Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 64: Động phòng hoa chúc (21+)



    Bạch Ngân Hy ngồi dậy cởi cái áo vướn víu trên người ra, anh cũng kê gối ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường ôm lấy cô xoay mặt lại đối diện anh. Trên khoé môi cô còn dính một ít bạch trọc chưa kịp nuốt xuống khoé mắt đỏ hồng đỉnh mũi cũng đỏ lên, lông mi còn ươn ướt nước mắt. Anh hôn lên môi cô liếm hết tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn dính lại, mút lấy môi mềm thơm ngọt, ôn nhu hôn lên cái mũi rồi hôn lên mắt ướt.

- Sao lại khóc....?

- Ưmm....nước mắt sinh lý.......

     Lưu Trạch Nguyên cười thành tiếng lại hôn lên môi cô, rồi anh hơi ngửa cổ lên

- Mút lấy một cái....cô thư ký mới dạo này rất thích câu dẫn anh.

      Bạch Ngân Hy đánh lên cơ ngực anh một cái thật kiêu nhưng vẫn cuối xuống mút liếm cổ anh tạo thành một vết tím hồng bắt mắt. Cô gặm lấy xương hàm quyến rũ của anh rồi cắn xuống xương quai xanh liếm lên cơ ngực ngậm lấy đầu nhũ nâu nâu của anh vào miệng mút vào. Lưu Trạch Nguyên thở dốc hơi thở nam tính lởn vởn trên đỉnh đầu cô. Bạch Ngân Hy ngồi thẳng dậy hơi nhổm mông lên tay nhỏ sờ đến cự long thô to nhét qυყ đầυ vào u huyệt. Lưu Trạch Nguyên hơi lo lắng, anh đỡ lấy eo cô để cô từ từ ngồi xuống.


- Ahh....cẩn thận một chút....

- Aaaa....ha.....ân ....sao thế....

     Tay anh vuốt lọn tóc rớt xuống trước mặt cô vén ra sau vành tai ôn nhu nói.....

- Hửm.......anh sợ em đau....

- Ha.....ưʍ.....quá đầy....ân.....

      Bạch Ngân Hy thở gấp bắt đầu nhổm lên hạ xuống ra vào. Gậy thịt to lớn nóng bỏng đâm vào huyệt mềm ẩm ướt, hai vú trắng nõn nhấp nhô theo từng cái nhún nhẩy của chủ nhân. Lưu Trạch Nguyên thoải mái mất hồn đưa tay vừa bóp vừa nhéo bầu nhũ no tròn

- A....a....ân...ưʍ....á....đừng nhéo....á em đau

- Ân....tiểu nương tử....là ai dạy em liếm tiểu đệ đệ vậy....hửm....

- A....ngô....a....a...là Phó lão đại.....ư....a

- Hửm.....vậy ai dạy em chủ động nhún nhảy như vậy.....hửm?

- Ân....a....ha....ô....ô.....a....Chính Kỳ...a...

- Còn Trạch Uyên?

- Ân....huhu....a....ưʍ....anh ấy ức hiếp em.....ân


- A Uyên làm gì em?

- Ân....a....a....ô....bày....ân...bày tư thế rất lạ....còn động rất chậm....ân...cố ý ....a.....ư....ha....thoải mái quá....anh.......

- Cố ý nghiền ngẫm em sao.....hửm....

- Ân...a .....anh đừng hỏi nữa....a...ha...

- Hửm?......Ahhh.......hư hỏng....em cố ý cắn chặt anh?

      Bạch Ngân Hy dùng hết tỉnh táo còn sót thắt chặt lại u huyệt làm anh run run suýt bắn ra anh đánh vào mông một cái trừng phạt. Xúc cảm dưới mông bị đánh quá mạnh mẽ cô đổ ập xuống lòng ngực ấm áp bên dưới . Anh ôm chặt lấy cô, cười khẩy ra một tiếng liền động eo ở dưới đâm loạn lên trên tốc độ ngày càng tăng nhanh cô hét lên không ngừng

- Á....a.....a....á....á....nhanh quá....ưʍ...á...a....a

- Phạt em vừa cắn anh... Ưm

- Ân...a...a....á....ư....ô....ô....chậm lại....a ư....ưʍ....quá nhanh.....anh....a


      Lưu Trạch Nguyên buông tha cho cô anh dừng lại không động nữa. Bạch Ngân Hy gấp gáp chống tay dậy tiếp tục nhún xuống

- Ân.....a....a....ân....thật đầy.....ân...thoải mái không anh....

