Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ - Fuglife

Chương 103



Chương 103

Bích chưởng môn từ thời gian trước đã bắt đầu nhằm vào thực lực của Băng Tâm, nhưng đánh chết y cũng không ngờ rằng một con nhóc mới hai lăm tuổi đầu đã vào được Nguyên Anh, đây là cái loại tu luyện gì chứ?

Nhưng mà đó không phải là trọng điểm. Trong điểm chính là con nhóc mà y đích thân đưa vào kết giới đã đụng vào Tư Tỉnh. Mà với một đòn kia, Tư Tinh mới được thì không chột cũng tàn phế. Lần này nếu thực chỉ là Kim đan kỳ cấp 3, làm sao đờ được? Dù có đỡ sự có mệnh hệ gì, chắc chắn Trinh Diệu Vi sẽ huyết tẩy cả Bích Luân phải mất.

Trình Diệu Vi cũng không nghĩ là mình có thể điền cuồng tới mức đó, nhưng hiện tại thì kiên nhẫn của Bích chưởng môn từ thời gian trước đã bắt đầu nhằm vào thực lực của Băng Tâm, nhưng đánh chết y cũng không ngờ rằng một con nhóc mới hai lăm tuổi đầu đã vào được Nguyên Anh, đây là cái loại tu luyện gì chứ?

Nhưng mà đó không phải là trọng điểm. Trong điểm chính là con nhóc mà y đích thân đưa vào kết giới đã đụng vào Tư Tỉnh. Mà với một đòn kia, Tư Tinh mới được thì không chột cũng tàn phế. Lần này nếu thực chỉ là Kim đan kỳ cấp 3, làm sao đờ được? Dù có đỡ sự có mệnh hệ gì, chắc chắn Trinh Diệu Vi sẽ huyết tẩy cả Bích Luân phải mất.

Trình Diệu Vi cũng không nghĩ là mình có thể điền cuồng tới mức đó, nhưng hiện tại thì kiên nhẫn của cô cũng thực sự là sắp hết rồi đó, khi cô điều khiển được một pháp khí ghi hình khác bay sang chỗ của Tư Tịnh, thì trận chiến đã kết thúc.

Cà Tư Tĩnh và Băng Tâm đều đã nằm trên đất, trên đất có máu không biết là của ai.

Trình Diệu Vi đứng dậy, dùng đặc quyền của mình truyền tổng thẳng tới chỗ của hai người.

Khi cô rơi xuống vị trí đó, pháp khi ghi hình lập tức quay sang hướng khác. Nhưng những người khác đối với chuyện này lập tức làm ngơ, nhìn sang mấy màn hình khác.

Nhưng… ban nãy vì sao con nhóc kia lại gọi Tư

Tỉnh là “điện hạ”, đây rốt cục là có lai lịch gì? cô cũng thực sự là sắp hết rồi đó, khi cô điều khiển được một pháp khí ghi hình khác bay sang chỗ của Tư Tịnh, thì trận chiến đã kết thúc.

Cà Tư Tĩnh và Băng Tâm đều đã nằm trên đất, trên đất có máu không biết là của ai.

Trình Diệu Vi đứng dậy, dùng đặc quyền của mình truyền tổng thẳng tới chỗ của hai người.

Khi cô rơi xuống vị trí đó, pháp khi ghi hình lập tức quay sang hướng khác. Nhưng những người khác đối với chuyện này lập tức làm ngơ, nhìn sang mấy màn hình khác.

Nhưng… ban nãy vì sao con nhóc kia lại gọi Tư

Tỉnh là “điện hạ”, đây rốt cục là có lai lịch gì? Không phải bảo là nhầm người sao?

Cái đó tin được không?

Nhưng cũng không nghe thấy hoàng tộc nhà ai mất con ma?

Loại chuyện này, có thể nói ra ngoài được sao?

Nhưng mà dù là cái nào thì có vẻ như là cậu ta cũng không nhớ được.

Thôi kết thúc câu chuyện đi. Đừng để Bạch Vân đại tiên nghe thấy.

