Huyễn Sủng Sư (Sủng Mị)

Chương 234: Trận chiến đầu tiên



"Cũng không tính là lớn lối lắm đâu!"

Sở Trữ nhìn thấy Chiến Dã của Sở Mộ lao vào trong quân địch, ánh mắt lóe lên một tia hâm mộ. Lúc ban đầu chiến đấu ở Cương La thành, mọi người ấn tượng nhất không phải là Băng Không Tinh Linh hay Ma Thụ chiến sĩ, mà là con chiến thú Mặc Dã có năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh liên tục này.

Ngay cả sáu đoạn bốn giai Mang Sư cao đẳng cấp thống lĩnh cũng bị năm đoạn Mặc Dã đánh bại. Bây giờ cho dù số lượng năm đoạn Ám Ảnh Mao Quái có nhiều gấp đôi cũng rất khó tạo thành thương tổn đối với nó.

Quả nhiên đúng như Sở Trữ dự liệu, Chiến Dã xâm nhập vào trong trận hình mười mấy con Ám Ảnh Mao Quái lập tức bị vây tấn công. Mặc Khải trên người không ngừng xuất hiện vết thương, nhưng khi số lượng Ám Ảnh Mao Quái từ từ đông lên, tinh thần chiến đấu bất khuất của Chiến Dã cũng bắt đầu hiện ra. Đối mặt bốn năm con Ám Ảnh Mao Quái cùng lúc công kích nhưng Chiến Dã hoàn toàn bỏ qua thương tổn, tốc hết sức lực tấn công mạnh một con Ám Ảnh Mao Quái trong đó.

"Ầm!"

Phấn Toái Trảo vung ra, móng vuốt đen bóng đâm xuyên vào trong lồng ngực Ám Ảnh Mao Quái, lập tức phá nát xương cốt và nội tạng của nó.

Vừa mới giết chết một con Ám Ảnh Mao Quái, Chiến Dã lại bị sáu con Ám Ảnh Mao Quái dồn đến vị trí vách núi, mà lúc này Chiến Dã biểu hiện ra năng lực hồi phục cường đại. Trong lúc bị sáu con Ám Ảnh Mao Quái liên tục công kích nhưng vết thương trên người lại có dấu hiệu khép lại.

"Dũng Ngưng."

Một thanh âm ưu nhã vang lên.

Một tia sáng màu nâu nhạt chậm rãi bay lên, lướt qua đám Ám Ảnh Mao Quái phủ xuống người Chiến Dã đang bị vây tấn công.

Mặc giáp trên người Chiến Dã vốn là Trùng thuộc tính hình thành, Dũng Ngưng là hồn kỹ có thể gia tăng khải giáp Trùng hệ mau chóng ngưng tụ, hiệu quả tương đương với tăng lên một phần ba lực phòng ngự.

Diệp Khuynh Tư thi triển hồn kỹ Dũng Ngưng có hiệu quả tốt hơn những Hồn sủng sư khác rất nhiều, vừa mới chạm vào thân thể Chiến Dã đã trực tiếp tăng cường lực phòng ngự tới cấp sáu. Đọc Truyện Online Tại

Năng lực kháng cự công kích của Chiến Dã vốn đã cường hãn, sinh mệnh lực lại càng ương ngạnh, bây giờ phòng ngự tăng cường lên tới cấp sáu thì đám Ám Ảnh Mao Quái công kích chỉ lưu lại vết thương nhàn nhạt, có thể trực tiếp bỏ qua luôn rồi, vừa bị đánh là khép lại rất nhanh.

Sở Mộ nhìn thoáng qua Khuynh Tư, có lẽ Diệp Khuynh Tư nghĩ là Hồn sủng của hắn gặp nạn mới cố ý thi triển hồn kỹ hỗ trợ.

"Mặc Dã của ngươi có sinh mệnh lực và năng lực tự lành rất mạnh." Diệp Khuynh Tư cười nói.

