Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi

Chương 183: 183





Đúng vậy, người này không phải ai khác, chính là Ly Diên.
Ly Diên đang định đi, đột nhiên bên hông có thêm một đôi tay.

Lúc nàng kinh ngạc nhìn qua, đối phương lại bước lên trước nàng một bước, mục tiêu chính là hộ vệ áo trắng.
Cũng không biết hắn nói gì, tóm lại thị vệ áo trắng cũng nhường đường cho hắn: “Hai vị đều trả lời chính xác.

Hiện tại, mời thông qua hành lang này, tiến vào hội trường.”
Ly Diên nhìn sang Vệ Giới: “Ngươi được đấy, nhanh vậy đã có đáp án rồi hả?”
Vệ Giới nhướng mày nhìn nàng: “Đây không phải chuyện hợp tình hợp lý ư? Ngược lại là ngươi, có chút nằm ngoài dự liệu của bổn vương.”
Ly Diên theo bản năng bĩu môi: “Dám xem thường bổn cô nương? Hừ!”
Nhìn bóng lưng của nàng, khóe mắt Vệ Giới thoáng cái đông lại một đạo tinh quang.

Nha đầu này, quả thực đáng để hắn dùng trái tim đánh giá cẩn thận.
Mắt thấy Ly Diên và Vệ Giới muốn đi vào, Thanh Thần mặt mày còn ngơ ngác, hoàn toàn là biểu cảm không hiểu.

Câu hỏi này thoạt nhìn không có gì, nhưng sau khi nghiên cứu kỹ vẫn có rất nhiều khúc mắc bên trong.
Thanh Thần từ trước đến nay đi theo Vệ Giới chưa từng mang đầu óc nóng nảy: “Vương gia, ngài không thể mặc kệ bọn thuộc hạ được, câu hỏi này…”
Nhưng không đợi hắn nói xong, thị vệ áo trắng đã không thay đổi đứng dậy: “Không được châu đầu ghé tai.

Trả lời được thì mau vào, không trả lời được cũng xin đừng nóng nảy, trước lúc mặt trời xuống núi vào trong cũng được.”
Cái gì? Trước lúc mặt trời xuống núi?
Thanh Thần vội vàng nhìn Vệ Giới, Vệ Giới ném cho hắn một ánh mắt chuyện của mình thì tự làm, sau đó liền ung dung bước vào ngưỡng cửa kia.


Theo hai người bọn họ bước vào, cánh cửa kia tự động đóng kín.

Tiếng “ầm” vang lên kéo mọi người còn đang chìm trong suy nghĩ về với thực tế.
“Có người trả lời được rồi hả?”
“Đúng vậy, không hổ là Phượng vương điện hạ, nhanh như vậy đã có đáp án rồi.

Điều bất ngờ là nha đầu mặt đen kia cũng trả lời được, đúng là không thể tưởng tượng nổi!”
“Các ngươi nói gì? Con nhóc vừa đen vừa béo kia cũng trả lời được?”
“Không phải vậy ư, bàn tốc độ, người ta còn nhanh hơn Phượng vương một lát đó!”
“Trời ạ, làm sao bọn họ làm được? Đến giờ trong đầu ta vẫn là một đống bột nhão đây, người ta vậy mà có đáp án rồi?”
Có người ảo não, có người đố kỵ, tất nhiên cũng có người sợ thiên hạ không loạn, đưa mắt nhìn sang Ly Hồng Đào vẻ mặt ghen ghét ở cửa.
“Này, Khang thân vương, nghe nói nha đầu mặt đen kia là con gái ông đúng không?”
“Là đứa con gái thứ mấy thế? Bọn ta nghe nói, con gái ông sắp gả cho Phượng vương? Đây là sự thật hả?”
“Nhìn khoảng cách giữa Phượng vương điện hạ và nữ nhi kia của ông, chẳng lẽ lại xa tận chân trời gần ngay trước mắt?”
“Chậc chậc, nếu là vậy, thật sự cũng không quá kém cỏi.

Ha ha, đề khó như vậy, nàng thế mà giải được, xem ra mặt trí thông minh cũng không quá tệ, ít nhất hơn chúng ta rất nhiều.

Các ngươi nói có phải không?”

