Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 104: Người từ tông môn đến



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

Đối mặt với Lãnh Mạn Nhi nhìn xuống từ trên cao, Chu Phụng cũng không cúi đầu, mà là lựa chọn đối mặt như bình thường.

Trong mắt Lãnh Mạn Nhi lộ ra sự lạnh lùng nhàn nhạt.

Một cỗ uy thế tựa như sóng lớn ngập trời, nhào về phía thân thể Chu Phụng.

- Ngươi có hứng thú gia nhập Băng Linh Cổ nhất mạch ta sao?

Im lặng một hồi, Lãnh Mạn Nhi khẽ mở môi, gửi lời mời đến Chu Phụng.

- Băng Linh Cổ nhất mạch?

Dường như là thật không ngờ Lãnh Mạn Nhi lại gửi lời mời tới mình, Chu Phụng nhất thời không kịp phản ứng lại.

Băng Linh Cổ nhất mạch không phải là tông chủ nhất mạch sao?

Nghe nói tông chủ nhất mạch chưa bao giờ mượn sức đệ tử của hai mạch còn lại.

Cái này không giống với hai mạch còn lại, hai mạch còn lại vẫn là lôi kéo đệ tử của nhau.

Trong cơ thể là Thị Huyết Cổ hay là Ngũ Độc Cổ, căn bản không ảnh hưởng đến việc gia nhập Thị Huyết Cổ nhất mạch hay là Ngũ Độc Cổ nhất mạch.

Đây là trong khoảng thời gian Chu Phụng này mới biết.

Ngược lại tông chủ nhất mạch vẫn kiên trì hấp thu đệ tử Băng Linh Cổ trong cơ thể, cho nên tông chủ nhất mạch nhân là ít nhất.

- Nếu như ngươi có thể trở thành luyện đan sư! Có thể phá lệ tiến vào Băng Linh Cổ nhất mạch ta!

Lãnh Mạn Nhi vẻ mặt lạnh lùng bổ sung một câu.

Luyện đan sư?

Hóa ra là như vậy! Là bởi vì thân phận luyện đan sư sao?

Chu Phụng trong nháy mắt hiểu được, quả nhiên thân phận luyện đan sư chính là ăn ngon.

- Tất cả những thứ trong này thuộc về ngươi! Coi như là đầu tư vào ngươi! Tông môn bên kia ta sẽ giải thích!

- Chỉ là luyện đan truyền thừa ngươi nhất định phải giao cho tông môn!

Lãnh Mạn Nhi tùy ý dặn dò hai câu, liền trực tiếp rời đi.

- Đi rồi? Cứ như vậy liền đi?

Chu Phụng căn bản không nghĩ tới, cuối cùng lại là loại kết cục này.

Tiếp theo nên xử lý như thế nào? Viên đan sư này không còn nữa, Dược Tháp còn có ý nghĩa tồn tại sao?

Còn có thứ gì đó trong Dược Tháp này, hắn có thể tùy tiện lấy?

Cái gì cũng không nói, liền trực tiếp rời đi?

- Là sao thế nhỉ?

Những gì đã xảy ra tối nay thực sự là khó hiểu.

Không giải thích được chiến, và sau đó kết thúc không giải thích được.

Chu Phụng đứng ngây ngốc tại chỗ một hồi, cũng không nghĩ nhiều.

- Quên đi! Quên đi! Không nghĩ nhiều như vậy!

Hắn trực tiếp chạy đến bên cạnh Viên đan sư, phát hiện Viên đan sư đã sớm mất đi khí tức.

Đồng thời một luồng hàn ý xâm nhập tủy xương là chậm rãi từ phát ra.

Chu Phụng trực tiếp đập vỡ khối băng, bắt đầu thu thập một phen.

Dược Tháp hắn cũng không có đi vào, chỉ là đem nhẫn trữ vật trên người Viên đan sư lấy đi, sau đó liền vội vàng rời đi.

Vậy mà Lãnh Mạn Nhi kia nói sẽ báo cho tông môn, tin tưởng đợi lát nữa sẽ có người đến xử lý hậu quả.

Hắn vẫn không nên ở lại đây.

......

Chu Phụng trở về phòng.

- Hô~~

Sau khi trở về phòng, hắn thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện tối nay làm cho hắn trở nên lo âu, hắn phát hiện thực lực của hắn vẫn có chút chênh lệch.

Hơn nữa gã luyện đan sư này tử vong, Đối với tông môn mà nói hẳn là một đại sự.

Dù sao cả tông môn chỉ có ba gã luyện đan sư, hiện tại không có một người, tuy rằng người không phải do hắn giết.

Nhưng cuối cùng người mang nồi rất có thể là hắn.

Từ lúc mới bắt đầu, Chu Phụng vẫn luôn cảm thấy bị đâm sau lưng.

Cảm giác khủng hoảng quét qua toàn bộ cơ thể, làm cho tinh thần cực kỳ lo lắng.

Hắn phải lập tức trở nên mạnh mẽ! Bằng không cuối cùng nói không chừng sẽ trở thành một bộ hài cốt.

Gặp chuyện bất quyết trước tiên nhìn vào bảng kỹ năng.

