói: “Như thế sao được, cậu là streamer có danh tiếng rồi, thanh danh rất quan trọng với cậu, cậu không sợ mất fan à?”
Trương Tiểu Nghiên nói; “Tớ không quan tâm đâu.

Tớ đã kiếm được khoản tiền đầu tiên trong đời từ công việc livestream rồi, nhất là đại gia “Không phải Tần Minh của pháp y donate rất nhiều.

Tuy dạo gần đây anh ấy không chú ý đến tớ nhưng tớ tin nhất định anh ấy đang lặng lẽ bảo vệ tớ.
Lúc nói câu này, không biết cố ý hay vô tình mà Trương Tiểu Nghiên cứ nhìn về phía Tần Minh.
Cô ấy đã nhìn lén điện thoại di động của Tần Minh, biết anh là người hâm mộ số một của mình, thế nhưng Tần Minh khăng khăng không chịu thừa nhận.
Tần Minh cảm giác lời nói của Trương Tiểu Nghiên có hàm ý khác, nhưng anh lại không tìm được chứng cứ
Tần Minh nói: “Việc này có gì to tát đâu, không cần để ảnh hưởng đến sự nghiệp livestream của cậu.

Qua vài ngày họ thấy tớ đi về một mình, không có ai bên cạnh thì tự nhiên sẽ dừng lại thôi”
Trương Tiểu Nghiên bĩu môi một cách đáng yêu, nói: “Cậu không có ai bên cạnh á? Với bề ngoài thế này thì hơi khó đấy.

Ê, đúng rồi, sáng mai không có tiết, tớ có một buổi livestream bên ngoài, cậu làm trợ lý cho tớ được không?”

Tần Minh không nghĩ nhiều mà đồng ý luôn, cũng coi như tham gia hoạt động thả lỏng tâm trạng thích hợp, dù sao anh cũng không cần lộ mặt.
Trương Tiểu Nghiên vui vẻ giơ nắm tay lên, nói: “Được, nói rồi đấy nhé.

Ha ha.
Sau khi ăn xong, Tần Minh đến thư viện đọc sách.

Cho dù là người thừa kế của Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, Tần Minh cảm thấy trình độ của mình vẫn còn kém xa, cho nên anh phải tiếp tục học tập.
Trùng hợp là Trần Mục Linh cũng đến thư viện để học.

Cô ta thấy Tần Minh đang vùi đầu đọc sách, chẳng hiểu sao lại nhớ đến ngày hôm qua cô ta và anh trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Những nam sinh theo đuổi cô ta chỉ toàn khoe khoang khoác lác mình có tiền đến mức nào, có xe hơi của hãng nào khiến cô ta vô cùng chán ghét, Tần Minh là cậu bạn duy nhất có thể trò chuyện với cô ta về vấn đề học hành.

“Thế nhưng cậu ta lại là một tên đểu cáng quen thói trăng hoa.” Trần Mục Linh thầm lắc đầu, nói: “Cậu vẫn còn ở đây thảnh thơi đọc sách à, liên minh đả đảo Tần đã xuất hiện rồi kia kìa, thế mà cậu vẫn chưa nghĩa cách đối phó.

Chậc, mình có nên nhắc nhở cậu ta không nhỉ?”
Trần Mục Linh ôm sách, bỗng nghiêng đầu làm kiêu, hừ một tiếng: “Không thèm đậu, nhất định lần này mình phải kiên định, không thể phạm sai lầm nữa.
Chẳng qua Tần Minh tự học đến hơn mười giờ tối, lúc Trần Mục Linh rời đi vẫn ném cho anh một cục giấy rồi tự an ủi bản thân: "Không phải mình để ý đến cậu ta, dẫu sao cậu ta cũng đã cứu mình.

Theo chủ nghĩa nhân đạo, nhắc nhở cậu ta một chút đi.”
Tần Minh đang đọc sách, bỗng nhiên có người ném giấy đến chỗ anh.

Anh mở ra xem, lối chữ khải xinh đẹp nắn nót, bây giờ có rất ít người viết chữ đẹp.

