Siêu Cấp Võ Thánh

Chương 31





Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 31: Lại thu Tiểu Đao hội.
Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca
Sưu tầm:
Biên tập: metruye
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo
Từ khi Hắc Lang vào nhà Lý Đối Nhãn đã bị gã áp chế.
Hiện tại nghe Hắc Lang nói đến chính đề, Lý Đối Nhãn mới lấy lại tỉnh táo.
- Ta nói Hắc Lang huynh đệ, ta nghe nói ngươi không lo làm bang chủ Hắc Lang bang, lại đi tìm ông chủ nhà máy rượu Đại Tần Tần Vĩnh Phú gì đó làm nơi nương tựa, không biết có chuyện này hay không?

- Ah! Có chuyện này, hiện tại Tần Vĩnh Phú Tần chủ tịch là ông chủ của ta, làm sao vậy? Việc này chẳng lẽ cũng phải cần sự đồng ý của Lý hội trưởng sao?
Hắc Lang giả bộ một bộ dạng không sao cả mà hỏi lại.
- Đương nhiên không cần ta đồng ý. Chỉ là chúng ta đều là người lăn lộn trên đường, quan trong nhất vẫn là mặt mũi. Bây giờ ngươi lại đột nhiên làm thủ hạ của một tập đoàn không danh tiếng gì, thực sự là khiến ta rất khó hiểu. Đồng thời cũng khiến cho các bằng hữu như ta đây rất xấu hổ.
Lý Đối Nhãn vừa nói đến đây, Hắc Lang liền xen vào nói:
- Ngươi cảm thấy xấu hổ, vậy ngươi có thể không xem ta là bằng hữu là được mà. Dù sao ta cũng đâu có xem ngươi là bằng hữu đâu, ha ha.
- Ngươi? Ta thấy ngươi là đang muốn chết phải không?
Lý Đối Nhãn thật không ngờ Hắc Lang lại cuồng vọng như vậy, vốn gã còn có tâm muốn thu phục Hắc Lang làm thủ hạ của mình, nhưng xem ra bây giờ không cần nữa, bởi vì Hắc Lang làm gã quá tức giận rồi.
Đồng thời, ngay khi Lý Đối Nhãn nói xong những lời này, trong phòng khách lầu hai liền xuất hiện một đám người của Tiểu Đao hội, trên tay người nào cũng đều cầm súng chĩa thẳng về phía Hắc Lang và tám tên vệ sĩ đi theo.
- Ai! Lý huynh, ngươi làm cái gì vậy?
Hắc Lang nhìn đối phương động gia hỏa, liền hướng Lý Đối Nhãn hỏi.
- Làm gì? Ngươi sẽ không ngốc đến mức không biết đây là ý gì chứ?
Hiện tại Lý Đối Nhãn thật sự rất lười cùng Hắc Lang nói chuyện, gã cho rằng Hắc Lang là người đã sớm phải chết rồi, cho nên gã liền vung tay lên, để cho thủ hạ dùng súng bắn chết Hắc Lang.
Nhưng ngay khi Lý Đối Nhãn vừa vung tay lên liền có một bóng đen vọt đến bên người gã, sau đó gã cảm thấy cổ mình như bị vật gì đó siết chặt, sau đó cả người bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất.
- Ai dám lộn xộn, tao sẽ đem hội trưởng của bọn mày giết chết.
Hắc Lang chứng kiến Vu Thiên dùng thủ đoạn cực nhanh khống chế được Lý Đối Nhãn, gã liền từ ghế salon đứng lên, hướng về thành viên của Tiểu Đao hội hung dữ nói.
Phối hợp với Hắc Lang, Vu Thiên cũng từ từ đặt Lý Đối Nhãn xuống đất.
Lý Đối Nhãn cảm giác được chính mình như vừa đi dạo một vòng Quỷ Môn Quan trở về, bây giờ hai chân rốt cục có thể chạm đất, gã ngay lập tức hít lấy hít để không khí, sau đó nói;
- Hắc Lang, mày muốn thế nào?
- Cái gì? Mày hỏi tao muốn thế nào? Ha ha, chuyện cười a, mày bây giờ nằm trong tay của tao rồi, mày còn hỏi tao muốn thế nào? Tao cho mày biết, hiện tại chỉ cần tao muốn, mày lập tức có thể đi gặp Diêm Vương, mày có tin hay không?
Hắc Lang vừa nói vừa hướng về phía Lý Đối Nhãn làm động tác cắt cổ.
- Khoan, khoan, từ từ nói chuyện, Hắc Lang huynh đệ, chúng ta từ từ nói chuyện được không?
Lý Đối Nhãn thấy Hắc Lang thực sự có khả năng đem mình bóp chết, cho nên gã liền mở miệng nói ra.

