Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 126



.

Không gian bên trong viên ‘không gian thú đan’ từ từ lan rộng ra ngoài, một vùng bao phủ bởi khối năng lượng kỳ lạ, dần dần mở rộng, 1 mét rồi 2 mét, cứ thế lớn lên, 10 mét, 11 mét..

Viên đá càng lúc càng sáng, quét hình thần thức cho thấy, theo cùng không gian mở rộng, thì đồ hình trên viên đá cũng phát tán theo ra, Minh tập trung quan sát.

Không như ‘túi không gian tạm thời’, đồ hình trung tâm quét bằng thần thức dùng chung với Cấu Trúc chỉ thấy có 2 chữ kỹ năng Phong Ấn và Trấn; thì viên đá này, mang theo đồ hình, còn có thêm 2 chữ ký hiệu nữa, khiến toàn bộ đồ hình trông y chang như đồ hình pháp trận mà vị tu sĩ Kim Đan đã sử dụng ở vết nứt đầu tiên mà Minh thấy, dùng để chặn lấy cả vùng vết nứt lại.

Lúc này qua sát kỹ càng tường tận hơn, cậu lục lọi trí nhớ, lôi lên đồ hình mờ ảo lúc trước ghi lại từ vị Kim Đan, áp lên đồ hình mới này, thì quả nhiên là y hệt, làm Minh bất ngờ, cũng có điều suy đoán.

Không chỉ là giống về cách vẽ, mà nguồn năng lượng ba động mang theo một loại linh lực chuyên biệt, cậu cảm nhận hoàn toàn chính là của vị Kim Đan kia, làm Minh cũng phỏng đoán, rất có thể vị Kim Đan ấy có liên quan đến gia đình Nhật.

Lại cũng tăng lên đánh giá về gia cảnh của Nhật..

Lúc này không gian bên trong túi đeo hông, mở rộng mãi cho tới 50 mét đường kính vòng cầu, mới trở nên cứng chắc dị thường, không tiếp tục giãn nở, lúc này nó đã gấp 25 lần túi không gian tạo nên từ ‘tinh thể không gian’.

Minh dùng thần thức kiểm tra một vòng, cũng bỏ đồ của mình vào, bao gồm cả túi không gian được Hội Đồng phát cho, chúng nó nằm trôi nổi bên trong vùng không gian mới tạo ra.

Chỉ cần dùng thần thức lấy ra, vô cùng nhanh và tiện dụng, Minh rất hài lòng với không gian chứa đựng rộng lớn này, cũng là biết ơn Nhật, cùng mới càng hiểu rõ về ‘giá trị’ của đồ mà Nhật tặng.

Không chỉ có viên không gian thú đan, mà ngay cả túi đeo hông này, dường như có một tác dụng che đậy năng lượng, dẫu là khi túi không gian thành hình, thì nhìn bên ngoài qua âm dương nhãn cũng không thấy nó có gì đặc biệt cả, chỉ như một chiếc túi đeo bình thường, điểm này càng làm Minh an tâm bội phần.

Kiểm tra một vòng không có gì bất thường, Minh mới ngồi xuống giường, trong đầu mặc niệm.

“Mở lên trang web giao dịch của Hội Đồng”

Một biểu tượng trình duyệt được mở lên ngay lập tức, cũng đánh sẵn tên trang miền, rồi nhanh chóng tải trang vào giao diện chính.

Toàn bộ màn hình trắng trơn, đã mất đi chức năng tạo tài khoản, có lẽ như chức năng tạo tài khoản chỉ được kích hoạt lúc ở khách sạn thôi, thay vào vị trí ô tạo tài khoản ban đầu là nút đăng nhập.

Minh cũng nhanh dụng thần thức kích vào.

Thình lình một dòng thông báo hiện lên.

“Hãy quét hình thẻ thành viên để đăng nhập”

Bên dưới còn có ô công cụ có hình camera điện thoại.

Minh hiểu ra, cũng an tâm về sự bảo mật của Cấu Trúc nên ấn vào, ngay sau đó, một giao diện như chụp hình trên điện thoại xuất hiện trong tầm mắt cậu.

Bên ngoài, Minh đã lấy sẵn tấm thẻ đen mà người thanh niên cơ bắp phát lúc nãy, dùng chức năng chụp hình chụp lại mặt thẻ có ghi dãy số cá nhân riêng của cậu.

Ngay khi hình chụp hoàn tất, trang web mắt đầu tải lại, kèm dòng thông báo.

“Chúc mừng tài khoản ‘1501XXXX203327-137’ đăng nhập thành công”

Minh nhìn giao diện mới, bên trái là thanh công cụ, trong đó trên cùng là dãy mã số tài khoản của cậu, bên dưới là ô điểm cống hiến, hiện có 561 điểm, dưới nữa là số tiền trong tài khoản, Minh thấy con số 3 tỷ đã nằm ‘chễm chệ’ ở đó.

Minh có chút thất thần, đây là lần đầu tiên trong đời cậu có được số tiền lớn như vậy, tuy chưa cầm trên tay, nhưng cậu biết rõ, tiền đối với những người tu sĩ không phải là vấn đề, huống chi là người của Hội Đồng.