Haha…

Trình Diệu Vì sau khi được truyền tổng tới nơi liền lập tức đi tới kiểm tra Tư Tỉnh. Hôn mê, nhưng không phải vì thương thế, mà là bởi vì cạn kiệt linh lực. Y Không phải bảo là nhầm người sao?

Cái đó tin được không?

Nhưng cũng không nghe thấy hoàng tộc nhà ai mất con ma?

Loại chuyện này, có thể nói ra ngoài được sao?

Nhưng mà dù là cái nào thì có vẻ như là cậu ta cũng không nhớ được.

Thôi kết thúc câu chuyện đi. Đừng để Bạch Vân đại tiên nghe thấy.

Haha…

Trình Diệu Vì sau khi được truyền tổng tới nơi liền lập tức đi tới kiểm tra Tư Tỉnh. Hôn mê, nhưng không phải vì thương thế, mà là bởi vì cạn kiệt linh lực. Y xước

Còn khi nhìn tới Băng Tâm, cả người Trình Diệu Vì chợt lạnh.

Chỉ một vết thương duy nhất. Chém dọc từ vai trái xuống đạn điền, huỷ luôn căn cốt. Ngay cả tinh thần lực cũng bị huỷ hoại, sau khi tỉnh lại nhất định biển thành một kẻ điên.

Cô cười cười, sau đó không biết là nên buông Tư

Tĩnh ra, hay là giết luôn cậu tại chỗ.

Đòn đánh này, thủ đoạn này, chắc chắn không phải là đứa đồ đệ mà cô đã nuôi nắng, mà là thủ đoạn của kẻ đã hắc hoá hoàn toàn kia.

Từ bao giờ? Từ khi nào? Rốt cuộc là từ lúc nào mà câu lại có thể hắc hoá được? Không phải là cô đã lập xước

Còn khi nhìn tới Băng Tâm, cả người Trình Diệu Vì chợt lạnh.

Chỉ một vết thương duy nhất. Chém dọc từ vai trái xuống đạn điền, huỷ luôn căn cốt. Ngay cả tinh thần lực cũng bị huỷ hoại, sau khi tỉnh lại nhất định biển thành một kẻ điên.

Cô cười cười, sau đó không biết là nên buông Tư

Tĩnh ra, hay là giết luôn cậu tại chỗ.

Đòn đánh này, thủ đoạn này, chắc chắn không phải là đứa đồ đệ mà cô đã nuôi nắng, mà là thủ đoạn của kẻ đã hắc hoá hoàn toàn kia.

Từ bao giờ? Từ khi nào? Rốt cuộc là từ lúc nào mà câu lại có thể hắc hoá được? Không phải là cô đã lập cái vực kia lại rồi sao? Không phải là trong người cậu hoàn toàn không có ma khi sao?

Hãy là có pháp bảo che giấu?

Trình Diệu Vì đưa một chút linh lực vào người Tư Tĩnh, bảo đảm cậu sẽ tiếp tục hôn mê, sau đó lật lật người cậu kiểm tra. Cuối cùng, ở cổ chân Tư Tỉnh, cô tìm được một cái vòng bạc mỏng như sợi chỉ, bên trên có nạm ma văn của Ma tộc.

Haha…

Nhóc con khả lắm.

Từ lúc nào?

Nó đã lừa cô từ lúc nào?

Boss phản diện đúng không? cái vực kia lại rồi sao? Không phải là trong người cậu hoàn toàn không có ma khi sao?

Hãy là có pháp bảo che giấu?

Trình Diệu Vì đưa một chút linh lực vào người Tư Tĩnh, bảo đảm cậu sẽ tiếp tục hôn mê, sau đó lật lật người cậu kiểm tra. Cuối cùng, ở cổ chân Tư Tỉnh, cô tìm được một cái vòng bạc mỏng như sợi chỉ, bên trên có nạm ma văn của Ma tộc.

Haha…

Nhóc con khả lắm.

Từ lúc nào?

Nó đã lừa cô từ lúc nào?

Boss phản diện đúng không? Mở phong ấn ma tộc đúng không?