      Anh cầm bàn tay cô hôn lên.

- Ừmm....tiểu nương tử phục vụ thật thoải mái....

      Lưu Trạch Nguyên thấy cô động đến tâm hồn mê mẩn nhưng anh vẫn chưa đủ. Anh đan 10 ngón tay vào tay cô hỗ trợ cô di chuyển, ở dưới cũng bắn đầu thúc lên từng cú mạnh mẽ. Cô nhấp xuống 3 cái anh lại thúc lên một cái. Thúc đến cô nhảy nhổm run rẩy xuất ra một đạo nước .

      Anh đặt cô nằm xuống giường mở rộng chân thành hình chữ M rồi đưa cự vật vào trong nắm lại quyền chủ động

- A...ư....ân....a...a....a....ân......ha.....ân

- Ha.....thật nhiều nước. Em làm từ nước đúng không

- Ân....a.....a.....a....Trạch Nguyên......
     Lưu Trạch Nguyên thong thả đâm vào nghiên đầu quan sát biểu cảm mê man của cô, tay anh xoa lấy eo thon của cô nhéo một cái

- A.....ân....a .....a....anh....động nhanh một chút...a....nhanh một chút....anh...

     Anh híp lại đôi mắt thân dưới động nhanh hơn đâm phập phập vào trong

- Á....a....a...ân.....nhanh quá.....ân...quá

đầy....ha....a....a.....ưm

- Cự vật còn chưa vào hết đã kêu đầy r

- Á...a...ư....a.....cự vật quá lớn....ân....

      Lưu Trạch Nguyên nghe cô khen cự vật lớn liền đâm càng nhanh mạnh hơn đâm mở cổ đáy huyệŧ bên trong hận không thể nhét luôn hai tinh hoàn vào.

- Á...a....a.....á....a....ân....sâu quá....a... Em chịu không nổi....a...ko được....

     Anh cúi xuống hôn lên cái miệng nhỏ chặng lại tiếng rêи ɾỉ, bên dưới càng dùng sức đâm vào

- Thích không .....hửm?

- Ân...a...a..a....ưʍ....thích....a....thích muốn chết....a....em ra.....anh.....em ra
       Lưu Trạch Nguyên đâm thêm chừng chục cái Bạch Ngân Hy liền xuất ra u huyệt co lại hút chặt lấy anh như đòi mạng bắt anh giao nộp ra tinh hoa. Anh rút ra đâm phập tới cổ đáy huyệŧ đang hé mở bắn vào bên trong.

- Ân...bắn nhiều như vậy....trướng quá

- Bắn nhiều như vậy...để em sinh con cho anh....chịu không....

- Ưmm.....chịu....

      Lưu Trạch Nguyên ôm lấy cô hôn lên môi cô bên dưới rút cự vật ra xoay người cô lại để cô quỳ bò. Từ phía sau đâm vào liền luân động nhanh như vũ bão Bạch Ngân Hy vừa triều xuy mấy lần thân thể vô cùng mẩn cảm cô cong lưng rêи ɾỉ còn đẩy mông lại nghênh đón anh vô cùng dâm mĩ

- Á....a...a...á....á.....sướng quá.....ân....

- Tiểu lẳng lơ.....gọi lang quân cho anh nghe.....anh liền làm em sướng hơn

- A....ân....a...a....a....a...lang quân....ưm lang quân làm thiếp thật sướng.....ân... đâm nhanh quá.....á....á....a...ân
      Lưu Trạch Nguyên máu dồn lên não, dồn hết tốc lực đẩy tới, tiếng nước phốc xuy liên tục vang lên, hạ bộ đập vào mông cô bạch bạch bạch giòn tan, tay anh đánh lên mông tròn xinh đẹp mấy cái khiến nó đỏ ửng lên

- Á....a .....a.....ân....chết mất....a...ưʍ.... tiếp tục đánh em.....lang quân....đánh mông em.....

