Thiên Đế Vô Thượng

Chương 260: Lam Vân thành (Cầu ủng hộ)



Lam Vân thành.

Lam Vân thành là Lam Ngân vực một tòa đại thành, bây giờ thuộc quyền sở hữu của ma đạo tu sĩ, trong thành ma đạo tu sĩ có mấy vạn người, có ba vị võ tôn cảnh ma đạo cường giả tọa trấn, đây cùng được chọn là nơi chung chuyển tù binh.

Vệ Phong đến Lam Vân thành, hắn nhanh chóng hạ lệnh chỉ dẫn đám người đem tù binh đến nơi tập kết sau đó đi thẳng về phía thành chủ phủ.

“Vệ trưởng lão”

Canh gác trước thành chủ phủ hai tên Huyền Ma môn đệ tử vừa nhìn thấy Vệ Phong xuất hiện liền nhao nhao hành lễ.

“Được rồi đứng lên đi, đây là Lục trưởng lão, các ngươi nhận thức một chút đi, nhanh đi thống báo Tống trưởng lão ta muốn ngặp ngài ấy một mặt, ta có chuyện rất quan trọng cần báo cáo riêng với ngài ấy”

Vệ Phong đối hai người nói, hai tên đệ tử lúc này mới nhìn về Vệ Phong sau lưng, nơi đó đứng lấy một bóng người, chỉ là hắn mặc báo bào phủ kín từ đầu đến chân không thấy rõ khuôn mặt.

Người này không phải ai khác chính là Lục Nam, hắn cải trang đi vào trong đây điều tra Huyền Ma môn động tác bởi vậy hắn để Về Phong dẫn mình đến thành này kẻ cầm đầu, trước tiếp từ đối phương điều tra đi, tránh cho lãng phí thời gian.

“Gặp qua Lục trưởng lão”

Hai tên đệ tử nhao nhao khom người hành lễ, bọn hắn vốn không biết người áo đen phía sau Vê Phong là ai, nhưng bọn hắn cũng không quá bất ngờ.

Huyền Ma môn đất rộng người động, ngoại môn trưởng lão có tới mấy ngàn người bọn hắn không biết trưởng lão cũng không phải chuyện gì hiếm gặp.

“Hai vị trưởng lão xin đợi một chút ta ngay lập tức đi thông báo Tống trưởng lão”

Một vị đệ tử khách khí nói, bên cạnh tên còn lại nhanh chóng đi vào trong thông báo.

“Hai vị trưởng lão, Tống trưởng lão triệu kiến các ngươi”

Cũng không lâu lắm, tên kia đệ tử liền chạy ra sau đó làm một cái thủ hiệu mời.

“Ừm”

Vệ Phong gật đầu một cái sau đó dẫn theo Lục Nam đi vào trong.

Hai người bọn hắn đi qua dài rộng hành lang, sau đó dưới sự dẫn đường của tên kia đệ tử đi đến Tống trưởng lão nơi ở.

“Ngoại môn chấp sự Vệ Phong xin bái kiến Tống trưởng lão, ta có chuyện quan trọng muốn báo cáo liên quan đến một vị Tây Vực liên minh cường giả hành tung”

Vệ Phong đứng bên ngoài phòng cung kính hô lớn.

“Vào đi”

Rất nhanh trong phòng liền có hồi âm cửa phòng cũng theo đó mở ra, Vệ Phong cùng Lục Nam đồng thời hướng trong phòng đi tới.

Vị kia Tống trưởng lão là một cái gầy gò lão giả, nhìn hắn tựa như sắp chết đến nơi, nhưng không kẻ nào dám đối với hắn bất kính bởi hắn là một vị võ tôn ngũ trọng cường giả.

Lúc Vệ Phong cùng Lục Nam hai người vào trong phòng, Tống trưởng lão đang lười nhác nắm trên ghế uống trà ăn điểm tâm.

Tống trưởng lão he hét mở mắt nhìn lấy Vệ Phong cùng Lục Nam một chút sau đó lại nhắm mắt lại.

“Vệ Phong, ngươi nói ngươi phát hiện được Tây Vực liên minh một vị võ tôn cường giả hành tung, chuyện này là thật sao?”

Tống trưởng lão hỏi.

“Tất nhiên là không phải thật rồi, không nói như vậy làm sao có thể gặp được ngươi cơ chứ”

Không đợi Vệ Phong phản ứng, Lục Nam đã lên tiếng.

Đối diện Tông trưởng lão nghe được Lục Nam lời nói thì trong lòng hoảng sợ, hắn thân thể định động nhưng Lục Nam đã như quỷ dị xuất hiện trước mặt hắn, cái sau đưa tay một trải hướng đầu hắn mà đi.

Tống trường lão muốn thi triển thủ đoạn tránh thoát Lục Nam công kích nhưng đối phương tay tốc độ quá nhanh, hắn thủ đoạn còn chưa kịp thi triển liền bị chế trụ.

Tống trưởng lão đôi mắt khó có thể tin nhìn lấy Lục Nam, đối phương ra tốc độ xuất chiêu quá nhanh hắn căn bản không có khả năng phản kháng, chênh lệch thật sự quá lớn.

Hắn nhưng là võ tôn tứ trọng cường giả a, vậy mà đối mặt với đối phương lại không có chút phản kháng nào, đối phương phải mạnh đến mức nào cơ chứ.

“Ngươi...ngươi là ai?”

Tống trưởng lão gian nan mở miệng, hắn có thể đoán được đối phương là Tây Vực liên minh người.

