Phương Xương Thịnh chỉ là người trát vữa côngtrường mà lại cùng với bạn bè uống loại rượu cao cấpnhư vậy?Còn người thanh niên đeo kính này lại trông khônggiống một công nhân nhỏ làm việc với gã ta, mà giốngnhư một thư ký hoặc trợ lý nhiều hơn.Hoắc Khải đã nghi ngờ về thân phận thực sự củaPhương Xương Thịnh, nhưng vì Phương Xương Thịnhkhông tự mình nói ra nên anh cũng không thể hỏi.Tò mò quá mức cần thiết không phải là điều tốt,chẳng những có thể gây hại cho người khác mà còncó thể tự làm hại chính mình.“Bao nhiêu tiền, để tôi chuyển lại cho anh” HoắcKhải nói.Phương Xương Thịnh xua tay, hào phóng nói:“Đem đi uống trước, bao nhiêu đó tính sau”.“Không được, chuyện nào ra chuyện đó. Nếu nhưanh không nói cho tôi biết, tôi sẽ trực tiếp chuyển choanh qua Wechat với giá tương đương”, Hoắc Khải nói.Thấy Hoắc Khải nhất định muốn làm như vậy,Copy của truyên.one Phương Xương Thịnh cũng không nhiềulời nữa. Chút tiền này đối với gã ta mà nói, có cũng được mà khôngcó thì cũng chẳng sao, vốn không cần phải đứng đâygiằng co làm gì.Vì vẫn còn phải thu xếp công việc với mấy ngườibạn kia nên Phương Xương Thịnh đã rời đi trước. Thưký Tiểu Tề định giúp Hoắc Khải bưng thùng rượu vào,nhưng Hoắc Khải đã lắc đầu, muốn tự mình mangthùng rượu vào bên trong.Anh không thích mắc nợ người khác, đặc biệt lànhững người không quá thân quen.Bưng một thùng sáu chai rượu Phi Thiên Mao Đài,Hoắc Khải quay vào trong gian phòng mà mọi ngườiđang dùng bữa.Nhìn thấy anh quay trở lại sớm như vậy, mọi ngườiđều có chút ngạc nhiên. Nhất là khi thấy Hoắc Khảicòn bưng vào trong cả thùng, bọn họ lại càng kinhngạc.“Làm sao mà mua được nhiều như vậy?” Hồ KiếnTân hỏi.“Khi nãy cháu vừa đã khỏi cửa là đã đụng mặtngười quen, nên được người ta tặng” Hoắc Khải đáp.Hồ Tử Hàng trực tiếp bật cười: “Anh còn có ngườibạn lớn đến thế à? Lại có thể tặng cho anh rượu MaoChương 75: Thay đổi sắc mặtĐài, rốt cuộc là Mao Đài loại thường hay loại Vương Tửvậy?”“Rượu Phi Thiên Mao Đài năm mươi ba độ” HoắcKhải mở thùng lấy ra hai bình, sau đó quay sang nóivới Ninh Quốc Năng: “Bố, còn bốn bình, hay là tặngcho chú Hồ mang về?”Mặc dù bản thân không thích khoe khoang, nhưngvì Hồ Tử Hàng đã muốn cạnh khóe, Hoắc Khải đươngnhiên cũng không thể không ra vẻ một chút.Mọi người kinh ngạc nhìn bình rượu trên bàn, dùchưa từng được uống qua Phi Thiên Mao Đài nhưngbọn họ cũng đã từng nghe nói đến loại rượu này, mộtbình ít nhất cũng có giá hơn hai ngàn.Ban đầu bọn họ đều giống như Hồ Tử Hàng, nghĩrằng Hoắc Khải đã mua rượu Mao Đài loại thường, têncũng là rượu Mao Đài, nhưng giá chỉ khoảng vài trămtệ.Ai mà biết được anh lại thật sự mang về cả mộtthùng rượu Phi Thiên Mao Đài, còn nói là do mộtngười bạn tặng.Ninh Quốc Năng trên mặt lộ ra vẻ rất hài lòng,rượu này rất đắt, mà Hoắc Khải lại còn nói câu để bốnbình cho chú Hồ mang về, chuyện này thật sự là đãkhiến cho ông nở mày nở mặt.Chương 75: Thay đổi sắc mặtNhìn con rể tôi đi, thật hoành tráng làm sao!Hồ Tử Hàng vừa kinh ngạc lại vừa xấu hổ, liềncong môi nói: “Không phải là rượu giả đó chứ, hiện tạicó rất nhiều loại rượu làm giả thành Phi Thiên Mao Đàiđặc biệt”.