Độc Thần

Chương 210: 210




Trong tòa kiến trúc rộng lớn nhất Chí Tôn gia trang, cũng chính là đại sảnh tiếp khách của gia trang này, lúc này đang ngồi rất nhiều người.

Phía trên có hai ghế ngồi lớn và sang trọng, trên ghế có hai người ngồi, một nam tử trẻ tuổi chừng ba mươi tuổi, một phụ nhân xinh đẹp tuyệt trần, thanh thoát đoan trang, chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi.
Nam tử kia thần thái uy nghiêm, thân cao thước tám, khuôn mặt anh tuấn, mày rậm, mắt đen, ánh mắt như kiếm, trên người còn tỏa ra một chút bá khí của bậc đế vương.

Nử tử kia lại giống thiếu nữ trại chủ Hắc Phong trại như đúc.
Hai bên có hai hàng ghế thái sư, mỗi bên năm cái, trên ghế đều có người ngồi, mặt khác thì cũng có người đứng.
Hàng ghế bên trái ngồi năm người, trong đó có hai lão già có vẻ tiên phong đạo cốt, một gầy một bình thường, nhưng ánh mắt đều rất sắc bén, trên người cũng tản mát sự uy nghiêm bá đạo, lão già gầy một thân y phục màu xám, còn lão già bình thường thì một thân màu xanh nhạt.

ba người còn lại hai trung niên, một phụ nhân.

Hai trung niên kia đều có vẻ khá anh tuấn, một người vóc dáng lực lưỡng, lưng hùm vai gấu, một thân áo da thú, một người là nhìn nho nhã lịch sự, mỗi một động tác của hắn đều thu hút ánh mắt mọi người, một thân bạch y.
Nữ phụ nhân kia nhìn qua không mấy già tuổi, chỉ khoảng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, khuôn mặt thanh tú, mũi cao mắt sáng, một thân y phục rộng thùng thình, vóc dáng đều ẩn ẩn trong y phục rộng kia.
Hàng ghế bên kia cũng ngồi năm người, năm người này hai già, hai trung niên, một trẻ tuổi, toàn bộ đều mang hắc y.

Nhưng trong năm người này thì dường như người trẻ tuổi là người cầm đầu, người này chỉ khoảng ba mốt ba hai tuổi, khuôn mặt khá anh tuấn, nhưng làn da lại hơi tái nhợt, ánh mắt rất hay đảo qua đảo lại, có vẻ rất giảo hoạt mưu mô.

Hai trung niên nam tử khoảng bốn lăm bốn sáu tuổi, hai người này đều có vẻ rất bình thường, chỉ có điều trong tay luôn luôn cầm một thanh đao màu đen.

Hai lão già kia thì còn hơn thế, một lão già trên trán đầy nếp nhăn, đầu tóc đã bạc trắng, tuy vậy ánh mắt rất có thần, động tác cũng vẫn còn nhanh nhẹn.


Lão già còn lại trẻ hơn một chút, đầu tóc chỗ bạc chỗ không, nhưng mà lão già này luôn trầm mặc, có vẻ rất nội tâm.

Trên người hai lão già này đều mang những phục sức rất kỳ quặc.
Hai bên còn có rất nhiều người đứng chia làm hai phe trái phải.

Người hai bên thỉnh thoảng lại nhìn nhau có vẻ bất thiện.

Đây cũng không có gì bất ngờ bởi vì người bên phải là người trong võ lâm chính đạo Thiên Nhai đế quốc, còn người bên trái là người trong võ lâm tà đạo.

Hai bên một chính một tà, luôn luôn mâu thuẫn chém giết lẫn nhau, bởi vậy gặp nhau là không vừa mắt, có khi vừa gặp đã chém chém giết giết.
Nhưng lúc này hai bên đều tề tụ rất nhiều người, lại không có cảnh chém giết mà lại ở hai bên yên lặng, cũng chỉ vì một ngày, một ngày vô cùng trọng đại, ngày này cũng cấm bọn họ chém giết.

