Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới

Chương 90: C90



Thiên Long trên mặt đã không có lúc trước nhẹ nhõm, ngưng trọng vô cùng nhìn xem Na Na trước người cửu thải quang đoàn, trong tay màu đỏ trường kiếm cải thành hai tay nắm ở, hắn chuôi kiếm nầy cũng là thần khí, nhưng lại không phải Siêu Thần khí. Nếu như không phải kiêng kị Thiên Thánh Liệt Uyên Kích khủng bố uy lực, hắn đã sớm đánh bại Bắc Nguyệt rồi.

Mà lúc này Bắc Nguyệt trước người xuất hiện cái kia đoàn thập nhị thải hào quang, lại để cho hắn cảm nhận được chính thức uy hiếp. Dùng tu vi của hắn, có thể rõ ràng cảm giác được Bắc Nguyệt cùng cái kia đoàn hào quang kinh người phù hợp độ, chỉ là không biết thiếu khuyết rồi cái gì, mới không cách nào chính thức dung hợp.

Nói cách khác, trước mặt hắn nữ tử này, rất có thể trước kia là chính thức thần vương. Thần vương là như thế nào tồn tại hắn lại tinh tường bất quá. Nếu như đối phương thật sự sống lại thần vương chi lực, vậy hắn tựu cũng không phải đối thủ.

Hình chiếu thời gian có hạn, hắn mới vừa nói đi ra ngoài là bởi vì hắn có nắm chắc tại nơi này thời hạn nội đem trước mặt hết thảy hủy diệt. Nhưng lúc cái này đoàn thần vương hạch tâm xuất hiện về sau, hắn nắm chắc tựu không xác định rồi. Hắn cũng không biết Bắc Nguyệt có thể phát huy ra cái này đoàn thần vương hạch tâm bao nhiêu lực lượng. Cho nên, hắn nhận thức thật.

Màu đỏ trường kiếm chậm rãi giơ cao khỏi đầu, nhận thức thật sau Thiên Long không có nhiều lời nữa, dùng thân thể của hắn làm trung tâm, không gian chung quanh bắt đầu xuất hiện mảng lớn không ổn định vết rách, đó là không gian không cách nào chịu tải hắn khủng bố thần lực dấu hiệu.

Bắc Nguyệt ánh mắt bỗng nhiên ngưng tụ, nàng đột nhiên hét lớn một tiếng, "Thiên Hàn, đi ——" trong tay cửu thải quang đoàn hào quang tỏa sáng, lập tức chiếu sáng chung quanh hết thảy.

" MAMA! " Thiên Hàn điên cuồng thét lên hai mắt đỏ ngầu cậu điên cuồng mà đập kính muốn thoát ra muốn bay đến chỗ của Bắc Nguyệt. Cậu trong lòng tràn đầy oán giận cùng tức giận

" Trác Hàm may tới chỗ ta " Nguyệt Ly rời khỏi buồng lái cắn chặt hàm răng mà nói ra nàng biết Bắc Nguyệt lão sư chính là muốn bọn họ rời đi lại nhìn Thiên Hàn điên cuồng thét lên như vậy khiến cho nàng kinh hãi hốt hoảng mà chạy đến

Đinh Trác Hàm nhanh chóng đuổi tới, tiếp nhận rồi Nguyệt Ly vị trí ngồi lên, mũ bảo hiểm hạ lạc. Tam Thập Tam Thiên Dực chiến hạm tên lửa đẩy toàn lực khởi động, mang theo bọn hắn thẳng đến vũ trụ phương hướng bắn ra mà ra.


Phản hồi Long Nguyên tinh căn cứ không thực tế, ở đằng kia khủng bố cường giả trước mặt, Long Nguyên tinh căn cứ điểm này lực phòng ngự căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì. Chỉ có nhảy vào vũ trụ, mới có thoát ly khả năng.

Tại thập nhị thải quang đoàn dưới tác dụng, Thiên Long không cách nào tại phong tỏa không gian, trước mặt cực lớn uy hiếp, lại để cho hắn chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn Tam Thập Tam Thiên Dực chiến hạm bay đi.

