Ta Là Chí Tôn

Chương 702: Đào hố chôn sát thủ



Cứ như vậy, rất nhiều bộ thi thể được tìm ra, mang đi. Rất nhiều người còn không có tiêu chí thân phận, chí có một số binh sĩ đánh bạo hét lớn:

- Có ai biết gia hỏa này không? Ra nhận biết một chút a.

Vừa hô một tiếng, đã phần đều sẽ có một số nhân sĩ giang hồ chạy tới, hỗ trợ xác định thân phận thi thể.

Chuyện giang là chuyện giang hồ, cho dù hai bên có thù, cũng tuyệt có ít người nhằm vào thi thể cừu nhân, đương nhiên, người tới giúp lúc này cũng không phải hạng người lượng thiện, càng không phải loại có giác ngộ cao, mà là... Những người này đều có chung một suy nghĩ: Chẳng may, có một ngày người nằm trên đất là ta thì sao?

Cho nên về sau, mỗi khi binh sĩ đến nhặt xác, kiểu gì cũng có từng mảnh ánh mắt phức tạp ném tới.

Từ xưa đến nay, quan phương mà chung đụng tường hòa với giang hồ như vậy, tuyệt đối là lần đầu tiên!

Đám nhân sĩ giang hồ dù ai nấy đều kiệt ngạo bất tuân, nhưng lần này, lại sinh hảo cảm thật sâu với Ngọc Đường này.

Bất kể thế nào, Ngọc Đường, đã cho các huynh đệ vẫn lạc một cơ hội được lá rụng về cội.

Bất kể thế nào, đây cũng là một phần ân tình.

Giang hồ nhi nữ khoái ý ân cừu, ân oán rõ ràng!

Có điều, phải nói quyết định này của Ngọc Đường cũng dẫn đến một nhóm người oán giận, thậm chí là căm thù đến xương tủy, đó chính là nhóm sát thủ!

Tình huống hiện tại, chẳng khác nào đẩy đám sát thủ đối kháng với cả giang hồ!

Bởi vì, bảo đồ da rồng hiện thế trong tay Đông Thiên Lãnh, nay đã rơi vào tay Hồng Trảm của Huyết Đao đường.

Người sở hữu Tuyệt Sát lệnh - Hận Biệt Ly, chính là đại ca kết bái của Hồng Trảm.

Cũng bởi tín vật cao nhất của sát thủ hiện thế, khiến cho tuyệt đại đa số cao giai sát thủ đều tụ về đây, cho đến hôm nay, cơ bản đã gia nhập dưới trướng hai tổ chức sát thủ.

Sau trận đánh với Tứ Quý lâu ngày trước, đám sát thủ chết một nhóm, lại rời đi một nhóm, phần còn lại cơ bản bị hai tổ chức sát thủ hợp nhất.

Mà đám sát thủ được thu này, đã phần đều là sát thủ độc hành có thanh danh lớn, trong đó có rất nhiều người bị cưỡng ép hợp nhất, thế nhưng Hận Biệt Ly có Tuyệt Sát lệnh trong tay, càng là tổ chức sát thủ đứng đầu thiên hạ, nên đám người bị hợp nhất cũng thu được chỗ tốt rõ ràng.

Đương nhiên còn có nguyên nhân trọng yếu hơn, chính là ngày đó nhìn thì liên minh sát thủ đại thắng Tứ Quý lâu, ngoại trừ tam đại Tôn giả, Tứ Quý lâu đều bị giết sạch, nhưng lấy tác phong của Tứ Quý lâu, tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên không ít người đều có suy nghĩ muốn đứng dưới bóng mát, lấy Huyết Đao đường làm chỗ dựa!

Thế nhưng nào ai nghĩ đến, Hồng Trảm may mắn bắt được bảo đồ da rồng, đồng thời cũng bởi chuyện này, mà khiến đám sát thủ bị vô số nhân sĩ giang hồ băm làm sủi cảo.

Lúc đầu khi Hồng Trảm đạt được bảo đồ, cả người còn có chút ngơ ngác.

Hắn chỉ thử một chút.

Thực sự chỉ muốn thử một chút thôi.

Lại không biết làm sao, tên kia lại bị người đả thương, lúc đó cũng hấp hối, chỉ còn chờ hắn đi qua nhận đồ.

Dễ dàng cầm hai tấm bảo đồ vào trong tay, Hồng Trảm chỉ có một cảm giác như mơ.

Dễ vậy?

Thế nhưng...

Tiếp đó không biết từ đâu xuất hiện tiếng rống:

- Bảo đồ rơi vào trong tay Hồng Trảm, tuyệt không thể để hắn chạy thoát!

Hồng Trảm nâng đao truy kích, lại không nhìn dù chỉ cái bóng.

Nhưng, trong nửa canh giờ ngắn ngủi, việc “Hồng Trảm đạt được bảo đồ” đã truyền khắp thiên hạ!

Lúc ấy Hồng Trảm muốn rời đi, lại bị người khác gắt gao ép lại, không thể động đậy.

Hắn còn nhận biết khá rõ trạng thái trước mắt, biết chỉ dựa vào sức một mình thì tuyệt không nắm được bảo đồ, mà nguy hiểm diệt vong cũng đang ở trước mắt.

Cho nên lập tức nghĩ tới một biện pháp tương đối thông mình. Lập tức tìm tới Hận Biệt Ly, tập trung lại số sát thủ đạt tới Đạo cảnh Tam trọng trở lên.

