Có Lẽ Tôi Không Còn Là Người Nữa

Chương 58



Linh Vực của Bạc Hoài mở rộng, bắt giữ tuyến thi Triệu Trình lại rồi kéo nó đi cùng nhau, tiếp tục giảm bớt áp lực cho ba người Giang Tứ, toàn bộ hai tay của Triệu Trình đã biến thành quỷ tuyến màu đen, bên trong thân thể bị tổn hại cũng mấp máy những sợi quỷ tuyến màu đen đó, ngoại trừ lớp da của con người thì toàn bộ bên trong cơ thể của hắn đã bị quỷ tuyến xâm chiếm, một khi quỷ tuyến biến mất, thân thể chỉ còn lại một lớp da, tuyệt đối không có khả năng sống sót.

Bạc Hoài ngưng tụ Linh Vực xuyên qua thân thể Triệu Trình, Linh Vực nổ tung, cơ thể Triệu Trình cũng theo đó mà tan xác, vô số quỷ tuyến màu đen mấp máy đầy trời rồi nhanh chóng biến mất, đều bị Linh Vực tinh lọc.

Giải quyết xong Triệu Trình, Bạc Hoài đã đứng dưới gốc đa lớn, mặt đất lại nhấp nhô một lần nữa, rễ cây dùng thủ đoạn cũ đánh lén Bạc Hoài, đầu ngón tay Bạc Hoài bắn ra một viên châu Linh Văn nổ tung, những tiếng nổ mạnh ầm ầm liên tiếp vang lên, ánh sáng trắng chói mắt, bộ rễ kích động điên cuồng rốt cuộc cũng tạm thời bình ổn, Bạc Hoài dùng Linh Vực nén dần nén dần, cuối cùng nén thành một tầng mỏng, sau đó hung hăng chém mạnh vào thân cây dày của cây đa lớn!

Khoảnh khắc này gần như gây ra một trận động đất, toàn bộ mặt đất đều rung chuyển, những người đứng trên mặt đất và những thôn dân rối gỗ đều lắc lư bên này bên kia, cây đa lớn giống như sống dậy, vô số cành khô đè xuống, muốn nổ tung Linh Vực của Bạc Hoài, nhưng đón đánh thứ hai của Bạc Hoài đã giáng xuống, chém vào cùng một vị trí, những cành khô đè xuống đột nhiên bật ngược trở lại, từng rễ cây lao ra khỏi mặt đất, đâm về phía Bạc Hoài như một mũi tên, cơ thể Bạc Hoài được Linh Vực bao lấy, chống đỡ mọi đòn tất công từ bên ngoài, hắn vẫn không dừng tay, tiếp tục đánh lần thứ ba vào cùng một vị trí!

Cây đa lớn đột nhiên nổ tung, chỉ còn một lớp vỏ mỏng bay tứ tán, một gốc Cỏ Quỷ Tuyến gần như cao bằng cây đa lớn xuất hiện, nó ẩn mình bên trong cây đa, bên ngoài là cây đa nhưng bên trong đã bị Cỏ Quỷ Tuyến chiếm lĩnh, mỗi cành và rễ khí sinh của cây đa đều chứa sợi Cỏ Quỷ Tuyến bên trong!

Gốc Cỏ Quỷ Tuyến này còn lớn hơn gấp mười lần so với Cỏ Quỷ Tuyến quấn quanh cây đa lớn, nó tựa như một con quái vật khổng lồ, không còn cây đa lớn trói buộc, Cỏ Quỷ Tuyến cuối cùng cũng có thể duỗi thẳng thân thể, từng quỷ tuyến dày đặc lao ra bốn phương tám hướng giống như một đợt thủy triều đen!

Bạc Hoài mở Linh Vực đến mức tối đa, nhốt lại vô số quỷ tuyến đang lan rộng, Linh Vực vốn đang thuần khiết sáng ngời trong phút chốc biến thành màu đen, Bạc Hoài và cả Linh Vực bị quỷ tuyến màu đen bao phủ, quỷ tuyến nhanh chóng mấp máy, giống như muốn nổ tung Linh Vực.

