Long Thần Ở Rể

Chương 202: C202



Nên biết rằng.

Đó là một thanh kiếm dài được chế tạo hoàn toàn bằng sắt nguyên chất! Thế mà Matsushima Kazuki thậm chí lại có thể dùng một tay trực tiếp chặt gãy làm đôi.

Chuyện này cũng quá đáng sợ rồi?

Không đợi đạo trưởng Hướng Hư kịp phản ứng.

Matsushima Kazuki đã bước nhanh về phía trước, ngay lập tức tung một cú đá thẳng về phía ông ta.

Vào thời điểm đạo trưởng Hướng Hư phản ứng lại và tránh đi.

Thì hết thảy mọi thứ đã không kịp nữa rồi!

"Ầm!"

Chỉ nghe một tiếng rên vang lên.

Đạo trưởng Hướng Hư bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, nửa ngày cũng không bò dậy nổi.

Nhìn cảnh tượng đó.

Sắc mặt của tất cả mọi người có mặt tại đây đều thay đổi.

Mà ngay lúc này.

Đại sư Thích Ngôn dùng Long Trảo Thủ của Thiếu Lâm tấn công phía sau Matsushima Kazuki.

Định tung chiêu bất ngờ, khiến cho Matsushima Kazuki không kịp đề phòng.

Thế nhưng.

Tốc độ của Matsushima Kazuki thật sự quá nhanh.

Còn chưa đợi đại sư Thích ngôn thực hiện được.

Anh ta đã xoay người, không nhiều lời, vung chân trực tiếp mạnh mẽ hướng về phía đại sư Thích Ngôn.


Đại sư Thích Ngôn bắt chước cách mà ông đã đối phó với Taro Yamamoto trước đây, dùng tay phải của mình nắm lấy bắp chân của Matsushima Kazuki, nỗ lực để đón tiếp một đòn mãnh liệt này.

Tuy nhiên.

Khi hai người họ vừa chạm vào nhau.

Chỉ nghe một tiếng "Rắc rắc".

Sắc mặt của đại sư Thích Ngôn thay đổi ngay lập tức, hét lên thảm thiết ngay tại chỗ.

Bởi vì khi ông ta bắt lấy bắp chân của Matsushima Kazuki, ngay lập tức cảm nhận được một sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ.

Thêm nữa bắp chân của Matsushima Kazuki cứng như thép vậy, cứng đến nổi không cách nào có thể dịch chuyển được.

Vì thế nó khiến toàn bộ cả năm đầu ngón tay phải của ông ta đều bị gãy xương ngay lập tức.

Không có bất kỳ trở ngại nào.

Một khắc sau.

Cú đá của Matsushima Kazuki hung hãn quét về phía đại sư Thích Ngôn.

Đại sư Thích Ngôn nhanh chóng bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, sắc mặt tái nhợt, hồi lâu cũng không đứng dậy nổi.

Toàn bộ khán đài bỗng dưng tĩnh lặng.

Vốn là một võ quán sôi động, nhưng giờ phút này lại chẳng khác gì một cái thư viện vậy.

Tất cả mọi người đều sững sờ, ai cũng trợn mắt há mồm nhìn hai vị cao thủ vừa bị thất bại thảm hại, trên mặt lộ đầy vẻ khó tin.

Bọn họ không dám tin những gì họ nhìn thấy là sự thật!

Hướng Hư và Thích Ngôn.

Hai vị đại sư bậc thầy, những anh hùng mà bọn họ sùng bái, tôn thờ.

Trong tình huống hai người họ liên thủ với nhau mà lại bị thất bại bởi Matsushima Kazuki.


Chuyện này làm cho những ai đang có mặt tại đây đều không cách nào chấp nhận được, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng.

Đặc biệt là tên béo đã điên cuồng chế nhạo Diệp Thu lúc trước.

Giờ phút này lại như bị nghẹn ở cổ họng, miệng mở thật to, nhưng hồi lâu cũng không nói được thành lời.

sau 2 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!

Vừa nãy cậu ta vẫn còn đang giễu cợt Diệp Thu vì đã không hiểu gì, lại còn nói những lời bậy bạ.

Nhưng bây giờ, hai vị đại sự thật sự bị đánh bại.

Điều này làm cho cậu ta cảm thấy có một bàn tay to vô hình đang hung hăng tát vào mặt mình, hơn nữa lại còn tát rất mạnh.

Thật sự quá mất mặt!

Lưu Nguyên Chí cũng vô thức quay đầu lại nhìn Diệp Thu, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Ông ta thực sự không nghĩ đến.

Người thanh niên mang chiếc khẩu trang hoạt hình bọt biển này lại nói chính xác như thế.

Không thể tin được!

"Cậu Diệp, những gì cậu nói thật sự chính xác, xem ra thực lực của tên Matsushima Kazuki này quá ghê gớm rồi!"

Chu Thái giơ ngón tay cái về phía Diệp Thu.

Diệp Thu cười nhạt, không nói gì.

Trên sàn đấu.

