Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 1107: Giả thần giả quỷ lừa gạt




Ngô Khảo Ký phong trần mệt mỏi được “ áp giải” thẳng Thăng Long , không được tiếp xúc với ai bên ngoài. Hắn bị Lý Chiên Văn một hoàng tộc lúc này đảm nhiệm Chỉ Huy Cấm Vệ quân kè kè theo sát…

Ký cũng chẳng kinh, dù sao hắn cũng là nhị công tử nhà Ngô gia, thực tế thì Ngô Khảo Ký đang mong chờ giây phút này vì hắn có một kế hoạch rất táo bạo…

Giả thần giả quỷ…

Kế hoạch này Ngô Khảo Ký bắt đầu nảy sinh từ lúc dạy học cho Lý Từ Huy rồi, và hắn trong mấy tháng này đã âm thầm bí mật thực hiện… hi vọng có trò vui để xem.

Hừ hừ…

Ngô Khảo Ký cóc thèm cưỡi ngựa… hắn nằm trên xe ngựa cho thoải mái chân tay, kệ xừ đấm Cấm quân đang hung thần ác sát áp giải hắn như áp giải tù phạm.

Về đến Thăng Long đã là ba ngày sau, Ngô Khảo Ký cứ thế bẩn thỉu đầu tóc không trải, cả người quần áo bụi bẩn không thay bị lôi vào hoàng thành.

Một đường qua Tam Môn , Đoạn Môn rồi đến Cổng Phụng Thiên, thằng cha Lý Chiêu Văn mặt lạnh vẫn kè kè bám theo Ngô Khảo Ký không buông.

Có cần phải nghiêm túc vậy không.

Chẳng bao lâu thì Ngô Khảo Ký đã được dẫn đến thẳng điện Tuyên Đức bên cạnh chính điện Thiên An.

Ú òa , ngạch nhiên chưa, rõ lắm người quen... Bên trong đã đứng đầy người nhà họ Ngô, hai đồng chí Ngô Tuấn ( Lý Thường Kiệt ) và Ngô Tú ( Ngô Thường Hiến ) thì khỏi phải nói rồi, còn có Ngô Tung em họ của hai đồng chí trên , cũng làm đến ngự tiền thị vệ trong hoàng thành, Đẳng cấp không nhỏ. Còn lại một loạt Ngô Gia cốt cán già cả mà Ngô Khảo Ký không hay tên. Họ Ngô hơi bị đông, nhớ không hết.

Bên cạnh là một đám mặc quần áo mầu vàng, phía trên thêu hình giao long, nhìn là biết đám hoàng tộc họ Lý mà Ngô Khảo Ký chẳng biết ai với ai... Không quan tâm lắm.

Thực ra đây toàn là nhân vật ghê gớm đấy có Phụng Càn Vương Lý Nhật Trung, Đông hải Hầu Lý Kế Nguyên (Khai Quốc vương Lý Bồ) . Tín Nghĩa Hầu Lý Hoằng Chân ( con trai của Đông Chinh vương Lý Lực) , Hoài Võ Hầu Lý Chiêu Minh. ( con trai của Vũ Đức vương Lý Cảm)...

Ngô Khảo Ký liếc nhìn trên cao thì có môt thằng nhóc mặt mũi dễ thương tầm hơn mười tuổi, có điều nước da thiếu nắng nhìn kém khỏe.

Ngồi bên cạnh và cao hơn thằng nhóc kia chính là một người phụ nữ tầm hai mấy ba mười tuổi, xinh vô cùng xinh, đẹp vô cùng đẹp.

Nhìn là biết đây là đôi mẹ con Ỷ Lan Thái Hậu và Lý Càn Đức.

E hèm...

Ngô Khảo Ký nén khó chịu trong lòng giả vờ chắp tay khom người hô vang.

“ Tiểu thần Ngô Khảo Ký , Thỉnh An Thái Hậu, Bệ Hạ, van tuế...”

“ Cháu chào Đại Bá...”

“Ừm ... Chào phụ thân”

“ Ừm ừm... chào mấy vị hoàng tộc bên này....”

Càn Đức thấy thái độ của Ký thì xém chút phì cười, bị bà Ỷ Lan trừng mắt nên thôi.

Lão Ngô Tú trán đã nổi đầy gân xanh.

Ngô Khảo Ký chào Ỷ Lan cùng Càn Đức còn được cho là tạm đúng lễ…

Nhưng khi chào Lý Thường Kiệt thì hét lớn mấy lần trung khí mười phần nghiêm trang vô cùng.

Còn đến phiên chào cha ruột thì… Ưm… chào phụ thân rất miễn cưỡng. Còn chào bên Hoàng Tộc thì càng biếng nhác kiểu như qua loa vậy.

