[ĐN Harry Potter] Một Kiếp Đợi Chờ

Chương 50: Phỏng đoán



Hôm sau, khi Nagini tỉnh dậy, đến phòng sinh hoạt chung thì ở đó chỉ có một mình Sean đang ngồi đọc sách cạnh bàn trà. Sau khi chào hỏi cô mới biết sau khi cô đi, tất cả mọi người ở lại hai mặt nhìn nhau vì chưa gặp tình huống như thế này bao giờ nên không ai biết nên giải quyết ra sao.

Rõ ràng là Nagini thắng, hơn nữa cũng rất có thực lực, đừng nói là năm nhất, dù là những học sinh năm trên cũng chưa chắc có thể dùng chú ngữ vừa nhanh vừa hiệu quả như vậy, nhưng cô đi mất rồi! Cũng may Nagini và Draco là bạn tốt nên để Draco chiến thắng nhận vị trí thủ tịch là mọi việc đều sẽ ổn!

“Chào buổi sáng, học trưởng Sean.” Nagini cười chào hỏi rồi ngồi xuống một cái ghế tựa khác gần bàn trà.

“Hôm qua đi ngủ sớm mà hôm nay em dậy muộn vậy.”

Nagini cười nhạt, không đáp lại. Một lát sau, dường như Nagini chợt nhớ ra điều gì đó: “Ồ, vậy thật phiền học trưởng Sean phải ở đây chờ em lâu như vậy.”

Sean phất tay cười, tỏ vẻ không bận tâm, “Draco Malfoy là thủ tịch năm nhất.” Sean đột nhiên nói, đồng thời cẩn thận quan sát biểu cảm của Nagini.

Nagini chỉ cười gật gật đầu, “Draco có thực lực mà, đó là việc dĩ nhiên.”

“Còn em?” Sean bình tĩnh nhìn Nagini, “Em đã học qua pháp thuật Hắc ám.”

Nagini vẫn không để ý nói, “Học trưởng muốn nói với em là không một học sinh nào khác trong Slytherin học pháp thuật Hắc ám sao?”

“Hôm qua em nhắc Parkinson về ‘Crucio’, vấn đề không đơn giản là về ma pháp Hắc ám nữa. Căn cứ vào câu nói hôm qua của em, không biết tôi có thể đoán là em còn học cả lời nguyền Chết chóc nữa hay không?”

“Chẳng lẽ học trưởng không biết vài ba chú ngữ ma pháp Hắc ám sao?” Nagini không đáp lời, hỏi ngược lại.

“Nhưng em đến từ thế giới Muggle, tiểu thư Lin.” Sean nhấn giọng, “Hơn nữa khi phân viện, mũ phân loại có nhắc tới gia tộc em hắn đều là Slytherin, nhưng trên thực tế, trong lịch sử của các gia tộc thuần huyết không có dòng họ Lin, hơn nữa trước kia cũng chưa từng có học sinh Slytherin nào từng mang họ Lin.”

Nagini mở to hai mắt, đột nhiên nở nụ cười, “Thì ra học trưởng Sean lo lắng cho mấy tân sinh đồng cấp với em sao? Hay là cho cả học viện Slytherin?”

“Làm học trưởng của Slytherin, đây là trách nhiệm cũng là nghĩa vụ của tôi.” Sean nhìn thẳng vào Nagini, nói rõ ràng rành mạch.

“Ý thức trách nhiệm thật khiến người ta nể phục đó, học trưởng!” Nagini dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Sean, “Vì ý thức trách nhiệm ấy em sẽ nói cho học trưởng một ít tư liệu về em.”

Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Sean, Nagini lại nở nụ cười, “Thứ nhất, em là tân sinh của học viện Durmstrang ở Đức nhưng vì chuyển nhà nên mới tới Hogwarts.”

“Thứ hai, tình cảm của em với Hogwarts tuyệt đối vô cùng chân thành tha thiết, nguyên nhân thì anh không cần biết, và em vĩnh viễn đứng về phía Slytherin.” Dù vì Voldy là người thừa kế cuối cùng của Slytherin hay là vì Basilisk đã chờ đợi Salazar ngàn năm, cô đều sẽ kiên định ủng hộ học viện Slytherin.