- Có thể từ từ nói, cũng có thể hảo hảo nói chuyện, nhưng trước hết mày bảo mấy huynh đệ của mày bỏ hết vũ khí xuống đi? Nói thật, tao thấy mấy thứ đó thực sự rất chóng mặt.
Có quỷ mới tin người mà mỗi ngày lăn lộn trong giới hắc đạo, giết người không chớp mặt thấy súng lại bị chóng mặt. Nhưng Lý Đối Nhãn cũng không dám đi so đo với Hắc Lang.
- Nhanh, mau hạ súng, nhanh lên.
Hướng về phía thủ hạ của mình, Lý Nhị Lang vội vàng ra lệnh.
Mấy tên thủ hạ Tiểu Đao hội thấy hội trưởng ra lệnh, cả đám đều không tình nguyện bỏ súng xuống mặt đất.
- Ha ha ha, như vậy mới đúng chứ. Lúc này chúng ta mới có thể tâm bình khí hòa mà nói chuyện chứ. À mà khoan đã, mau đem những thứ trên tay huynh đệ Tiểu Đao hội thu lại, nếu không chập nữa có vị huynh đệ nào đó không nghe lời lại nhặt lên, đây cũng không phải nói đùa a.
Hắc Lang bày ra một bộ dạng cười hì hì nói.
Vệ sĩ sau lưng Hắc Lang vội vàng đi qua, đem súng mà thành viên Tiểu Đao hội ném xuống đất từng cái nhặt lên.
- Đến đây đi! Lý huynh, hiện tại chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện rồi.
Nói xong, Hắc Lang đối với Lý Đối Nhãn làm một tư thế xin mời. Sau đó đồng thời nháy mắt với Vu Thiên một cái.
Nhận được cái nháy mắt của Hắc Lang, Vu Thiên nhẹ nhàng buông tay thả Lý Đối Nhãn ra. Lúc này Lý Đối Nhãn mới yên phận ngồi đối diện Hắc Lang.
- Ha ha, thế nào Lý huynh? Cảm giác như thế nào?
Chứng kiến bộ dạng kinh ngạc của Lý Đối Nhãn, Hắc Lang thật cao hứng, nhớ lại ngày trước gã cũng bị lực lượng cường đại của Vu Thiên áp bức, sau đó phải làm thuộc hạ cho Tần Vĩnh Phú.
Bây giờ nhanh như vậy đã đến lượt Lý Đối Nhãn, nói thật gã cũng có chút thích thú a.
- Ngươi lợi hại, Hắc Lang, ngươi tại sao lại mời được cao thủ lợi hại như vậy? Nếu như ngươi có cao thủ như vậy tại sao lại còn nương tựa Tần Vĩnh Phú làm gì?
Đây cũng là điều mà Lý Đối Nhãn nghĩ mãi không thông, lẽ ra nếu Hắc Lang có phụ tá có thân thủ như vậy thì gã phải trở nên càn rỡ chứ tại sao lại đi làm trâu làm ngựa cho một tên thương nhân.
- Ai! Lý huynh, ta nói thật với ngươi, ngươi sở dĩ có lựa chọn như vậy cũng đều là bởi vì Vu tiên sinh đây.
Nói xong câu đó, Hắc Lang vội vàng đứng lên, đối với Vu Thiên đứng bên cạnh hắn nói:
- Vu tiên sinh, mời ngài ngồi.
Ở phía sau, mọi người đều đã chứng kiến thân thủ Vu Thiên, hiện tại Vu Thiên vẫn còn đứng bên cạnh, Hắc Lang thật sự có chút không đúng, huống hồ gã cũng không dám.
Vu Thiên thấy Hắc Lang mời mình, hắn cũng không khách khí, lập tức ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn như cũ nhìn về phía Lý Đối Nhãn.

Lý Đối Nhãn cảm thấy ánh mắt kia tràn đầy ý tứ uy hiếp, gã vội vàng cúi đầu xuống, không dám nhìn nữa. Gã cảm giác được toàn thân mình cực kỳ không tự nhiên, cái này chắc là khí tức của cường giả a.
Vu Thiên vừa ngồi, Hắc Lang cũng ngồi xuống, hướng về Lý Nhị Lang nói:
- Lý huynh à, thân thủ Vu tiên sinh ngươi cũng đã thấy qua, nói thật, ta lăn lộn hắc đạo đã lâu, cũng đã được gặp rất nhiều cao thủ, nhưng ta nhận thấy toàn bộ cao thủ ta đã gặp qua không ai có thể vượt qua Vu tiên sinh được. Ngươi sợ rằng còn không biết, Vu tiên sinh thậm trí còn có thể né được cả đạn.
- Cái gì?
Vừa nghe nói Vu Thiên không sợ súng đạn, Lý Đối Nhãn sợ hãi kêu lên một tiếng. Phải biết con người đều có xương có thịt, làm sao hắn có thể không sợ súng đạn cơ chứ. Cho nên trong lòng Lý Đối Nhãn có chút không tin, nhưng gã cũng không dám nói ra, bởi vì gã biết rằng nếu như mình nói ra thì vị Vu tiên sinh kia sẽ lấy mạng mình như lấy món đồ trong túi ngay.
- Ngươi có vẻ không tin, ta cho ngươi biết, đây chính là thật sự. Ai! Về sau ngươi sẽ từ từ minh bạch. Đương nhiên đây cũng nguyên nhân chủ yếu khiến ta quy thuận Tần chủ tịch. Đương nhiên nếu ngươi không biết những chuyện này ta cũng không trách ngươi, nhưng bây giờ ngươi biết rồi mà vẫn có ý đối địch với Tần chủ tịch thì ta đảm bảo ngươi sẽ chết rất thảm đấy.
Hắc Lang tuyệt đối không phải đang hù dọa Lý Đối Nhãn, mà là thật sự muốn khuyên bảo Lý Đối Nhãn, cho gã biết đối đầu với Tần chủ tịch chỉ có một con đường chết.
- Đúng! Hắc Lang huynh đệ nói có đạo lý, nhưng dù sao chuyện lớn như vậy, ngươi hay là cho ta cân nhắc một chút đi!
Lý Đối Nhãn đối với những lời nói của Hắc Lang cũng chỉ tin một nửa. Một nửa còn lại là vì nhìn thấy thân thủ của Vu Thiên. Với lại gã cũng không tin Hắc Lang vô duyên vô cớ bỏ chức bang chủ mà đi làm môn hạ người khác.
- Được, ta đây liền làm chủ, cho ngươi thời gian ba ngày để cân nhắc, đương nhiên nếu như ba ngày sau đó ngươi không có câu trả lời thuyết phục, ta đây liền xem ngươi là không đồng ý, đến lúc đó Vu tiên sinh tới lấy tánh mạng của ngươi, vậy ngươi cũng đừng trách ta không có nói cho ngươi biết trước đấy.
Hắc Lang chứng kiến Lý Đối Nhãn vẫn còn do dự, gã liền có ý định uy hiếp. Gã cũng không tức giận, gã biết rõ chuyện lớn như vậy ai cũng sẽ phải cân nhắc cái được cái mất trước đã.
- Tốt! Trong vòng ba ngày ta sẽ có câu trả lời thuyết phục cho các người Ha ha, thế nào, chúng ta cũng lâu rồi không có gặp mặt, không bằng hôm nay ở lại đây cùng ta ăn bữa cơm?
Lý Đối Nhãn nhiệt tình mời Hắc Lang.
- Được rồi, ta còn muốn trở về trả lời Tần tổng, đoán chừng thời gian dài như vậy ngài ấy cũng chờ sốt ruột rồi. Đợi sau khi ngươi cũng quy phục Tần tổng rồi ta với ngươi sẽ cùng nhau ăn cơm a.
Hắc Lang cự tuyệt lời mời của Lý Nhị Lang, phải biết đây vẫn là địa bàn của Tiểu Đao hội, nếu như một hồi gã bỗng nhiên đổi ý thì đối với mình thập phần bất lợi, nghĩ vậy cả người gã không được tự nhiên, phỏng chừng dưới loại tình huống này mà ăn cơm cũng sẽ không cảm thấy thoải mái.
- Vậy cũng được, tất nhiên nếu Hắc Lang huynh đệ cùng Vu tiên sinh còn có chuyện phải làm, ta đây sẽ không giữ lại các ngươi nữa.
Lý Nhị Lang cũng không muốn ở cùng Vu Thiên một chỗ quá lâu, cổ của gã đến bây giờ vẫn còn đau, cho nên gã muốn nhanh nhanh tiễn cái tên sát tinh này ly khai.