Có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu!

Bảo đồ da rồng này, là tài sản chung của tất cả mọi người.

Chỉ cần tìm được bảo tàng, người người đều có phần, tất cả đều có cơ hội trở thành tồn tại như Cửu U Thập Thất Thiếu.

Đứng trước lợi ích lớn như vậy, đám cao giai sát thủ cùng nhau uống máu ăn thề, lập Thiên Đạo Thệ Ngôn, cùng sinh tử, cùng tiến thối.

Hận Biệt Ly lúc ấy nói:

- Lúc này tập hợp lực lượng cả hai nhà chúng ta, trên đời tuyệt không có bất kỳ người nào, bất kỳ thế lực nào có thể cướp được bảo đồ trong tay chúng ta, coi như Tứ Quý lâu có đến, cũng không đủ uy hiếp!

- Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, chúng ta không những có thể thoát khốn, mà còn có cơ hội tìm được bảo tàng. Chỉ cần chúng ta không buông bỏ, dũng cảm tiến tới, tin rằng hai đại tổ chức sát thủ chúng ta có thể hoành hành thiên hạ, lúc đó dù đến thiên ngoại, chúng ta vẫn là cơn lũ có thể quét sạch hết thảy!

- Có lẽ mười năm sau, hoặc trăm năm sau, chúng ta sẽ có được uy năng cải biến đại lục, thậm chí chúa tể cả tinh không này, hôm nay, chính là điểm bắt đầu của truyền thuyết!!

Sức hấp dẫn trong lời nói không thể nghi ngờ, càng thêm cực kỳ mê người.

Quan trọng nhất, lần này minh ước lại lập Thiên Đạo Thệ Ngôn, có Thiên Đạo chứng kiến, vô luận là Hận Biệt Ly hay là Hồng Trảm đều không dám vi phạm!

Một khi ký kết, chính là chuyện ván đóng thành thuyền!

Đám sát thủ tham dự minh ước, đều là đám người mắt cao hơn dỉnh, tùy tiện một người cũng là nhân vật tung hoành giang hồ mấy chục năm, lúc này cũng đều phải công nhận lời Hận Biệt Ly nói, bình tĩnh mà xem xét, lời Hồng Trảm cùng Hận Biệt Ly tuyệt không có gì sai lầm, dù sao đỉnh tiêm sát thủ trên đời đều đã tụ lại đây, thế gian này thực khó có lực lượng nào có thể chống lại?

Cho nên bọn hắn căn bản không chút do dự, tập thể lập Thệ Ngôn, thề sống chết bảo vệ bảo đồ!

Có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu! Đồng tâm hiệp lực, chung độ nan quan!

Sau đó...

Liên minh sát thủ thực sự làm được chuyện đồng tâm hiệp lực!

Thế nhưng, chung độ nan quan...

Thời gian trôi qua, đám sát thủ dần nhận ra một điều, nan quan này, dường như rất khó độ a!

Hiện tại, mỗi ngày đều có cả vạn người giang hồ chạy tới Thiên Đường thành, mỗi một ngày... Đều có vô số cao thủ xuất quỷ nhập thần xuất hiện...

Toàn bộ đông thành, hiện đã biến thành nơi cuồng hoan của đám giang hồ!

Khắp nơi là cường đạo, đi đi về về cũng là sát thủ.

Bốn phương tám hướng, đều bị đám giang hồ lấp đầy, chật như nêm cối, đâu cũng thấy người!

Rất nhiều nhân sĩ giang hồ quây khu vực này vững như thùng sắt.

A, không đúng, dù nói là tường đồng vách sắt cũng không đủ để hình dung!

Hoặc hẳn phải nói thế này, nếu Thiết Cốt quan lúc trước mà có cỗ lực lượng này tương trợ, vậy đừng nói là một Hàn Sơn Hà, cho dù là mười Hàn Sơn Hà, trăm Hàn Sơn Hà cũng tuyệt không thể làm nên chuyện.

Ban đầu, đám sát thủ còn nghĩ: Chúng ta không biết quân sự, không biết chỉ huy, không hiểu đánh trận, càng không biết binh pháp chiến thuật... Nhưng, cũng không quan trọng.

Bởi vì chúng ta có thế cưỡng ép xông qua, khi lực chiến đấu xong phương đã cách nhau quá xa, vậy trí tuệ mưu lược cũng chỉ là trò con nít, sát thủ, đương nhiên thạo ám sát.

Coi như mục tiêu cao mình thế nào, một sát thủ không được thì cử mười sát thủ, mười sát thủ không được thì cử trăm, trăm không được thì cử ngàn, ngàn không được thì cho mười vạn sát thủ đi qua!

Được không!

Hỏi ngươi có phục hay không!

Coi như ngươi là Lăng Tiêu Túy, Độc Cô Sầu, ngươi có thể chịu được vô số sát thủ như vậy cùng hành động hay không?!

Chớ nói chi đám giang hồ ở đây, tuy người đông thế mạnh, nhưng lại cũng không đồng lòng, khó mà phát huy sức mạnh!

Cho nên có thể nói, hai bên cứ cường ngạnh giằng co ở đây, thực có khả năng khiến hai tên đầu lĩnh sát thủ tìm được cơ hội mà chạy mắt, rời khỏi Thiên Đường thành.