Thần Vương Lệnh

Chương 142: 142




Ông chủ Nhị nói khẽ: "Tần tiên sinh, cậu đã từng nghe về người có biệt danh ‘Độc Sư’ chưa?”
Tần Thiên có hơi sững sờ, nói với vẻ nặng nề: "Nhân vật quan trọng của Hắc Ám Chi Hoa, nghiên cứu chế độc, người trong nội bộ gọi hắn ta là giáo sư.


"Nghe nói Hắc Ám Chi Hoa kinh doanh rất nhiều chất độc đều là tự tay hắn ta điều phối ra.

"
Ông chủ Nhị gật đầu, nói: "Độc Sư vẫn chưa chết.


“Chẳng những không chết, hắn còn được một thế lực thần bí trợ giúp thành lập lại một thế lực mới gọi là Thiên Sứ Chi Nhãn.


"Thiên Sứ Chi Hoa rất thần bí, tôi chỉ có thể tra được bọn họ đã từng hoạt động ở Trung Đông.


“Tần tiên sinh, nếu tôi đoán không nhầm ngày đó tôi đi Long Giang nhờ cậu chữa trị bệnh, người đầu tiên được cậu khám và chữa trị là đến từ Trung Đông phải không.


"Có phải trúng độc hay không?"
Tần Thiên biết không có gì phải giấu giếm với một người như ông chủ Nhị cả.

Hắn gật đầu rồi nói: “Là một kỹ sư ở Trung Đông.


"Thành phần chính của chất độc trong đó đến từ rắn mamba đen.

"
Ông chủ Nhị thở dài: “Nói như vậy, vấn đề đã rất rõ ràng.


“Lũ khốn này, ông đây nhất định sẽ tóm được tụi mày, băm tụi mày thành trăm mảnh!” Trần Nhị Cẩu nghiến răng trợn mắt.

Ông chủ Nhị nhìn Trần Nhị Cẩu nói: “Người khác có lẽ sẽ không tìm được Độc Sư và Thiên Sứ Chi Hoa của hắn ta, nhưng các cậu chắc chắn có thể.


"Các cậu không cần tìm, bọn họ sẽ tự tới tìm các cậu, chỉ cần để cho bọn họ biết được quan hệ giữa các cậu và Diêm Vương Điện.



Tần Thiên cười lạnh nói: “Ý của Ông chủ Nhị là Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn sẽ đến trả thù.


Ông chủ Nhị gật đầu: “Thần Vương điện sinh ra vì để trả thù thì Thiên Sứ Chi Nhãn sao lại không.


"Hai bên đều muốn giết đối phương để báo thù cho trận chiến kia.

"
Tần Thiên hơi trầm mặc, bỗng nhiên nói: "Ông chủ Nhị, tôi còn có một vấn đề, không biết ông còn biết chuyện gì đó có thể cho tôi biết không.


“Năm đó Diêm Vương Điện đi tới đảo nhỏ ở nước ngoài đại chiến với Hắc Ám Chi Hoa, đây rõ ràng là có người đặt bẫy.


"Mục đích chính là để cho bọn họ tàn sát lẫn nhau, hai bên cùng thiệt hại.

"
"Ông có biết người đứng đằng sau là ai không?”
Sắc mặt ông chủ Nhị khẽ thay đổi, tuy nhiên đã nhanh chóng khôi phục lại như thường, nhưng mà vẫn có thể thấy được một chút kiêng kỵ từ trong mắt ông ta.

Ông ta thở dài nói: "Loại thủ đoạn có thể thiết kế Diêm Vương Điện và Hắc Ám Chi Hoa này, tôi tự cảm thán mình không bằng.


Làm cho ông chủ Nhị của mafia đều tự cảm thán không bằng, có thể thấy được đối phương kinh khủng đến mức độ nào.

"Tuy nhiên tôi lại cảm thấy nếu Tần tiên sinh có thể tìm được Độc Sư, có lẽ sẽ thu được càng nhiều chân tướng hơn.

"
"Đừng quên, hiện tại thế lực giúp Độc Sư tái sinh từ trong đống tro tàn cũng rất thần bí.

"
Trong lòng Tần Thiên chợt lóe lên một suy nghĩ: “Thế lực hiện tại đang ủng hộ Độc Sư với kẻ đứng sau thiết kế Diêm Vương Điện và Hắc Ám Chi Hoa khi đó là cùng một thế lực sao?”
Ông chủ Nhị thở dài: "Tôi cũng không chắc chắn.


"Nhưng tôi biết trên thế giới này, ngoại trừ những tổ chức nổi tiếng này, sau lưng còn có một bàn tay lớn.


"
"Tôi cũng rất hy vọng nó có thể nổi lên mặt nước, để cho tôi xem xem rốt cuộc là người nào lại có được sức mạnh như thế.

"
"Tần tiên sinh, mời ăn quýt.

"
"Đặc sản ở chỗ chúng tôi.

"
Đã nói đến nước này, Tần Thiên biết cuộc nói chuyện của Ông chủ Nhị liên quan đến chuyện này đã kết thúc.

"Vợ tôi rất thích ăn quýt, cái này mang về cho cô ấy.

"
"Ông chủ Nhị, cảm ơn.

"
"Tạm biệt.

"
Hắn cầm một quả quýt đứng dậy rồi rời đi.

Ông chủ Nhị cũng không giữ khách nữa, ông ta đứng lên mỉm cười nói: “Đạt Đán tiễn Tần tiên sinh trở về thành phố Lan.