Trong lúc chiến đấu, Diệp Khuynh Tư đã cho Bàn Mộc Linh tạo ra Mộc Trận tiến hành phòng ngự, vì thế năm người chỉ cần đứng ở trong khu vực Mộc Trận bảo hộ là có thể an tâm chỉ huy Hồn sủng chiến đấu, không cần lo lắng bị Ám Ảnh Mao Quái tập kích.

"Ừ, nhưng Thú thuộc tính có điểm thiếu sót." Sở Mộ hồi đáp, đồng thời nhanh chóng ra lệnh cho Chiến Dã thoát khỏi khốn cảnh bị dồn vào góc, trực tiếp thi triển Tử Quang đánh văng hai con Ám Ảnh Mao Quái ra ngoài xa mở đường máu.

Diệp Khuynh Tư vừa nói chuyện vừa cho Bàn Mộc Linh của mình tiến hành khống chế mấy con Ám Ảnh Mao Quái tốc độ nhanh hơn bình thường. Từ đầu đến cuối Bàn Mộc Linh chỉ sử dụng mỗi kỹ năng quấn quanh nhưng hiệu quả cực kỳ thực dụng. Thường thường Bàn Mộc Linh buông thả một kỹ năng sẽ có thể hạn chế bốn con Ám Ảnh Mao Quái, làm cho chúng nó không có cách nào nhúc nhích, kế tiếp thì bốn người khác cho Hồn sủng nhắm ngay chỗ yếu hại thi triển kỹ năng công kích là xong, những Ám Ảnh Mao Quái bị trói chặt rất khó sống sót.

"Rống!"

Chiến Dã đã chạy ra ngoài mười thước, từ khoảng cách đó con ngươi màu đen lập tức khóa chặt thân ảnh một con Ám Ảnh Mao Quái, sau đó dốc toàn lực lao tới, Mặc Khải Thứ trên người đột nhiên trồi lên.

Mặc Khải Thứ đen bóng giống như gai xương nhọn hoắc dễ dàng xuyên thủng thân thể năm đoạn chín giai Ám Ảnh Mao Quái, nhất thời máu tươi từ trong cơ thể nó tràn ra như suối.

"Ta thu thập hồn hạch, các ngươi nhìn xem trong Hàn Đàm có nước suối không?" Sở Hưng nói.

Những người khác chậm rãi gật đầu, khống chế Hồn sủng của mình từ từ vượt qua sườn núi bên kia.

Diệp Hoàn Sinh đi trước, động tác người này khống chế Tinh Dã Ma Câu di chuyển rất nhanh nhẹn, mặc dù lớp đất lở bị trận chiến lúc nãy làm cho nứt nẻ nghiêng sang một bên, nhưng vẫn có thể giữ vững thăng bằng phóng thẳng tới.

"Ha hả, vận khí không tệ, có cấp năm Hàn Đàm Tuyền, đáng tiếc là hơi ít một chút. Nhiêu đây cộng lại chắc là 10 vạn kim tệ." Diệp Hoàn Sinh từ trên người Tinh Dã Ma Câu nhảy xuống, đứng ở bên cạnh cái hồ Hàn Đàm đường kính không tới bốn thước, trên mặt hiện lên nụ cười sung sướng.

Hàn Đàm sâu khoảng năm thước, rất giống một cái giếng lớn, mặt đất bên dưới hầu như là khô cạn, chỉ có lớp dưới cùng lóe lên vài tia sáng trong suốt.

Nghe nói ở thời kỳ cách đây rất lâu, toàn bộ Hàn Đàm bên trong Tội Nguyên sơn mạch đều có đầy nước, nhưng trải qua thời gian diễn biến, nước suối Hàn Đàm càng lúc càng ít. Cho đến bây giờ mỗi Hàn Đàm đều rơi vào trạng thái khô kiệt, có thể tìm được vài giọt xem như là một lần thu hoạch không nhỏ rồi.

"Thu thập đi." Sở Trữ lấy bình dược tề ra, niệm chú ngữ hút nước dưới đáy Hàn Đàm thu vào trong bình.

