Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 165: Giao Chiến Trúc Cơ Hậu Kỳ



Bắc Tiểu Lục cách không lấy túi trữ vật, trong lòng nhìn qua chỗ nam tu vừa đứng, nói nhỏ: "Đem Hỏa hệ pháp thuật pha tạp với tự bạo pháp khí, người này luyện khí thuật không kém đi."

"Đáng tiếc, ta lĩnh hội Lôi Thuẫn Phòng Ngự Pháp Thuật, hỏa hệ pháp thuật nàngng kích chỉ có uy lực Trúc Cơ trung kỳ không có cách nào làm gì được ta, ngược lại là đối phương tạo thuật pháp quyết khá cao minh."

Bởi vì Bắc Tiểu Lục cũng không gần đám người kia, mấy người kia đang chiến đấu bỗng nghe được Hỏa Cầu tiếng nổ mạnh, thần thức mới hướng bên này dò xét, nhìn thấy Bắc Tiểu Lục cầm trong tay túi trữ vật.

Năm người kia sững sờ, hai tên đệ tử bên người nàngng tử ca được lệnh liên thủ đánh tới.

Bắc Tiểu Lục ung dung đem hai thanh phi kiếm bắn ra ngoài, ngăn cản được hai kiện pháp khí bay tới.

Bên kia nàngng tử ca đang giao chiến nhìn thấy hai người này liên thủ nhất kích bị Bắc Tiểu Lục ngăn lại, liền giật mình không nhẹ, nhìn lại khí tức đúng là của Trúc Cơ tầng hai. Nhưng nhìn cái cách hắn ung dung đỡ được nàngng kích của hai tên Trúc Cơ tầng sáu, y càng thêm khó chịu.

Một tên nam từ ánh mắt híp lại thành một khe hở nhỏ, vóc người ục ịch, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ tầng bảy, chính là người tu vi cao nhất tại đây. Nàngng tử ca hơi nghiêng đầu nhìn hắn, chỉ thấy tên nam tử này bỏ qua nữ tử kia, quay sang đối diện với Bắc Tiểu Lục.

“Tiểu tử ta coi thường ngươi rồi”

Bắc Tiểu Lục giơ song kiếm lên đây chính là câu trả lời.

Tên tu sĩ thân hình cao lớn Trúc Cơ hậu kỳ kia tức giận quát lên một tiếng, khí thế trên người bỗng tăng vọt, đưa tay ném ra một chiếc trống đá về phía Bắc Tiểu Lục. Lúc được tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ lấy ra, trống đá chỉ to bằng nồi cơm điện, nhưng khi bay đến đỉnh đầu Bắc Tiểu Lục thì đã biến thành một chiếc trống đá lớn hơn ba mét.

Gần như chỉ trong nháy mắt, trống đá đã bay tới trên đầu Bắc Tiểu Lục, bởi vì tốc độ quá nhanh làm không khí xung quanh vọng lại một tiếng xé gió. Mà phạm vi vị trí mà Bắc Tiểu Lục đang đứng, bị trống đá bao phủ dường không gian giống như bị giam cầm, hiển nhiên là do chân nguyên của tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ kia ảnh hưởng.

Trống đá này có thể mang theo chân nguyên của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ kia, trói buộc hành động của Bắc Tiểu Lục, hiển nhiên không phải vật phàm, ít nhất cũng là một món hư khí hạ phẩm.

Tuy tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ không thể hình thành khí tràng như tu sĩ tu sĩ Kết Đan, nhưng nếu dựa vào hư khí thì cũng có thể phát huy một phần vạn. Nếu tu sĩ Trúc Cơ bình thường gặp phải tình huống này, chưa cần nói đến việc ngăn cản trống đá kia, cho dù là thoát khỏi chân nguyên trói buộc đã không phải việc đơn giản rồi.

Tu sĩ cao to này phẫn nộ ra tay, vừa lên đã đánh ra một đòn như sấm sét, hiển nhiên y muốn đánh chết Bắc Tiểu Lục, tên tiểu tu sĩ Trúc Cơ không biết trời cao đất rộng này trong thời gian ngắn nhất. Hơn nữa còn sử dụng chiêu thức dã man nhất để bày tỏ sự phẫn nộ.