“Không đâu, tôi đã nhìn qua, chúng đầu là hàngthật”, Hoắc Khải nói.Mặc dù Phi Thiên Mao Đài là một thứ rượu xa xỉtrong mắt người khác, nhưng trong mắt của HoắcKhải nó chỉ là một loại rượu bình thường.Những nhân vật cao cấp thật sự luôn tuân theocác tiêu chuẩn quốc tế nên chủ yếu sẽ thưởng thứcrượu vang đỏ. Đối với những loại rượu vang đỏ quý,giá cả ít nhất cũng có thể lên tới hàng chục ngàn, loạiđắt nhất còn có giá lên tới vài triệu.Hồ Tử Hàng cười nói: “Không ngờ anh lại còn biếtnhìn nhãn rượu thật giả cơ đấy. Sao nào, hay là do anhthường xuyên uống Phi Thiên Mao Đài? Chú Ninh, conrể của chú phát tài rồi sao? Điều kiện sống lại tốt nhưvậy”.Ninh Quốc Năng nghe được mấy lời châm chọccủa cậu ta, tâm trạng tốt đẹp vừa rồi lập tức bị cậu talàm cho bay biến.Hoắc Khải mở nắp chai, lấy bốn ly rượu rồi rót đầyChương 75: Thay đổi sắc mặttừng ly một.Anh phớt lờ lời nói của Hồ Tử Hàng, quay sangnhìn Ninh Quốc Năng hỏi: “Bố, uống một ly chứ?”Lần này, có lẽ vì cùng ghét cay ghét đắng đốiphương, nên Ninh Quốc Năng cũng không từ chối anhnữa, thong thả nhận lấy ly rượu.Vì bị phớt lờ cho nên Hồ Tử Hàng cảm thấy rất khóchịu, vậy mà đối phương lại còn kẻ tung người hứng.Nếu mà giỏi như vậy, còn tìm tôi đến đây làm gì!Cậu ta thật ra cũng không cố ý cùng muốn cùngHoắc Khải cạnh khóe lẫn nhau, chẳng qua là nội tâmquá khoa trương, không tự chủ mà muốn được nổi bậthơn người, đành phải chê bai người khác để tự nângcao bản thân mà thôi.Trong lòng mất hứng, Hồ Tử Hàng liền cố ý nhìnsang Ninh Thần nói: “Chị Ninh Thần, nghe nói nhà chịbù tiền mua nhà mới nhưng vẫn còn thiếu, có muốnem cho mượn một ít không? Vừa vặn mấy tháng gầnđây em cũng có được chừng mấy chục ngàn tiền hoahồng, lại tiết kiệm được không ít, vốn là muốn muacho bố mình một chiếc xe, nhưng nếu chị cần gấp thìem cũng có thể cho chị mượn trước”.“Không cần, chúng tôi…”Ninh Thần vừa nói được nửa chừng, Hoắc Khải đãChương 75: Thay đổi sắc mặtxen vào: “Chút tiền đó chúng tôi vẫn có thể lấy rađược, cám ơn cậu đã quan tâm. Nếu như cậu muốnkiếm nhiều tiền hơn một chút, cậu có thể đưa tiền chotôi, tôi giúp cậu đầu tư”.Khi nói đến chuyện này, Hoắc Khải lại tỏ ra rấtdửng dưng. Anh càng làm như vậy, Hồ Tử Hàng lạicàng cảm thấy khó chịu.Một tên đã sống vô dụng nhiều năm như vậy ởtrên đời, hôm nay cũng dám ở trước mặt cậu ta giả lợihại, đây lại là chuyện quỷ quái gì đây!Cậu ta không chút nể nang, cười lạnh nói: “Để choanh hỗ trợ đầu tư quản lý tài sản? Chỉ sợ tài sảnkhông tăng lên, còn tiền vốn cũng giống như bánhbao thịt mang ném cho chó, một đi không trở lại”.Lời nói khó nghe này như đã khiến cho gương mặtcủa Ninh Quốc Năng tối sầm lại.Copy của truyên.one Hồ Kiến Tân cũng cảm thấy không đúng, còntưởng rằng con trai mình so với con rể của nhà họNinh giỏi giang hơn gấp trăm lần, nhưng dù sao cũnglà hàng xóm nhiều năm như vậy, sao có thể nói ra câuđó thẳng mặt thế chứ.“Tử Hàng. Lời này của con có chút quá đáng, dùsao cũng là ý tốt của người ta”, Hồ Kiến Tân khiểntrách.Chương 75: Thay đổi sắc mặt“Con không có nói anh ta có ác ý, chỉ là anh ta cóý tốt nhưng chắc chắn sẽ làm hỏng chuyện thôi. Nếunhư anh ta thật sự có thể kiếm tiền giỏi đến như vậy,vừa hay ngoài khu chung cư đường Hồng Viên ra,công ty con vẫn còn có mấy căn nhà bên đường HoaViên chưa bán được, hay là bảo anh ta mua một cănrồi chia hoa hồng cho con? Không đắt đâu, một métvuông hai mươi ngàn, căn nhà một trăm hai mươi métvuông chỉ hơn hai triệu một chút”.Nếu như nói ra lời này trước kia chỉ là một lời đùagiỡn, thì trong tình huống này, lời nói đó rõ ràng làđang trực tiếp công kích Hoắc Khải.Chê cười anh thẳng mặt, để xem anh làm được gì.Thấy Ninh Quốc Năng mặt mày khó coi, Hồ KiếnTân liền lập tức đứng lên, tức giận nói: “Thằng nhócnày, ăn nói kiểu gì vậy?”“Ăn nói kiểu gì là kiểu gì, không phải anh ta nóimình có thể kiếm tiền sao?”, Hồ Tử Hàng đối với bốcủa mình lại không sợ hãi chút nào, nói nhanh: “Mọingười cũng không còn lạ gì nhau nữa, biết thừa anh talà người như nào rồi còn gì. Con đây không ưa nhất làloại người đã không có bản lĩnh còn thích giả vờ giảvịt. Người có tiền thật sự, con đã gặp qua không ít. Láixe BMW, ở nhà biệt thự, như vậy mới là giỏi chứ. Chỉdựa vào miệng lưỡi thì có hay ho gì? Nếu không phảiChương 75: Thay đổi sắc mặtcòn chút nể mặt chú Ninh và chị Ninh Thần, thì bốnghĩ con sẽ đến đây chắc?”“Thằng mất dạy!” Hồ Kiến Tân đang run lên vì tứcgiận, liền đập bàn mà mắng.Vốn dĩ có thể cùng nhau ăn một bữa ăn ngon, lại bịcái tính khí ngạo mạn của Hồ Tử Hàng làm cho hỏnghết.Ninh Quốc Năng vốn còn muốn tìm người đến giúpđỡ con gái một tay, nhưng vào giờ phút này cũngkhông thể tiếp tục nếm mặt mũi xuống đất cho ngườita chà đạp, liền trầm mặt nói: “Bỏ đi lão Hồ, ý tốt củaanh tôi xin nhận. Tử Hàng nói cũng không sai, là nhàchúng tôi không đủ khả năng, không đủ bản lĩnh. Hômnay cứ coi như là một bữa cơm thông thường, chuyệngì cũng không nói đến nữa. Nào, lại đây, chúng tauống rượu”.“Tử Hàng, con thật quá đáng, còn không mau xinlỗi chú Ninh!”, Lý Mỹ Lan cũng nói thêm vào.“Con không làm gì sai, tại sao phải xin lỗi? Nói mộthai câu đã cảm thấy không vui? Ngồi xuống đi, con đilà được rồi”, Hồ Tử Hàng vừa nói vừa đứng dậy đi rangoài cửa.Hồ Kiến Tân định đứng dậy kéo cậu ta lại, nhưngđã bị Ninh Quốc Năng ngăn lại: “Thôi bỏ đi bỏ đi, đềuChương 75: Thay đổi sắc mặtlà con cái trong nhà, chúng ta cứ uống rượu tiếp”.“Thật là tức chết tôi, thằng nhóc thối tha này quámất dạy, lão Ninh, anh đừng để trong lòng, nó gần đâykiếm được nhiều tiền nên liền kiêu căng”, Hồ Kiến Tânnói.“Tôi không để tâm, đừng làm lớn chuyện”.Mặc dù Ninh Quốc Năng nói như vậy, nhưng sắcmặt của ông cũng không khá hơn là bao.Bị một đứa con nít châm chọc cả nửa ngày, vớitính cách của ông làm sao có thể nhẫn nhịn được?Không hất tung bàn bỏ đi đã là nể nang lắm rồi.Nhìn Hồ Tử Hàng mở cửa bước ra ngoài, NinhThần không thể không quay sang nhìn Hoắc Khải, sợanh sẽ tức giận vì chuyện này.Nhưng Hoắc Khải chỉ nở một nụ cười nhẹ và khẽlắc đầu với cô. Ý của anh là anh không hề tức giận.Ninh Thần khẽ thở dài, bố mẹ cô cũng là có ý tốt,nhưng mọi chuyện lại thành ra thế này.Khi Hồ Tử Hàng mở cửa bước ra, liền đụng phảimột người cũng đang đứng ở cửa.Người kia cũng đang định gõ cửa, thì thấy Hồ TửHàng xông ra. Nhưng đối phương vẫn không nhúcnhích, chỉ có Hồ Tử Hàng lui về sau hết mấy bước.Lấy hai tay che mũi, Hồ Tử Hàng mắng: “Mẹ kiếp,Chương 75: Thay đổi sắc mặtlà ai vậy…”Nói được nửa câu, vừa nhìn thấy rõ mặt mũi củađối phương, thì Hồ Tử Hàng một chữ cũng không nóira được nữa.Người đứng ở cửa, chính là Phương Xương Thịnh.Phương Xương Thịnh cầm trong tay rượu ngon,nói lời xin lỗi: “Tôi thật sự xin lỗi, không bị thương đóchứ?”Thấy gã ta đến, Hoắc Khải cũng đứng dậy bướctới chào hỏi.Phương Xương Thịnh nhìn thấy anh, liền vui vẻbước vào nói: “Cậu Lý, không làm phiền cậu chứ? Cậuxem tôi đã gây ra chuyện gì này, anh bạn này bị đụngkhông nhẹ đâu. Thế nào? Có cần tôi bảo người đưacậu ta đến bệnh viện xem thử một chút không? Chỉtrách tôi không để ý, bằng không thì…”“Không, không sao, tôi không sao…” Hồ Tử Hàngvội vàng xua tay.Sự xuất hiện của Phương Xương Thịnh đã khiếnmọi người trong phòng đều trở nên choáng váng.