“Vâng, cha nuôi!”
Trên máy bay, sắc mặt Tần Thiên và Trần Nhị Cẩu đều nghiêm túc.

Không thể tưởng tượng được, nhân vật quan trọng của Hắc Ám Chi Hoa lại vẫn chưa chết.

Chẳng những không có chết, lại một lần nữa thành lập Thiên Sứ Chi Nhãn dưới sự trợ giúp của một thế lực thần bí.

Trần Nhị Cẩu nhíu mày nói: "Lão đại, em từng hỏi lão chưởng quỹ.


“Ông ấy nói tin tức về hòn đảo nhỏ kia là căn cứ của Hắc Ám Chi Hoa, hơn nữa bọn họ muốn nghiên cứu chế tạo ra một chất độc mới, do một người anh em từ Hồng Môn ở nước ngoài truyền tới.


"
"Diêm Vương Điện xuất hết toàn lực vượt biển chiến đấu, Hồng Môn ở giữa cũng trợ giúp rất nhiều.

"
"Anh cảm thấy Hồng Môn này có vấn đề sao?"
Tần Thiên nói: "Tôi đã từng điều tra biết được người anh em truyền tin kia đã bị diệt khẩu sau khi sự việc xảy ra.


"Hồng Môn và chúng ta là anh em có cùng nguồn gốc, huống hồ lão chưởng quỹ và hai vị đường chủ của bọn họ cũng có mối quan hệ cá nhân, nên chắc sẽ không hãm hại.


"Khả năng duy nhất là người anh em truyền tin kia bị lợi dụng.

"
Trần Nhị Cẩu tức giận nói: "Vậy bây giờ làm sao đây?”
"Đi đâu tìm Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn chết tiệt này chứ?"
"Nếu không để em phụ trách đi.

"
Tần Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Mỗi người một chức vụ, cậu đừng can thiệp vào, An Bảo Thiên Thuẫn của cậu là một lực lượng bên ngoài sáng rất quan trọng.


"Chuyện này vẫn nên giao cho Thử Vương đi làm đi.

"
"Anh ta am hiểu thâm nhập tình báo hơn, cậu lập tức gửi thông tin của ông chủ Nhị cho anh ta đi.


“Đã hiểu!” Trần Nhị Cẩu không dám chậm trễ, lập tức thao tác vài động tác trên điện thoại.

Thử Vương là một trong mười hai thiên vương của Thần Vương Điện.

Hơn nữa là người bí ẩn nhất.

Thậm chí ngay cả Trần Nhị Cẩu là Cẩu Vương tay nắm quyền lớn, đến bây giờ cũng không biết Thử Vương rốt cuộc là nam hay nữ, là già hay trẻ.

Trong nhóm QQ nhỏ do Thập Nhị Thiên Vương bọn họ lén lút thành lập, ảnh đại diện của Thử Vương chỉ sáng lên một chút khi tiến vào nhóm.

Thời gian còn lại đều là màu xám xịt tối tăm.

Có đôi khi Trần Nhị Cẩu nhàn rỗi cảm thấy nhàm chán, đã gửi cho đối phương rất nhiều tin bát quái, bao gồm cả những Victorias Secret yêu thích của mình.

Nhưng Thử Vương chưa bao giờ trả lời lại.


Tuy nhiên khi anh ta cần một ít tình báo, chỉ cần gửi qua thì Thử Vương sẽ lập tức cho anh ta câu trả lời thỏa đáng.

"Tiếp theo Độc Sư nhất định sẽ phái người đến nước chúng ta.

"
"Đến lúc đó sẽ có người thích hợp đi tiếp đãi bọn chúng.

"
Ngón tay Tần Thiên gõ đầu gối đưa ra một kết luận.

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến hai lần xuất hiện của Diêm Vương Lệnh gần đây, một lần là ở Long Giang, một lần là ở Sở Châu.

Mà miếng ở Sở Châu kia là giả, ngày đó đã bị vạch trần trên lôi đài đại hội Kim Cúc.

Miếng của nhà họ Tô ở Long Giang kia là hàng thật giá thật, nhưng vì khảo nghiệm người nhà họ Tô cho nên hắn cũng từng chính miệng nói đó là đồ giả.

Cho dù đó là thật hay giả, cả hai đều có liên quan trực tiếp đến chính mình.

Một khi tin tức này truyền đến tai của Thiên Sứ Chi Nhãn, hắn tin chắc Độc Sư nhất định sẽ phái người đến kiểm chứng.

Với năng lực của đối phương chắc là không khó truy tìm đến trên người hắn.

Trong mắt hắn hiện lên sát khí u ám.

Trần Nhị Cẩu biết Tần Thiên đã có kế hoạch, anh ta cũng không dám hỏi lung tung, cảm thấy có chút áp lực cho nên chuyển đề tài.

"Lão đại, anh có QQ không?"
"Có muốn em kéo anh vào trong nhóm nhỏ của bọn em không?"
"Em là chủ nhóm, thằng nhóc Nhiếp Thanh Long kia ngày nào cũng đòi em cho anh ta làm quản trị viên, sắp phiền chết em rồi.


"Còn nói em không xứng làm chủ nhóm, anh ta muốn dẫn theo những người khác nổi dậy.

"
"Lão đại, anh vào nhóm em nhường chủ nhóm cho anh để anh trị thằng nhóc này thật tốt.

"
Tần Thiên nhịn không được làm ra vẻ tức giận, rồi cười nói: "Có phải ông đây sắp xếp cho công việc quá ít hay không.


"Các người thật nhàn rỗi nha, mỗi ngày còn có thời gian cho nhóm trò chuyện.

".