Cực Hạn Sinh Tồn

Chương 20: Hỗn Loạn





Sau tiếng nổ lớn, bụi mù cuốn lên đất cát một vùng sa mạc, Karl bị chấn động sau vụ nổ.

Ước chừng năm phút sau, Karl ngồi dậy che chắn vết thương ở bụng mình.

Hắn chậm chạp đi tới trung tâm vụ nổ, tên dẫn đầu thợ săn đã mơ hồ một mảng, ngoại trừ thịt vụn vương vãi trên đất cùng với khuôn mặt be bét đã không còn hình dạng ban đầu.
Tích Tích !!!
Nghe tiếng động Karl quay người lại, lông tơ của hắn dựng đứng lên, nếu tên thủ lĩnh Vagrant còn sống thì hắn sẽ chết chắc.
Hắn nhanh chóng cuối người nhặt kiếm của mình lên từ từ đi về tiếng động được phát ra, khi hắn đến nơi, tên robot ngoại trừ còn một nữa thân thể ở trên, phần khung xương sắt thép của hắn lộ ra bên ngoài bên trên còn rãi rác vài miếng da người.
Karl vung tay lên muốn nhanh chặt đứt đầu của tên robot bỗng con mắt của hắn ta chớp động ánh sáng đỏ lòm.
Sưu !!
Một vật không xác định bắn thẳng vào đầu Karl với tốc độ chóng mặt khiến hắn bật ngửa ra sau bất tỉnh.
Trong lúc đó một con bọ nhỏ bé bằng mắt thường không thể thấy được xé mở cái trán của hắn chui sâu vào trong bộ não của Karl.
Tích đáp....!Tích đáp...!
Tiếng phát nổ đã hấp dẫn sự chú ý một số lính gác ở trên cây cầu của thung lũng.


Những tiếng la hét khi thu thập xác chết, ngoại trừ một số trang phục của mang tiêu chí của lính Thánh quốc.
Các đội tuần tra của Thánh quốc đã xác nhận đó là một cuộc đụng độ giữa binh lính của họ và robotic.

Ngoài ra có một số thông tin ngoài luồng cho rằng họ đã thu thập được một CPU còn nguyên vẹn.

Đây là chiếc CPU thứ hai trong tình trạng hoàn hảo từ khi các cuộc đụng độ giữa Thánh quốc và Hoàng đế Tengu diễn ra.

Điều này đã làm cho những kẻ nỗi loạn điên cuồng tấn công tràn vào khu căn cứ Okran Shield.

Một CPU cách đây bốn năm đã cán mốc bảy trăm ngàn cats, một con số đủ để bất cứ kẻ nào trở nên điên cuồng.

— QUẢNG CÁO —
Các nhà khoa học Edge Walkers sau khi nhận được tin tức đã có một khế ước khẩn cấp đến hoàng gia Thánh quốc, họ yêu cầu chiếc CPU đó mang về phải được nguyên vẹn.

Trong khi đó Karl nằm dưỡng thương sau khi bất tỉnh.

Hắn được các binh lính mang về trạm xá vì họ khẳng định Karl là một công dân của Thánh quốc.
Karl trong lúc mơ màng, hắn nhìn một lượt xung quanh, các thiết bị chạy bằng ma năng cắm đầy của người hắn, hắn ngồi dậy đầu đau như búa bổ, giống như có ai mở sọ não của hắn ra quấy bên trong vậy.
Hộc hộc !!!
Urrrr arrr !!!
Hắn gào thét trong đau đớn, liên tục đánh đầu của mình để giảm bớt cơn đau dày vò.

Ước chừng khoảng nữa giờ sau, mồ hôi hắn rơi như mưa.

Hắn vẫn đang thắc mắc, trong lúc đau đớn hắn gào thét đã một lúc lâu rồi sao không có ai đến nhỉ.
Karl đi xuống sảnh của trạm xá, một số dụng cụ y tế ngã vỡ nát trên sàn nhà, những chiếc bàn được xếp dài che chắn cửa sổ ra vào.

Bỗng nhiên có tiếng bước chân đang chậm rãi đến gần.
Karl thấp người xuống hắn thò tay lấy một con dao y tế nắm chặt trong tay.


Một tên bandit vừa chạy đến lối ra vào của trạm xá.

Trong lúc đó nhịp tim của Karl chậm dần, hắn cầm con dao y tế đâm ngược vào đầu tên bandit.
Phập !!
Bịch !!
Sau khi hạ gục tên bandit hắn nhanh chóng thu lấy cây gậy sắt trên người của tên bandit.

Hắn nghĩ thầm đáng lẽ những bọn ô hợp này phải hoạt động ở ngoài khu căn cứ, bọn hắn tràn vào khu căn cứ thì chắn chắn đã xảy ra chuyện.
Hắn nghiêng tai lắng nghe một số tiếng ồn từ bên ngoài, xen lẫn trong tiếng đánh nhau còn có tiếng kêu cứu của các chủ sạp hàng.

Karl nhanh chóng nhặt một số băng gạc quấn kín cánh tay trái của mình lại rồi lao ra ngoài.
Khi hắn vừa ra bên ngoài, một thanh đại đao vung ngay trước mặt hắn.

Trong khoảnh khắc đồng tử của hắn co rút lại, mọi thứ dường như chậm chạp, hắn ngồi xuống theo quán tính rút cây gậy sắt vung về hướng cây đại đao phát ra.

Tên bandit choáng váng vì cú đánh vừa rồi, Karl nhanh tay dùng cánh tay trái của mình bẻ gãy cổ của hắn ta.

— QUẢNG CÁO —
"Chuyện gì xảy ra? Cảm giác đó vừa rồi là như thế nào? Trong một khoảnh khắc mọi thứ dường như chậm lại." Karl nghĩ thầm.
Hắn không thể nào hiểu được chuyện gì xảy ra thì đã có một số tên bandit chạy về hướng hắn bên này tới.

Karl nhanh chóng nhìn xung quanh, phía bên trái hắn có một số lính gác đang chiến đấu.

Hắn quyết định thật nhanh, chạy về phía bên kia nơi những tên lính gác đang đối chọi kịch liệt với bọn bandit.
Kang!!!
Karl thở hổn hển, tên bandit như điên cuồng lao về phía hắn, chỉ trong thoáng chốc hắn không lùi mà tiến, chân phải bước xéo lên né tránh đòn tấn công của tên bandit.

Tay trái của hắn cầm nắm cổ tay của tên bandit cùi chỏ tay phải nhắm ngay đầu.

Bụp !!
Tên bandit ngã xuống chưa kịp đứng dậy thì một cây côn sắt bổ ngay đầu của hắn ta.

Sau khi hạ gục tên bandit, Karl ngồi xuống nghỉ ngơi,vận động mạnh làm vết thương chưa lành của hắn tràn máu ra.

Một tên lính ném cho hắn một cuộn băng gạc và nói:
"Ngươi băng lại vết thương trên người đi, cám ơn sự giúp đỡ của ngươi."
"Không có gì, chỉ là tình huống quá đột nhiên, không kịp thích ứng." Karl đáp.
"Sắp tới sẽ còn nhiều thế lực tấn công khu căn cứ, ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt đi." Tên lính nói.
"Tại sao bọn bandit lại tràn vào khu căn cứ, không phải bọn chúng chỉ ở bên ngoài các khu vực đồng bằng hoặc sa mạc sao." Karl thắc mắc.
"Không biết được, theo tra hỏi thì bọn chúng nhận được tin tức có CPU ở trong khu căn cứ của chúng ta." Tên lính lắc đầu.
"CPU?" Karl giật mình.
"CPU nguyên vẹn, giá trị của nó đủ cho bọn chúng điên cuồng, cái này không phải việc của ngươi, chữa thương cho tốt đi." — QUẢNG CÁO —
Karl gật đầu, đột nhiên hắn thấy mọi thứ chậm dần kèm theo đó là cơn đau đầu ập tới, hắn ôm đầu của mình lăn lộn trên đất.
Tên lính thấy hắn như thế cũng lắc đầu, chắc tên này hoảng sợ đến độ điên mất rồi.
Hộc hộc !!
Karl nằm thở phì phò trên đất, cố gắng nhớ lại, từ sau khi bị một vật không xác định bắn vào đầu, khiến não của hắn đau như búa bổ.
Chiến đấu nhanh chóng kết thúc, ngoại trừ một số kiến trúc bị phá hủy, một phần hai khu căn cứ vẫn hoạt động bình thường.

Karl chậm rãi đi về phía nhà trọ tại khu căn cứ, khi hắn đang đi trên đường hắn có nghe một số thông tin bàn tán về CPU.
"Ngươi nghe nói gì không, cuộc nỗi loạn của các thế lực ngoài vòng pháp luật đang tấn công khu căn cứ này." Một tên sống sót nói.
"Nghe nói căn cứ của chúng ta thu thập được một CPU còn nguyên vẹn, giá trị của nó là không thể đếm được" Một tên khác nói.
"Chậc, nếu như ta có chiếc CPU này thì cả đời cũng không lo lắng, nghe nói đã được các thương nhân hô lên một triệu cats nhưng không ai phản ứng."
"Ngươi mơ đi thôi, chiếc CPU này làm những kẻ ngoài vòng pháp luật điên cuồng, nếu như ngươi không muốn bị truy sát thì nên bỏ cái ý định này đi." Một tên sống sót cười ha hả.
Sau khi trở về phòng trọ hắn chậm rãi đi đến giường rồi ngồi xuống, trực giác của hắn mách bảo, cái thứ tiến vào đầu của mình là không bình thường.

Khi hắn chiến đấu với những tên bandit, trong khoảng vài giây mọi thứ xung quanh dần trở nên chậm chạp..