Ông thịt người.

Nghĩ như vậy xong, lại nhìn gương mặt đang hôn mê của Tư Tinh, Trình Diệu Vi cười nhạo chính mình hai tiếng, sau đó lấy ra một cái vòng cổ, đeo lên cổ Tư Tĩnh. Cuối cùng, cô mới đánh thức cậu dậy.

Sau khoảng năm giây, Tư Tĩnh mở mắt ra. Khi thấy

Trình Diệu Vị, cậu ngạc nhiên vô cùng, sau đó lại rầu ri nói.

Sư phụ ở đây….. nghĩa là con thua rồi ạ?

Chưa thua. Ta Vào kiểm tra thôi. Đối thủ của con thua. – Trình Diệu Vì chỉ Băng Tâm đang nằm trên đất.

Nhìn tình trạng kia của cô, mặt của Tư Tinh có chút Mở phong ấn ma tộc đúng không?

Ông thịt người.

Nghĩ như vậy xong, lại nhìn gương mặt đang hôn mê của Tư Tinh, Trình Diệu Vi cười nhạo chính mình hai tiếng, sau đó lấy ra một cái vòng cổ, đeo lên cổ Tư Tĩnh. Cuối cùng, cô mới đánh thức cậu dậy.

Sau khoảng năm giây, Tư Tĩnh mở mắt ra. Khi thấy

Trình Diệu Vị, cậu ngạc nhiên vô cùng, sau đó lại rầu ri nói.

Sư phụ ở đây….. nghĩa là con thua rồi ạ?

Chưa thua. Ta Vào kiểm tra thôi. Đối thủ của con thua. – Trình Diệu Vì chỉ Băng Tâm đang nằm trên đất.

Nhìn tình trạng kia của cô, mặt của Tư Tinh có chút bien doi.

Là con không có chừng mực, thỉnh cầu sư phụ trách phạt.

Phạt cái gì chứ. Con đánh ngã được con nhóc này là sư phụ đã phải thường cho con rồi. Ban nãy không phải thấy rồi sao? Con nhóc này ở Nguyên

Anh kỳ.- Trình Diệu Vì đi tới, xách Băng Tâm lên.

Nguyễn Anh kỳ?- Tư Tĩnh ngạc nhiên, dường như cũng hoàn toàn không tin được là mình đã đánh bại được Băng Tâm.

Đứng dậy đi. Còn hai ngày nữa cuộc thi mới kết thúc. – Trình Diệu Vì nói.

Vâng.- Tư Tỉnh loạng choạng đứng dậy, nhưng vì đã cạn kiệt linh lực, cho nên một lúc sau mới đứng bien doi.

Là con không có chừng mực, thỉnh cầu sư phụ trách phạt.

Phạt cái gì chứ. Con đánh ngã được con nhóc này là sư phụ đã phải thường cho con rồi. Ban nãy không phải thấy rồi sao? Con nhóc này ở Nguyên

Anh kỳ.- Trình Diệu Vì đi tới, xách Băng Tâm lên.

Nguyễn Anh kỳ?- Tư Tĩnh ngạc nhiên, dường như cũng hoàn toàn không tin được là mình đã đánh bại được Băng Tâm.

Đứng dậy đi. Còn hai ngày nữa cuộc thi mới kết thúc. – Trình Diệu Vì nói.

Vâng.- Tư Tỉnh loạng choạng đứng dậy, nhưng vì đã cạn kiệt linh lực, cho nên một lúc sau mới đứng vừng.

Nhìn tình hình này của cậu, Trình Diệu Vi cũng không nghĩ là cho cậu tiếp tục tham gia cuộc thi là sáng suốt, cho nên nghĩ nghĩ một hồi, cô lại đi tới, bắt lấy tay Tư Tĩnh.

Su phy?

Chưa kịp gọi xong, ba người bọn họ đã xuất hiện ở bên ngoài kết giới.

Trình Diệu Vi đúng thực là không kiêng nể gì, ném thẳng Băng Tâm xuống đất.

