Chiến Thần Bất Bại

Chương 5041



Chương 5041

“Ha ha ha! Ta còn tưởng vị Đại Đế này là một vị anh hùng, bây giờ xem ra cũng chỉ tầm thường như vậy mà thôi!” Mã Vương Gia châm chọc cười nói.

Nghe thế Tiêu Chính Văn cũng ngẩng mặt lên bật cười.

“Ông không phục sao? Vậy được thôi, có thể ra tay mà, tôi muốn xem thử ba mắt của Mã Vương Gia rốt cuộc thế nào”.

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Phù Kiên và mấy người mặt xanh bước đến trước, mà phía sau họ cũng có mấy trăm âm binh đều cầm đao kiếm.

Nghe thế sắc mặt Mã Vương Gia cũng tối sầm lại, mặc dù hiện giờ cả âm phủ không ai là đối thủ của ông ta, ít nhất ngoài mặt ông ta vẫn là cao thủ hàng đầu ở âm phủ.

Nhưng có Phù Kiên ở đây, ông ta vẫn không dám làm quá mức.

“Người của ông vừa nói không công nhận Đại Đế là tôi, đúng không?”

Tiêu Chính Văn quay sang nhìn người mặc đồ đen cười mỉa nói.

“Hừ!”

Người mặc đồ đen tức giận hừ một tiếng với Tiêu Chính Văn, rồi quay đầu nhìn sang chỗ khác.

“Vậy được hôm nay tôi muốn anh công nhận Đại Đế là tôi trước mặt tất cả người ở âm phủ, đều quỳ xuống cho tôi”.

Tiêu Chính Văn nghiêm giọng nói, ngay cả người mặc đồ đen cũng giật mình nhưng sau đó tức giận liếc nhìn Tiêu Chính Văn.

“Chỉ dựa vào anh mà cũng muốn bảo tôi quỳ xuống ư?”, người áo đen khinh thường chế giễu.

Hắn là người thân cận của Mã Vương Gia, cả âm phủ ngoài Mã Vương Gia, ai dám nhận một cái bái chào của hắn? Càng đừng nói đến đến việc quỳ xuống.

“Không phải chỉ anh mà là tất cả mọi người”, Tiêu Chính Văn lướt nhìn từ Mã Vương Gia và các âm binh quỷ tướng đằng sau ông ta.

Mọi người đều hít khí lạnh sau khi nghe anh nói thế.

Tiêu Chính Văn đang nói Mã Vương Gia quỳ xuống trước mặt anh?

“Ý cậu nói là ngay cả tôi cũng phải quỳ à?”

Nói rồi khí tức cả người Mã Vương Gia bỗng dâng lên, vô số sấm chớp trên không trung đánh xuống, không khí xung quanh đều sắp ngưng kết lại.

“Lẽ nào ông không hiểu sao? Thần thấy vua dĩ nhiên phải quỳ rồi”, Tiêu Chính Văn chế giễu.

Tiêu Chính Văn nói những lời này trước mặt rất nhiều thế lực ở âm phủ chẳng khác nào giáng một cái thật đau vào mặt Mã Vương Gia.

Điều này đã không đơn giản là chế nhạo Mã Vương Gia nữa, mà là đã ra uy với Mã Vương Gia.

“Cậu nói tôi là thần thôi sao?”

Giọng Mã Vương Gia đã trở nên lạnh lùng, ánh mắt toát ra tia lạnh, sát khí đằng đằng.

Soạt!

Một tiếng sấm vang lên, khí tức Chuẩn Thánh cấp một ập đến.

Thánh nhân!