“Còn thứ ba…” Đôi mắt màu lục khẽ đảo, “À, anh có muốn hỏi chuyện gì không, em sẽ trả lời.”

“Tạm thời không.” Sean thành thật trả lời, tuy cậu luôn giữ sự hoài nghi với thân phận của Nagini, nhưng nếu cô đã tỏ vẻ mình là một Slytherin thì dù có hỏi nữa cũng chả được gì. Một Slytherin đủ tư cách sẽ không làm vậy!

“Không có sao?” Nagini tò mò lặp lại, sau đó cười nói: “Vậy em liền chuyển thành một lời khuyên: tồn tại là hợp lí, cũng là giá trị. Hey, anh biết em đang nói về cái gì mà!” Năm đó Voldy thường xuyên đến thư viện của Ravenclaw tìm sách đó. Về phần Hufflepuff, cô cảm thấy họ thật sự là những đứa trẻ ngoan ngoãn, thuần khiết tốt bụng, còn có một chút tính cách tính phúc hắc ngầm…

Sean nhìn những Nagini đang đi ra ngoài, ánh mắt có chút đăm chiêu.

Đối với tân sinh, lạc đường trong Hogwarts là việc rất bình thường, vậy vì sao Naomi Lin, một học sinh năm nhất, lại không cần học trưởng dẫn đường, tựa như cô bé này biết rành mạch đường đi lối lại trong Hogwarts vậy…

Còn giờ phút này, trên bàn ăn nhà Slytherin trong đại sảnh Hogwarts, chính xác hơn là vị trí của tân sinh, Draco ngồi ở vị trí thủ tịch, vị trí thứ tịch được để lại cho người ngủ sớm dậy trễ vẫn chưa có mặt – Nagini, tam tịch là Blaise.

Khi Nagini khoan thai bước tới, đại đa số học sinh Slytherin vì chú ngữ hôm qua của cô mà không dám lên tiếng, chỉ có sắc mặt Draco không tốt.

“Naomi, vì sao hôm qua cậu không tranh vị trí thủ tịch?” Draco biết thực lực của Nagini rất mạnh nhưng việc cô lại bỏ về phòng giữa chừng cứ như là tặng không vị trí thủ tịch cho cậu vậy. Vì thế Dra bé nhỏ trong lòng buồn bã cảm thấy mình bị coi nhẹ, không còn tâm trạng nào mà viết thư về nhà, rề rà tới tận sáng hôm nay cậu mới vội vàng viết xong thư.

Nagini nhàn nhã ngồi xuống ghế, ghé vào tai Draco thấp giọng nói: “Tân sinh không được khiêu chiến vị trí học trưởng, mà tớ chỉ muốn vị trí học trưởng nhà Slytherin.”

Draco giật mình, kinh hãi nhìn Nagini đang nở nụ cười dịu dàng đơn thuần.

Nagini ngồi thẳng người, tùy tiện ăn một chút, không để ý đến Draco đang đơ người và Blaise đang cực kỳ tò mò.

Lúc này, cú mèo đưa tin cuối cùng cũng đến.

Ngoài dự kiến của Nagini là có một con cú mèo màu đen đậu trước bàn ăn của cô, dáng vẻ vốn rất kiêu ngạo nhang ngược nhưng sau khi cô liếc nó một cái liền lập tức sợ đến mức run lẩy bẩy rồi thả gói đồ, không cần ăn mà lập tức run run rẩy rẩy nhảy sang một bên chờ hồi âm.

Nagini lắc đầu khó hiểu, mở túi đồ ra, sau đó đơ người, đều là chim nhưng… hay là trừ con chim lửa bị cô dọa sợ thì mấy con chim cú mèo bình thường rất sợ cô? Hay do trực giác của động vật? Nhưng khi nãy cô không muốn nướng nó mà?

(Ý ở đây là con chim lửa (phượng hoàng) sợ chị vì chị muốn nướng nó (có ác ý) nên chị nghĩ con cú kia cũng vì thế mà sợ chị.)

Đột nhiên, Nagini tay nhanh mắt lẹ vò đống giấy bọc ngoài lại, bên trên có viết rất rõ ràng, ‘Nagini’, cái tên không nên xuất hiện lúc này.