Tần Minh quay đầu nhìn thì không thấy có gì khác thường, anh lẩm bẩm: “Hình như là chữ của con gái, viết cái gì thế này? Liên minh đả đảo Tần thành lập, mấy ngày tới cậu hãy cẩn thận”
Tần Minh hoang mang hết sức, nói: “Liên minh đả đảo Tần? Có quan hệ gì với liên minh hộ hoa? Mấy người này ăn no quá à? Suốt ngày ăn no rửng mỡ rồi đi gây chuyện khắp nơi.
Tần Minh cũng chẳng quan tâm, anh có A Long đi theo bên cạnh bảo vệ bất cứ lúc nào, anh còn sợ cái gì?
Tuy nhiên đến ngày hôm sau, Tần Minh và cùng hối hận, anh thật sự đã đánh giá thấp tình hình lần này.
Một đêm yên lặng trôi qua, ngày hôm sau Tần Minh ăn diện một chút, dù sao cũng phải lên tivi, không thể khiến Trương Tiểu Nghiên mất mặt được.
Anh mặc bộ âu phục hàng hiệu duy nhất kia đi đến cổng trường.
Còn Trương Tiểu Nghiên ở ký túc xá cũng đang chuyên tâm trang điểm, cô ấy mặc một bộ đồ loli 2D hút hồn otaku.


Thật ra cô ấy hơi hưng phấn, tuy cô ấy bảo Tần Minh làm trợ lý livestream giúp mình nhưng cô ấy có một kế hoạch nho nhỏ, đó chính là sau khi livestream xong sẽ trực tiếp hẹn Tần Minh cùng đi dạo phố, ăn cơm và xem phim.
Trương Tiểu Nghiên soi gương, với bộ ngực lớn, khuôn mặt xinh đẹp và thân hình nhỏ nhắn như thế này, phong cách ăn mặc lần này quả là sát thủ otaku.
Cô bạn cùng phòng cười nói: “Chà chà, chà, hôm qua Tiểu Nghiên của chúng ta đẹp thế?”
Một cô bạn khác nói: "Ở ngoài trời mà, hôm nay thế này cũng không dễ dàng.
Trương Tiểu Nghiên cười: “Đành chịu thôi, bây giờ livestream ngoài trời đang nổi lắm, nhất định phải kiếm fame, có bị phơi nắng không cũng không sao.

Tớ đi đây.

"Bye bye.

Hai cô gái đều vẫy tay thân thiện, sau đó quay đầu nhìn Lý Mộng ở giường trên đối diện chéo với giường của Trương Tiểu Nghiên, đối phương vẫn cứ xem điện thoại từ nãy đến giờ.
Một người nói: “Lý Mộng, cậu thật sự không làm lành với Tiểu Nghiên à? Trước đây quan hệ của các cậu cũng khá tốt mà, sao lại xích mích với nhau vì Tần Minh thế?”
Lý Mộng mỉm cười rất tự nhiên: “Ai bảo quan hệ của bọn tớ không tốt? Chẳng qua là tớ bận quá thôi, các cậu nghĩ nhiều rồi, Tần Minh đã thuộc về quá khứ rồi.

Tớ thừa nhận trước kia tớ chưa đủ chín chắn, nhưng tớ sẽ không ghen ghét vì Tần Minh và cậu ấy hẹn hò đâu.”
Một cô gái kinh ngạc, nói: “Cái gì? Tần Minh tán đổ Tiểu Nghiên rồi á? Trời đất, cái tên Tần Minh sao lại tán được Tiểu Nghiên vậy?”
Lý Mộng bật cười, giơ điện thoại di động lên và nói; “Tớ cũng không biết khi nào nữa.

Các cậu xem, bây giờ trên diễn đàn của trường đều đang bàn tán đây này, còn có ảnh chụp hai người họ cầm tay nhau nữa “Để tớ xem nào...!Hai cô gái lập tức bật máy tính lên theo dõi nội dung trên diễn đàn.
Lý Mộng quay mặt sang chỗ khác, nụ cười lập tức biến mất và biến thành vẻ dữ tợn vì đổ kỵ.

Cô ta siết chặt điện thoại, sau đó nhanh chóng nhắn tin vào trong nhóm: “Các đàn em khóa dưới, hôm nay thành công hay thất bại đều phụ thuộc vào hành động lần này, không thể để cho Trương Tiểu Nghiên bị Tần Minh tổn thương, lấy sự khí khái đàn ông của các bạn ra bảo vệ nữ sinh vô tội của Đại học công nghệ” “Được! Quản trị viên đã lên tiếng, tiểu đội một liên minh đả đảo Tần, xuất phát.

“Tiểu đội hai liên minh đả đảo Tần, xuất phát" “Tiểu đội mười tám liền minh đả đảo Tần, xuất phát.”.