Giang Tứ đang đối phó với lệ quỷ và thôn dân, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một khối lập phương màu đen khổng lồ ở trước mặt cậu, trái tim cậu tức khắc trầm xuống, Bạc Hoài từ sau khi vào thôn Hồ Dung vẫn luôn sử dụng Linh Vực, mới vừa rồi còn tới Quỷ Dị Tràng một chuyến, còn giao chiến với Quỷ Ăn Mạng có giá trị quỷ dị có thể đạt hơn 10000+, giá trị tinh thần đã tiêu hao là không thể tưởng tượng nổi!

Giang Tứ bất chấp quỷ vật bên ngoài, cậu chạy thật nhanh về phía khối lập phương đen khổng lồ, "Năm linh hồn thú cưng ở lại hỗ trợ, các anh hãy cố gắng chống đỡ, tôi đến xem Bạc Hoài!"

Phó Tinh Ngân cũng đang rất lo lắng cho tình huống của Bạc Hoài, thấy Giang Tứ chạy đi thì hét lên: "Hãy chú ý đến quỷ khí của anh ấy!"

Nếu Bạc Hoài không bị Quỷ Diện Đằng ảnh hưởng thì thực lực của hắn sẽ còn hơn thế rất nhiều, hắn không giống Linh Giả bình thường, cần phải dựa vào Linh Nguyên để hấp thu linh lượng, trong cơ thể Bạc Hoài ẩn chứa một lượng lớn linh lượng, nhưng hắn không thể khai thác để tăng sức mạnh của mình lên, chỉ cần hắn sử dụng linh lượng trong cơ thể thì chắc chắn Quỷ Diện Đằng sẽ trở nên mạnh hơn, phá vỡ sự cân bằng trong cơ thể, Bạc Hoài lúc nào cũng phải đề phòng Quỷ Diện Đằng đánh lén, sau khi giải quyết xong sự kiện quỷ dị khó khăn kia, Bạc Hoài căn bản không thể tập trung chăm sóc cơ thể của mình, lúc này mới dẫn tới giá trị tinh thần của hắn cũng chỉ ở cấp A, cấp trên không cho phép hắn mạo hiểm nâng cao giá trị tinh thần của mình nữa.

"Bạc Hoài! Mau kéo tôi vào!" Giang Tứ vừa chạy vừa hét, quyền kiểm soát Linh Vực vẫn còn nằm trong tay Bạc Hoài, hắn nhất định có thể nghe thấy.

Linh Vực ám đen ảm đạm nghiêm trọng trải ra một mảnh nhỏ hẹp hướng về phía Giang Tứ, hai mắt Giang Tứ lóe lên, cậu đã ở bên cạnh Bạc Hoài!

Bạc Hoài đang ở chính giữa Linh Vực, hắn giam giữ Cỏ Quỷ Tuyến đồng thời cũng giam giữ chính mình, xung quanh cơ thể hắn được Linh Vực ngăn cách ra một không gian hẹp, chặn lại hết tất cả những sợi tơ quỷ, những sợi tơ quỷ rậm rạp quấn quanh không gian nhỏ, giống như một sợi chỉ đen được quấn vô số lớp, đang buộc Bạc Hoài phải liên tục thu nhỏ không gian lại, chờ đến khi không gian Linh Vực hoàn toàn sụp đổ, đó chính là lúc Cỏ Quỷ Tuyến xâm chiếm Bạc Hoài!

Tình huống của Bạc Hoài vô cùng xấu, từng nhánh Quỷ Diện Đằng màu đen đã vươn ra khỏi cổ áo của hắn, bò lên trên gò má lạnh lùng của Bạc Hoài, khi giá trị tinh thần của Bạc Hoài không ngừng tiêu hao, từng nhánh dây leo đen vẫn vươn lên trên, những sợi tơ đen đã bò vào trong mắt Bạc Hoài, tình thế vô cùng nguy cấp.

Bạc Hoài cắn chặt khớp hàm, một câu cũng không nói nên lời, tựa như chỉ cần mở miệng thì áp lực kép trong ngoài cơ thể sẽ lập tức đè bẹp hắn, hắn cứ như vậy mà nhìn Giang Tứ, không gian Linh Vực vẫn đang không ngừng thu nhỏ, hai người gần như là dán chặt vào nhau.

Giang Tứ không cần hắn mở miệng, Giang Tứ đều hiểu, mở Dù Dẫn Mộng ra, chiếc dù bên trong không gian hẹp của Linh Vực khó có thể mở ra hoàn toàn, Giang Tứ dùng tư thế ôm chặt Bạc Hoài, tay trái Quỷ Dị tự nhiên ấn vào gáy Bạc Hoài, nhanh chóng rút quỷ khí đang bành trướng, những dây leo Quỷ Diện Đằng đang xòe móng vuốt bắt đầu rút đi nhanh chóng.

Quỷ Diện Đằng đang trên đường rút lui đột nhiên bắt đầu phản công, Giang Tứ có thể cảm giác được quỷ khí trong cơ thể Bạc Hoài lại đang bắt đầu tăng trưởng một cách rõ ràng, cậu khó hiểu quay đầu lại nhìn Bạc Hoài, hai người dán sát vào nhau, hơi thở của Giang Tứ phà vào sườn mặt của Bạc Hoài.

Một tay Bạc Hoài ôm eo Giang Tứ, ấn người vào trong lòng ngực, Giang Tứ thật sự rất gầy, tựa như chỉ cần dùng một chút sức lực là có thể bẻ gãy eo cậu, "Tôi muốn tăng giá trị tinh thần, em giúp tôi trấn áp quỷ khí này một chút."

Vừa dứt lời, giá trị tinh thần và quỷ khí trong cơ thể Bạc Hoài đồng thời bành trướng, Giang Tứ vội vàng tăng tốc rút quỷ khí ra, theo giá trị tinh thần của Bạc Hoài không ngừng cao lên, Linh Vực vốn đang ảm đạm lại một lần nữa trở nên sáng ngời, Bạc Hoài bắt đầu dùng Linh Vực phản kích, thu nhỏ không gian Linh Vực từng tấc từng tấc một, tiêu diệt đám Cỏ Quỷ Tuyến khổng lồ bị mắc kẹt trong Linh Vực!

Đây là một cuộc chiến giữa giá trị tinh thần và quỷ khí, Cỏ Quỷ Tuyến khổng lồ bị mắc kẹt trong Linh Vực cũng không còn thoải mái nữa, nó bắt đầu trở nên nóng nảy, không ngừng va chạm với Linh Vực bên ngoài, bên ngoài không thể thoát khỏi vòng vây, không gian Linh Vực bên trong càng lúc càng siết chặt, Giang Tứ và Bạc Hoài dính sát vào nhau, Dù Dẫn Mộng bị đè ép đến mức phải thu nhỏ lại, tiếp tục cố chấp che trên đầu hai người.

"Cố gắng kiên trì một chút." Bạc Hoài tăng linh lượng tạo Linh Vực ra, toàn bộ Linh Vực tràn ngập ánh sáng trắng, Cỏ Quỷ Tuyến khổng lồ nhanh chóng bị tiêu hao, thể tích càng ngày càng nhỏ, áp lực đè trên người Bạc Hoài cũng trở nên nhỏ hơn.

Quỷ tuyến đang chuyển động nhanh chóng đột nhiên tách ra, lộ ra một người đàn ông với đôi mắt đen nhánh, cánh tay của hắn được làm từ vô số sợi tơ quỷ, kéo dài trên mặt đất, người đàn ông đi tới Linh Vực của Giang Tứ và Bạc Hoài, hai bên lần lượt tách ra, lại xuất hiện một người phụ nữ và một cậu bé khoảng chừng mười tuổi, thân thể của họ được tạo thành từ những quỷ tuyền dày đặc, đang từng bước tiếp cận không gian Linh Vực, rõ ràng họ là một gia đình ba người!