Bình dược tề dài chừng một tấc, Sở Trữ hút hết toàn bộ Hàn Đàm Tuyền lên vừa lúc chứa đầy hai bình dược tề, chỉ có nhiêu đó Hàn Đàm Tuyền thôi cũng có thể bán được 10 vạn kim tệ rồi, từ đó có thể nhận ra giá trị thứ này cao như thế nào.

Sở Mộ mới đầu cho rằng Hàn Đàm Tuyền hẳn là không ít, bây giờ nhìn thấy số lượng nước trong tay Sở Trữ không nhịn được lắc đầu cười khổ, dùng hồn niệm nói với Ly lão nhi: "Lúc trước ngươi bảo ta đi tìm Hàn Đàm về tắm để hạ nhiệt linh hồn xuống chút ít. Nhưng ngươi cảm thấy để tìm được đủ số lượng Hàn Đàm Tuyền về tắm thì phải tốn bao nhiêu kim tệ đây?"

Ly lão nhi cũng lúng túng gãi gãi cái đầu báo, nhỏ giọng nói: "Tội Nguyên sơn mạch vốn có rất nhiều Hàn Đàm, ở đây chỉ là cấp năm Hàn Đàm, nếu thu thập được cấp sáu Hàn Đàm Tuyền sẽ có hiệu quả tốt hơn. Về phần cấp bảy và có số lượng đầy đủ thì thiếu chủ vẫn có thể tiến hành linh hồn thanh lọc. Dĩ nhiên, nếu số lượng không đủ thì thiếu chủ có thể lưu lại uống từ từ, trong ngày thường dùng để rửa mặt gì gì đó cũng có ích lợi đối với thân thể."

Hai bình nhỏ cấp năm Hàn Đàm Tuyền đã có giá 10 vạn kim tệ rồi, nếu đem đồ vật này làm nước tắm chắc là trên thế giới này cũng không có mấy người có đủ đảm lượng đó.

Sau khi dọn dẹp chiến trường xong xuôi, năm người tiếp tục đi tới, từ vị trí này cách Hàn Đàm thứ hai cũng không tính xa, đại khái đi thêm hai canh giờ đã tìm thấy. May mà Hàn Đàm này chỉ có một ít Hồn sủng cấp chiến tướng sinh sống, năm người không cần thay đổi Hồn sủng đã dọn dẹp sạch sẽ, lại thu thập được cấp năm Hàn Đàm Tuyền tương đương với 10 vạn kim tệ.

Trên bản đồ đánh dấu dọc theo con đường này sẽ có mười mấy cái Hàn Đàm, nếu như đủ sức đi hết con đường hẳn là có thể thu thập Hàn Đàm Tuyền khoảng chừng 200 vạn kim tệ. 200 vạn đối với rất nhiều Hồn sủng sư, thậm chí là gia tộc nhỏ cũng là con số vô cùng khả quan, nhưng mà đội ngũ này tổng cộng có năm người, chia đều xuống mỗi người chỉ có 40 vạn kim tệ. Số tiền này chưa đủ Sở Mộ mua thức ăn cho Hồn sủng trong một tháng. Vì thế năm người tìm đến mấy cái Hàn Đàm tiếp theo nhưng không có thu hoạch gì lớn, cả đám lập tức có ý định thay đổi lộ tuyến.

Sở Hưng và Sở Trữ tìm kiếm con đường này tương đối bảo thủ, dù sao dưới tình huống không đủ thực lực liều lĩnh đi sâu vào trong sơn mạch là hành động không sáng suốt.

Nhưng lúc này đã có Sở Mộ cường đại gia nhập, Sở Hưng và Sở Trữ cảm thấy cần phải tahy đổi lộ tuyến, khiêu chiến mấy cái Hàn Đàm rộng lớn may ra đạt được giá trị nhiều hơn. Đồng thời bọn họ không ngờ huynh muội Diệp gia cũng là nhân tài kiệt xuất, vì thế thực lực đội ngũ mạnh mẽ nằm ngoài dự đoán.