Tên tu sĩ cao to này vừa ra tay, sắc mặt nữ tu sĩ đang bị đám người nàngng tử ca kia vây nàngng, lập tức thay đổi sắc mặt. Lúc này nàng ta mới biết tên kia trước đó còn không dùng toàn lực khi đối chiến với mình.

Đáng tiếc, đối tượng mà y tìm đến lại sai rồi. Bắc Tiểu Lục cũng chẳng phải một tu sĩ Trúc Cơ tầng hai bình thường. Hắn chính là người bước vào cảnh giới Thiên Đạo Trúc Cơ, chân nguyên bình thường mạnh hơn tu sĩ bình thường không chỉ hai lần. Hơn nữa dưới sự cọ rửa của lôi kiếp, lôi thuộc tính của hắn lực công kích càng thêm bá đạo.

Lấy chân nguyên hùng hậu như Bắc Tiểu Lục, hắn cũng khồng hề sợ hãi, càng hơn là sự hưng phấn. Hắn muốn phát tiết những ngày qua, và đối tượng này không phải có sẵn ngay trước mặt mình rồi sao.

Gần như cùng lúc hắn bị linh khí từ trống đá trói buộc, chân nguyên trên người Bắc Tiểu Lục cũng vận chuyển, khí thế vừa bùng nổ ra đã hoàn toàn thoát ly khỏi sự trói buộc của trống đá. Muốn giết hắn bằng một chiêu, tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ này đúng là ngạo mạn.

Ngay sau đó, phi kiếm trong tay Bắc Tiểu Lục đã được tung ra, kiếm quang hơn mười trượng được gia tăng thêm nhiều lần. Vô số kiếm quang chồng chất lên nhau va chạm với trống đá.

Những tiếng "rầm rầm" rung trời vang lên, trống đá kia bị vô số kiếm quang của Bắc Tiểu Lục ngăn trở, không thể ép xuống thêm một tí nào nữa. Lúc mới đầu, trống đá còn có thể áp chế kiếm quang của Bắc Tiểu Lục, nhưng kiếm quang của hắn càng ngày càng nhiều, thế ép xuống của trống đá đã hoàn toàn đình trệ.

Mặc cho tên tu sĩ kia dùng chân nguyên thần thức thúc dục trống đá thế nào, trống đá cũng không thể tiếp tục ép xuống được. Không thể làm gì khác ngoài việc ở không trung va chạm với kiếm quang của Bắc Tiểu Lục, vang lên những tiếng trầm đục thật to.

Kiếm quang của Bắc Tiểu Lục vẫn còn đang gia tăng, thậm chí còn diễn sinh ra vô số kiếm quang hoàn toàn bao vây trống đá lại. Có thể tưởng tượng, chỉ cần qua một thời gian ngắn nữa, trống đá kia sẽ bị kiếm quang của Bắc Tiểu Lục áp chế hoàn toàn.

Sắc mặt của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ kia nhất thời đại biến, y không ngờ rằng một tiểu tu sĩ Trúc Cơ tầng hai lại không hề thua kém y. Hắn có thể cảm nhận được chân nguyên hay thần thức của y, dường như không khác gì so với hắn, điều này làm y khiếp sợ, cũng có một chút hoảng loạn.

Bắc Tiểu Lục trong lòng cũng thật bất ngờ, không nghĩ tới hắn mới chỉ dùng phi kiếm hạ phẩm, liền đã có thể đại chiến với Trúc Cơ hậu kỳ, mặc dù gã chỉ là Trúc Cơ tầng bảy. Nếu như bây giờ hắn dùng Diệt Lôi Kiếm, chẳng phải có thể đánh bay trống đá này hay sao, mặc dù hư khí hạ phẩm lợi hại nhưng đôi khi cực phẩm pháp khí cũng có lợi hại hơn.

Diệp Mặc đấu ngang sức với tên tu sĩ cao to này, hoặc nói ít nhất ở mặt ngoài là như vậy. Tất cả tu sĩ đang xem ở ngoài nhất thời đều kinh ngạc, bọn họ không ngờ được rằng một tu sĩ Trúc Cơ tầng hai lại có thể đánh ngang với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ tầng bảy. Khó trách vừa rồi hắn kiêu ngạo như vậy, hóa ra là thật sự có vốn liếng để mà kiêu ngạo.

