Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 141: Trần Gia



Nghe nói muốn được ghế trưởng lão, không chỉ tu vị phải là Kim Đan hậu kỳ, mà còn đã từng vì tông môn lập đại công. Từ đó có thể thấy vị trí trưởng lão Qủy U Tông, có uy danh và quyền lợi lớn đến thế nào.

Lúc này với Trần gia, chỗ dựa vững chắc chỉ có thiếu chủ cũng đã không còn quan tâm tới bọn họ nữa. Một đệ tử của trưởng lão tôn quý bỗng nhiên giá lâm tới đây. Trần Thiên Húy mặc dù là lão hồ ly nhưng cũng không hiểu ra sao. Tuy nhiên cơ hội tốt trời ban thế này, lão tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Như bắt được một cây tiên thảo cứu mạng. Ánh mắt lão đỏ ngầu vỗ đùi bất ngờ đứng lên:

"Thiên Nam. Ngươi tới bảo khố xem còn bao nhiêu linh thảo linh thạch. Thuận tiện lại kêu tiểu muội ngươi qua đây. Mặc dù không được như đại tỷ của ngươi diễm lệ, nhưng thị cũng là mỹ nữ khó cầu."

"Phụ thân. Thế này là..."

"Tiểu tử ngốc, chúng ta nếu không nhân cơ hội này, thì không lẽ ngươi muốn gia tộc phải bôn ba khắp nơi sao. Mau đi nhanh cho ta".

Đạo truyền âm phù kia quả thực là của Bắc Tiểu Lục.

Theo tin tức trong lệnh phù, Bắc Tiểu Lục định tới nơi Vô Lượng sơn này tu hành. Trong lệnh phù có nói linh mạch ở đây không tầm thường. Xung quanh lại có một số thế lực nhỏ của Qủy U Tông như Lâm gia, Trần gia.

Bắc Tiểu Lục một mạch phi hành đến đây, không bao lâu đã gặp Trần gia đệ tử đi tuần sơn. Muốn bọn họ dẫn đường hắn tùy tiện lấy lệnh bài ra. Đâu biết hai tên kia lại quì xuống dập đầu liên tục. Xem ra lệnh bài trưởng lão này, chứng thực uy phong cũng không nhỏ.

Hai đệ tử cung kính dẫn Bắc Tiểu Lục dẫn tới một căn chòi giữa sườn núi nghỉ tạm, rồi hắn đem Truyền Âm Phù phát ra.

Chưa đầy một khắc sau hào quang rực rỡ chợt hiện. Có mười mấy tên tu sĩ dắt tay nhau mà đến.

Bắc Tiểu Lục có chút bất ngờ đem thần thức thả ra. Dẫn đầu là một lão giả có tu vị Trúc Cơ trung kì nhưng cũng đã là cao nhất ở đây. Xem ra người này chính là gia chủ của Trần gia.

Rất nhanh những người này dừng độn quang hạ xuống. Trần Thiên Húy liếc mắt nhìn Bắc Tiểu Lục. Ngay lập tức sắc mặt cung kính thi lễ một cái: "Công giá lâm bổn sơn thật là sự vinh hạnh cho bổn gia tộc. Ta không kịp nghênh đón mong công tử bỏ quá cho."

Bắc Tiểu Lục gật đầu tùy tiện khoát tay áo một cái, nhưng Trần Thiên Húy lại không hề phật ý, cẩn thận nói tiếp: "Nghe nói công tử chính là đệ tử của trưởng lão Qủy U Tông. Không biết công tử..."

"Ta tên là An Lục, đây là lệnh bài ngươi xem đi." Lời của đối phương còn chưa dứt, Bắc Tiểu Lục phất tay một cái. Lệnh bài màu lam u kia lập tức bay ra.

Trần Thiên Húy vội vàng đón lấy rồi đem thần thức nhập vào trong. Rất nhanh vẻ mặt lão giãn ra. Đây chính tín vật do bổn môn dùng bí pháp chế thành, có lưu lại nguyên thần khắc ấn của Môn chủ, ngoại nhân tuyệt đối không có cách nào giả mạo được.

Người trẻ tuổi này chắc chắn là đệ tử của Trưởng lão hàng thật giá thật, hơn nữa có thể cầm lệnh bài, chắc hẳn rất quan trọng. Trần Thiên Húy hai tay cung kính đưa trả lệnh phù:

"Công tử đi đường chắc đã mệt mỏi rồi, ta đi chuẩn bị chỗ ở cho công tử."

"Được rồi, làm phiền Trần gia chủ vậy." Bắc Tiểu Lục tự nhiên là không khách khí đi theo nhóm người Trần gia.

Lúc này tại phòng khách Trần gia. Sau khi thị nữ dâng lên trà lên những người khác cũng đã lui xuống. Ngoài Trần Thiên Húy và Bắc Tiểu Lục trong đây thì còn có hai người một nam một nữ mới đi vào.

"Hai người này là..."

"Thiên Nam, Linh Nhi. Hai ngươi còn không mau đến chào hỏi An công tử."

Hai người này vội vàng chào hỏi, Trần lão mỉm cười giải thích: "Đây là khuyển tử cùng tiểu nữ."