Sau khi đánh bại hai vị đại sư, Matsushima Kazuki nhất thời trở nên vô cùng kiêu ngạo, trực tiếp nhìn về phía các vị võ sư trên hàng ghế VIP, mặt đầy khinh thường hỏi: “Đây chính là võ thuật Trung Hoa của các người đấy à? Hai tên này đại diện cho sự lợi hại của võ thuật Trung Hoa đây sao? Thứ lỗi cho tôi xin nói thẳng, thật đúng là còn không chịu nổi một đòn nữa, Karate của chúng tôi mới là mạnh nhất thế giới, trước mặt Karate, võ thuật Trung Hoa của các người chỉ là một trò đùa thôi! "

Nghe những lời đầy khinh thường của Matsushima Kazuki.


Các vị đại sư võ thuật ở đây đều giận nhưng không dám nói gì.

Dù sao, ngay cả hai người mạnh nhất trong bọn họ là đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư liên thủ mà còn không phải là đối thủ của Matsushima Kazuki.

Thì nếu đổi thành bọn họ, đi lên chỉ tổ bị đánh cho tơi tả mà thôi!

Thấy vậy không vị đại sư nào dám lên tiếng.

Matsushima Kazuki lại càng thêm tự đắc, quay đầu nhìn về phía Mạc Côn, coi thường hỏi: "Quán chủ của Quyền quán Thương Ứng, ông nghe cho kỹ đây, tôi cho ông ba ngày, hãy nhanh chóng đóng cửa võ quán này đi. Quyền quán Thương Ứng của các người căn bản không xứng để thuê một địa điểm rộng lớn như vậy. Chỉ lãng phí mà thôi! Không thì ông nên chuyển sang bãi rác rồi tiếp tục mở Võ đường dạy võ ở đó cũng được, bởi vì thứ rác rưởi thì phải ở chỗ để rác rưởi mà thôi. Người Trung Quốc các người là rác rưởi, võ thuật Trung Hoa cũng là thứ rác rưởi! "

Nói xong.

Matsushima Kazuki cười khinh miệt, định mang theo hai đồ đệ của mình rời khỏi đây.

"Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục! Ông đây liều mạng với mày!"

Hai mắt Mạc Côn đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp thi triển Quyền pháp Thương Ứng, lao về phía Matsushima Kazuki.

Tuy nhiên.

Ông ta vừa lao đến sau lưng Matsushima Kazuki, còn chưa kịp động thủ.

Matsushima Kazuki đã trực tiếp xoay người, đá thẳng vào lồng ngực Mạc Côn.

"Phốc!"

Mạc Côn phun ra một ngụm máu tươi ngay tại chỗ, cả người bay ra ngoài, sau khi rơi trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt vô cùng, một hồi lâu cũng không đứng dậy được, hiển nhiên là bị thương rất nặng.

"Vẫn là không chịu nổi một đòn, nói các người là thứ rác rưởi cũng thật sự là quá đề cao rồi!"

Matsushima cười với vẻ mặt vô cùng khinh thường nói.

Ngay sau đó, anh ta quay đầu nhìn những người đang có mặt bên dưới, vô cùng phách lối hỏi: “Tôi nói võ thuật Trung Hoa của các người chính là rác rưởi, còn ai không phục nữa? Nếu ai không phục thì bước lên đây cùng so tài một chút, được chứ? "

Nghe vậy.

Tất cả mọi người đều tức đến đỏ mắt, nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng không nghĩ ai đến việc đứng ra ứng chiến.

Bởi vì sức mạnh của Matsushima Kazuki thực sự quá đáng sợ!

Thấy vậy.


Nụ cười kiêu ngạo trên gương mặt Matsushima Kazuki nhất thời càng tăng lên, anh ta cười khinh miệt nói: “Không có ai sao? Haha, thật sự là một lũ đàn ông Đông Á yếu ớt, sau này đừng để tôi nghe được các người nói bậy bạ chó má gì về võ thuật Trung Hoa nữa, cũng chỉ là một đống rác rưởi mà thôi! "

Nói xong.

Matsushima Kazuki vừa định mang theo Yamamoto và Yoshino mặt đầy phách lối rời đi.

"Chờ một chút".

Tuy nhiên.

Tại thời điểm này.

Một giọng nói nhàn nhạt từ khán đài truyền đến.

Nghe thấy vậy.

Matsushima Kazuki dừng lại, quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Mà mọi người ở đây cũng rối rít quay đầu nhìn xung quanh.

Chỉ thấy một bóng người đang đứng lên ở hàng ghế thứ ba đếm ngược từ dưới lên, phía cuối khán phòng.

Đó là một thanh niên mặc bộ tây trang màu đen, nhưng trên mặt lại mang một chiếc khẩu trang hoạt hình bọt biển trên mặt.

Lối ăn mặc vô cùng quái dị.

Khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng choáng váng.

Mà người này không phải là ai khác, chính là Diệp Thu đến quyết đấu theo hẹn! Vốn dĩ anh không định nhúng tay vào việc vớ vẩn này.

Trong giới võ thuật, chuyện so tài với nhau cũng là thường thấy.

Nhưng.

Matsushima Kazuki không những khinh thường võ quán, mà còn sỉ nhục võ thuật Trung Hoa, làm nhục người Trung Quốc.

Hơn nữa anh ta còn nói những người ở đây đều là những tên đàn ông Đông Á vô cùng yếu ớt! Đây là điều mà bất kì người Trung Quốc nào nghe xong cũng không thể tha thứ được.

Vì vậy, Diệp Thu quyết định phải ra tay!

Không phải vì bất cứ điều gì khác.

Mà vì chính anh cũng là một người Trung Quốc!