Màu đỏ cự kiếm ngang nhiên chém rụng, thập nhi thải quang đoàn lập tức bộc phát! Hai đại cường giả lần nữa chiến đến một chỗ.

"Trở về, ta phải đi về. Ta phải đi về! Ta nhất định phải giết hắn, ta tuyệt đối không cho phép ai làm hại mama " Thiên Hàn điên cuồng mà xông ra phần tịch ý niệm bao trùm xunh quanh. Phần Tịch Kiếm hung hãnh muốn phá vỡ phong ấn mà thoát ra

Nguyệt Ly ôm chặt lấy hắn, " Thiên Hàn, Thiên Hàn ngươi tỉnh táo một điểm. Ngươi trở về chỉ có thể là chịu chết, cái gì đều không làm được, càng không giúp được Bắc Nguyệt lão sư "

" A Ly ta phải đi,mau buông ra...mama người... mama " Thiên Hàn nói không nên lời nàng là thân sinh phụ mẫu của cậu là mama của cậu, mười mấy năm cậu không thể sống chung với mama, mười mấy năm papa cô độc như vậy đã đủ lắm rồi cậu chỉ muốn gia đình đoàn viên cùng tất cả Sử Lai Khắc Thất Quái 2 đời lên Thần Giới mà thôi. Hơn nữa, cậu cũng có thể rõ ràng cảm nhận được mama chỗ gặp phải nguy cơ. Mama không phải Thiên Long đối thủ. Tiếp tục chiến đấu xuống dưới, mama có khả năng sẽ chết đó a!

Không thể, tuyệt đối với không thể.

Thiên Hàn lực lượng rất lớn, Nguyệt Ly có chút muốn ôm không nổi cậu rồi. Quan trọng nhất là, cậu không lạnh tĩnh, đã ảnh hưởng đến những người khác, tất cả mọi người đang nhìn cậu, nhìn xem bọn cậu nhân vật tâm xương.


" Thiên Hàn ——" Nguyệt Ly đột nhiên hét lên một tiếng, làm ra sức giãy dụa Hoắc Thiên Hàn dừng lại một chút, vô ý thức nhìn về phía nàng.

Thừa cơ hội này, nàng đột nhiên kiễng mũi chân, hai tay nhanh chóng ôm cổ của cậu, hôn lên môi của cậu.

Nguyệt Ly cánh môi có chút lạnh buốt, bị nàng hôn lên trong nháy mắt, Thiên Hàn cùng  toàn bộ mọi người đều ngây dại.

Rời môi, Nguyệt Ly dùng sức bắt lấy hai cánh tay của cậu, nước mắt đã theo trong đôi mắt đẹp dịu dàng chảy xuôi mà ra, " Thiên Hàn, ngươi muốn tỉnh táo. Chúng ta cũng biết Bắc Nguyệt lão sư rất nguy hiểm. Nhưng đúng lúc này, chúng ta có thể làm đúng là nhanh chóng thoát ly chiến trường. Chỉ có như thế, Bắc Nguyệt lão sư mới có thoát chiến khả năng. Nếu như ngươi trở về, chẳng những không giúp được nàng, càng là sẽ để cho nàng phân thần bảo hộ ngươi, ta hiểu tâm tình của ngươi, ta cũng vô cùng lo lắng. Nhưng chúng ta bây giờ chỉ có thoát được càng xa, Bắc Nguyệt lão sư mới có thể càng an toàn."

Hoắc Thiên Hàn toàn thân run rẩy cậu ngồi thụt xuống mà hai tay ôm đầu của mình hai hàng nước mắt lặng lẽ chảy xuống. Không khí trên thuyền im lặng lạ thường đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Thiên Hàn yếu đuối như vậy.

Mama người nhất định phải an toàn!

