Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 193: Danh Sách Thăng Cấp



“Vương huynh đây là sự thật, có chút khó tin. Nếu dùng Hoàng Lam Cẩu cùng Lam Tuyết Liên có thể cùng nhau nhập đan thì ta ăn miếng ngọc này luôn. Phó hội trưởng Vương, ngài có phải nhầm lẫn gì ở đây không, còn nói đan phương này rất có sáng ý?”

Sau khi nhìn đan phương “Bách Thể Đan”, lập tức có y khinh thường nói, hiển nhiên y cho rằng đan phương “ Bách Thể Đan” chỉ là trò cười, căn bản không thể luyện chế thành được.

“Dương trưởng lão nói không sai, rất nhiều người vì ứng phó đề thi, tùy tiện nghĩ lung tung. Khống chế linh khí ở trong lò đan hình thành lốc xoáy đều rất khó, chớ đừng nói muốn khống chế linh khí ở trong đan dược hình thành lốc xoáy. Còn muốn vây quanh dược tính của "Lam Tuyết Liên và Hoàng Lam Cẩu" khống chế hòa tan dược liệu, ta còn không dám nhận mình làm được, nói như vậy người này còn mạnh hơn ta”.

Lại thêm một vị giám khảo khác ngắt lời.

Dương trưởng lão cười lạnh một tiếng:

" Tiêu cốc chủ, chúng ta chỉ là Đan Vương nhất phẩm mà thôi, nói không chừng tu sĩ kia lợi hại hơn chúng ta đâu? Hơn nữa tu vi có lẽ còn cao hơn chúng ta, có lẽ việc chúng ta không làm được nhưng hắn lại làm được”.

Giọng điệu đầy tính châm chọc, hiển nhiên là nhằm vào Phó hội trưởng Vương.

Lúc này một vị nam tử trung niên lại lạnh giọng nói:

" Dương trưởng lão, việc ông không làm được, người khác chưa chắc đã không làm được. Ông cũng đã nói, ông chỉ là một Đan Vương nhất phẩm thôi, người hiểu biết không phải chỉ mỗi mình ông.”

" Dược Trần cốc chủ, ta chỉ nói thực tế mà thôi”.

Vị trưởng lão kia nhìn thấy người đang nói chuyện là Dược Trần cốc chủ của "Đấu Đan Cốc", giọng điệu liền lập tức dịu xuống. Ông ta và Vương La Phong, một người là trưởng lão của Đan hội, một người là Phó hội trưởng của Đan hội, bình thường có chút mâu thuẫn, ông ta đương nhiên không thể đồng ý với cách nói của Vương La Phong. Nhưng Dược Trần cốc chủ của "Đấu Đan Cốc" đã là Đan Vương nhị phẩm rồi, trình độ luyện đan lợi hại hơn y rất nhiều, y căn bản không muốn đắc tội Dược Trần”.

Dược Trần nhẹ giọng vuốt râu trắng nói:

“Bất luận đan phương "Bách Thể Đan" này có khả thi hay không nhưng nguyên lí phân tích ở trên đó thì không hề sai chút nào. Dương trưởng lão vừa nhìn thấy "Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên" liền loại bỏ đan phương này có phải đã quá nóng vội?”

“ Đúng rồi, Lăng Vô Tiện đâu? Nghe nói hắn có được một quyển đan thư rất có giá trị, để hắn đến đây xem đi”.

Thấy mọi người bắt đầu tranh luận đan phương này, lập tức có vị giám khảo nói.

“Lăng đạo hữu dường như nhận được truyền tin từ ai đó, có việc gấp đã rời đi”.

Quan chủ khảo lập tức nói.

Tiêu cốc chủ ban đầu đồng ý với Dương trưởng lão lại lớn tiếng nói:

‘Nếu mọi người đều có dị nghị với đan phương này thì để ta đi gọi Tức Phong tiền bối đến xem đi”.



“Hmm, thật không nghĩ ra có người nghĩ ra cách này, dùng lốc xoáy linh khí rèn luyện ra đan…”

Một vị lão giả cầm trên tay đan phương “ Bách Thể Đan” nghiên cứu một lúc lâu, càng Yc0uL xem càng giật mình than thở nói.

Nhưng sau đó lão liền lắc đầu nói:

“Trên lý luận cách làm này không có vấn đề nhưng khống chế linh khí trong lò luyện đan cái này ta thật sự chưa nghe qua bao giờ”

“Đúng như vậy, vẫn bối cũng không cho rằng cách này dễ dàng thực hiện được”

Dương trưởng lão thấy lão giả nói vậy, cũng phụ họa nói theo.

