Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1877: Thái Dương Tông khôi phục!



“Vãi… tên nhóc này có lai lịch thế nào, khẩu khí lớn như vây?”





“Hắn dám nói ngồi ngang hàng với tông chủ Trấn Hồn Tông?”



Các thực khách trong tửu lầu sợ hãi lùi lại.



Thạch Trung Hổ mở to đôi mắt, ông ta biết Diệp Bắc Minh rất cuồng ngạo, nhưng cũng không ngờ cuồng ngạo đến thế!



“Chủ nhân, thế lực của Trấn Hồn Tông rất lớn, cậu…”



Ngay cả cô gái đeo khăn che mặt bên cạnh Trương Thiên Vũ cũng ngạc nhiên lướt nhìn Diệp Bắc Minh một cái!



Trong đôi mắt đẹp chớp lên gợn sóng!



Chỉ có Hầu Tử mặt đầy kích động: ‘Đây mới là anh Diệp mà mình quen thuộc! Tông chủ gì chứ, chẳng là cái thá gì!’



“Người thanh niên, không được sỉ nhục Trấn Hồn Tông, không được sỉ nhục bố của tôi!’



Sắc mặt Trương Thiên Vũ lạnh lùng, trực tiếp hạ lệnh: “Bắt lấy hắn! Áp giải về sơn môn Trấn Hồn Tông, quỳ ăn năn hối cải vạn năm!”



“Rõ!”



Hai ông lão cảnh giới thần tôn đỉnh phong phía sau Trương Thiên Vũ đang định ra tay!



“Dừng tay!”



Bỗng nhiên, một giọng nói già nua gấp gáp vang lên: “Đừng làm bừa, cậu ta nói không sai!”



“Cái gì?”



Mọi người trong tửu lầu đều kinh ngạc, tất cả quay đầu nhìn ra cửa lớn tửu lầu.



Chỉ thấy, một đám người mặc trang phục Trấn Hồn Tông mau chóng đi vào, người dẫn đầu chính là Ngụy Vô Nhai!



“Ngụy trưởng lão?”



Trương Thiên Vũ nhìn thấy là Ngụy Vô Nhai, sắc mặt hơi lạnh nhạt: “Nếu ông không cho tôi một lời giải thích hợp lý, với thân phận trưởng lão ngoại môn nhỏ bé của ông!”



“Lời vừa nãy đồng nghĩa với việc lăng nhục bố tông chủ của tôi!”

“Ông có biết sau khi về Trấn Hồn Tông sẽ chịu trừng phạt thế nào không?”



Ngụy Vô Nhai gật đầu với sắc mặt nghiêm túc: “Công tử, đương nhiên thuộc hạ biết! Là trưởng lão của Trấn Hồn Tông càng không thể si nhục tông chủ!”



“Cậu ta chính là Diệp Bắc Minh tông chủ mới của Thái Dương Tông, với thân phận địa vị của Thái Dương Tông, Diệp tông chủ thực sự có thể ngồi ngang hàng với tông chủ Trấn Hồn Tông chúng ta!”



Vừa dứt lời, giống như đập một tảng đá lớn xuống mặt nước yên ả!



Dấy lên sóng lớn ngút trời!



“Cái gì?”



“Hắn chính là Diệp Bắc Minh, tông chủ của Thái Dương Tông?”



“Vãi! Nghe nói một mình hắn đã nuốt chửng một trăm bốn mươi tám chiếc xương chí tôn? Có phải thật không?”



“Vãi! Nếu nói như vậy, bây giờ trong cơ thể của hắn có một trăm bốn mươi tám chiếc xương chí tôn?”



“Chẳng trách thực lực của hắn khủng bố như vậy!”



Cả tửu lầu xôn xao.



Mấy ngày nay, tất cả mọi việc xảy ra bên ngoài Thái Dương Tông đã truyền khắp hơn nửa thần giới!



Thái Dương Tông khôi phục!



Tông chủ Diệp Bắc Minh một mình nuốt chửng một trăm bốn mươi tám chiếc xương chí tôn!



Mười thần hoàng giáng xuống chúc mừng Thái Dương Tông!



Bất kỳ chuyện nào cũng đủ khiến người ta kinh hãi đến nổ con mắt!



Theo lý mà nói, sau khi Diệp Bắc Minh dung hợp một trăm bốn mươi tám chiếc xương chí tôn thì sẽ trốn trong Thái Dương Tông không ra ngoài, cho đến khi thực lực đủ để tự bảo vệ mình!



Mọi người nằm mơ cũng không ngờ, lúc này Diệp Bắc Minh dám xuất hiện ở rừng rậm Tinh Hồn!