Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử

Chương 9



Sáng hôm sau, tôi vẫn đến trường như thường lệ, vừa xuống xe để dắt vào khu gửi thì chiếc xe đỏ chóe của Julia cũng vừa tới nơi, cô nàng đeo kính râm, bước xuống xe một cách sang chảnh nhất có thể. Và tôi không muốn buổi sáng của mình bắt đầu dở tệ với những câu châm chọc nên tôi gửi xe rồi túm lấy Caroline chạy vèo lên lớp.

Dhara Susan vẫn ngồi chỗ bên cạnh tôi, cô ấy chưa kịp nói gì thì John -lớp trưởng- đi đến trước mặt tôi, gãi đầu:

- Mình có thể nói chuyện với cậu một lát được không?

Tôi ngạc nhiên, cậu ta thì có chuyện gì để nói, nhất là cậu ta trong đội thể thao của trường, đáng lẽ phải vây quanh Julia mới đúng –người sắp lên chức đội trưởng đội cổ vũ. Nhưng tôi vẫn đứng dậy theo cậu ta ra ngoài, cuộc nói chuyện này sẽ không kéo dài được lâu, còn mấy phút nữa là vào lớp rồi. Chúng tôi đứng ngoài hành lang, tôi sẽ không theo cậu ta đến bất kì chỗ nào vắng người hơn:

- Cậu có chuyện gì thì nói ở đây được rồi.

- Người hôm qua.. là người yêu cậu à?

Tôi mở to mắt ngạc nhiên, không phủ nhận cũng không đồng ý.

- Cậu có vấn đề gì với anh ấy sao?

- Không có.. Chỉ là.. nếu anh ta không phải.. thì để mình làm bạn trai cậu nhé?

Nhìn bàn tay cậu ta hết mở ra lại nắm vào, tôi cũng không biết nói gì, John chưa hề để lại cho tôi ấn tượng gì sâu sắc và tôi cũng khá bất ngờ với lời tỏ tình của cậu ta.

- Xin lỗi, tôi không thể đồng ý, cậu nên tìm đối tượng khác.

- Vậy ra.. người đó thực sự là bạn trai cậu.

- Tôi từ chối cậu vì chính cậu thôi. Tôi không hề kiêu ngạo hay tự hào khi được nhiều chàng trai vây quanh, tôi chỉ không muốn làm tổn thương ai.

Tôi bỏ vào lớp trước, Kai Evans trông giống bạn trái của tôi lắm sao, tôi không nhớ chúng tôi có hành động gì gây hiểu lầm. Và khi John hỏi Kai Evans có phải là bạn trai tôi không, tim tôi đã đập hẫng một nhịp. Susan thấy tôi ngồi vào chỗ, vội dò hỏi, ngay cả Caroline cũng quay xuống hóng:

- Helen, John vừa tỏ tình với cậu đúng không?

- Susan, cậu là thầy bói à?

- Gọi mình là Dhara, mình tất nhiên không phải thầy bói -Dhara nhún vai- nhưng mình biết có nhiều con trai muốn làm quen với cậu, nhưng họ không dám nói.

Tôi liếc Dhara một cái rồi lấy sách vở từ trong ba lô ra, tôi không phải mang laptop nữa mà thay vào đó là ngồi chờ kết quả, hôm qua tôi đã nộp bản dịch rồi.

- Vậy sao hôm nay John lại quyết định nói ra?

- Vì Evans đúng không? –Caroline cũng góp vui- Anh ta quá nổi bật.



Dhara bật ngón cái với Caroline, còn tôi thì không dễ chịu cho lắm vì Kai Evans thực sự không phải bạn trai tôi. Sau hôm nay có lẽ tin đồn sẽ lan khắp toàn trường và với tốc độ lan truyền thông tin của trường tôi thì chẳng ai dập nổi, kể cả Kai Evans.

Tiết 1 là Anh văn, cả tiết học tôi đã phải cố gắng làm lơ khi Belinda Julia cứ thỉnh thoảng lại lén nhìn về phía tôi khiến mọi người cũng chú ý theo như thể tôi là vật thể lạ vậy. Cái hành động này chẳng giống tính cách cô ta tý nào.

Chờ mãi mới hết tiết một, không hiểu sao tôi lại cực kì buồn ngủ, vừa nằm nhoài ra bàn, tôi chợt nhận ra mình không thể ngủ được, mấy ánh mắt nữ sinh nhìn tôi như phát sáng vậy. Dhara lại thì thầm:

- Cậu có biết vì sao cậu thu hút hơn Julia không?

- Cậu lại nói ngược rồi.

Tôi lầm bầm, cốt chỉ để cho mình Dhara nghe thấy nhưng cô ấy chẳng có vẻ gì là nghe lời tôi nói.

- Vì từ cậu toát ra khí chất nữ vương.

- Lại xàm rồi!

Tôi lẩm bẩm, ngóc đầu dậy quay sang Dhara thì giọng cô ấy bỗng trở nên lạnh lẽo nhưng dịu dàng, rất giống chất giọng của Kai Evans:

- Em có thể gọi thẳng tên tôi, nếu muốn.

Tôi ngẩng phắt đậy, nhanh đến nỗi đầu tôi đập vào cằm Dhara kêu cái "cốp" to tướng. Tôi ôm đầu, còn Caroline thì quay xuống giúp Dhara xoa cằm, hi vọng cô ấy không cắn phải lưỡi. Tôi nắm lấy hai vai Dhara, lắc mạnh.

- Cậu vừa nói gì?

- Mình nói cậu có khí chất nữ vương, cậu cũng không cần xúc động mạnh vậy chứ.

- Không, sau đó cơ!

- Sau đó.. mình có nói cái gì đâu nhỉ?

Caroline và Draha càng khó hiểu nhìn tôi, vậy là vừa rồi thực sự không phải Dhara nói, tôi vội lấy di động, nhắn tin cho Kai Evans: "Anh đang ở đâu, vừa nãy là anh nói đúng không?"

"Tôi đang ở trên tầng thượng, là tôi nhờ Dhara Susan chuyển lời giùm."

"Anh có thể thôi miên từ khoảng cách xa vậy à?"

"Đó không hẳn là thôi miên"

Kai Evans chỉ trả lời đúng trọng tâm câu hỏi khi anh thích hoặc anh thấy việc giải thích về nó không tốn nhiều lời. Nhưng tôi thắc mắc đột nhiên tại sao anh lại nói với tôi điều này. Và như thế chứng tỏ quan hệ giữa anh và tôi tiến thêm một bậc nữa đúng không? Tôi tự cốc đầu mình: Anatolia à, mày đang nói về một ma cà rồng đấy.

- Helen.



Tôi ngẩng lên, là Belinda Julia, cái loại nước hoa mùi hoa ly mà cô ta xịt lên mỗi ngày đậm đến nỗi đầu óc tôi ong ong kháng nghị.

- Người hôm qua đi cùng với cậu là ai vậy?

Ra vậy, Kai Evans đột nhiên nói tôi có thể gọi thẳng tên anh vì anh đã sớm biết Julia sẽ gặp tôi để hỏi câu này, thì ra anh muốn tôi làm cầu để làm quen với Julia. Không hiểu sao một ngọn lửa tức giận lập tức phừng lên trong lòng tôi, kai Evans hóa ra cũng giống những đứa con trai khác.

- Kai Evans, nếu cậu muốn hỏi thêm gì thì hỏi thẳng anh ta đi, giờ nghỉ trưa anh ta sẽ tới đấy.

Có vẻ Julia cũng không ngờ tôi sẽ trả lời như thế, cô nàng đứng ngẩn ra một lúc, không hề hạch sách thái độ khó chịu của tôi. Rồi ngay sau đó, cô nàng lấy lại vẻ kiêu căng vốn có, hất mái tóc vàng óng ả dài đến ngang lưng khiến nó quét qua mặt tôi và mùi nước hoa lại nồng lên.

- Này, nếu cậu muốn làm quen với Kai Evans thì nên đổi nước hoa đi, anh ta không thích nước hoa quá nồng đâu.

Sau đó, tôi cảm nhận được sự im lặng bao trùm nhưng cũng không thèm để ý mà cắm cúi xuống quyển sách giáo khoa.

- Này, hôm nay cậu thật lợi hại nha, bình thường cậu sẽ tránh hoặc lờ Julia đi cho đỡ rắc rối.

- Mình cũng chưa từng nói mình hiền lành, hơn nữa cô ta đến chỗ mình đấy chứ, những chuyện này cũng chẳng liên quan đến Kai Evans..

Tôi nói liền một mạch mới nhận ra mình lỡ lời, quả nhiên Caroline và Dhara đều mỉm cười tinh quái:

- Bọn mình đã kịp nói gì đâu.

- Cậu nên nhớ Kai Evans là ai -tôi nhìn Caroline- mình chẳng muốn động vào anh ta tý nào.

Caroline nhún vai, tỏ vẻ chẳng tin những gì tôi nói. Nhưng mà từ đó đến cuối buổi học, tâm trạng của tôi cũng chẳng tốt hơn tý nào, chắc chưa ai nhìn thấy tôi "chiến đấu" với môn toán và các môn tự nhiên "ác liệt" như vậy. Rồi tiếng chuông hết giờ vang lên, Caroline cũng thức thời không hỏi thêm gì.

- Này, anh ấy kìa.

Tôi ngoảnh ra, quả nhiên là Kai Evans, giáo viên vừa ra khỏi lớp, anh ta căn giờ cũng thật chuẩn. Kai Evans đi tới đâu, mọi người im bặt tới đó, những ánh mắt nhìn anh ta như muốn ăn tười nuốt sống vậy. Tôi cũng thầm khinh bỉ bản thân, nhìn thấy Kai Evans bước đến chỗ mình mà tim đập dồn dập, tức giận bay mất một nửa. Anh ta vẫn mặc áo khoác ngắn màu xám lạnh thay vì áo dạ đen dài khiến anh ta có phần trẻ trung, mạnh mẽ và có cái gì đó rất năng động đến hoang dã. Kai Evans sải từng bước lớn và thong dong đến chỗ tôi, mỉm cười, bực mình thiệt chứ, tôi nghĩ thầm, cái nụ cười chết người này.

- Đi ăn trưa thôi chứ?

Tôi đứng dậy, cố gắng không nhìn thẳng Kai Evans, đó là cách duy nhất để không bị sắc đẹp của anh mê hoặc. Bồng một giọng nói vang lên ngay cạnh tôi, là của Julia:

- Xin lỗi, tôi có thể mời hai người bữa trưa không?

- Tôi không thích ăn nhiều người, tôi muốn ăn một mình với Anatolia.

Tôi ngạc nhiên nhìn anh, không phải muốn làm quen với Julia à, thái độ gì kỳ vậy? Julia cũng bất ngời rồi chuyển sang gượng gạo, chưa ai từ chối cô ta trước mặt nhiều người như vậy hoặc ít nhất bắt buộc phải từ chối thì sẽ chuẩn bị một lịch hẹn khác, hi vọng cô ta đồng ý. Tôi nhanh chóng thoát khỏi sự gượng gạo đó vì Kai Evans đã nắm tay tôi dắt ra ngoài, một đường thẳng xuống căn-tin.