Trong lòng tu sĩ cao to kia rất khẩn trương, y không ngờ được tên tu sĩ này lại khó chơi như vậy. Y quay đầu lại liếc qua gã công tử ca, chỉ thấy sắc mặt hắn càng thêm dữ tợn, hắn truyền âm cho tu sĩ cao to, “Không cần quan tâm tới nữ tử kia, trả giá cũng phải giết tên tiểu tử đó cho ta”.

Hít một hơi, y không dám làm trái lệnh, y bèn nhìn hai đệ tử còn đang đứng sững kia, y lập tức hét lớn một tiếng, nói:

“Các người mau tiến lên vây công hắn với ta, sớm giết tên nhãi này, đây là lệnh công tử”.

Hai gã tu sĩ kia vội vàng phi đến, vây quanh Bắc Tiểu Lục tạo thành một vòng tam giác. Hai người cùng tế ra phi kiếm cùng sử dụng một kiếm quyết, “Phi Hỏa Quang Kiếm”, chớp chơp một cái, hai thanh phi kiếm bao trùm chân nguyên hỏa thuộc tính, cùng lúc bắn mạnh về phía Bắc Tiểu Lục.

Tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm phù lục có linh khí K9D5L lưu chuyển, há miệng phun lên một ngụm máu.

Sau khi bị máu của tu sĩ kia dính vào, tấm phù lục kia đột nhiên bành trướng sau mấy pháp quyết của y. Chỉ sau một lát bầu trời liền có sấm sét nổi lên. Những tia sấm sét này bị tấm phù lục kích phát ra, liền lập tức tụ tập lại, hình thành lên một cái võng điện màu xanh khổng lồ bao vây xung quanh Bắc Tiểu Lục.

“Lôi điện phù cấp năm…”

Bắc Tiểu Lục nhíu mày, lập tức nhận ra cấp bậc của tấm phù lục. Trong phù lục cấp năm, lợi hại nhất chính là “Lôi điện Phù”, nhưng thứ phù này rất khó chế tác, tất cả mọi người đều không ngờ rằng có kẻ sở hữu phù lục loại này.

Nữ tử thấy “Lôi điện phù” được nam tu kia lấy ra, liền có ý định rời đi, nàng biết bây giờ là cơ hội tốt để đào tẩu. Hiện nay cũng chỉ có tên công tử ca này, nàng có tự tin trước khi mấy người kia phân ra thắng bại, có thể rời đi thuận lợi.

“Muốn đi, ngươi đây là coi thường ta sao?” Công tử ca bởi vì nguyên do Bắc Tiểu Lục vả mặt hắn, trong người đang khó chịu, gặp nữ tử này định trước mặt hắn rời đi, đây chính là coi hắn là phế vật sao?

Không để nữ tử nói gì, tên công tử này từ nhẫn trữ vật lấy ra ba thanh phi kiếm hạ phẩm, hai tay đánh ra vài đoạn pháp quyết, ba thanh phi kiếm chớp mắt vây quanh nàng, bùng lên một hỏa diễm. Tên công tử ca này miệng khẽ quát, “Tam Hỏa Trận, kết”, ba thanh phi kiếm kết nội với nhau giống như một đạo kết giới.

Nử tử thấy tình huống không ổn, không dám chần chừ phi kiếm trên tay nàng phun một ngụm tinh huyết lên, thanh phi kiếm rung rung bay lên không trung hóa thành một thanh cự kiếm khổng lồ, tỏa ra kim quang, theo thần thức nàng khống chế công kích vào “Tam Hỏa Trận”.

“Ùynh ùynh…”

Tiếng trầm đục mạnh va chạm vào nhau, cự kiếm sắc bén chém vào trận pháp, chỉ thấy bị trận pháp “Tam Hỏa Trận” nứt một đường thằng dài. Nữ tử ánh mắt sáng lên lăng không phi tới, gã công tử ca kia “hừ lạnh” một tiếng trên tay một tấm phu lục màu đỏ, lăng không ném tới, chỉ thấy tấm phù lục hóa thành một màn bức tương lửa vừa vặn chặn lại đường đi của nàng.

“Để lại đồ vật ta còn có thể bỏ qua cho, ngươi hiểu...”

Gã công tử ca hết sức ngạo nghễ nhìn nàng, giống như mọi chuyện đều không vượt qua được tầm mắt của gã vậy.

Nữ tử nhìn thật sâu vào gã, thốt lên ba chữ, “ Ngươi nằm mơ...”

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.