‘Vậy được rồi bỏ qua người này đi, Luyện Đan Sư chúng ta vốn có rất nhiều ý nghĩ nhưng không thực hiện được thì cũng như cưỡi ngựa xem hoa, nhìn trăn trên mặt hồ”

Tiêu cốc chủ lập tức đưa ra lý lẽ không coi trọng đan phương này.

Nhưng hai người lại bị lời nói của Tức Phong kinh sợ.

“Mặc dù ta thấy đan phương này không thể luyện chế ra được nhưng suy nghĩ của hắn lại mở ra một lối tắt trong việc luyện đan, hơn nữa phân tích dược lý vô cùng đúng. Đan sư này không được đối xử lạnh nhạt, hắn có thể nhận biết được mười loại dược liệu. Đặc biệt có thể tận dụng hoàn toàn mười loại linh dược có thể sáng tạo ra “Bách Thể Đan”, người này đúng là một thiên tài”.

“Đúng vậy, Tức Phong tiền bối nói rất đúng, vãn bối cũng là vì hắn nhận ra được mười loại dược liệu mới chú ý đến phương thuốc của hắn, xem xong vãn bối mới thấy phương thuốc này không tệ”.

Vương La Phong rất tán thưởng người viết ra phương thuốc này, gã căn bản không để ý đến những lời của Dương trưởng lão và Tiêu cốc chủ.

Lão giả Tức Phong liền gật đầu nói:

“Vậy thì cho chín điểm đi”.

" Tức Phong tiền bối, chín điểm có phải quá cao rồi không?”

Dương trưởng lão cũng không phải là để ý đến số điểm chín điểm kia, cái mà lão để ý người này là do Vương La Phong phát hiện ra, nếu như cho hắn điểm cao, vậy thì lão cũng rất khó chịu.

Hơn nữa đề thi thứ nhất tổng điểm mới có mười điểm, lần này lại cho chín điểm, cho dù không cân nhắc đến Vương La Phong, thì điểm này cũng là quá cao.

Lão giả Tức Phong lắc đầu nói:

" Người có thể không chịu sự gò bó của các vị tiền bối đời trước, nhảy ra khỏi lối suy nghĩ mòn sáng tạo ra phương thức luyện đan như vậy chính là thiên tài. Nếu như "Bách Thể Đan" có thể luyện chế ra, đừng nói là chín điểm, cho dù là điểm tối đa cũng không đủ”

" Nhưng hắn vẫn không nhận ra hai loại dược liệu còn lại”.

Một giám khảo nhỏ giọng nói một câu, rõ ràng ý của gã chính là, cho dù đan phương tham gia dự thi của người này hoàn mỹ, nhưng không hoàn thành hết bài thi, điểm tuyệt đối không thể được

Lão giả Tức Phong lắc lắc đầu, thở dài không nói gì thêm, chỉ liếc nhìn đan phương một cái, lúc này mới quay người bỏ đi.



Trong khi những người dự thi có chút sốt ruột, quan chủ khảo lại bước lên đài, cầm một ngọc bài nói:

“Cuộc tranh tài Đan Sư vòng thứ nhất đã kết thúc, tất cả có năm trăm người dự thi được đi vào vòng thứ hai. Sau đây ta đọc tên, đọc đến tên ai thì ở lại tiếp tục thi vòng thứ hai, người nào không có tên trong danh sách thì mới rời khỏi khu vực thi, tiến vào khu vực xem dự thi”.

Sau những âm thanh líu ríu của những người dự thi nghe thấy quan chủ khảo nói vậy thì lập tức yên lặng, rồi nín thở nghe ngóng sợ bỏ lỡ mất tên của mình.

Bắc Tiểu Lục tiến đến bên Đổng Thiên vỗ vai hắn nói nhỏ:

“Đổng ca, hồi hộp đi”

Đổng Thiên cười xùy một tiếng, lập tức kiêu ngạo, “Mọi chuyện đều trong sự tính toán của ta, cứ yên tâm nghe đi “

“Tán Tu Tần Đình 6 điểm, Tán Tu Vương Nhất 6 điểm, Diệp Phong của Lạc Nguyệt Môn 6 điểm… Hồng Cửu Yên của Chiến Thiên Cốc 6.2 điểm, Vương Lâm của Mông Như Các 6.2 điểm…Kiếm Cửu của Triết Đan Phái 6.6 điểm…Diệp Tử Phong của Đan Ngọc Sơn 6.8 điểm…Lạc Tiên Sinh của Kiếm Đan Các 7.0 điểm…

Mỗi cái tên được quan chủ khảo xướng lên, tâm trạng hồi hộp lo lắng hiện trên rõ từng khuôn mặt, ai cũng muốn tên mình được vang lên. Bên cạnh đó những tu sĩ đã được xướng tên trong lòng vui mừng hí hửng, những người chưa có tên lại càng vểnh tai lên nghe cho kĩ.