Bích chưởng môn nhắm mắt, dường như không muốn nhìn cảnh tượng này, nhưng cũng chẳng né tránh mãi được. Khi thấy tình hình của Băng Tâm, Bích chưởng vừng.

Nhìn tình hình này của cậu, Trình Diệu Vi cũng không nghĩ là cho cậu tiếp tục tham gia cuộc thi là sáng suốt, cho nên nghĩ nghĩ một hồi, cô lại đi tới, bắt lấy tay Tư Tĩnh.

Su phy?

Chưa kịp gọi xong, ba người bọn họ đã xuất hiện ở bên ngoài kết giới.

Trình Diệu Vi đúng thực là không kiêng nể gì, ném thẳng Băng Tâm xuống đất.

Bích chưởng môn nhắm mắt, dường như không muốn nhìn cảnh tượng này, nhưng cũng chẳng né tránh mãi được. Khi thấy tình hình của Băng Tâm, Bích chưởng môn lập tức nhíu mày.

Bạch Vân trường lão, hà cớ gì phải ra tay năng như vậy với một tiểu bồi?- Dường như chính ông cũng bất mãn.

Là đồ đệ ra tay. Mong Bích chưởng môn đừng trách oan sư phụ. – Tư Tỉnh quỳ xuống.

Trình Diệu Vi lần này không nói gì, chỉ nhìn Tư Tỉnh.

Đám người này sao lại không hiểu tính của Trình Diệu Nếu là cô làm thì cô sẽ nhận là mình làm, làm sao có chính là người đã làm Băng Tâm ra nông nỗi kia.

Vì. Cô xưa nay chưa bao giờ cho Tư Tỉnh ăn thiệt. chuyện để cho Tư Tỉnh quỳ xuống nhận tôi như vậy.

Cho nên đảm người lập tức tin tưởng rằng Tư Tình

Không thể nào, ban nãy mọi người đều thấy, môn lập tức nhíu mày.

Bạch Vân trường lão, hà cớ gì phải ra tay năng như vậy với một tiểu bồi?- Dường như chính ông cũng bất mãn.

Là đồ đệ ra tay. Mong Bích chưởng môn đừng trách oan sư phụ. – Tư Tỉnh quỳ xuống.

Trình Diệu Vi lần này không nói gì, chỉ nhìn Tư Tỉnh.

Đám người này sao lại không hiểu tính của Trình Diệu Nếu là cô làm thì cô sẽ nhận là mình làm, làm sao có chính là người đã làm Băng Tâm ra nông nỗi kia.

Vì. Cô xưa nay chưa bao giờ cho Tư Tỉnh ăn thiệt. chuyện để cho Tư Tỉnh quỳ xuống nhận tôi như vậy.

Cho nên đảm người lập tức tin tưởng rằng Tư Tình

Không thể nào, ban nãy mọi người đều thấy, Bảng Tâm là Nguyễn Anh kỳ, một Kim đan kỷ như người…

Một trưởng lão nào đó của Bích Luân phải lên tiếng, sau đó lập tức ngậm miệng. Suýt nữa thì họ đã quên mất rằng Tư Tĩnh là đệ tử của Trình Diệu Vĩ, người có thể dùng thực lực của một Hợp thể kỳ đánh bại Đại thừa kỳ.

Trong thời khắc sinh từ, đệ tử đã không biết chừng mực, mong Bích chưởng môn tha tôi. – Tư Tỉnh vẫn vô cùng điểm tĩnh nhận sai.

Bích chưởng môn mím môi, thực sự không biết nói gì nữa. Hiện tại tất cả những người ngồi ở đây, có ai còn dám làm gì Tư Tĩnh?

Tu luyện bao nhiêu lâu, lại trong một lát bị huỷ Bảng Tâm là Nguyễn Anh kỳ, một Kim đan kỷ như người…

Một trưởng lão nào đó của Bích Luân phải lên tiếng, sau đó lập tức ngậm miệng. Suýt nữa thì họ đã quên mất rằng Tư Tĩnh là đệ tử của Trình Diệu Vĩ, người có thể dùng thực lực của một Hợp thể kỳ đánh bại Đại thừa kỳ.