Giờ khắc này Đường Việt, Ngôn Hy, Băng Dao, Tịnh Y và Lưu Triệt đã hiểu sâu hơn về Thiên Hàn. Thiên Hàn tuy mạnh mẽ là như vậy, nhưng Thiên Hàn vẫn có lúc yếu đuối bất lực nhìn mama chưa kịp nhận của mình đối mặt nguy cơ mà chỉ có thể trơ mắt nhìn. Sâu trong tâm của Thiên Hàn thì sức mạnh có lẽ không quan trọng mọi người mới là quan trọng nhất. Thiên Hàn đứng dậy lau đi nước mât trở lại như bình thường lập tức ra lệnh

 "Tốc độ cao nhất phi hành. Hướng mẫu tinh phương hướng. Phản vật chất đạn đạo chuẩn bị."


"Sắp thoát ly tầng khí quyển!" Đinh Trác Hàm thanh âm vang lên.

Phi thuyền bắt đầu chấn động, dần dần thoát ly tầng khí quyển trói buộc.

Thiên Hàn nói: "Chuyển được Long Nguyên tinh căn cứ."

Một khi phi thuyền tiến nhập vũ trụ, sở hữu tất cả liên hệ tín hiệu sẽ gián đoạn. Tại mênh mông trong vũ trụ, thì không cách nào đem tin tức truyền quay lại hành tinh mẹ đấy. Chỉ có Long Nguyên tinh căn cứ loại này cỡ lớn căn cứ, mới có viễn trình truyền thâu tin tức trang bị , có thể thông qua vệ tinh nhảy lên, đem tin tức truyền lại trở về.

"Nếm thử chuyển được trung." Lưu Phong thanh âm vang lên, thông tin bên này là hắn phụ trách đấy.

"Không cách nào chuyển được. Long Nguyên tinh từ trường hỗn loạn, điện tử tín hiệu truyền không qua."

Quả nhiên là cẩn thận sao?

"Vũ Cách, tìm một cái cách chúng ta gần đây vệ tinh tin tức, tiến về trước vệ tinh, liên thông tín hiệu."

"Vâng." Đường Vũ Cách đáp ứng một tiếng, nàng phụ trách hệ thống truyền tin.

"Long Nguyên tinh phụ cận, tựu có một cái vệ tinh. Hẳn là chuyên môn phụ trách Long Nguyên tinh tin tức truyền lại đấy. Chúng ta tốc độ cao nhất phi hành, 40 có thể đến."


"Tốt, lập tức đi qua!" 

Thiên Hàn dù là hạ lệnh nhưng ánh mắt vẫn dán vào Long Nguyên Tinh.
Bọn hắn lúc này mới vừa mới thoát ly Long Nguyên tinh tầng khí quyển, trong tầm mắt Long Nguyên tinh mặt ngoài, một đoàn cực lớn hào quang bỗng nhiên sáng lên, thập nhị thải vầng sáng cùng hồng mang đan vào. Tựa hồ là sinh ra nổ lớn. Một cỗ khí lãng tại tinh cầu mặt ngoài khuếch tán. Không biết bao nhiêu Nguyên Long tại đây khủng bố trong lúc nổ tung mất đi.

Nhưng ở sau một khắc, Ngân Quang lóe lên, một đạo thân ảnh vậy mà đã xuất hiện tại phi thuyền bên trong.

Thiên Hàn nguyên bản lo lắng cực độ lập tức chuyển thành đại hỉ, cái này xuất hiện tại trong khoang thuyền đấy, thình lình đúng là Bắc Nguyệt

Lúc này Bắc Nguyệt sắc mặt có chút tái nhợt, khí tức bất ổn, như trước là tay trái Thiên Thánh Liệt Uyên Kích, tay phải Băng Long Đế Thương.

"Bắc Nguyệt lão sư" Thiên Hàn vội vàng xông đi lên cậu vẫn khống chế rất tốt tên gọi

Bắc Nguyệt  trong tay Băng Long Đế Thương quét ngang, ngăn trở Thiên Hàn một tầng Cửu Thải vầng sáng phát ra ra, hóa thành ánh sáng màng, đem hai người bọn họ bao phủ tại nội.

" Thiên Hàn, thời gian không nhiều lắm, ngươi hãy nghe ta nói." Bắc Nguyệt dồn dập nói.

"Ngài nói."