Chu Phụng tuân thủ thói quen này, liếc mắt nhìn bảng kỹ năng.

- Sức chịu đựng +1!

Đây là Mài Đao Thạch bị động kích hoạt!

Vừa mới chiến đấu với Viên đan sư xem như là chiến đấu đủ tư cách, cho nên sức chịu đựng của hắn tăng thêm một chút.

Sau đó chính là thanh tiến độ, hiện tại thanh tiến độ mới chỉ có một chút, trong thời gian ngắn muốn rút bị động hẳn là không có khả năng.

Chu Phụng kiểm tra bảng kỹ năng xong, bắt đầu kiểm tra đồ vật cướp được từ Viên đan sư.

Đầu tiên là một hồ lô rượu, điều này trông giống như một pháp khí.

Chứa một chút rượu, và dường như là rượu thuốc.

Và sau đó nhẫn trữ vật.

- Chuyện gì xảy ra? Tại sao một chút gì cũng không có?

Sau khi mở nhẫn trữ vật ra, cả người Chu Phụng đều ngây ngẩn.

Bởi vì bên trong hầu như không có gì, chỉ có hai hoặc ba ngọc giản và đan dược.

Không đúng à!

Viên đan sư này tốt xấu gì cũng là một luyện đan sư, làm sao có thể nghèo như vậy?

Ngay cả linh thạch cũng không có?

Ngọc giản kia hẳn là truyền thừa luyện đan của Viên đan sư..

Sau đó chỉ còn lại một số đan dược không rõ.

Điều này hoàn toàn không giống với tưởng tượng của Chu Phụng.

Hắn không biết chính là, Viên đan sư này vì luyện chế Trường Thọ Đan, cơ hồ là hao hết tài lực.

Đem toàn bộ thân gia đều đầu nhập vào Trường Thọ Đan, đồng thời Trường Thọ Đan này cũng liên lụy đến đại bộ phận tinh lực của Viên đan sư.

Viên đan sư đã thật lâu không khai lô luyện đan rồi, Cao tầng Tam Cổ môn đã sớm cực kỳ bất mãn với hắn.

Lần này Lãnh Mạn Nhi đến, Kỳ thật chủ yếu là vì điều tra Viên đan sư đến tột cùng đang làm gì.

Đến lôi kéo Chu Phụng ngược lại là thứ yếu.

Một gã luyện đan sư không thể luyện đan, Đối với Tam Cổ môn mà nói là vô dụng.

Cho nên Lãnh Mạn Nhi từ sáng sớm đã bắt đầu điều tra Viên đan sư, cuối cùng phát hiện Viên đan sư hình như đang luyện chế Trường Thọ Đan.

Hơn nữa gián tiếp hại chết vô số đệ tử tinh anh của Tam Cổ môn.

Tội ác như vậy đã bị xử phạt nghiêm khắc theo quy định của tông môn.

Lãnh Mạn Nhi làm con gái tông chủ tự nhiên là đại khai sát giới.

Chẳng qua từ trước khi đại khai sát giới, Chu Phụng đã chống lại Viên đan sư.

Cuối cùng Lãnh Mạn Nhi cảm thấy Chu Phụng có khả năng trở thành luyện đan sư, vì thế liền đầu tư một chút.

Dù sao căn cứ vào điều tra trên người Viên đan sư căn bản không có bao nhiêu thứ.

Trên người hẳn là chỉ có luyện đan truyền thừa trân quý nhất.

Mà luyện đan truyền thừa cũng không phải ai cũng có thể tìm hiểu.

Chỉ có người cảm giác cực mạnh có được thiên phú luyện đan, mới có thể học tập luyện đan.

Lãnh Mạn Nhi bảo Chu Phụng đem truyền thừa luyện đan giao cho tông môn, ý là cho phép Chu Phụng tìm hiểu xong.

Sau đó cẩn thận viết ra toàn bộ rồi giao cho tông môn.

Hơn nữa Chu Phụng làm tu sĩ Linh Đài cảnh, còn có thiên phú luyện đan.

Lúc trước tông môn không biết thì thôi, nhưng hiện tại đã biết, tuyệt đối sẽ không giống như lúc trước nuôi thả Chu Phụng.

Đặc biệt là gần đây tông môn cùng Bái Vu giáo giao chiến kịch liệt, rất cần nhân tài bổ sung.

Tin tưởng không bao lâu nữa, tông môn sẽ phái người đưa Chu Phụng đến sơn cốc tiến hành bồi dưỡng.

Nhưng đối với điều này, Chu Phụng là hoàn toàn không rõ ràng.

Bởi vì lúc trước hắn vẫn luôn được thả nuôi, ảnh hưởng của tông môn đối với hắn vẫn luôn rất nhỏ.

Có đôi khi, Chu Phụng càng giống như một người tự do ở bên ngoài tông môn.

Trời từ từ sáng lên.

Mà sáng sớm tông môn cũng phái vài người đến Dược Tháp.

- Cái gì? Viên đan sư đã chết? Làm sao có thể?

- Không thể! Vậy chúng ta phải làm gì?

- Đúng vậy! Chúng ta phải làm gì? Ta vì vào nơi này mà là...

- ....

Một trận ồn ào thật lớn trực tiếp đánh thức Chu Phụng.