Giang Tứ: "Gia đình con trai nhỏ của Triệu Hữu Phúc?"

Bạc Hoài: "Hẳn là bọn họ."

Thực lực của ba con tuyến thi này hiển nhiên là thứ mà Triệu Trình không thể so sánh, ba con tuyến thi đi ra ngoài không gian Linh Vực, kéo dài hai tay, những cánh tay được tạo thành từ quỷ tuyến nhanh chóng quấn lấy không gian Linh Vực, không gian Linh Vực bị cuốn lấy, ba con tuyến thi dính sát vào không gian Linh Vực, Linh Vực có năng lực thanh lọc những thứ quỷ dị, Giang Tứ gần như có thể nghe thấy những âm thanh bị cháy xèo xèo của ba khuôn mặt đang dán vào trên vách Linh Vực.

Giang Tứ thường xuyên cảm giác được bị Linh Văn thiêu đốt đau đớn, cho nên cậu vẫn luôn nhìn thẳng vào khuôn mặt ngay trước mắt mình, nó nhanh chóng trở nên mơ hồ dưới sự thiêu đốt của Linh Vực, giống như một bức tượng sáp tan chảy, làn da và ngũ quan trên khuôn mặt dần dần trượt xuống, hòa tan thành một chất đen sền sệt chảy xuống theo vách Linh Vực, Giang Tứ gần như có thể nhìn thấy như bong bóng nhỏ hình thành khi chỗ tiếp xúc bị bỏng cháy, quan sát ở cự ly gần như thế, quả thực là một đòn kinh khủng!

Vấn đề là ba con tuyến thi giống như còn đang ngại cấp bậc khủng bố không đủ, sau mỗi lần ngũ quan trên khuôn mặt bị hòa tan rồi rất nhanh lại hồi phục như cũ, vừa phục hồi xong lại bị hòa tan, cứ lặp đi lặp lại, không ngừng tái hiện cảnh tượng kinh hoàng này.

Cánh tay Bạc Hoài ôm chặt eo Giang Tứ, "Nhắm mắt lại, đừng nhìn."

Hành vi quỷ dị này của chúng nó cũng không phải là hoàn toàn vô dụng, Linh Vực bị chúng nó cuốn lấy rõ ràng đã trở nên ảm đạm, chúng nó đang tiêu hao giá trị tinh thần của Bạc Hoài. Bạc Hoài nhắm mặt làm ngơ trước thủ đoạn quỷ dị này của chúng, tiếp tục tăng cường Linh Vực đang tiêu hao, ba con tuyến thi nhìn thấy màn biểu diễn hòa tan có hiệu quả không tốt nên trở nên điên cuồng, chúng điên cuồng đập đầu vào vách tường Linh Vực, chỉ cần khuôn mặt đập vào thì sẽ trở nên mơ hồ!

Giang Tứ vừa mở mắt ra đã nhìn thấy những khuôn mặt bị tan thành một mảnh bẹp dí, cả người run lên, chỉ có thể tiếp tục nhắm mắt, "Đệt! Những con quỷ này có phải là đang hù họa chúng ta đến chết không?!"

Bên tai truyền đến tiếng cười trầm thấp của Bạc Hoài, "Kỹ xảo dọa người hẳn là môn học bắt buộc của loài quỷ mà."

Giang Tứ nghe vậy cũng cười rộ lên, nghe giọng điệu của Bạc Hoài, tình huống này cũng coi như là ổn định, việc những con quỷ đó bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian.

Quả nhiên là như thế, Giang Tứ được Bạc Hoài ôm trong lòng không biết bao lâu, chờ đến khi cậu mở mắt lần nữa thì Linh Vực đen nhánh đã trống rỗng hơn phân nửa, Cỏ Quỷ Tuyến bị teo tóp nghiêm trọng vẫn không cam lòng quằn quại trên mặt đất, một nhà ba người con trai nhỏ đã không còn thấy bóng dáng, phỏng chừng đã bỏ mình.

Khung thoại đột nhiên xuất hiện.

【 Quỷ Thể giải khóa 52%, trạng thái đói khát 13, giá trị tinh thần 5169. 】

Giang Tứ giật hết cả mình, thiếu chút nữa trực tiếp nhảy dựng lên, giải khóa Quỷ Thể trực tiếp từ 40% tăng lên tận 52%! Lần này có phải hấp thu hơi nhiều rồi không?! Lại nhìn về phía giá trị tinh thần, số điểm giá trị tinh thần đã tiêu hao thật sự đã được bổ sung rồi!

【 Đây quả thực là một điều có lợi cho người khác và cho cả chính chúng ta, hãy nhìn tiên sinh Linh Thể ưu tú biết bao nhiêu! Giá trị tinh thần: 22000+, cấp bậc giá trị tinh thần: A+, cấp bậc Linh Vực: A+, vì giá trị quỷ lực của người, vì giá trị tinh thần của hắn, cố gắng hơn nữa nhen, ta xem trọng ngươi lắm ó! 】

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ: "!!!!!!"

Khung thoại đã biến mất rồi lại thình lình nhảy ra.

【 Sau khi giết quái ngươi nhớ loot đồ đó nha, sẽ có điều bất ngờ đó, không cần cảm ơn ~】

Giang Tứ: "......"

Chờ đến khi Cỏ Quỷ Tuyến khổng lồ cuối cùng đã trở về kích thước bình thường, lúc này Bạc Hoài mới rút lui khỏi không gian Linh Vực, Giang Tứ dùng tốc độ nhanh nhất thu dù thu tay lại, cất bước đi về phía Cỏ Quỷ Tuyến, tay trái Quỷ Dị vươn ra, bắt lấy Cỏ Quỷ Tuyến lạnh băng trơn trượt.

【 Giết quái loot đồ là một thói quen tốt, đặc biệt là những thứ quỷ dị rất không bình thường này càng không thể buông tha, Cỏ Quỷ Tuyến đã căn nuốt tấm màng biên giới, thu được ba phần tư tấm màng biên giới. 】

Giang Tứ: "......"

Ba, ba phần tư? Vậy còn một phần tư kia đâu?!

Giang Tứ bỗng nhiên nghĩ đến, còn có một gốc Cỏ Quỷ Tuyến có kích thước không bình thường kia, cậu xách Cỏ Quỷ Tuyến trở về, Bạc Hoài lấy Rương phong ấn quỷ ra, Giang Tứ bỏ Cỏ Quỷ Tuyến vào đó.

Giang Tứ: "Gốc Cỏ Quỷ Tuyến trước anh đã phong ấn đâu, tôi muốn nhìn một chút."

Bạc Hoài lấy Rương phong ấn quỷ đang phong ấn Cỏ Quỷ Tuyến ra, Giang Tứ mở rương, Cỏ Quỷ Tuyến đẽ bị bẻ làm đôi lập tức một chạy ra ngoài, bị Giang Tứ lập tức giữ lại, nhét vào rương một lần nữa, đóng rương, trả lại.

【 Đã có được một phần tư tấm màng biên giới, thật đáng mừng, ngươi đã thu được 1 tấm màng biên giới mới. 】

Mặc dù cuối cùng tấm màng biên giới vừa có được cũng sẽ dùng hết, nhưng nó rất có ích, luôn cảm thấy công sức bỏ ra cũng thật đáng giá.

"Có thể nhìn sang đứa nhỏ đáng thương này được không? Tui sắp bị hai con quỷ tra tấn đến chảy nước mắt rồi!" Giọng nói Phó Tinh Ngân truyền đến.

Còn bốn lệ quỷ đang du đãng bên ngoài, một thân chó Thiên Lang đối phó một con, Hoa Tiêu cũng được xem là thêm một cái đầu, đi theo bên cạnh Thiên Lang đánh đấm, chỉ cần có cơ hội là nhào qua cắn một ngụm, ba con gà Brahma cũng nhảy nhót lung tung, vỗ đôi cánh lớn bay lên mổ đầu chúng, ba gà đối phó một quỷ thoạt nhìn vẫn rất nhẹ nhàng, còn lại hai con lệ quỷ, Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân một người một con, không ai có thể làm gì tụi nó, chỉ có thể kéo dài thời gian.

Giang Tứ đứng yên không nhúc nhích, công khai nhìn về phía đại lão linh giả với hơn hai vạn giá trị tinh thần kia, lúc đại lão có giá tri tinh thần một vạn thì đã phong ấn lệ quỷ dễ như ăn cháo, bây giờ giá trị tinh thần đã cao đến như vậy, vậy chẳng phải là một cái nhấc tay thôi sao?

Bạc Hoài bước tới, lấy ra bốn chiếc Rương phong ấn quỷ từ Linh Vực ra, Linh Vực kéo một con qua bỏ vào trong Rương phong ấn quỷ, rồi lại kéo tiếp con khác cho vào trong rương, bốn con lệ quỷ lập tức được giải quyết, nhẹ nhàng giống như khom lưng nhặt bốn tờ giấy lên vậy.

Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân thì lại mệt đến mức hồng hộc, ánh mắt hai người nhìn Bạc Hoài đều có chút không đúng, sức mạnh của người đàn ông này có phải lại tăng lên không? Tại sao việc thu thập lệ quỷ lại nhẹ nhàng đến như vậy chứ?

Giang Tứ đi tới, Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân đều nhìn chằm chằm vào cậu, sau đó lại nhìn chằm chằm vào Bạc Hoài, Linh Vực vừa sáng vừa trong, khi Cỏ Quỷ Tuyến bị bào mòn bò xuống đất, hai người bọn họ đứng trong Linh Vực ôm ôm ấp ấp, Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân ở bên ngoài nhìn thấy rất rõ ràng, mà hai người bọn họ không chỉ ôm nhau một lúc rồi thôi, họ vẫn cứ luôn dán chặt vào nhau, bọn họ thì thiếu chút nữa ở bên ngoài bị lũ quỷ ngược cho tới khóc, mấy con lệ quỷ này cứ thích dùng dây siết cổ bọn họ, nếu như thực sự bị siết cổ bọn họ nhất định sẽ mất mạng, cũng còn may hai người kia cũng không phát rồ đến mức thực sự bỏ rơi bọn họ.

Bạc Hoài nhìn về phía Giang Tứ, "Em không sao chứ? Có bị gì không?"

Toàn thân Bạc Hoài lúc này hoàn toàn thoải mái, linh lượng trong cơ thể mênh mông mênh mông cuồn cuộn, so với trước kia gần như gấp đôi, Quỷ Diện Đằng vẫn luôn kiêu ngạo lăn lộn bây giờ lại nhỏ yếu đáng thương trốn trong một góc không dám cử động, giá trị tinh thần của Bạc Hoài đã phong tỏa Quỷ Diện Đằng vào trong một góc, ý đồ muốn dùng linh tử của mình thẩm thấu nó.

Quỷ Diện Đằng có thể tiếp nhận linh tử, điểm này Bạc Hoài sớm đã phát hiện, từ việc nó tồn tại trong Linh Thể mà còn chủ nhân của Linh Thể này còn không có biện pháp gì đối với nó là nhìn ra, trước kia đều là Quỷ Diện Đằng chiếm quyền chủ đạo, Bạc Hoài chỉ có thể bị động phòng ngự, hiện tại cục diện đã được đảo ngược, người nắm giữ quyền chủ động biến thành Bạc Hoài, Quỷ Diện Đằng muốn ăn Linh Thể của Bạc Hoài, còn Bạc Hoài muốn đồng hóa cây Quỷ Diện Đằng này.

Bọn họ đã ở bên nhau gần 20 năm, cũng rất hiểu rõ về nhau, từ trước đến nay đều đang giao tranh, hiện tại Quỷ Diện Đằng đã hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong, Bạc Hoài đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội.