- Dâʍ đãиɠ.....em còn thích chơi bạo dâm nữa sao...lần sao liền cho e chơi

- A....a...ân.....á.....ko được....ân....e chịu ko được.....á....a......a....Trạch Nguyên

    Lưu Trạch Nguyên thấy mông cô run rẩy biết cô sắp cao trào anh đâm thêm chục cái dứt khoát rút ra ngoài làm cô khóc nấc lên

- Á....ô...ô....đừng....huhu...đừng dừng lại... em muốn...ân....Trạch Nguyên...ưm

- Cầu xin anh đi....tiểu dâʍ đãиɠ

     Bạch Ngân Hy ngồi sụp xuống giường quay đầu lại nhìn nam nhân phía sau lưng đang quỳ một chân, một chân gác vuông góc cự vật to lớn bóng loáng nước dựng đứng ở giữa háng. Ánh mắt cô mơ màn bò đến liếm lên đầu khấc ngậm cự vật vào mút. Lưu Trạch Nguyên gầm lên trong cổ họng phân thân to ra thêm một vòng, hai mắt anh đỏ lên xô vai cô ra lật cô nằm sấp xuống đâm cự vật thô to vào, tư thế này làm cự vật vào được sâu càng thêm sâu anh đâm vài cái liền trúng điểm G
- Thật gan....miệng dưới ăn không đủ liền dùng miệng trên ăn anh.

- A...a...a.....ân....á....điểm tới....á....á.... Huhu....sướng quá.....a...Trạch Nguyên

- Dâʍ đãиɠ....miệng nhỏ của em hút anh sướng muốn chết.

- Ân...á...á....á......quá sâu....ân...a không được....a....a....sẽ chết.....ô...ô

- Arg.....cho em chết dưới thân anh

      Anh cuối xuống gặm lấy cái gáy của cô, đâm hơn trăm cái anh bắn vào bên trong, mật huyệt như vỡ đập lại phun ra hai đạo nước tưới ướt bên dưới ga giường một mảng lớn.

     Bạch Ngân Hy thở hổn hển xụi lơ. Anh kéo chăn bông quăng xuống đất ôm cô dậy đi vào nhà tắm. Anh thả cô vào bồn tắm tròn lớn xả nước ấm ra.

- Ân....thật thoải mái.....

      Lưu Trạch Nguyên cong đuôi mắt nhìn cô gái tham lam hưởng thụ. Anh bước vào bồn tắm ôm cô vào lòng. Bạch Ngân Hy tay vòng qua kiện eo anh giọng nói trong trẻo nỉ non
- Anh còn nhớ lần trước, anh cưỡng ép em 2 ngày 2 đêm, anh ôm em trong bồn tắm như thế nào không?

- Nhớ....chuyện liên quan đến em anh đều nhớ.

      Anh nhấc eo cô để cô nằm lên người anh giống như lúc đó. Hôn lên tóc cô. Bạch Ngân Hy nghiên người vòng tay ôm lấy lấy anh đúng là trùng khớp đến 99%. Lưu Trạch Nguyên nhíu mày có gì đó không đúng.

- Lúc đó em đã biết là anh rồi?

     Bạch Ngân Hy cười hắc ra. Tay cô vuốt ve xương quai xanh của anh xuống cơ ngực qua từng dấu vết mà cô để lại trên da thịt anh.

- Vẫn hiểu em như vậy. Em là nghi ngờ nhưng em đã cố bác bỏ. Em cố lừa dối bản thân mình đó không phải là anh.

- Làm sao em biết được.

       Nước mắt của cô lại chảy ra

- Anh ôm em, lúc đó anh đã ôm lấy e. Nước tắm đã giội rửa đi hết mùi hương ngụy tạo của anh. Mùi cơ thể thuần túy của anh làm sao em có thể không nhận ra. Sau đó em nhớ đến đám Thanh Long Quân. Ngày đầu tiên em gặp Tam Mộc, trên áo anh ta có một cài áo đính bạch ngọc hình con hổ, thanh long chu tước bạch hổ huyền vũ.
- Em không vạch trần....

- Em không muốn.....em tự lừa bản thân mình đó không phải là anh....em giằng vặt, em trầm luân dưới thân a. Mỗi lần làm xong đều là thức dậy với thân thể sạch sẽ, được bôi thuốc được phục vụ như chủ nhân của ngôi nhà này. Thức ăn đều không có một hạt đậu, tất cả hải sản đều được nếm qua...

-......

- Nhưng em không chấp nhận được....

-........

- Em không chấp nhận được bản thân em dơ bẩn, em muốn dành tất cả sự đẹp đẽ nhất cho anh. Em lừa bản thân lừa đến mù mờ, lừa đến thật sự coi người lấy đi trinh nguyên hôm đó không phải là anh.

- Anh xin lỗi....đừng khóc....xin lỗi em

      Bạch Ngân Hy cười, nụ cười rất thanh thản, cứ như nói ra rồi cô đã được giải thoát, cô đã buông xuống bóng tối. Cô nâng môi lên hôn anh. Nụ hôn rất nồng nàn, tiếng thở dốc lại vang lên .