Bắc Tiểu Lục gật đầu. Hai người này đại khái đều vừa mới Trúc cơ thành công. hắn chỉ sơ lược đảo qua Trần Thiên Nam. Còn thiếu nữ vận hắc y kia thì khiến hắn chăm chú vài phần.

Tướng mạo tự nhiên là vô cùng xinh đẹp, những đường cong nhấp nhô trong bộ y phục bó chặt màu đen.

Vừa rồi khi nàng hơi thi lễ còn cố ý dùng ánh mắt khiêu khích. Thì ra là có luyện mị công. Bắc Tiểu Lục mặc dù không bị ảnh hưởng, nhưng trong lòng bắt đầu phỏng đoán dụng ý đối phương.

Sau một hồi thưởng thức trà ngon, Trần Thiên Húy cuối cùng nhịn không được mở miệng:

"Không biết An công tử giá lâm nơi đây, là có chuyện gì quan trọng. Nếu như cần trợ giúp điều gì, công tử cứ nói."

"Trần gia chủ khách sáo rồi. Ta cũng không có công sự gì trong tông môn, sắp tới cần Trúc Cơ, sư phụ nói ta có thể đi ra ngoài thư giãn tĩnh tâm, bất chợt tình cờ đi qua đây." Bắc Tiểu Lục tự nhiên đã nhìn ra một chút dụng ý đối phương, bình tĩnh đáp lời.

"Thì ra là thế." Trần Thiên Húy gật đầu, đối phương thân là đệ tử chân truyền của trưởng lão Kim Đan hậu kỳ, không tình cờ sang qua đây thì đến nơi hoang vu này làm gì.

Tu vị của lão không cao nhưng cũng là gia tộc chi chủ, luận bàn tâm cơ cũng là nhân vật hồ ly, suy nghĩ trong lòng thay đổi thật nhanh nói:

"Thật là hữu duyên, nếu công tử không chê thì có thể ở trong này một thời gian, Vô Lượng sơn mặc dù là nơi hẻo lánh nhưng phong cảnh mỹ lệ tuyệt trần, Linh mạch nơi đây bất phàm, rất thích hợp cho công tử tĩnh tâm tu luyện."

"Ồ, thế sao..?" IIIUMH Bắc Tiểu Lục khẽ gật đầu nhưng chưa nói gì.

"Ha ha, công tử nếu bằng lòng ở nơi này, cứ coi nơi đây là nhà, có việc gì hay tài nguyên cần dùng tới, cứ nói cho ta."

Bây giờ vớ được một vị đệ tử chân truyền của trưởng lão làm cọc cứu mạng gia tộc, Trần trưởng lão cũng không còn suy tính thiệt hạ như nào.

Bắc Tiểu Lục vừa nghe trong lòng khẽ động, hắn còn chưa mở miệng mà đối phương đã mở lời trước. Chỉ là danh nghĩa đệ tử trưởng lão Qủy U Tông thật sự tốt dùng đến thế sao?

Nhưng hắn thầm lắc đầu, đối phương dùng lợi ích thế này, nhất định là có chuyện cầu làm chứ không đơn giản như thế.

"Lâm gia chủ đã thinh tình mở lời như vậy, chắc chắn là có sự tình cần tới ta, không cần quanh co lòng vòng. Thẳng thắn nói là được."

Bắc Tiểu Lục nhấp một ngụm hương trà thản nhiên nói.

Trần Thiên Húy cũng hiểu, nếu cố tình dấu diếm sẽ chỉ càng làm vị công tử này nghi ngờ.

Lão bình ổn tâm tình lại, sau đó chậm rãi đem ân oán cùng Lâm gia nói ra.

Bắc Tiểu Lục nghe xong thì trầm tư, trầm ngâm không nói gì.

Nghĩ là Bắc Tiểu Lục còn chê chưa đủ, Trần Thiên Húy lại cắn răng nói.

"Công tử, ngươi nhìn tiểu nữ của ta có thuận mắt không?"

"Ồ?" Bắc Tiểu Lục sửng sốt không hiểu đối phương muốn làm gì.

"Nếu như là công tử không chê, ta nguyện ý dâng nữ cho công tử, chỉ cần không phải làm lô đỉnh, hàng ngày sẽ hầu hạ chăn gối khiến tiền bối vui lòng."

Thiếu nữ áo đen nghe xong thì sắc mặt trắng nhợt rồi lại đỏ ửng lên, bộ dáng xinh đẹp thêm vài phần.

"Đa tạ hảo ý của Trần gia chủ nhưng công pháp tu luyện của tại hạ vốn kiêng kỵ nữ sắc, bỏ qua chuyện này đi, không biết một năm đạo hữu có thể cung cấp cho ta bao nhiêu linh thạch?"

"Cái này...... Không dối gạt công tử, Trần gia ta nhân số ít ỏi, may mà Vô Lượng sơn còn có một mỏ linh khoáng nhỏ, nhiều thì không dám nói nhưng hàng năm có thể được hai vạn linh thạch." Trần Thiên Húy dường như có chút đau lòng nói.

"Được rồi, Trần gia chủ đã thành tâm như vậy thì ta đáp ứng điều này."

"Đa tạ trưởng lão."

Trong lòng Trần Thiên Húy đại hỉ, như vậy là nguy cơ trước mắt của Trần gia đã được hóa giải.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới