Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 757



Chương 757

Ông cụ Diệp đã tặng ông ấm trà tử sa rất có giá trị sưu tầm, để cảm ơn ông cụ đã chăm sóc Du Ân trong những năm qua.

Sau khi chuyển quà, Du Ân nói chuyện với ông cụ thêm một lát nữa, sợ làm ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của ông cụ nên cô cũng không ở lại lâu mà rời đi.

Ngay khi Du Ân bước ra khỏi cửa phòng, cô thấy Phó Đình Viễn đang đứng đợi ở hành lang, cô quay người bỏ đi mà không cần suy nghĩ, tuy nhiên, phòng của ông cụ ở cuối hành lang nên Du Ân đã bị Phó Đình Viễn chặn lại ở góc tường.

“Em chạy làm gì?” Phó Đình Viễn chống tay lên bệ cửa sổ trên hành lang, nhân cơ hội ôm người ta vào lòng, cố ý hỏi.

“Anh tìm em có việc gì không?” Du Ân liều mạng ngả người về phía sau và cố gắng tạo khoảng cách với anh.

Rốt cuộc anh có biết bây giờ bọn họ đã chia tay rồi không thế?

Dựa sát vào cô như vậy làm gì?

Hơn nữa trên hành lang thường có y tá lui tới, lỡ bị nhìn thấy thì phải làm sao?

Phó Đình Viễn không đành lòng tiếp tục tra tấn cô, lùi lại một bước, giữ khoảng cách với cô và nói: “Hứa Hàng có chút chuyện tìm em.”

“Hứa Hàng?” Du Ân hơi khó hiểu.

Hứa Hàng có thể có chuyện gì với cô chứ?

“Em đi thì sẽ biết thôi.” Phó Đình Viễn để lại một câu như vậy rồi bước đi, Du Ân đành phải đi theo anh đến phòng làm việc của Hứa Hàng.

Chỉ sau khi đến nơi, Du Ân mới biết rằng Hứa Hàng muốn giới thiệu một bác sĩ phụ khoa tài giỏi cho cô.

Phó Đình Viễn đang đứng bên cạnh, nghiêm nghị nhìn cô, chủ đề này thực sự khiến Du Ân hơi xấu hổ, cô muốn từ chối lòng tốt của Hứa Hàng, bởi vì cô đã hơi nản lòng với việc trị bệnh rồi.

Trong thời gian này, Diệp Văn và Thư Ninh cũng đã đưa cô đến gặp nhiều bác sĩ phụ khoa, uống thuốc và điều trị, nhưng Du Ân có thể nhìn thấy thông qua biểu hiện của những bác sĩ đó, dường như không có nhiều tác dụng.

Hứa Hàng nhìn thấy vẻ mặt từ chối của Du Ân, liền giải thích: “Bác sĩ này là tiền bối của mẹ tôi, mấy năm qua đã chữa khỏi rất nhiều bệnh phụ khoa khó chữa. Lần trước tôi muốn nói với cô, nhưng cô đã vội vàng rời đi, tôi chưa kịp nói.”

Hứa Hàng xuất thân từ một gia đình y học, Du Ân nhớ rằng mẹ của anh ta giỏi nhất về y học cổ truyền Trung Quốc, vì vậy bác sĩ mà anh ta giới thiệu cũng phải là một bác sĩ y học cổ truyền Trung Quốc. Vừa nghĩ đến mùi thuốc đông y, Du Ân đã nhịn không được mà nhíu mày.

Nhưng cô chưa kịp nói gì thì Phó Đình Viễn đã ở bên hằn học nói: “Nếu em dám trốn, anh sẽ trói em lại và điều trị cho em.”

Du Ân: “…”

Du Ân vô cùng tức giận trước những lời lẽ độc đoán và kiêu ngạo của Phó Đình Viễn, cô trừng mắt nhìn Phó Đình Viễn một lúc mà không nói nên lời.

Hứa Hàng ở bên cạnh hòa giải: “Lão Phó cũng chỉ mà lo lắng cho cô, nên nói chuyện hơi kích động.”

“Ngồi xuống trước đi, từ từ nói chuyện.” Hứa Hàng trừng mắt nhìn Phó Đình Viễn, ý bảo anh nên bình tĩnh hơn hoặc đi ra ngoài.