Giang Tứ nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, muốn nói là có bị sao đó, một lần hấp thu Quỷ Thể trực tiếp giải khóa tận 12%, này mà không có bị gì sao? Nhưng cậu không thể nói, chỉ có thể trái lương tâm nói không có gì.

Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân: "......"

Những lời này không phải là nên dành cho bọn họ sao? Người thiếu chút nữa bị lệ quỷ ngược cho đến khóc chính là bọn họ mà, thế nhưng đội trưởng Bạc chẳng hề có tâm, hoàn toàn không hỏi bọn họ một câu nào.

Giang Tứ nhìn thôn dân nằm lai láng trên mặt đất, "Những người này còn có thể cứu được không?"

Bạch Ngộ đi qua thăm dò hơi thở, "Không chết, vẫn còn hô hấp."

Giang Tứ đi tới, chọn một thôn dân đang nằm úp mặt xuống đất, kéo gáy ra nhìn thoáng qua, những sợi quỷ tuyến ngoằn ngoèo đã biến mất, lại kéo cổ áo xuống, phát hiện những rễ khí sinh trên lưng cũng cùng nhau biến mất.

Rễ khí sinh mà họ nhìn thấy xâm nhập vào lưng thôn dân có lẽ không phải là rễ khí sinh thật sự, mà là quỷ tuyến và quỷ khí của cây đa quỷ biến thành, hiện tại toàn bộ Cỏ Quỷ Tuyến và cây đa quỷ đã không còn nữa, những thứ này tự nhiên cũng tiêu tán. Để chắc chắn không có vấn đề gì nữa, Giang Tứ đã đặt tay lên gáy thôn dân, khung thoại không xuất hiện, có nghĩa người này đã trở về thành một con người thực sự.

Một nửa số thôn dân còn sót lại trước đó, trong biến cố lần này lại mất đi mấy người, những người có thể sống sót này, là thật sự mạng lớn.

Toàn bộ trấn Cương Tây cả đêm ngủ không yên, cảnh sát trong trấn cũng trắng đêm không ngủ, bất cứ lúc nào cũng túc trực, động tĩnh của thôn Hồ Dung quá lớn, chốc lát ánh sáng trắng bắn thẳng lên trời, chốc lát lại rung lên ầm ầm, như là có thứ gì nổ mạnh, chốc lát lại giống như động đất, cả mặt đất cũng rung chuyển theo, khiến cho nhân tâm hoảng sợ, nhưng không ai dám ra ngoài kiểm tra.

Những cảnh sát biết nội tình bên trong đều sắc mặt nghiêm nghị, động tĩnh lớn như vậy, đủ để thấy thứ quỷ dị ở thôn Hồ Dung mạnh đến nhường nào, trước khi trời rạng sáng, bọn họ đã nhận được thông báo, kêu họ xử lý những vấn đề tiếp theo.

Tất cả những cảnh sát trong trấn đều được điều động, họ lái xe cảnh sát đến thôn Hồ Dung, cây đa lớn mang tính biểu tượng của thôn Hồ Dung đã biến mất, mặt đất phủ đầy cành cây vỏ cây và xác chết, cảnh tượng thực sự rất kinh hoàng.

Bạch Ngộ kêu bọn họ khiêng những người dân đang bất tỉnh đến một sân rộng hơn, chờ đến khi bình minh lại kiểm tra tập thể, từ tối cho đến bây giờ, bọn họ đều rất mệt, cần phải được nghỉ ngơi một chút, trước khi bọn họ quay lại thì những thôn dân này một người cũng không được rời đi, cảnh sát cần phải bảo vệ cho thật tốt.

Bàn giao xong, bọn họ đi lên trấn trên, họ nghỉ ngơi vài tiếng tại khách sạn đã đặt trước, Giang Tứ cuối cùng cũng có thể tắm rửa thoải mái, tóc cậu đều là bùn đất, khó chịu chết cậu rồi.