Tạm Biệt Versailles

Chương 65



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tin tức truyền đi luôn bóp méo phóng đại với sự thật. Hiện tại Quốc Vương vẫn chưa băng hà.

Nhưng khoảng cách cũng không xa. Đột nhiên ông ta trúng gió ngã lăn xuống giường, hiện tại đang gần đất xa trời.

Louis XV sáu mươi lăm tuổi, cả đời xuôi chèo mát mái, được xưng là “Louis đáng yêu”.

Khi ông ta còn nhỏ, bệnh đậu mùa thổi quét Vương thất Pháp, tiễn bước bố mẹ và anh trai ông ta, chỉ còn ông ta sống sót.

Ông cố Louis XIV tại vị bảy mươi hai năm, ngoại trừ cháu nội Philip [1] của con trưởng thừa kế Tây Ban Nha sau trận chiến thừa kế, tất cả những người khác đều qua đời sớm hơn Quốc Vương. Vì thế Louis XV năm tuổi được thừa kế Vương vị.

Dù về già Louis XIV vẫn cực kỳ hiếu chiến, một lần động thổ gần như tiêu sạch quốc khố đất nước. Trước phút lâm chung, ông ta gọi Thái Tử năm tuổi đến trước giường, nói: “Đừng mải mê xây dựng, háo thắng giống ta. Con phải cư xử hòa bình với các nước láng giềng… Cố gắng đừng để người dân chịu khổ… Đây là những điều ta không thể làm được.”

Nếu không phải ông ta nuôi vô số tình nhân, phung phí vàng bạc châu báu cho họ, người dân Pháp sẽ khóc thương vì ông ta.

Thời điểm trúng gió nằm liệt trên giường, giáo hội từ chối nghe lời sám hối của Louis XV, không muốn nhận Thánh thể của ông ta, trừ khi ông ta đuổi tình nhân đi.

Quốc Vương cảm giác sinh lực mài mòn, vừa không nỡ đuổi phu nhân du Barry, vừa sợ hãi cái chết. Cuối cùng, nỗi sợ chết chiến thắng tình yêu.Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Jeanne, nàng…” Ông ta ngập ngừng.

Tình nhân xinh đẹp quyến rũ lạnh lùng nhìn ông ta, không nói gì.

Quốc Vương nửa sống nửa chết trên giường bệnh gian nan nuốt nước miếng, nhắm mắt phất tay.

Vài vệ binh bước lên.

“Cút!” Phu nhân du Barry đứng phắt dậy, “Ta tự có chân.”

Cô ta xuyên qua đám vương công quý tộc, nhìn bá tước Artois, ba vị công chúa sắc mặt tái mét. Vợ chồng Thái Tử đang ở Paris, vẫn chưa kịp về. Vừa rồi bá tước Artois nhỏ giọng cười hừ, “Thật nực cười, dạo này Louis luôn ở Paris.”

Tất cả mọi người đều lạnh lùng nhìn tình nhân của Quốc Vương.

Phu nhân du Barry không chút yếu thế trừng trở lại. Bọn họ khinh thường cô ta vì cô ta ô uế tác phong kỷ luật, xa hoa dâm đãng?

Không. Bọn họ ghen ghét không được ô uế tác phong kỷ luật, xa hoa dâm đãng giống cô ta.

Thực ra cô ra đang rất bối rối.

Nếu Quốc Vương chết, chỗ dựa vững chắc của cô ta không còn.

Với tình hình hiện tại, khả năng sống của Quốc Vương rất thấp.

Đi tới đi lui, đột nhiên cô ta dừng bước.

Vừa rồi… người đứng sau bá tước Provence có chút quen mắt.

Phu nhân du Barry chỉ nhìn gã một giây, nhanh chóng rời đi.

Bước chân của cô ta nhanh hơn.

Có lẽ chuyện gì đó sắp xảy ra.Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Tình nhân tội ác tày trời đi rồi, đức giám mục mở lòng từ bi lại gần Quốc Vương.

Đáng tiếc lần này đến cả Thượng Đế cũng không cứu được Quốc Vương.

Thời điểm vợ chồng Thái Tử từ Paris về cung điện Versailles, Louis XV trút hơi thở cuối cùng.

Chuyên viên mổ di thể già cả, tách trái tim, nội tạng và hài cốt thành hai phần, rải muối chống phân hủy lên. Quốc Vương Pháp chính thức trở thành cái tên lịch sử, tuyên cáo một thời đại đã chấm dứt… và một thời đại mới bắt đầu.

Cung điện Versailles im lìm. Mọi người ngoài hành lang cúi đầu hành lễ với vợ chồng Thái Tử trẻ tuổi… Không, hiện tại họ đã là tân Quốc Vương và Vương Hậu nước Pháp.

...

Tang lễ của cố Quốc Vương được cử hành long trọng, quan tài đựng di thể ông ta nằm sâu dưới lớp đất.

“Quốc Vương băng hà! Quốc Vương vạn tuế!” Nghe thì xấu hổ, nhưng thực chất nó là lễ nghi truyền thống của Pháp.

