Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 332: Long Thành không dễ công






“Nương Nương xin nghĩ lại, Họ Ngô người tại Hoa Lư làm loạn cũng không phải dòng của Bình Nam Vương việc này rõ là có khuất tất, nếu cứ thế giết phải chăng manh mối tuyệt rồi”

Lý Thuận một thân béo mập lên tiếng, lần này về Bắc không chỉ chuyện Càn Vương mà còn là có rồi vaccine thì việc nối lại hoạt động Đông Xưởng hay Cẩm Y Vệ là tất yếu. Thân là Đông Xưởng Đại Đô Đốc dĩ nhiên Lý Thuận sẽ phải lê cái thân béo mập này đi cùng Lý Từ Huy.


“ Cẩu nô tài ngươi lúc này dám đứng ra nói cho tên khốn kia?” Lý Từ Huy mắt phượng trợn ngược , uy khí bức người.


Lý Thuận biết hắn đang làm xiếc đi dây. Làm Giám Đốc tình báo CIA Bố Chính chưa hẳn vì thằng này co bao nhiêu năng lực mà là hắn hiểu tâm ý chủ nhân và càng là biết được vảy ngược chủ nhân ở đâu.

Hắn biết nóc nhà của Bình Nam Vương Phủ có chút cao quá phận. Nhưng hắn thân nô tài thấy điều này dù khôn phù hợp lẽ thường thời này, xong hắn dám ý kiến không? Giờ Lý Thuận chỉ cần một lời bện Ký là máu tươi ba thước, nhưng nếu hắn luông lách qua được giúp Vương gia một tay thì sau này kiếm lớn.

Trong mắt Lý Thuận thì cuối cùng kiểu gì Vương gia chẳng ngồi vào vị trí kia? Lúc ấy ngài chỉ cần nhớ ơn “ cứu mệnh” ngày hôm nay thì Lý gia hắn phát lớn.

Nhưng nói giúp cũng phải nghệ thuật, nếu trực tiếp mở miệng nói giúp Ký thì đảm bảo Lý Thuận hắn máu tươi ba thước tại chỗ lúc này.

“ Bẩm Nương Nương nếu đúng Vương gia ở ngoài chăng hoa chuyên này ... nô tài cũng bất bình cho nương nương. Chờ vương gia về nô tài cũng liều mạn này dâng tấu can dán hành vi không chuẩn mực này của Vương gia. Nhưng là Nô tài không nói chuyện của Vương gia mà nói chuyện Hoa Lư thưa Nương Nương”

Một đám tướng lĩnh phía dưới nhìn bộ dạng của Lý Thuận mà chửi thầm “ Cẩu nịnh bợ, Liếm chó, tại hạ nhớ câu này của ngươi, ta sẽ mật báo Vương gia”


Một đám đàn ông phía dưới cảm thấy Lý Từ Huy không khỏi hơi quá, nạp thiếp thôi mà, thời này vợ cả chủ động tìm thiếp cho chồng mới là vợ tốt đấy.

Tất nhiên nghĩ thì nghĩ không ai điên mà mở mồm nói vậy trước mặt bà nương này.

“ Hả Lý Thuận đại nhân của chúng ta có cao kiến?” Lý Từ Huy ánh mắt nheo nheo đầy bất thiện.


Lý Thuận há miệng muốn nói nhưng hắn chợ dừng lại mà hô vang “ Nương Nương thánh minh, việc xử lý Ngô Gia nhánh Hoa Lưu hay là giao cho nô tài đi, cái này đúng sở trường của Nô Tài”


Lý Nguyên Hào trợn mắt, mẹ thằng này muốn tranh việc?.


Ngẫm nghĩ một chút Lý Từ Huy gật đầu, cho Lý Thuận dẫn binh không khỏi hơi quá sơ sót nhưng nói thật lần này Lý Từ Huy mang rất nhiều chiến tướng từ Bố Chính đi, ai cũng có thể độc lập dẫn quân, cho nên cử một thằng đi hỗ trợ Lý Thuận có vẻ hợp lý. Hoa Lư vị trí cực kỳ quan trọng.


Còn tại sao khinh xuất để thái giám cầm binh , Lý Thuận không có kinh nghiệm quân sự làm tướng, Lý Từ Huy tự có lý giải của nàng.


Lý Từ Huy ngồi trong doanh trướng đầy uy nghi, nàng không phải ta dáng mà là thực sự uy nghi cân quắc.

Đây đúng kiểu chị tuy không cao nhưng các chú vẫn phải ngước nhìn.