Cho nên bây giờ, cậu đã không còn là một tên không có tiền trong tay nữa rồi..

Mất một lúc suy nghĩ về làm sao sử dụng số tiền đó cho phù hợp, Minh mới lấy lại tinh thần, tiếp tục kiểm tra trang web.

Bên dưới dãy số cá nhân, là chức năng ‘Tin Nhắn’, bên trong vẫn trống trơn, có lẽ người thanh niên vẫn chưa gửi tài liệu chuyến dọn dẹp sắp tới, hẳn vì thời gian vẫn còn, cũng do nữa là mọi người mới chiến đấu trở về, cần thời gian nghỉ ngơi hồi phục.

Minh nghĩ thông, cũng nhanh lướt qua, đến phần chính yếu, cậu kích vào ô ‘Cửa Hàng’, một trang mới hoàn toàn hiện ra.

Cửa hàng đổi điểm cống hiến, thiết kế giao diện như những trang mua bán vật phẩm trực tuyến trên mạng, chỉ khác biệt là đồ vật được đăng lên vô cùng kỳ quái.

Bên trái là cấp độ điểm cống hiến, hiện Minh đang có 561 điểm, chỉ mở được tầng đầu tiên của trang giao dịch, cho phép số điểm từ 1 đến 1000 điểm xem được.

Trong cấp độ giao dịch ‘1’ này, chia làm hai trang riêng biệt.

Một trang bày bán các đồ vật thuộc về thế giới phàm nhân, Minh hứng thú kiểm tra xem xét một vòng, xem xong mới ngỡ ngàng, vì đúng như lời người thanh niên cơ bắp nói, chỉ cần có điểm cống hiến cái gì cũng có thể đổi được.

Trong đó mục đầu tiên là quy đổi ra tiền mặt, 1 điểm cống hiến có thể đổi tận 100 triệu tiền mặt, ban đầu người thanh niên nói tặng mỗi người 1 tỷ tiền, nếu quy đổi thì sẽ được 10 điểm cống hiến. Tất nhiên là chỉ trên lý thuyết, vì trên trang web chỉ có thể đổi từ điểm cống hiến ra tiền, chứ không có chức năng ngược lại.

Kế tiếp là các hạng mục tài sản như đất đai, nhà cửa, cho đến cả các công ty, chuỗi khách sạn, nhà hàng.. tất cả đều được liệt kê trên web như hàng hóa, mà chỉ cần đổi điểm cống hiến là sẽ dễ dàng có được.

Minh kéo xem từ từ, càng xem cậu càng choáng váng, hầu như tất cả ngành nghề, các loại tài sản lớn nhỏ đều có thể mua được trên trang web này, mà hiện với hơn 500 điểm cống hiến như cậu thì việc trở thành một ông chủ lớn là một việc vô cùng đơn giản.

Kéo mãi cho tới hết trang, thì có một món hàng đặc biệt thu hút sự chú ý của Minh, cậu liền kích ngay vào để xem thông tin.

Trên trang mới hiện lên, hình một ống thuốc nước, nhìn như mấy loại nước dinh dưỡng bán đầy thị trường bên ngoài, mà lại không có nhãn hiệu gì, bên trong thấy rõ thứ dung dịch màu xanh lá nhàn nhạt.

Minh xem qua bên phần thông tin, thấy đề chữ.

“Thuốc Trường Thọ”

Bên dưới còn có chú thích.

“Là loại thuốc kéo dài sinh mệnh của tu sĩ, được pha loãng rất nhiều lần để thích hợp cho phàm nhân sử dụng, có thể tiêu trừ ám bệnh trong cơ thể, giúp phàm nhân tăng cường sức khỏe, kéo dài tuổi thọ, có thể sống hơn 100 năm.”

“Một người chỉ có thể uống một ống, uống hơn nữa không có tác dụng.”

“Giá bán 150 điểm cống hiến”

Minh liền không chần chừ mà bấm vào mua ngay lập tức 2 ống thuốc, trang web cũng báo giao dịch thành công, trừ ngay 300 điểm của cậu, hiện Minh chỉ còn 261 điểm cống hiến.

So ra cậu vừa tiêu liền 30 tỷ trong nháy mắt, nhưng nếu nghĩ đến hiệu quả thì rõ là 15 tỷ có thể mua loại thuốc kéo dài sinh mệnh thì quá hời, mà so sánh điểm này, cậu mới hiểu việc điểm cống hiến không thể quy đổi từ tiền ra ngược lại được, vì giá trị của nó quá cao rồi.

Mà cũng mới nhận định, chẳng ai dại dột điên khùng mà lấy điểm cống hiến đổi ra tiền của phàm nhân cả, quá là thiệt thòi.

Vừa nghĩ chỉ trong trang của phàm nhân mà đã tìm được đồ hữu dụng như vầy, thì càng làm Minh nôn nóng xem trang mua bán dành cho tu sĩ.

Minh liền ấn ngay vào, một giao diện mới hiện lên.

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?