Thời khắc hạ táng, một tân Quốc Vương được sinh ra.

“Kính cẩn cầu nguyện linh hồn Quốc Vương Louis XV nước Pháp.”

“Quốc Vương Louis XVI mang tới ân sủng cho nước Pháp vạn tuế!”

“Louis XVI vạn tuế!” Mọi người đồng loạt hô.Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Tân Quốc Vương còn trẻ, nhưng không quá trẻ. Ít nhất anh ấy đã trưởng thành, không phải trở thành Quốc Vương khi mới năm tuổi, nhưng hành xử không bằng đứa trẻ năm tuổi.

Louis XVI vừa trở thành Quốc Vương vẫn chưa quen, thường xuyên không khống chế được nét mặt, nhưng anh ấy lập tức ban hai điều lệnh quan trọng.

Thứ nhất, cải cách tài chính, đầu tiên điều chỉnh thuế.

Thứ hai, tân Quốc Vương quay về cung điện Louvre nước Pháp, tuyên cáo thời đại gần một trăm năm của cung điện Versailles chấm dứt.

Khác với lúc trước, hai mệnh lệnh lan khắp Paris, quý tộc và bình dân phản ứng khác nhau, nhưng đều tạo tiếng vang lớn.

Đối với cải cách thu thuế, tuy chưa nói cụ thể, nhưng trước mắt người được hưởng lợi nhiều nhất từ hệ thống thuế hiểu được – các giáo sĩ và quý tộc miễn thuế sắp ngồi không yên.

Âm thanh phản đối lan khắp Paris. Quốc Vương dựa vào đâu lấy tiền của nhân dân, làm dự thảo không ai hiểu?

Nhưng lời đồn này không truyền được bao lâu.

Bởi vì rất nhiều báo chí đăng tin, nào là quan viên trong cung, học giả phân tích, khắc khẩu tốt xấu lẫn lộn.

Không biết Quốc Vương dự thảo kiểu gì? Lúc nói những lời này, người có chú ý tình hình chính trị đương thời hay không? Không biết Vương thất có định công bố niên độ dự toán tài chính hay không?

Về phần thu tiền của nhân dân… Rốt cuộc ai mới là nhân dân? Là phần lớn người dân bị thuế chèn ép tới không thở nổi, hay quý tộc và giáo sĩ hưởng thụ đặc quyền, không cần nộp thuế?

Các quý tộc phản đối mệnh lệnh nhanh chóng phát hiện, mặc dù tân Quốc Vương không phải người kiên định, nhưng Vương Hậu thúc đẩy anh ấy phải hành động…

Louis mặc kệ quý tộc phản đối, nói làm là làm, dẫn quan viên quan trọng quay về Paris.

Trước đó, Quốc Vương và Vương Hậu dành thời gian ở cung điện Louvre làm việc. Hiện tại hết thảy mọi chuyện trôi chảy lưu loát, chỉ chờ mọi người dọn từ cung điện Versailles về Paris là ổn.

Nhà máy điện đầu tiên của Paris cũng được hoàn thành.

Rất nhiều công trình thi công ngoài đường, đèn đường dầu hỏa dần thay bằng đèn điện. Theo như kế hoạch của Vương thất, dầu hỏa không an toàn, quấy nhiễu ngựa, hiện tại đổi thành đèn điện. Vì thế cung ứng điện năng và lắp mạng lưới điện là việc tất yếu.

Khiến người khác ngạc nhiên là ngành báo chí phát triển.

Không biết từ bao giờ, đột nhiên có người phát hiện bảng hiệu “Rheinische Zeitung” treo ngoài đường, những người bán báo ngầm không lo phải trốn tránh cảnh sát Paris.

Tuy không ai nói rõ, nhưng đều biết Quốc Vương ngầm đồng ý!

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hết thảy khiến nhân dân Paris hưng phấn. Tạm biệt vị Quốc Vương già cả chìm đắm trong sắc dục, tân Quốc Vương sẽ mang tương lai hoàn toàn mới cho nước Pháp.

“Quốc Vương vạn tuế! Vương Hậu vạn tuế!” Mỗi lần xe ngựa của Quốc Vương xuất hành tới cung điện Louvre, người dân phố lớn ngõ nhỏ sẽ ào ra vây xem, vui vẻ ném hoa tươi lên xe ngựa.

Hết thảy đều quá mức thuận lợi, Antonia thầm nghĩ.

Đương nhiên, cô đã chặt đứt lời đồn đại của quý tộc Versailles tới Paris. Hiện tại mỗi một lời đồn đều được cộng tác viên ngành báo để ý, sợ kẻ dụng tâm loan tin giả. Henriette nắm mạch tin tức, giải quyết mọi chuyện cực kỳ dễ dàng.

Nhưng thứ nguy hiểm nhất là lực lượng ẩn úp, nói không chừng sẽ phá hủy nước Pháp.

Sau đó Antonia nhận được thư từ Vienna.