“Lục Nam”

Lục Nam báo lên tên của mình, hắn muốn chấn chiếp cái này Tống trưởng lão nhưng vậy việc tra hỏi sẽ dễ dàng hơn.

“Lục...Lục Nam, Ngạo Thiên thành chủ Lục Nam?”

Tống trưởng lão rung giọng nói, hắn thật sự không tin vào tai mình, đối phương vậy mà lại là Ngạo Thiên thành chủ Lục Nam.

Hắn tuy không tham gia đại chiến Từ Quang thành nhưng Lục Nam uy danh quả thật quá lớn.

Ngạo Thiên thành chủ lấy một người độc chiến bốn vị đại tôn cường giả, không những thắng còn cường thế chém giết một vị đại tôn trung kỳ lấy sức một mình thay đổi thế cuộc chiến sự khiến Huyền Ma môn tổn thất thảm trọng.

Này chiến tích cho dù bọn hắn là hậu phương trấn giữ cường giả cũng nghe nhất thanh sở thị, Lục Nam cái tên này cũng trở thành Huyền Ma môn cường giả trong lòng ác ma.

Tống trưởng lão thật không ngờ bản thân ở đây vậy mà lại gặp được nhân vật trong truyền thuyết này, hắn tâm tình lúc này hỏng bét, rơi vào tay Ngạo Thiên thành chủ hắn có thể sống sót hay sao?

“Ngạo... Ngạo Thiên thành chủ”

Một bên Vệ Phong cũng là vô cùng hoảng sợ, hắn thật không ngờ người nhìn ôn hòa lễ độ này lại là trong truyền thuyết vị kia cường đại tuyệt luân Ngạo Thiên thành chủ.

Nhưng nghĩ kỹ lại chuyện này rất có thể, theo hắn cũng chỉ có Ngạo Thiên thành chủ dạng này cường giả mới dám một thân một mình xâm nhập Lam Ngân vực này.

“Được rồi, ngươi đã biết tên của ta, bây giờ ta hỏi ngươi trả lời”

Lục Nam cười nói đồng thời tinh thần lực của hắn cũng triển khai bao lại Tống trưởng lão tránh cho đối phương không hợp tác.

“Hừ muôn lấy thông tin của ta, ngươi mơ đi”

Tống trưởng lão cuồng tiếu, hắn từ nhỏ lớn lên tại Huyền Ma môn đến bây giờ đã gần hai ngàn năm để hắn phản bội Huyền Ma môn đó là không có khả năng.

Tống trưởng lão dẫn động linh hải toàn bộ lực lượng, hắn muốn tự bạo thân thể cùng Lục Nam đồng quy vu tận, nhưng là hắn hoảng sợ phát hiện bản thân không cách nào điều động linh hải bên trong linh lực.

“Ngươi... tinh thần lực của ngươi”

Tông trưởng lão run giọng nói, hắn không thể nào điều động linh lực của bản thân, điều này chỉ có một khả năng đó là đối phương tinh thân lực cường đại đạt đên áp chế hắn tinh thần ý chí.

Bọn hắn trong tình báo cũng không có Lục Nam tinh thần lực tu vi a, hiển nhiên đây là đối phương ẩn tàng lực lượng.

“Đã ngươi không hợp tác vậy ta chỉ có thể dùng các thô bạo vậy”

Lục Nam cười nói, nụ cười này nhìn trong mắt Tống trưởng lão chẳng khác nào nụ cười của ác quỷ.

Tông trưởng lão sợ hãi mà nhìn Lục Nam, hắn muốn nói gì đó nhưng còn chưa kịp mở miệng Lục Nam tinh thần lực đã như thủy triều tràn vào hắn hải não.

“A”

Tống trưởng lão phát ra tiếng kêu đau đớn khuôn mặt hắn vặn vẹo thân thể không ngừng quằn qoại một cách thông khổ.

Nhưng Lục Nam khuôn mặt vẫn bảo trì lạnh nhạt, tinh thần lực của hắn không ngừng công kích Tống trưởng lão thần hồn đem ký ức của hắn mọi thứ đều móc ra.

Cuối cùng sau nửa cảnh giờ Lục Nam lúc này mới thu tay lại để Tống trưởng lão nằm bệt ra đất tựa như một cái sắp chết lão nhân.

Tống trưởng lão không hồ là Huyền Ma môn võ tôn trưởng lão, hắn biết được bí mật so Vệ Phong nhiều lắm.

Tuy rằng Lục Nam còn chưa biết mục địch của Huyền Ma môn là gì nhưng hắn đã nắm bắt được nhiều thông tin quan trọng, nhất là hắn đã biết được số lượng người chuyển đến tổng đàn, gần một ức ngươi.

Con số này sao mà khủng bố, một ức người này chín thành chín là người dân vô tội, bọn hắn vốn chỉ sống một cuộc đời an nhàn nhưng Huyền Ma môn đã phá hỏng hết thảy, ưc người dân này tất nhiên sẽ bị đưa đến nơi nào đó phục vụ Huyền Ma môn kế hoạch, bọn hắn hạ tràng tất nhiên là chết không nghi ngờ, thậm chí so chết còn đau khổ hơn.

Nghĩ đến đây Lục Nam thần sắc không khỏi lạnh xuống, hắn đưa tay khẽ vẫy, Tống trưởng lão đầu lâu trực tiếp bị cắt xuống.

“Tà ma làm loạn, đáng chết”

Lục Nam thầm nhủ một tiếng, hắn quay sang nhìn là Về Phong, đối phương đã sớm ngồi bệt xuống đất, mặt cắt không còn giọt máu.