Trong thời khắc sinh từ, đệ tử đã không biết chừng mực, mong Bích chưởng môn tha tôi. – Tư Tỉnh vẫn vô cùng điểm tĩnh nhận sai.

Bích chưởng môn mím môi, thực sự không biết nói gì nữa. Hiện tại tất cả những người ngồi ở đây, có ai còn dám làm gì Tư Tĩnh?

Tu luyện bao nhiêu lâu, lại trong một lát bị huỷ căn cơ, biến thành người thường, cả đời không thể tư luyện, Tôi này mà được tha, vậy thì sau này Tu chân giới có còn trật tự nữa không?

Người nói ra câu này không có ai khác ngoài chưởng môn Bạch Cốt phải. Các chưởng môn khác thấy vậy, lập tức im lặng. Có người muốn tìm đường chết, bạn họ không cản.

Chưởng môn Bạch Cốt phái dường như đã quên mất lần giáo huấn trước kia, lúc này chỉ chăm chăm nhằm vào Trình Diệu Vĩ, hoàn toàn không quan tâm tới sự thực rằng Tu chân giới, nhìn bề ngoài sạch sẽ đầy tiên khí, nhưng bên trong cũng chỉ là nơi bẩn thỉu tanh mùi máu, nơi mỗi một kẻ đều dẫm đạp lên những người yếu hơn để trèo lên, không hơn không căn cơ, biến thành người thường, cả đời không thể tư luyện, Tôi này mà được tha, vậy thì sau này Tu chân giới có còn trật tự nữa không?

Người nói ra câu này không có ai khác ngoài chưởng môn Bạch Cốt phải. Các chưởng môn khác thấy vậy, lập tức im lặng. Có người muốn tìm đường chết, bạn họ không cản.

Chưởng môn Bạch Cốt phái dường như đã quên mất lần giáo huấn trước kia, lúc này chỉ chăm chăm nhằm vào Trình Diệu Vĩ, hoàn toàn không quan tâm tới sự thực rằng Tu chân giới, nhìn bề ngoài sạch sẽ đầy tiên khí, nhưng bên trong cũng chỉ là nơi bẩn thỉu tanh mùi máu, nơi mỗi một kẻ đều dẫm đạp lên những người yếu hơn để trèo lên, không hơn không kém.

Nơi này là thế giới của kẻ mạnh. Chỉ cần có thực lực, người nói cái gì cũng đúng. Mà Trình Diệu Vi, hiện tại chính là kẻ mạnh nhất đang đứng ở chỗ này.

Bạch chưởng môn nghĩ rằng trước mặt bao nhiêu người như vậy, cô sẽ không dám làm gì, nhưng sự thực không phải lúc nào cũng đơn giản dễ thương như vậy. Trình Diệu Vi lúc này hoàn toàn có thể cho Bạch chưởng môn một đòn để thị uy, tiên tay chấm dứt kẻ có khả năng gây hại tới cô sau này.

Dù cô có trở thành kẻ bị cả tu chân giới khinh bị, cô cũng không quan tâm.

Đó là lý do mà từ trước tới nay cô luôn tuỳ hứng như vậy. kém.

Nơi này là thế giới của kẻ mạnh. Chỉ cần có thực lực, người nói cái gì cũng đúng. Mà Trình Diệu Vi, hiện tại chính là kẻ mạnh nhất đang đứng ở chỗ này.

Bạch chưởng môn nghĩ rằng trước mặt bao nhiêu người như vậy, cô sẽ không dám làm gì, nhưng sự thực không phải lúc nào cũng đơn giản dễ thương như vậy. Trình Diệu Vi lúc này hoàn toàn có thể cho Bạch chưởng môn một đòn để thị uy, tiên tay chấm dứt kẻ có khả năng gây hại tới cô sau này.

Dù cô có trở thành kẻ bị cả tu chân giới khinh bị, cô cũng không quan tâm.

Đó là lý do mà từ trước tới nay cô luôn tuỳ hứng như vậy.