Theo giọng nói ở đây càng lúc càng lớn, Ly Hồng Đào vốn đã vì Ly Diên mặc kệ mình mà trực tiếp bước vào, sắc mặt có thể nói là tối sầm, bây giờ không chút khách sáo hét lên.
“Có phải con gái của ta hay không thì liên quan quái gì tới các ngươi? Các ngươi có thời gian ở đây chém gió, còn không bằng xem đề cho thật tốt đi! Bây giờ mà giải không ra, các ngươi ai cũng đừng hòng vào.”

Lời này vừa thốt ra lập tức kéo mấy người còn đang nói xấu về với thực tế.

Mọi người nhao nhao cau mày nhìn về phía bảng câu hỏi.
Trong đầu họ lại nghĩ, nếu như con nhóc kia còn có thể giải được, dựa vào đâu mà bọn họ không thể giải ra.
Lúc này từng người thu hồi sắc mặt nóng nảy, ngược lại rất nghiêm túc suy nghĩ.
Trong lúc này, bọn Thanh Thần đang chăm chú đột nhiên ngẩng đầu.

Từng người trợn to mắt, hưng phấn không thôi chạy về phía hai hộ vệ áo trắng.
Nhìn dáng vẻ là biết chắc bọn họ có đáp án rồi, chỉ có điều có người nhanh hơn bọn họ, đoạt trước một bước chiếm lấy tiên cơ.
“Nè, Tô Ngu, ngươi là quỷ đói đầu thai hả, tốc độ nhanh như vậy, giẫm lên giày của ta rồi.”
Tô Ngu quay đầu nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: “Mọi chuyện phải phân thứ tự trước sau chứ?”
Thanh Thần nóng nảy nhìn cửa lớn đóng chặt, nghĩ thầm không biết thất ca có chờ bọn họ hay không, lúc này bực bội phất tay: “Được được được, ngươi trước, ngươi trước còn không được hả? Dù sao chúng ta đều là đợt thứ hai tiến vào, cũng không tính là mất mặt.”
“Đợt thứ hai?” Tô Ngu cười lạnh một tiếng: “Chúng ta không phải đợt thứ hai, mà là đợt thứ ba.”
Cái gì, đợt thứ ba?
Thanh Thần không biết là, trước đám bọn họ, đại môn từng mở một lần, chỉ là lúc đó mọi người tập trung đấu võ mồm hoặc suy nghĩ nên vậy mà không có ai chú ý tới.

Trùng hợp là Tô Ngu tính ra đáp án nhìn thấy được, vì vậy lúc này hắn mới nói vậy.
“Là ai?”
Đối mặt với sự tò mò của người nào đó, Tô Ngu tức giận: “Vào rồi chẳng phải sẽ biết hả?”

Ly Diên và Vệ Giới dẫn đầu tiến vào Chỉ Túy Kim Mê trước, đầu tiên là tiến vào một hành lang được ánh đèn trang trí nhiều màu đẹp mắt chiếu sáng (tương tự với sàn nhảy ở hiện đại).


Vừa rời khỏi hành lang, bọn họ đã bị sốc bởi tất cả những gì nhìn thấy trước mắt, đứng đờ tại chỗ, hồi lâu không nói câu nào.
Không biết đã qua bao lâu, Ly Diên mới tìm lại được ý thức của mình.

Nàng nhìn thế giới tuyệt đối có thể nói là xa hoa lãng phí trước mặt, than thở: “Không hổ là Chỉ Túy Kim Mê, cảnh tượng ở đây giống như được đo ni đóng giày cho bốn chữ này vậy, lộng lẫy, sang trọng, khí phái.”
Hội trường lớn như vậy, không phải kim cương thì là hoàng kim, hoặc là phỉ thúy hay ngọc lưu ly, dùng những thứ đá quý cao cấp nhất này để trang trí lên, chỉ “Ngợp trong vàng son” làm sao đủ để hình dung nó?
Cái này, cái này hoàn toàn không phải phương pháp trang trí mà người cổ đại có thể nghĩ ra được.
Chỉ dạ minh châu bao quanh các góc cạnh của tầng cao nhất toàn bộ hội trường cũng không thể dùng hàng trăm để đếm.

Mạnh tay như thế, nội tình của Bất Dạ Thành này phải dày bao nhiêu?
Ly Diên còn như vậy, Vệ Giới bên kia hiển nhiên cũng không thể bình tĩnh hơn nàng.
Từ trong mắt hắn, nàng rõ ràng thấy được khó tin.
Theo lý thuyết kiểu trang trí như vậy đều rất phổ biến ở một số địa điểm cao cấp, thậm chí là các chỗ ăn chơi như sàn nhảy.

