Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa 2

Chương 4: Phóng túng



Lý Uyên chẳng hề muốn tiếp xúc với người đàn ông lạ mặt lại nguy hiểm này, cô rời đi.

Nhưng sao hắn có thể dễ dàng buông bỏ con mồi ngon lành này được?

Hắn nhanh chóng đi theo bên cạnh, miệng không ngừng luyên thuyên:

“ Trông cô … hình như có tâm sự”.

Cô không trả lời, chỉ cảm thấy người đàn ông này quá là dai dẳng đi, hệt như những tên bệnh hoạn đeo bám theo con gái nhà lành.

“ Nếu có thể thì tâm sự với tôi sẽ giúp cô bớt ưu phiền”.

“ Tôi có như thế nào thì cũng là việc của tôi, không cần anh quan tâm” - Lý Uyên nhanh chóng lên tiếng.

“ Nói ra, biết đâu tôi có thể giúp được cô thì sao?”.

Lý Uyên bật cười trước lời mà hắn nói, cô dừng bước chân, xoay người nhìn thẳng vào gã đàn ông biến thái này. Một giọng điệu châm chọc lại chua chát vang lên:

“ Gia đình ép tôi phải gả cho một lão già đáng tuổi cha, anh có cách giúp tôi huỷ hôn?”.

Hắn không ngờ cô sẽ thẳng thắng mà đáp lời, nhìn gương mặt mang vẻ khinh ghét cùng đau lòng của cô khiến cho hắn cảm thấy hưng phấn.

Lý Uyên mà biết được suy nghĩ của tên đàn ông này, chắc sẽ tặng cho hắn một bạt tai kèm thêm câu chửi:

/ Biến thái chết tiệt/.

Hắn rất nhanh đã vào chủ đề:

“ Cô cảm thấy tôi như thế nào?”.

Gì đây? Đột nhiên lại hỏi cô như thế?

Chẳng hề khớp với câu trả lời của cô chút nào, hắn có hiểu cô đang nói gì không vậy?