Vả lại chỗ bọn họ đang đứng cũng không phải là thế lực bọn họ có thể động vào.
Tuy vậy không khí hai bên rất là nặng nề, đám người bên phải thì hầm hừ, lăm le, còn đám người bên trái thì nhếch miệng cười lạnh, ánh mắt nhìn đám người bên phải có chút trào phúng.
Nam tử ngồi vị trí thủ tọa phía trên thấy thế thì cười cười, hừ một tiếng, sau đó cất tiếng:
- Các vị đồng đạo, rất cám ơn các vị đã bỏ thời gian quý báu lặn lội đường xa tới đây tham dự.
Nam tử vừa cất lời không khí nặng nề đột nhiên biến mất tăm, lúc này người hai bên ghế trái phải đều cười cười nhìn phía nam tử, lão già áo xanh bên chính đạo nói:
- Minh chủ nói quá lời rồi, đại hội võ lâm là ngày trọng đại của võ lâm Thiên Nhai đế quốc chúng ta, ai ai cũng hướng tới, Lạc Thần tông chúng ta sao có thể không tới chứ.
Nam tử mỉm cười, nụ cười đầy nghiêm túc, chung tay nói:

- Vậy đa tạ Lạc tông chủ, không biết dạo này sức khỏe của Lạc tông chủ vẫn tốt chứ?
- Lão phu vẫn tốt, cảm ơn Võ minh chủ quan tâm.
Lão già áo xanh nghe vậy càng tươi cười, vẻ mặt già nua lại có chút đắc ý nói.
Mấy người bên phía chính đạo cũng chắp tay nói:
- Cám ơn minh chủ quan tâm.
Phía bên tà đạo thì hơi lưỡng lự một chút, có người còn hừ một tiếng, nhưng cũng chắp tay tỏ vẻ cám ơn.
Nam tử trên cao được người ta tung xựng là minh chủ chính là Võ Đại Thương.

Lúc này Võ Đại Thương cũng không hề giận dữ hay tỏ vẻ gì, chỉ nghiêm nghị liếc nhìn hai bên môt lúc rồi nói:
- Các vị, ta cũng biết các vị ngày thường cũng có một chút chuyện xích mích.

Hôm nay tuy rằng không phải ngày diễn ra đại hội võ lâm bầu ra minh chủ nhưng ta mời các vị tới đông đủ cũng là vì muốn bàn với các vị một chuyện trọng đại.
Các vị đều là những người đại diện cho những thế lực lớn nhất của Thiên Nhai đế quốc, cũng là một trong những cường giả mạnh nhất của đế quốc chúng ta.
Thiên Nhai đế quốc chúng ta được thiên nhiên ưu ái rất nhiều, tài nguyên vô số, đất đai màu mỡ, lại nằm ở giữa nhiều nước, bởi vậy có rất kẻ không có mắt thèm muốn đất đai của chúng ta, muốn xâm chiếm đế quốc chúng ta, nô lệ con dân chúng ta.
Chuyện trong đại hôm nay ta muốn nói chính là việc liên quan tới chuyện này.

Gần đây ta nhận được tin Thanh Yên đế quốc, Thanh Liên đế quốc và Ba Mộc đế quốc đang âm thầm cấu kết với nhau, bọn chúng đang có một âm mưu rất lớn, ta đoán âm mưu này rất là kinh thiên động địa.
Võ Đại Thương nói tới đây thì dừng lại nhìn biểu hiện đám người phía dưới, quả nhiên đúng như dự liệu trong lòng hắn.
- Sao? Ba đế quốc Thanh Yên, Thanh Liên, Ba Mộc chết tiệt kia lại liên lạc với nhau? Bọn chúng đang âm mưu gì?

Hai lão già bên chính phái nhìn nhau, trong ánh mắt không khỏi có chút kinh sợ.

Đám người tà phái cũng rục rịch, tất cả đều cực kỳ lo lắng, tông chủ Thiên La tông bên tà phái cũng chính là trung niên nam tử anh tuấn, sắc mặt tái xanh nói:
- Tin tức này có đáng tin chứ? Minh chủ, nếu chuyện này là thật chúng ta phải họp lại, bần bạc thật kỹ.

Chúng ta tình nguyện bỏ qua hiềm khích thường ngày, chung tay chuẩn bị chống địch, chờ sau khi kết thúc rồi tính.

Ta phỏng đoán lần này ba đế quốc kia sẽ phái ra cao thủ Linh Vương, cũng có thể có Linh Hoàng.

Mặt khác những đế quốc khác khẳng định cũng bỏ đá xuống giếng.
- Hắc Thiên La, không ngờ ngươi cũng nghĩ được như vậy.
Phụ nhân bên chính phái nói, lời của nàng giòn vang như tiếng chuông đồng, lại thanh thoát, trong veo.

Trong giọng điệu cũng không phải là châm chọc gì, mà là đang khen ngợi.
- Cám ơn Trần cô quá khen.

Ta chỉ lấy đại cục làm trọng.
Đám người chính đạo cũng nhìn nhau, mọi người cùng gật đầu, sau đó lão già áo xám nói:
- Kiền Nguyên Tông ta chấp nhận lời đề nghị này.

Chúng ta sẽ toàn lực tham gia chống địch.
- Thanh Vân môn ta cũng có.
- Thiên Vân tự ta sẽ không chùn bước.

...
Đám người đều bày tỏ đồng tình, Võ Đại Thương hài lòng, vỗ tay nói:
- Tốt rồi, mọi người đều đã đồng tình, vậy chúng ta bàn kế hoạch ra quân, phối hợp tác chiến cũng như binh quyền, lợi ích,...
...
Thời gian cứ trôi đi, Độc Nhĩ Kha vẫn trở trong phòng ngoài ăn, ngủ thì chỉ tu luyện, năm ngày đã qua, ngày đại hội cũng tới gần.

Những ngày này thế lực kéo tới Chí Tôn thành càng ngày càng nhiều, cũng có một số cao thủ đơn độc xuất hiện, còn có không ít thế lực ngầm hay gián điệp...
Cứ mỗi ngày Lương Đại lại gửi tới cho Độc Nhĩ Kha một bản danh sách những thế lực, thông tin về họ, những cá nhân, cao thủ...!Những sự việc xảy ra và sẽ xảy ra trong ngày hay trong tương lai gần.
Hắn tuy rằng rất muốn chạy trốn nhưng lại không làm được, mỗi ngày Độc Nhĩ Kha đều lệnh cho Ngũ Thải Phệ Trùng hành hạ hắn một trận, cũng không đến nỗi thôn phệ huyết nhục mà chỉ khiến hắn đau đớn mà thôi.

Bởi vậy Lương Đại không thể không khuất phục, ra sức làm việc.

Hai tên Lương Nhị và Lương Tam cũng cắn răng đi thu thập tình báo giúp đỡ Lương Đại.
Chớp mắt lại năm ngày nữa trôi qua, chỉ còn ba ngày nữa là diễn ra đại hội võ lâm, đại hội lớn nhất cũng quan trọng bậc nhất đế quốc Thiên Nhai, sức ảnh hưởng của nó rất là lớn, lớn đến nỗi tự thân hoàng đế Thiên Nhai đế quốc tới tham dự.
Ngày thứ mười này Độc Nhĩ Kha rốt cuộc cũng tìm được cảm giác đột phá, sau một hồi lấy ra tám loại kịch độc luyện hóa, Độc Nhĩ Kha cũng đã thành công đột phá lên Linh Tướng Trung Giai.

Thực lực của hắn lại tăng lên một mảng.
Ngoài ra Độc Nhĩ Kha cũng đã đồ gần xong đường kinh mạch tầng ba Âm Dương Độc Công, trong đó chỉ còn thiếu một vài đường kinh lạc nữa thôi.
Hắn cũng bắt đầu nghiên cứu Âm Dương Độc Công tầng ba và Ngũ Hành Luyện Thể tầng thứ ba.
Cứ vậy nghiền ngẫm nghiên cứu, ba ngày rốt cuộc cũng qua đi.

Sáng ngày hôm nay Lương Đại đã tới sớm tìm Độc Nhĩ Kha, Độc Nhĩ Kha biết hắn tới là chuyện gì, hắn dừng tu luyện và chuẩn bị một hồi sau đó bốn người tiến về phía Chí Tôn gia trang.