Thái Tử Áo chúc mừng em gái trở thành Vương Hậu Pháp, thuật lại tình hình của các anh chị em dạo gần đây, cuối cùng nhắc tới Phổ nhiều lần khiêu chiến ở Silesia. Anh ấy thuyết phục cha mẹ, tự mình dẫn quân ra tiền tuyến, nhất định phục thù, tăng sĩ khí đoạt lại Silesia.

Antonia đọc tới đây, theo bản năng cắn môi dưới.

Phổ và Áo liên tục tranh chấp, thậm chí cô không nhớ khoảng thời gian này tình hình chiến đấu ở đó như thế nào.

Nhưng cô biết dưới sự lãnh đạo của Friedrich II, Phổ sở hữu lục quân mạnh nhất đại lục, mà Silesia không quay trở về Áo.

Cô trầm tư cầm bút, lo lắng không biết có nên viết thư khuyên nhủ anh trai bị Phổ làm cho tức điên hay không.

Nhẫn nại không phải chuyện thoải mái, nhưng ở nhiều thời điểm, nó là chuyện chính xác nhất.

“Sao thế?” Louis đẩy cửa đi vào.

“Không có gì, em viết thư cho anh trai.” Antonia nói.

“Joseph?” Louis mỉm cười, “Lần sau có dịp nhớ mời ngài ấy qua Pháp chơi.”

Anh ấy thuận tay cầm cốc rượu trên bàn, từ chối để người hầu rót cho mình, tự mình nhấp một hớp.

Đột nhiên cánh cửa mở toang.

Henriette xông vào, phía sau còn có một người không ai ngờ tới – phu nhân du Barry.

“Sao thế?” Antonia nhíu mày.

Henriette không phải người thất lễ, chẳng lẽ có chuyện gì khẩn cấp?

“Bệ hạ…” Henriette thở dốc, chỉ phu nhân du Barry.

Phu nhân du Barry thân hình phồn thực cũng thở hồng hộc, lo lắng nói: “Bệ hạ, bọn họ muốn hạ độc giết các vị!”

Đúng lúc này, cốc thủy tinh vỡ toang.

“Khụ! Khụ khụ!” Louis đau đớn ho khan, khuôn mặt đỏ bừng, con ngươi trợn trừng, “Antoinette! Ta không nhìn thấy gì hết…”

“Louis!” Antonia vứt bức thư, chạy vội về phía anh ấy.

“Chúa ơi!” Phu nhân du Barry hét, hai tay run rẩy, “Bọn họ động thủ! Động thủ!”

Quốc Vương trẻ tuổi run rẩy, nhưng tạng người anh ấy quá lớn, Antonia không ôm nổi, liều mạng kéo anh ấy tới sofa.

“Bác sĩ!” Đầu óc Antonia trống rỗng, ít nhất vẫn kịp hô: “Mau gọi bác sĩ!”

______

Một số bình luận của cư dân mạng Trung:

– Không được, tuy Louis không đủ tư cách làm Quốc Vương, nhưng hiện tại anh ấy không thể chết! Nữ chính vẫn chưa đứng vững, tiện tay túm một người hỏi, địa vị của cô ấy cũng chỉ là Vương Hậu, không phải quân chủ chân chính! Luật thừa kế Salic cũng không cho phép Vương Hậu thừa kế vương vị! Quốc Vương đã chết, quân chủ tiếp theo không thừa nhận cô ấy. Tuy cô ấy giữ được mạng, nhưng chắc chắn sẽ phải chạy trốn hoặc bị đuổi đi! Cô ấy không thể nào làm Nữ Vương!

– Tôi đoán Louis XVI chết, nữ chính ngăn cản đám em trai của Quốc Vương phản loạn, tiếp tục cải cách. Bởi vì làm tốt, dưới sự ủng hộ của dân chúng, cô ấy đăng cơ.

– Đừng nhanh vậy mà, nhóc béo phải sống!

______

[1] Philippe chào đời ở Cung điện Versailles tại Pháp. Ông là con trai thứ hai của Louis, Đại Thái tử, người thừa kế ngai vàng Pháp, với Thái tử phi Maria Anna Victoria xứ Bavaria,  Dauphine Victoire. Huynh trưởng của ông Louis – Công tước Burgundy, chính là phụ thân Louis XV của Pháp. Khi đầy tuổi, Philippe được tấn phong Công tước xứ Anjou, danh hiệu truyền thống dành cho con thứ trong hoàng gia Pháp. Ông thường được gọi với tên gọi này trước khi trở thành vua Tây Ban Nha. Bởi vì hoàng huynh của ông, Công tước Burgundy, là người đứng thứ hai trong danh sách kế vị ngôi vua ở Pháp sau phụ thân ông, nên rất ít hi vọng để cho cả ông và hoàng đệ – Charles – Công tước Berry, có thể kế vị ở Pháp.

Philippe là thành viên đầu tiên trong gia tộc Bourbon cai trị Tây Ban Nha. Ông là vị vua cai trị Tây Ban Nha lâu nhất trong lịch sử.