Lý Từ Huy không phải Ỷ Lam Thái hậu, cô nàng tuy cũng có học chút mánh khoé chính trị ở Long thành từ Ỷ Lan, nhưng vấn đề là ở Bố Chính khó dùng.


Bố Chính hình thành từ đám tiểu gia tộc, bình dân, tiểu thế gia lại bị Khảo Tước dùng vũ lực đánh tan sau đó trộn xào xáo. Cho nên nội địa Bố Chính thực tế không có quá nhiều vấn đề đấu tranh phe phái thế lực những gì Lý Từ Huy học trước đó không có chỗ dùng.


Đặc điểm thứ hai của Bố Chính thời trước khi Khảo Ký quật khởi thì là một nơi…. Chó không có đá ăn, gà không có sỏi nuốt. Nghèo đến độ phỉ tặc còn lười ở đây. Nhớ ngày đó Ký muốn tìm mấy tên thợ rèn còn phải cử binh chạy khắp nơi bắt người, thậm chí phải chạy tận Ma Linh để trộm người.

Một nơi như vậy thì thứ tôn giáo đội lốt thực hiện mưu đồ chính trị các tu sĩ giả danh cũng không có hoạt động. Cho nên vấn đề tôn giáo ảnh hưởng chính trị cũng không có. Nơi này không có Phật Nho chi tranh.

Từ đó những gì tích luỹ ở Long Thành Lý Từ Huy không hề phát huy được nơi này.

Nói trắng ra Bố Chính đã bị Ngô Khảo Tước quân sự hoá để quản lý trong giai đoạn đầu phát triển, sau đó hắn chuyển từ quân sự quản lý thành xã hội pháp trị một cách toàn diện.

Vấn đề trị dân dùng Nho, Pháp hay Tôn giáo nào đó . Ngô Khảo Ký từ đầu đã hướng theo xã hội pháp trị, người ở đây làm việc sinh hoạt với tinh thần thượng tôn pháp luật từ quan viên cho đến dân thường.

Đây là xã hội mà Ký hướng đến, cho nên thời gian đầu Lý Từ Huy đúng là không phát huy được khả năng thực lực.

Nhưng không biết có thể học, tuy Lý Từ Huy chưa chính thức dẫn quân đánh trận nhưng nàng ở Bố Chính không ít tiếp xúc cùng quân đội, cho nên tư duy quân sự sẽ từ từ thẩm thấu.


Nhất là khi Ký Chinh Bắc rồi chạy đến Liêu Đông hú hí cùng A Đoá thì rõ ràng người duy nhất có khả năng cải tiến công nghệ vũ khí ở Bố Chính là Lý Từ Huy. Muốn làm tốt điều này bắt buộc nàng phải tìm hiểu kỹ cách tác chiến của quân đội bố chính để có những thay đổi , cải tiến.

Với kiểu tiếp xúc đó không nghi ngờ gì chỉ cần chỉ số IQ không quá lẹt đẹt thì khả năng quân sự sẽ tăng mạnh.

Sợ hãi nhất đó chính là Lý Từ Huy giờ đây là chân truyền cả võ thuật lẫn quân sự tu duy từ Lý Thường Kiệt. Đây mới chính là điểm Lý Từ Huy vượt xa Ỷ Lan Thái Hậu.

Có thể chính trị Lý Từ Huy không bằng hai thành Ỷ Lan , nhưng nếu nói về hiểu quân sự, dẫn quân tác chiến , nhất là hải quân, ngay cả đấng mày râu chưa chắc nhiều người đã bằng được Huy.


Vì vậy tại Bố Chính dần dần Từ Huy đã lấy được uy vọng trong quân đội. Dĩ nhiên đây vẫn là lần đầu nàng thực sự dẫn quân viễn chinh, cho nên cần cẩn thận học hỏi nhiều điều.

“ Đây là thứ được nghi ngờ là truyền bệnh cho quân Thiên Trường?”

Lý Từ Huy chăm chú nhìn hai nửa hình cầu thép méo mó.


Đây là một quả đạn pháo, bên trong vậy mà nhét bông, quả đạn này chia làm hai nửa ráp vào nhau, tay nghề thợ rèn không thấp.

Thứ này nếu để chiến đấu đúng là khoa gây tổn thương cho quân đối thủ, vỏ thép có dày nhưng không đủ chắc khoẻ khó có sức công phá như đạn gang đặc, lại còn nhét bông nhỏ bên trong.

Rất sáng tạo, bông có thể khiến mầm bệnh chịu đựng được phần nào độ nóng đột ngột của hoả pháo khi khai hoả.