“Gương hai mặt (Two-way Mirror)?” Blaise kinh ngạc thốt lên. Tuy thứ này không phải vật cực kỳ quý giá nhưng cũng không phải thứ nhà bình thường có được.

Còn Draco không chỉ chú ý cái gương hai mặt là một vật phẩm ma pháp quý giá, cậu còn chú ý khi Nagini giấy gói, trên mặt trái của cái gương này có khắc gia huy của gia tộc Black!

Trong phút chốc, Draco có chút rối loạn, ánh mắt nhìn Nagini cũng thầm thay đổi.

Cậu biết gia tộc của mẹ, gia tộc Black thuần huyết vĩnh cửu, có người con cả, Sirius Black giờ vẫn đang bị giam ở Azkaban, còn người con thứ, Regulus Black đang không rõ sống chết, nói đúng hơn là mất tích…

Chẳng lẽ Naomi có quan hệ gì đó với gia tộc Black không?

Chẳng phải lúc trước mũ phân loại cũng nói gia tộc của Naomi đều là Slytherin sao? Nghĩ tới đây, tim Draco khẽ đập nhanh hơn, hơn nữa Naomi và cậu nhỏ Regulus có màu tóc giống nhau…

Thoáng chốc, ánh mắt Draco nhìn Nagini trở nên nóng bỏng, nếu, nếu đó là thật thì không biết mẹ sẽ vui mừng như thế nào nữa…

Nghĩ đến đây, Draco ngay cả cơm cũng không ăn, vội vàng đem đồ mẹ gửi đến để sang một bên, lấy thư gửi về nhà, trong thư có bổ sung thêm suy đoán của mình, sau đó để  cú mèo nhanh chóng gửi về nhà…

Về kẻ ngoại lệ gia nhập Gryffindor, Sirius Black đã bị công tử bạch kim, Dra bé nhỏ đang trong trạng thái kích động lơ đi…

Nhân lúc mọi người chú ý vào chiếc gương trên tay, Nagini nhân cơ hội tiêu hủy luôn mảnh giấy gói có ghi tên cô, Veronica này thật là lớn mật, dám trực tiếp tặng đồ cho cô! Nếu bị người khác nhìn thấy… Nagini cẩn thận suy nghĩ, dù chỉ có mấy tên Tử thần thực tử biết cái tên ‘Nagini’ này…

Nhưng Veronica ở chung với Regulus? Nhớ tới Veronica có khí chất thần thánh nhưng tính tình phúc hắc, quan trọng nhất là có quan hệ huyết thống với Voldy, thêm cả bạn Regulus hôn mê trong hang động bị Veronica dùng làm gối ôm, trong lòng Nagini lạnh run… Gương hai mặt Veronica đưa có gia huy của gia tộc Black, cô có thể nhận không…

Cất tấm gương đi, Nagini trực tiếp viết mấy câu cho Veronica, nhấn mạnh thân phận hiện giờ của cô là Naomi Lin…

Tới tiết Biến hình của giáo sư McGonagall, Nagini rất lễ phép cúi đầu với con mèo mướp nằm trên bục giảng, các Slytherin khác sửng sốt, sau đó biến sắc, lập tức trở nên ngoan ngoãn ngồi vào chỗ.

Còn học sinh Gryffindor vẫn tranh cãi, tận khi có tiếng chuông vào lớp vẫn còn người chưa kịp đến phòng học.

Tiếp đó con mèo mướp kia biến thành giáo sư McGonagll, sau đó bục giảng biến thành heo, sau nữa, họ tập biến diêm thành kim…

Không thể không nói dưới sự áp bức của thuật Animagus ngày trước, thuật Biến hình của Nagini giờ rất tốt, nhất là khi thao tác thực tế, Nagini là người đầu tiên, hơn nữa gần như là ngay sau khi giáo sư McGonagall yêu cầu đã hoàn thành bài tập. Vậy nên giáo sư McGonagll rất khẳng khái cho Slytherin 5 điểm, và giảm độ dài bài tập của Nagini đi một nửa.

Lại nói tới Narcissa và Lucius khi nhận được thư của Draco thì tâm trạng vừa kích động vừa phức tạp không nói lên lời, tính thêm cả Veronica vừa nhận được thư ngắn của Nagini, tâm trạng cũng là trăm chuyển ngàn hồi…