Nhưng lạ là nó lại có thể xuất hiện ở cổ đại, chuyện này thì không thể dùng ánh mắt bình thường để đối đãi rồi.
Ly Diên tin, nếu để cho nàng, chưa chắc nàng có thể làm được đến mức này.
Vì vậy, dưới tình huống nàng còn chưa gặp mặt người cũng xuyên không này cũng đã sinh ra một chút kính sợ.
Chỉ dựa vào thực lực như vậy, tương lai của Bất Dạ Thành đâu chỉ như những gì nàng thấy hiện tại?
Thời gian dần trôi qua, nàng bắt đầu đồng tình với kẻ giật dây này.

Dựa vào thực lực như vậy, bọn họ có thể tính toán được người đó hay sao?
Cho dù ngươi là Long đế quốc trâu bò thì sao?
Ha ha, Ly Diên tỏ vẻ mình càng ngày càng chờ mong cuộc tranh đấu lần này.
Nàng tin, thu hoạch lần này tất nhiên sẽ khổng lồ trước nay chưa từng có.
“Câu hỏi vừa rồi, ngươi trả lời thế nào?”
Chẳng biết Vệ Giới đã khôi phục bình tĩnh từ bao giờ, đứng trên sàn nhà sáng tới mức có thể soi gương, quay người sang nhìn Ly Diên.
Ly Diên cười ha ha: “Cứ thế mà trả lời thôi, lại không phải câu hỏi gì quá khó.


Sao thế? Có vấn đề gì hả?”
“Ta chỉ hiếu kỳ các bước giải của ngươi thế nào?”
Có thể nhanh tới mức bên này hắn vừa đọc xong đề, nàng đã có kết quả.

Trí nhớ như vậy, ngay cả hắn cũng không nhịn được phải bội phục.
Ly Diên thấy hắn thực sự có hứng thú, vì vậy trình bày đơn giản suy nghĩ của mình.
“Từ trong câu hỏi có thể biết, 32 quả lê trừ 10 quả do thê tử ăn, nam nhân ăn tổng cộng 22 quả.

Đầu tiên, loại trừ được ba cặp lớn nhất, tức cặp Bính và C 12 quả, cặp Đinh và C 16 quả, cặp Đinh và A 12 quả.

Bởi vì trong ba cặp này chỉ cần có một cặp được thành lập, cho dù số lê còn lại chia theo phần nhỏ nhất cũng vẫn không đủ.

Sau đó lại xem, vì lê là một số chẵn, cho nên vợ của Giáp và Bính bắt buộc phải là A D hoặc B C, tức cặp Giáp Bính A D 6 quả hoặc Giáp Bính B C 14 quả.
Khi Giáp Bính A D 6 quả, Đinh chỉ có thể chọn B 8 quả, và vợ của Ất sẽ là C 8 quả, tức 22 quả.

Sau đó, rất rõ ràng, vợ của Giáp là A 3 quả, vợ của Bính là D 3 quả.

Khi Giáp Bính B C 14 quả, Đinh D 4 quả, Ất A 6 quả, tổng cộng là 24 quả, thừa mất rồi… Bất kể ghép hai người còn lại như thế nào thì cũng không được, cho nên Giáp Bính A D được thành lập, vợ của Bính là D.”
Sau khi Ly Diên dùng phương pháp loại trừ để kiểm tra cả câu hỏi dưới đất một lần, Vệ Giới bất giác hỏi: “Chỉ như thế nhưng thoạt nhìn cũng rất phức tạp, làm sao ngươi có thể tính ra trong thời gian ngắn như vậy?”
Ly Diên làm sao nói, nàng đã từng gặp câu hỏi này trong QQ Group ở hiện đại, thậm chí còn đặc biệt tính thử một lần?
Bây giờ nàng chỉ nhìn đề một lần cũng đã biết bí quyết, tất nhiên lợi dụng các phương pháp tính toán hiện đại, tính ra đáp án.
Theo nàng biết, phương pháp tính toán ở thời không này còn rất lạc hậu.

Ngược lại là Vệ Giới, tốc độ vận chuyển của đầu óc hắn khiến Ly Diên cũng không nhịn được coi trọng một chút: “Vậy còn ngươi? Ngươi tính ra thế nào?”
Vệ Giới nhàn nhạt nhìn nàng một cái: “Từ lúc chúng ta tiến vào quảng trường này, ta đã nhìn thấy đề bài này rồi.”