Lý Thường Hiến Ngô Tú muốn lên tiếng răn Ngô Khảo Ký thì bị cụ Kiệt lườm cho im re…

Ỷ Lan mặt đẹp cũng không có nhiều biểu hiện thái độ mà chỉ khẽ lên tiếng cho Ngô Khảo Ký bình thân.

Lúc này Ký mới ngó nghiêng hai bên nhà tìm chỗ để tính đi tới đứng , dĩ nhiên hắn chọn phe Ngô thị rồi… đang muốn tính bước chân đi thì cụ Kiệt đánh mắt để hắn đứng yên tại chỗ.

Ký đầu đầy mây đen….

Ơ kìa… đây là hỏi cung sao?

“ Lý Thái Uý , ái khanh giải thích chút cho Ngô Phò Mã hiểu tình hình tránh để hắn bối rối”

Ỷ Lan trợt lên tiếng, giọng như chuông bạc thật thánh thót dễ nghe… thảo nào tranh sủng với Thượng Dương lại ăn đứt. Đến giọng nói cũng dễ nghe như vậy…. haizzzz

Cụ Kiệt nghe vậy từ từ bước ra.

“ Khảo Ký, đáng ra việc này Bá không muốn hỏi ngươi, ban đầu bá nghĩ pháp luyện cương thiết của ngươi có tốt cũng chỉ tốt hơn một chút hiện nay. Nhưng sự thật thì pháp này là diệu pháp, thần pháp. Ở trong tay chúng ta là lợi khí, nhưng rơi vào tay giặc là hung khí đối với Đại Việt ta. Cho nên nơi này Hoàng Tộc và Ngô gia biết về nó, không muốn kẻ thứ ba biết được”

Nghỉ một chút cụ Kiệt đặt tay lên vai Ngô Khảo Ký mà bóp nhẹ.

“ Mọi người ở đây đều rất muốn biết, từ đâu cháu học được, biết rồi sẽ < phong toả>”

Lý Thường Kiệt nói vậy nhưng Sát khí toả ra thì ai cũng biết phong toả nghĩa là gì. Tức là triệt hết đầu mối người ngoài biết về pháp này…. Ghê nhé, biết bảo mật công nghệ rồi hén…

Không sao , Ký pro đã chuẩn bị cho chuyện này từ hơn 2 tháng trước.

“ Thưa Đại Bá, cháu từ nhỏ quanh quẩn Thăng Long nào có đi tới đâu gặp được ai mà học được pháp này. Nguyên nhân là từ nó…”

Ngô Khảo Ký móc trong ngực áo ra mộ tấm sách da dê hết sức cũ kỹ, có màu ố xanh ố vàng…

“ Đây là ?”

Cụ Lý Thường Kiệt cũng hết sức ngạc nhiên , không ngờ cạy mồm thằng cháu dễ vậy.

“ Là tháng trước cháu nằm mơ liên tục. Có giọng nói văng vẳng trong mơ dăn dạy cháu không được chơi bời. Không được nghịch ngợm phá phách nếu không sẽ trừng phạt. Lại kể mọi người không tin đâu. Giọng nói đó nói rằng Đại Việt trong thời gian tới có hoạ xâm lăng từ Phương nam…”

Ngô Khảo Ký dông dài…

“ Nói chính đề….”. Cụ Lý Thường Kiệt nghi ngờ thằng này lung tung giả ngây giả dại giả thần giả quỷ nói láo.

“ Dạ dạ… sau đó giọng nói trong mơ yêu cầu cháu cưới Lý Từ Huy, nói rằng cưới nàn thì cháu sẽ đi về Phương Nam chống giặc”

“ Mọi người thấy lạ không, cháu làm gì quen huy, mà tính cháu thì thích chơi bời, cả nhà ép cưới xin cháu đều trốn cả. Ấy vậy mà cưới Huy thì cháu được về Bố Chính phương Nam thật”

Thằng Ký nói ba lăng nhăng, rất khó tin, nhưng lại rất có lý.

Việc nó chơi bời khắp Thăng Long đều biết, nhà bắt cưới đều từ chối, thậm chí còn gây sự khiến nhà gái sợ quá không dám tiếp tục hôn nhân. Đùng một cái đòi cưới Huy, mà Lý Từ Huy lúc đó là kiểu công chúa không ai dám đụng vì vấn đề của Thượng Dương Thái Hậu. Đụng Huy tức là tiền đồ sẽ rất mờ, không ai làm như vậy cả.

“ Ngô Phò Mã nói tiếp đi”

Ỷ Lan Thái Hậu sau pha trôn sống Thượng Dương cùng 72 cung tần thì rất sợ ma sợ quỷ, bị ám ảnh cho nên bấu víu vào phật pháp nhằm giải phóng lương tâm. Mê tín phật cũng là mê tín, đã tin có lực lượng tôn giáo đương nhiên có thể tin nhiều thứ hiện tượng kỳ bí.

“ Tiếp theo tiểu thần vẫn mơ... mơ ngày mơ đêm , nắm mắt là mơ”

Ngô Khảo Ký đã diễn vụ này tầm 100 lần trước gương, vẻ mặt tưởng nhớ về giấc mơ, lại có phần ngạc nhiên, lại có phần hứng thú... nói chung là đã diễn đến mức rất rất thật.

Bốp...

Ái ui...

“ Nói chính đề..”

Thằng Ký thích kiểu nhây nhây giả thần giả quỷ cho nên lại ăn một vả vào gáy...

Chừa hẳn cái tội câu like câu view.

“ Thì cháu mơ mình đánh không lại vì quân đội trang bị kém, đất Bố Chính thì nghèo, cảnh báo trước thì không ai tin, Đại Bá đến muộn, Bố Chính thất thủ… cháu với Huy chạy chối chết về Nghệ An nhưng mà….”

Nói đến đây Ngô Khảo Ký lấp lửng …

“ Nói tóm lại là cháu thua, phải Đại Bá đem quân đến mới thắng”

Ký chốt lại một câu, lần này hắn kể chuyện nhanh hơn…

“ Lý Thái Uý… đừng khắt khe thanh niên như vậy. phò mã kể tiếp đi”

Úi tà tà… Ỷ Lan thích nghe chuyện thần bí, biết rồi nhé , làm chuyện xấu bị ám ảnh. Khảo Ký thầm nghĩ nhưng hắn vẫn bình tĩnh kể chuyện tiếp.

“ Dạ… thì trong giấc mơ có hướng dẫn tiểu thần đế chùa Trấn Quốc đào dưới cái cây lớn cạnh tháp sẽ có vật giúp tiểu thần có năng lực cầm cự quân xâm lược… và đào thì thấy nó bên trong một bình gốm phong kín…”

Ngô Khảo Ký bịa chuyện như đúng rồi…

Nhưng lại khá đáng tin, chỉ cần điều tra Chiêm Thành xem bọn này có ý đồ Đại Việt không thi rõ liền thôi à.

Trong câu truyện huyền bí này lại có nhiều yếu tố trùng hợp lắm, như chuyện cưới Lý Từ Huy thì Ỷ Lan phân đất Bố Chính là do nàng tự quyết, nếu lại thêm Chiêm Thành đúng là có ý đồ xâm lấn thì giấc mơ thần kỳ của Khảo Ký rất đáng tin tưởng.

Lý Thường Kiệt nghe vậy thì bán tín bán nghi lật sách. Nhưng trong đó ghi một loại văn tự như con run bò mà ông hiểu không được. Văn tự này viết theo chiều ngang trái phải mà không theo chiều dọc.

Bên trong vài trang còn có hình vẽ minh hoạ, nhìn cũng khá hiểu đó là phương pháp luyện thiết của Khảo Ký. Không cần hiểu chữ cũng có thể mò mẫm mà luyện thiết.

Lý Thường Kiệt lúc này tự tay cầm sách da dê đưa lên cho Ỷ Lan Thái Hậu.

Hừ Hừ... Ngô Khảo Ký cười thầm trong bụng, phải 99,9% sẽ cắn câu. Nhà Lý Hoang Tộc là dùng phật giáo để quản lý triều đình. Sĩ tộc thì dùng Nho giáo để quản dân. Dân gian thì dùng Đạo gia một chút nhưng da phần vẫn là thờ phụng tổ tiên truyền thống. Cho nên muốn phổ biến hệ chữ quốc ngữ chỉ có thể thông qua hoàng quyền. Mà hoàng quyền lúc này đang liên hệ chặt chẽ Phật giáo, cho nên giả thần giả quỷ một chút vẽ mấy cái hình đâu trọc vào sách rồi viết mấy bài kinh bằng chữ latinh, lại thêm bảng chữ cái vào đó. Thằng nào thông minh có thể suy ngược thì tốt.

Nếu không ai suy được thì một ngày đẹp trời nào đó Ngô Khảo Ký suy ra ... vậy là có cái cớ để phổ biến chữ latin nhỉ.




Ai cũng biết Hồng Đức thịnh thế, nhưng mấy ai biết đến được thời kỳ Diên Ninh, nếu sống sót qua được tam vương tranh vị, phải chăng Đại Việt lại có thêm một nền thịnh thế huy hoàng không kém?