Chiến Thần Bất Bại

Chương 4958



Chương 4958

Nhưng khi họ đối diện với đòn tấn công của Tiêu Chính Văn thì lại cảm nhận được khí tức chết chóc đang ép chặt đến gần họ.

Đòn tấn công này của Tiêu Chính Văn cũng không khác cao thủ cảnh giới Ngụy Tiên là mấy.

“Tên này có vấn đề! Đừng sơ suất, mọi người cùng lên giết hắn”.

Một người dẫn đầu hét lớn lên, sau đó hợp lực với năm người còn lại bao vây lấy Tiêu Chính Văn.

Cùng lúc đó bên Vương Hử và Trần Ngạo cũng nổ ra một trận chiến sinh tử.

Mặc dù Trần Ngạo không thể nào bằng Vương Hử về sức chiến đấu nhưng trong lúc này Vương Hử cũng không thể để tâm đến bên Tiêu Chính Văn được.

Cũng như thế Trần Ngạo không thể thoát ra để giúp mấy người nhà họ Trần kia, lúc nầy cũng rơi vào trong trận chiến.

Cứ thế toàn bộ cục diện đã xảy ra sự thay đổi lớn.

Chỉ một cú đánh trả, mấy người nhà họ Trần đã bị Tiêu Chính Văn đánh lùi về sau mấy mét, thậm chí thực lực mà Tiêu Chính Văn thể hiện lúc này đã vô cùng gần với Ngụy Tiên đỉnh cao.

“Lão già chết tiệt, lẽ nào ông không lo Tiêu Chính Văn sẽ chết trong tay trợ thủ của nhà họ Trần kia sao?”, Trần Ngạo nghiến răng nói.

Vừa lao vào đánh nhau, hắn đã bị rơi vào thế yếu, dĩ nhiên hản biết mình không phải là đối thủ của Vương Hử, nếu cứ đánh tiếp, chỉ cần một lúc thôi nữa khó đảm bảo sẽ không bị thương nặng.

Thế nên mới lấy sự an nguy của Tiêu Chính Văn để phân tán sự chú ý của Vương Hử.

Mặc dù mấy người Tân Lương Ngọc cũng muốn đến giúp nhưng thực lực của sáu vị trợ thủ nhà họ Trần đều là Thiên Cảnh cấp ba đỉnh cao, không phải là người mà họ có thể địch lại.

Bỗng chốc gia nhập vào trận chiến chỉ khiến Tiêu Chính Văn lo trước lo sau, ngược lại thành phiền toái.

Nhưng Vương Hử lại chỉ cười nhạo, không thèm nhìn sang bên Tiêu Chính Văn một cái, dù sao ông ta cũng đã tự mình kiểm chứng thực lực của Tiêu Chính Văn, chỉ riêng mấy con chó săn của nhà họ Trần thì không thể làm gì Tiêu Chính Văn được.

“Cậu vẫn nên nghĩ đến mình thì hơn, mấy người đó, 90% không về được đâu”, Vương Hử lạnh lùng nói.

“Hừ, sáu trợ thủ nhà họ Trần tôi hợp sức lại giết một mình Tiêu Chính Văn thì cứ thẳng tay giết thôi”, Trần Ngạo măng.

Dù hẳn bị Vương Hử quấn chặt lấy nhưng hắn biết rõ thực lực của sáu vị trợ thủ của nhà họ Trần, chỉ một mình Tiêu Chính Văn không thể nào là đối thủ của sáu người đó.

Trần Ngạo vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã đánh một cú va chạm vào đòn tấn công của một nhân tài trợ thủ dẫn đầu, sau đó cả người bay ra ngoài, giơ tay lên đánh vào một trợ thủ khác.

Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, Tiêu Chính Văn đã đánh liên tục mấy đòn, đánh gục hết sáu vị trợ thủ của nhà họ Trần.

Trợ thủ nhà họ Trần dẫn đầu vung tay lên, áp đảo trời đất, một cú đánh như trời sắp sập, Tiêu Chính Văn cười khẩy, vung tay lên, rồng lớn bay ra va chạm với cú đánh của ông ta.

Trợ thủ nhà họ Trần bị chấn động lùi về sau mấy mười bước, cánh tay tê lại.

“Không thể nào!”, trợ thủ nhà họ Trần lộ ra vẻ không dám tin, ông ta không ngờ đối phương lại có thể đỡ được một chưởng của ông ta.