Đạn này bắn vào mục tiêu dễ vỡ, bông tung toé bay ra mang theo mầm bệnh bụi rất dễ lây nhiễm.

Quân Càn Vương không trúng chiêu mới là chuyện lạ.

Quan trọng nhất đạn này nhẹ, bay xa hơn đạn đặc quá nhiều….

“ Vũ khí sinh học đời đầu.. rất sáng tạo… là Tống Kiệt chết tiệt kia nghĩ ra sao?” Lý Từ Huy trầm ngâm suy nghĩ , nàng như bắt được linh cơ gì đó.

Đạn rỗng bắn xa hơn, nhưng uy lực lại không đủ …. Vậy nếu thay bông bằng thuốc súng… cho nổ…

“ Tống Kiệt đã nghĩ ra đến mức này thì rõ ràng hắn đàn phát triển đạn nổ, mà nếu hắn làm được thì ta làm được đúng không?” Lý Từ Huy vẫn chăm chú nhìn hai mảnh vỏ đạn đặt trên bàn lớn mà trầm tư.

Cọc cọc… cọc cọc cọc….

Lại điệu gõ ngón tay thành ghế khi suy tư. Rất giống một người nào đó.

Chiến tướng Thiên Trường không hiểu vì hoi chỉ mới làm quen vị nữ Đại Soái này, nhưng đám Bố Chính thì hiểu Lý Từ Huy đang rất tập trung suy nghĩ điều gì đó cho nên tận lực giữ trật tự.

“ Quân thủ thành Thăng Long là ba vạn?” Lý Từ Huy chợt cất lời hỏi chúng tướng.


“ Khởi bẩm Nương Nương….”


“ Nơi này quân doanh, xưng Nguyên Soái…”


Lý Nguyên Hạo muốn đứng ra nói chuyện thì được Lý Từ Huy chỉnh lại cách xưng hô.

“ Thư phải, Nguyên Soái. Theo thông tin tình báo thì ban đầu Tống Kiệt thu được chính doanh thiên tử binh quân số một vạn tám. Xung quanh Thăng Long vơ vét sương binh trai tráng cũng sẽ được thêm vạn phụ binh.”

“ Lại nghe nói Tống Kiệt trốn đi hải ngoại mang theo 5 ngàn thiên tử quân, nhưng số quân ở Thăng Long lúc này theo ta chỉ tăng không giảm, Kiều gia đắc thế bọn hắn ở Phong Châu vốn có chút căn cơ, này càng dễ khống chế nơi đó , lấy Phong Châu nguồn mộ lính, Long Thành e rằng không chỉ có ba vạn quân.”


Lý Từ Huy ngẫm nghĩ một hồi.

“ Khó đánh, ít nhất là lúc này khó đánh, tạm thời đóng quân ở Phủ Lý gia cố công sự để bản Soái tính toán thêm một chút…”

Tất cả chúng tướng đều bất ngờ, thật lúc đầu họ nghĩ Lý Từ Huy lồng lộn ghen tuông cùng tầm thù hại cha sẽ nhanh nhất hạ Long Thành sau đó ngược bắc tìm Khảo Ký nhưng quyết định của Lý Từ Huy lúc này lại là đu ngược lại suy đoán đó.

Vị đại soái này thật là… khó đoán.

“ Đại Soái, mong ngài nghĩ lại, Bố Chính nổi tiếng tinh binh thiên hạ, lại có vũ khí, hoả pháo sắc lém, Vương gia lúc còn khoẻ vẫn luôn nói với chúng tướng ngài phục nhất Bình Na Vương con rể có thể xây dựng một đội quân như vậy.”


“Thiên Trường quân chúng thuộc hạ tuy không bằng nhưng hung hãn không sợ chết, hai quân hợp một có gì không hạ nổi Thăng Long giết Kiều đạo chích kia báo thù cho lão Vương gia, cho huynh đệ?”

Một vị chiến tướng Thiên Trường nhiệt tâm khóc lớn quỳ dưới đất đập đầu mong Lý Từ Huy thay đổi chủ kiến.

Tinh thần quân Thiên Trường vừa lên, nếu lúc này lại trững một thời gian sẽ bị trùng xuống.

“ Nhiệt tâm đáng khen nhưng lỗ mãng lại quá thịnh… đứng lên đi” Lý Từ Huy biết nếu mình không nói rõ sẽ khó phục chúng đám mới quân tướng của Thiên Trường.



