Người Ở Nơi Sâu Thẳm Của Thời Gian

Chương 17: Đậu hủ ma bà



Chính vì sự gián đoạn đó mà fan hâm mộ trong phòng phát sóng trở nên nhốn nháo, không ngừng truy hỏi Trình Du Du về danh tính của chủ nhân cái tay đó, Trình Du Du vốn định tắt chương trình cũng đành phải hoãn lại động tác.

Màn hình lập tức tối lại, Trình Du Du bắt đầu có cảm giác chột dạ giấu đầu hở đuôi, vậy nên cô dứt khoát nhìn vào ống kính, thản nhiên nháy mắt, nhẹ nhàng mỉm cười, cô nói: "Đấy là chân của đại miêu nhà tôi, các bạn không biết sao?"

[ hừ! Này trông giống như tay của một tiểu tỷ tỷ, còn muốn đổ lỗi cho con mèo! ]

[ ơ! Là con gái, bạn có phải đang giấu một cô gái xinh đẹp trong căn nhà sang trọng của mình không vậy? ]

[ tôi đột nhiên có một suy đoán táo bạo ]

Trình Du Du nhìn thấy dòng bình luận cuối cùng, đáy lòng chợt nhói lên, cô không hề muốn thách thức giới hạn của người hâm mộ, đành phải thả ra một tin tức khác để làm giảm sự chú ý của mọi người.

"Đúng rồi! Không phải các bạn rất thích Lạc Tử Khâm sao? Tôi nghe nói 9h tối nay trên Weibo chính thức của sẽ tung ra tạo hình nhân vật đấy, các bạn còn không mau đi ngồi xổm canh chừng đi?"

Dứt lời, Trình Du Du tắt chương trình phát sóng, thở phào nhẹ nhõm, sau đó trừng mắt nhìn cái người đang bình tĩnh trước mặt...

Lạc Tử Khâm đang gắp miếng thịt gà cho vào miệng nếm thử, sốt dầu đỏ cay vừa phải, lớp da gà trơn bóng ăn rất ngon, thịt đùi gà được lựa chọn vô cùng tươi, sau khi nếm thử mùi vị hấp dẫn này càng khiến cho người ta không thể dừng lại được.

Ăn thịt gà quả nhiên là một niềm vui lớn của cuộc đời.

Lạc Tử Khâm bắt được cái nhìn chằm chằm của cô, cố ý hiểu sai ý cô, nếm món ăn như một chuyên gia ẩm thực, sau đó nhàn nhạt đánh giá: "Mùi vị không tồi."

Trình Du Du: "..." ơ.

Trình Du Du: "Tôi không có hỏi cảm nhận của cậu."

Nếu như không biết rõ bản tính của Lạc Tử Khâm, Trình Du Du chắc chắn sẽ bị tính khí của Lạc Tử Khâm dọa chết, tuy nhiên chiếc đũa thò ra trong máy quay lúc nãy thật sự đã làm cho cô sợ hãi, đến hiện tại cô vẫn còn chưa lấy lại được bình tĩnh.

Cô biết ngay mà! Mang Lạc Tử Khâm về nhà quả thật không phải chuyện tốt lành gì.

Đôi mắt đen sâu thẳm sáng như sao của Lạc Tử Khâm kiên định nhìn cô vài giây, tại thời điểm mà cô cho rằng Lạc Tử Khâm sẽ nói gì đó với cô hoặc bày tỏ sự áy náy, thì cô lại thấy Lạc Tử Khâm yếu ớt thở ra, mơ hồ bày ra biểu cảm "hết cách rồi" với cô.

Sau đó, Lạc Tử Khâm lần nữa động đũa gắp miếng thịt gà đã được lóc ra nằm ở gần mép dĩa, đưa nó đến bên môi Trình Du Du. Sốt dầu đỏ dính dưới môi Trình Du Du trông cực kỳ bắt mắt, Lạc Tử Khâm rủ mi mắt, để hàng lông mi dài che đi cảm xúc nơi đáy mắt, như thể việc làm của cô ấy chỉ là một hành động không thể đơn giản hơn được nữa.

Trình Du Du theo phản xạ lùi về sau trốn tránh, cô không quen với sự thân mật của đối phương, thậm chí đầu lưỡi còn vô thức vươn ra khẽ liếm nhẹ môi dưới. Vị cay truyền tới đầu lưỡi, Trình Du Du không hề biết rằng vết dầu chẳng những không được liếm sạch, mà ngược lại còn loang ra. Lạc Tử Khâm không nói nên lời, dưới ánh đèn của phòng bếp, độ bóng loáng của nó càng làm thu hút ánh nhìn của cô ấy nhiều hơn.

Lạc Tử Khâm ý thức được Trình Du Du đang né tránh mình, đôi đũa cũng dừng lại ở không trung, sau đó làm như không có chuyện gì mà thu tay lại đưa miếng thịt vào miệng mình, lát sau lại nâng mi mắt, mở miệng nói: "Tôi đói rồi, cơm nấu xong chưa?"

Trình Du Du làm như không có chuyện gì xảy ra, lộ rõ sự lúng túng mà quay lưng về phía Lạc Tử Khâm, cô cúi đầu nhìn những nguyên liệu còn lại trên bàn, gấp gáp nói: "Một món không đủ thì tôi làm thêm món khác."

Vẫn còn một hộp đậu hủ non được Lý Tư mua về lúc chiều, cô đưa tay xé bỏ lớp niêm phong, tâm tư nhịn không được mà bay bỏng đến nơi nào, cô nhớ lại cảnh tượng buổi chiều, khi đó...Lạc Tử Khâm cũng giống như vậy, tự nhiên mà bất chợt đi đến bên cạnh cô, đứng phía sau cô. Tay của Lạc Tử Khâm nhẹ nhàng phủ lên mặt cô, lực đạo của tay cố ý đẩy đầu cô nghiêng qua, nhiệt độ của lòng bàn tay và hơi thở phả vào tai cô đều nóng bỏng như nhau: "Chú ý, ống kính ở bên kia."

Ngữ khí của Lạc Tử Khâm vẫn bình bình đạm đạm như trước kia, tay cầm tay giống như đang chỉ dạy cho một diễn viên trẻ non nớt làm sao để cảm nhận được ống kính máy quay.

- --

Sau khi rửa sạch thớt gỗ và dao làm bếp, Trình Du Du lấy phần mì trộn sốt tương còn lại mà cô đã nấu vào buổi trưa và thịt heo từ tủ lạnh ra, rửa lại thịt, đem thịt thái lát mỏng rồi vung dao băm nhuyễn, tựa nhưa việc này có thể giúp cô giải tỏa hết buồn bực trong đầu.

Cô vẫn còn chưa biết Lạc Tử Khâm rốt cuộc muốn làm gì mà trong lòng đã hoang mang rối loạn, toàn quân bại trận, sao mà không buồn bực cho được?

Có điều Trình Du Du không phải là người duy nhất không cưỡng lại được sứ hút của Lạc Tử Khâm. Đúng 9h tối, weibo chính thức của quả nhiên đã tung ra tạo hình của các nhân vật, trong đó, tạo hình của nhân vật chính Lục Đồng Thường thật sự đã khiến cho những người qua đường đều kinh ngạc.

Nhân vật chính mặc một bộ giáp bạc, tia sáng trầm nhạt phát ra từ bộ giáp cùng với ánh sáng phản chiếu từ lưỡi dao trên cây trường thương dài nhọn mà nhân vật chính cầm trong tay, áo choàng đỏ và mái tóc đen dài tung bay sau lưng, tất thảy mọi thứ đều là để tôn lên vẻ đẹp tuyệt thế vô song của người nọ.

Nhưng thứ lạnh lùng hơn cả giáp bạc và trường thương chính là đôi mắt đen nhánh như mực của người nọ. Nơi đáy mắt ánh lên một tia sáng tựa như ngôi sao, vừa đủ sắc bén để có thể vượt qua mọi chông gai, giống như con đường phía trước hoàn toàn không có đối thủ. Chiếc cằm hơi hơi hất lên để lộ ra vẻ kiêu ngạo, chỉ cần nhìn qua một cái cũng có thể thấy được phong thái của nữ tướng số một Bắc Tần.

(Truyện chỉ được đăng tại Watt#pad, những nơi còn lại đều là copy. Vui lòng không cover/ chuyển ver truyện)

Nguyệt nguyệt nguyệt nha: "Ah ah ah đẹp trai quá đi! Hôm nay mới phát hiện ra Tử Khâm nhà chúng ta cũng có thể soái đến mức khiến tôi không thể khép chân lại được!"

Uống Vitasoy nguyên vị là ngon nhất: "Trời đất ơi! Vốn tưởng tạo hình thần tiên của Lạc đại thần là đã đỉnh cao lắm rồi, thật không ngờ vẫn còn một kiểu như Lạc gia đang đợi ta!"

**Vitasoy (维他奶): thương hiệu sữa đậu nành nổi tiếng của Hồng Kông.

Thợ điện 1290: "Nam nữ đều giết! Mau dâng trà cho Lạc nữ thần!"

Ngoài những người hâm mộ của Lạc Tử Khâm ra, còn còn nhưng người hâm mộ bị thu hút bởi những bộ phim trước đây của đạo diễn Từ, họ tỏ ý vô cùng hài lòng với tạo hình của Lục Đồng Thương, hoàng thượng, cũng như các mưu sĩ trong phim, đối với bộ phim mới này họ cực kỳ mong đợi.

Xen lẫn giữa những thanh âm vui vẻ đó, vẫn còn có một vài lời nói không mấy hòa nhã.

Một bộ phận là fan hâm mộ của Hứa Khả Khanh, phần còn lại là fan của nữ diễn viên vì xảy ra sự cố ngoài ý muốn mà tạm thời không thể tham gia diễn xuất. Họ vừa lo lắng cho tình trạng chấn thương của thần tượng, vừa lên trang Weibo chính thức của phim hỏi rằng liệu vai diễn này có còn dành cho thần tượng của họ nữa không?

Vẫn chưa có câu trả lời, chung quy thì vai trò của An Ninh công chúa trong phim cũng không quan trọng lắm.

Trình Du Du cũng biết rõ nhân vật này rất ít đất diễn, vậy nên cô cũng không quá lo lắng khi thông tin cô tham gia vào đoàn phim bị cư dân mạng biết trước, như vậy thì những người đang tràn trề kỳ vọng vào bộ phim mới của đạo diễn Từ cũng sẽ không vì cô mà gây ra tranh luận. Thậm chí khi bộ phim đầu tiên này của cô có đột hot thì việc tuyên truyền vẫn là nên tập trung vào mặt tích cực của nó. Lúc này Trình Du Du vẫn chưa biết rằng vai diễn của cô vốn không hề đơn giản như vậy.

Có điều, những chuyện này để sau hãy tính. Trước mắt, Trình Du Du vẫn còn vì mấy hành động hôm nay của Lạc Tử Khâm mà phiền não, vừa mang tâm trạng bối rối vừa làm món thứ hai.

Đậu hủ cắt thành khối hình vuông rồi ngâm vào nước lạnh.

Đổ một ít dầu oliu vào nồi, cho hoa tiêu vào rồi xào cho dậy mùi thì vớt ra. Cho thịt băm vào nồi xào tiếp cho đến khi có mùi thơm, khi màu thịt băm nhạt dần thì thêm tương ớt lên men (豆瓣酱), gừng và các nguyên phụ liệu khác vào.

**Tương ớt lên men (豆瓣酱): được làm từ đậu tằm lên men, ớt, đậu nành, muối và bột mì. Là gia vị đặc trưng trong ẩm thực Tứ Xuyên, còn được gọi là 'linh hồn của ẩm thực Tứ Xuyên'.



Đem phần đậu hủ trắng cho vào nồi sốt, đổ nước luộc gà còn lại trước đó vào chung, nước sốt thơm ngon đậm vị bao phủ lấy từng khối đậu hủ và thịt bằm, khi nấu trên lửa lớn làm phát ra tiếng kêu 'ùng ục', mùi thơm tràn ra tứ phía.

Nấu cho đến khi nước sốt chuyển sang trạng thái sền sệt, đổ toàn bộ ra bát, rắc lên bề mặt một chút hành lá xắt nhỏ, vậy là món đậu hủ ma bà đã hoàn thành rồi.



Cơm trong nồi ở bên kia cũng đã chín, Trình Du Du múc cho Lạc Tử Khâm một bát để cho cô ấy ăn trước với món mì nước lèo.

Khẩu vị của Lạc Tử Khâm vốn đã bị kích thích bởi món khẩu thủy kê trước đó rồi, đúng lúc này lại nhìn thấy một tô đậu hủ ma bà cũng có màu sắc hấp dẫn như vậy, liền cầm cái thìa trong tô đậu hủ lên múc một miếng cho vào bát cơm của mình.

Nước sốt vừa thơm vừa đặc sệt ôm lấy miếng đậu hủ, rồi từ từ chảy vào trong những hạt cơm trắng như tuyết, làm cho những hạt cơm nhỏ bị nhuộm lên màu đỏ của nước sốt, bề mặt miếng đậu hủ non mềm có vị hơi cay và mặn, sau khi nhai kỹ, cảm giác tê tê từ hoa tiêu chậm rãi lan ra trên đầu lưỡi. Thịt băm dính trên đậu hủ quả là một sự kết hợp làm cho người ta bất ngờ, nó giúp tăng thêm cấp độ khẩu cảm cho món ăn, khiến cho người ăn muốn dừng cũng dừng không được. Đến cả phần nước sốt trộn lẫn với cơm ăn cũng ngon cực kỳ, Lạc Tử Khâm ăn hết nửa bát cơm mà vẫn không hề phát giác.

Lạc Tử Khâm ngẩng đầu lên, phát hiện Trình Du Du đang nhìn mình, món mì nước lèo trong bát cô ấy còn chưa đụng tới miếng nào luôn.

Nhìn dáng vẻ của Trình Du Du, hình như có rất nhiều điều muốn nói.

Kết quả là không biết vì sao, tựa như không muốn làm đối phương mất hứng khi ăn, Trình Du Du đành nuốt những lời muốn nói lại, đổi câu khác: "Ăn ngon không?"

Lạc Tử Khâm 'ừ' một tiếng, nâng mắt lên nhìn Trình Du Du, trong đôi mắt đen láy hiện lên một tia vui mừng, không biết là do món ăn hay là do người nấu mà ngay cả âm điệu của nâng cao hơn một chút: "Tôi thích ăn nhất chính là đậu hủ."