Bắc Tiểu Lục trong lòng có chút giật mình, hắn biết đề thi này thang điểm mười, nhưng không ngờ lại tính điểm cẩn thận chuẩn xác như vậy, vẫn còn chấm đến từng 0.1. Cuộc thi Đan Sư này quả thật như đi thi đại học vậy, phức tạp và khó khăn đến từng điểm số.

“Chu Nhiên của Hải Điện 7.6 điểm, Tán Tu Đường Tam 7.7 điểm, Tiêu Viêm của Phá Đan Cốc được 7.8 điểm, Mục Như của Đấu Đan Cốc…

Đến lúc này rồi mà vẫn chưa thấy tên của Đổng Thiên, đưng nói tên này thật sự chỉ biết khoác loác thôi chứ. Không thể nào!

Nhưng… bây giờ đã đọc đến tên thứ 480 rồi, Đổng Thiên chẳng lẽ lọt vào 20 người đứng đầu.

Đăng Thanh Mộc một bên có chút chán nản nhưng vẫn quay snag vỗ vai an ủi Đổng Thiên.

“Đổng sư đệ, đừng có nhụt chí Bình Nguyên dược cốc mặc dù năm mươi năm mới mở một lần nhưng cuộc thi Đan Sư mười năm lại tổ chức một lần. Không sao, kỳ thi tiếp theo chắc chắn sư đệ ngươi sẽ chuẩn bị kỹ càng hơn, sẽ có cơ hội đấy”.

Đổng Thiên khóe miệng co rút, nhìn hai người vẻ mặt dường như đã chắc chắn hắn đã thất bại rồi, không có tư cách tham gia vòng loại thứ hai. Hắn có củi mục thế nào, bộ dạng tự tin phóng khoáng thế này vẫn chưa đủ chứng minh hắn vô địch không đối thủ sao?

Thở dài một tiếng Đổng Thiên không thèm giải thích, đợi chút nữa hai người này hết hồn cho xem.

Đăng Thanh Mộc mặc dù đang an ủi Đổng Thiên nhưng trong lòng gã cũng đang thất vọng. Gã muốn Đổng Thiên đại diện "Linh Đan Môn" dự thi, đương nhiên hi vọng Đổng Thiên có thể đứng trong Top 10, cho dù không được đứng trong Top 10, nằm trong số danh nhân cũng được. Lùi thêm một chút nữa mà nói, cho dù không đứng trong số danh nhân, có thể thành công thăng cấp vòng đầu, để cho quan chủ khảo đọc tên môn phái một chút cũng được.

Nếu như "Linh Đan Môn" có người lọt vào vòng hai, nói không chừng "Linh Đan Môn" danh tiếng sẽ đề cao, có lẽ thu nhận được một vài đệt tử có thiên phú không biết chừng. Hoặc chỉ cần bán được đan được giá cao hơn một chút thì cuộc sống của môn phái cũng tốt hơn một chút. Nhưng đáng tiếc Đổng Thiên đến vòng một còn không qua được.

Vị quan chủ khảo kia nhìn đám người bên người bên dưới có chút xôn xao, lại cao giọng hơn nữa nói:

‘Bây giờ ta sẽ đọc tên mười người cuối cùng, cũng là mười người đứng đầu trong vòng một này”.

“Mộng Tam Như của Vạn Đế Đan 8 điểm, Cung Diệc của Triết Đan Phái 8.1 điểm, Phương Vy của Đan Ngọc Sơn 8.2 điểm…Ma Phong của Ma Dược Cốc 8.8 điểm, đứng thứ ba Đổng Thiên của Linh Đan Môn 9 điểm, đứng thứ hai Thu Thiền của Đấu Đan Cốc 9.1 điểm, đứng đầu bảng Tán Tu Tiếu Ngạo Phong.


***(^.^) Bí tên quá vác tạm tên các ngươi!