“ Các ngươi biết trong bốn năm qua em trai ta Càn Đức đã cho bao nhiêu lần tu bổ, nới rộng gia cố tường thành Thăng Long? Các ngươi có được mới nhất đồ hình cấu tạo bản vẽ Thăng Long thành?” Lý Từ Huy lừ mắt nhìn chúng tướng sau đó vẫy tay cho nữ thị vệ bưng ra một bản vẽ kích thước lớn về Thăng Long toà thành.


Hít hà… rít rít….

Cái này là…. Loại gì pháo đài.. loại gì thiết kế như nhín phòng thủ. Ba vạn quân thủ thành đủ bù mọi góc chết. Đừng nói liên quân Bố Chính – Thiên Trường chỉ có hai vạn rưỡi gần ba vạn, cho dù là mười vạn muốn công cũng quá khó nếu như là hoả khí ngang nhau.

Pháo của Bố Chính dĩ nhiên tốt hơn nhưng không phải là tốt đến mức độ khinh thường pháo trong thàn thăng Long.

Lấy ba vạn quân công chiếm ba vạn người thủ toả thành này là chuyện… gần như không thể.



Thăng Long có ngày hôm nay tình thế lỗi lại là Ngô Khảo Ký.


Hắn cho Hoàng Gia công nghệ gạch nung, vôi nung với công suất không hợp lẽ thường của thời này. Vốn dĩ Ký làm điều này để Tôn Đản , Lý Hoằng Chiêu xây dựng tường thành ở Quảng Nguyên, Thượng Nguyên phòng Lưu Kỷ nuốt lời.


Nhưng dĩ nhiên Lý gia sẽ dùng công nghệ đó gia cố xây dựng Thăng Long rồi.

Lại thêm Bạch Thành xây theo lối Vauban rất bắt mắt, rất dễ gây chú ý. Quan hệ Bố Chính- Long Thành tuy những năm qua xấu đi nhưng bề ngoài vẫn là trung ương đị phương giao tế . Quan viên từ triều đình đâu thiếu lần ban sai đi sứ Bố Chính? Họ mù sao mà không thấy Bạch Thành lạ?


Thấy lạ thì lạ thôi, nếu như là người cổ nhân ở Thăng Long sẽ không hiểu Vauban là gì mà đi tìm hiểu rồi sao chép.

Nhưng nên nhớ Thăng Long lúc này đang có Tống Kiện muốn thể hiện bản thân để đạt mưu đồ. Cho nên thằng này thấy thiết kế trên khá Châu Âu pháo đài, mà đã là Châu Âu trong mắt Tống Kiệt lúc ấy sẽ tốt..


Kể từ đó các chuyến công du Thăng Long tới Bố Chính nhiều lên chóng mặt, thế gia thời gian đầu còn nghĩ hai bên quan hệ ấm lên nữa.

Tấy nhiên Cẩm Y Vệ , Đông Xưởng sẽ không cho bọn mật vụ Thăng Long đạt ý đồ, nhưng nói thật chỉ che dấu được những cốt lõi dấu bên trong các lớp tường thành máy móc vũ khí chuyên thủ thành, không thể dấu nổi kết cấu bên ngoài toà thành.

Sau thời gian một năm tìm hiểu sao chép, dựng sơ đồ môn phỏng, tính toán thiệt hơn thì Thăng Long Lý gia phát hiện kiểu xây thành này tốn kém nhưng hiệu quả phòng thủ tăng mạnh.


Nếu là trước kia Thăng Long sợ không chịu nổi sự tốn kém trên nhưng giờ đây có công nghệ sản xuất gạch, nung vôi, than đá thì đầy đường. Thành Thăng Long quy mô….trở nên quá sức khủng bố nếu so sánh cùng chính nó trong phiên bản lịch sử thật.

Cho nên Lý Từ Huy thận trọng tiến công là đúng, nàng có hoàn chỉnh bản vẽ Thăng Long do Đông Xưởng đã từ lâu trộm về Bố Chính. Nhưng cho dù có biết cũng chưa chắc công nổi Thăng Long lúc này với chỉ hai vạn rưỡi quân.

Ký ngáo còn nghĩ Thăng Long như 4 năm về trước, muốn cẩm 1,5 vạn quân xông vào bắt Tống Kiệt… anh Ký ơi anh ở hải ngoại quá lâu, anh thành người tối cổ rồi ạ.







Ma tu thì vào đây! Mở đầu mới lạ, có hóa phàm, có nhân quả luân hồi, có tu đạo thiết huyết. Mời đọc: